Quyển 1 - Chương 15- Cô cũng không sợ bị đè bẹp dí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đôi mắt của Vạn Dục Ninh cuối cùng vẫn có chút khó tin , tầm mắt cô ta nhìn chằm chằm Hứa Tình Thâm . Cô ăn mặc đơn giản , áo len mỏng , cũng chẳng phải là hàng hiệu gì cả , chỉ là trời sinh vẻ đẹp khó có thể làm ngơ . Dáng dấp của Hứa Tình Thâm rất tuyệt , xinh đẹp kinh người , điểm này người khác không cần phải hoài nghi .

   Cô cư nhiên há mồm ra liền nói , cô đã ăn mất Tưởng Viễn Chu rồi .

   Trong lòng Hứa Tình Thâm đè nén cơn tức giận , sau khi phát tiết xong một cái , cũng liền cảm thấy không cần thiết phải tiếp tục ở lại đây nhìn sắc mặt người khác nữa , cô cầm áo khoác bước nhanh ra ngoài .

   Vạn Dục Ninh thấy Phương Thịnh cũng đi ra ngoài , cô ta không hề gọi anh lại , tầm mắt sau đó rơi về phía Tưởng Viễn Chu , " chuyện anh đã làm , em cũng có thể làm chứ ? "

   Ánh mắt nguy hiểm của Tưởng Viễn Chu liếc nhìn cô ta , " chuyện em muốn làm thì cứ việc làm , chỉ cần sau này đừng để có một ngày phải hối hận là được . "

  " coi như em thật sự lên giường với Phương Thịnh , cũng có thể sao ? "

   Tưởng Viễn Chu giơ tay gạt chai thuốc bôi ở trên bàn kia ra , " Vạn Dục Ninh , em hiểu rõ tính tình của anh , vì vậy đừng thử dò xét anh nữa . Vị trí Tưởng phu nhân này có quá nhiều người muốn tới ngồi . Em không nợ anh , anh cho tới bây giờ cũng chưa từng nợ em cái gì cả . "

   Trái tim Vạn Dục Ninh xẹt qua một tia đau đớn bén nhọn , " anh nghĩ như vậy , phải không ? "

   Hứa Tình Thâm đi ra khỏi cửa được mấy bước , Phương Thịnh đang ở sau lưng , tiếng nói chuyện của Tưởng Viễn Chu và Vạn Dục Ninh loáng thoáng truyền tới . Hứa Tình Thâm cảm thấy châm chọc và buồn cười . Cô dừng lại bước chân liếc nhìn người đàn ông ở đằng sau , " trong lòng Vạn tiểu thư còn do dự như vậy , Phương Thịnh , xem ra cô ta không thể không có anh . "

  " vậy còn em ? " Phương Thịnh hỏi ngược lại .

   Hứa Tình Thâm mặc áo khoác vào , cố gắng hết sức không để chạm vào ngực , " anh tiếp cận Vạn tiểu thư , đến tột cùng là có mục đích gì ? "

  " vì có thể giảm bớt được mười năm phấn đấu . "

   Hứa Tình Thâm ngẩng đầu lên , ánh mắt lướt qua từng tấc trên mặt của anh , gương mặt cô quen thuộc vẫn còn đang ở đây , " lý do này quá rách nát , tôi không tin . "

   Cửa phòng làm việc bị mở ra lần nữa . Vạn Dục Ninh tối mặt bước ra , trên khuôn mặt của cô ta không hề có biểu lộ suy sụp , chỉ là lúc vừa bước tới trước mặt Phương Thịnh , cô ta lập tức ngã nhào vào trong lòng anh .

   Phương Thịnh liếc nhìn Hứa Tình Thâm , cánh tay vòng qua bả vai Vạn Dục Ninh , đưa cô ta rời khỏi bệnh viện .

   Hứa Tình Thâm cũng không ở lại . Mới vừa quay trở về phòng khám , cô liền nhận được điện thoại ở nhà gọi tới .

   Cô đứng dậy đi tới trước cửa sổ , điều chỉnh âm lượng nhỏ xuống . Mới vừa bắt điện thoại , giọng nói của Triệu Phương Hoa liền ào ào truyền tới , " Tình Thâm hả , con đang đi làm sao ? "

  " dạ . "

  " mẹ bàn với con chuyện này . Bà ngoại con phải tới đây khám bệnh , không có chỗ ở . Tình Thâm , bệnh viện nhất định là có ký túc xá nhỉ ? Con ở đó một thời gian ngắn được không ? "

   Hứa Tình Thâm tựa như bị hắt thẳng một chậu nước lạnh vào mặt , " con mới đi làm , cũng chưa có ai sắp xếp cho con ......"

  " đây còn không phải là chuyện một câu nói thôi sao ? Con về nhà đi , thu dọn đồ đạc . "

   Hứa Tình Thâm siết chặt điện thoại di động , có một vài lời vẫn cần phải nói ra , " mẹ , Tinh Cảng là bệnh viện dân lập , bác sĩ làm ở đây mỗi người đều là nhân vật xuất chúng , bệnh viện sẽ không chuẩn bị ký túc xá cho nhân viên ......"

  " ý của mày là , muốn để cho một bà già phải ngủ trên vỉa hè sao ? "

   Hứa Tình Thâm dựa vào cạnh cửa sổ , " con cũng cần một căn phòng như vậy , con chỉ muốn buổi tối có thể có một chỗ để ngủ . "

   Một yêu cầu nho nhỏ như vậy thôi , không hơn .

  " xét đến cùng , bà ấy cũng không phải là bà ngoại ruột của mày , đúng không ? "

   Hứa Tình Thâm nhìn thẳng về phía trước , trong đôi mắt có chút lạnh lùng , " xét đến cùng , con cũng không phải là con gái ruột của mẹ , đúng không ? "

   Triệu Phương Hoa không thèm nói nhiều nữa , trực tiếp cúp điện thoại .

   Lúc tan việc , Hứa Tình Thâm dọn dẹp lại mọi thứ rời khỏi phòng làm việc . Mới vừa bước ra khỏi toà nhà khám bệnh , cô liền trông thấy một cảnh tượng vô cùng khoa trương !

   Một tên trắng trẻo mập mạp đeo kính mát màu xanh da trời , trong tay đang cầm một bó hoa hồng đỏ sắp đè chết anh ta , trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng chanh , dưới chân là một cái quần dài xanh biếc !

   Khuôn mặt của Hứa Tình Thâm nhanh chóng tối xuống , cô cúi thấp đầu bước nhanh rời đi , không nghĩ tới Mập Mạp liếc qua liền trông thấy cô , vẫy tay gọi , " Tình Thâm , ở đây , ở đây ! "

   Ăn mặc như vậy mà xuất hiện , chung quanh vốn đã có rất nhiều người vây xem . Hứa Tình Thâm vẫn bước về phía trước . Mập Mạp thấy vậy , lắc lắc cái mông đầy thịt mỡ đuổi theo , " em chờ anh một chút . "

   Hứa Tình Thâm bị anh ta chặn đường , cô nhướng mày nhìn về phía anh ta , " anh tới bệnh viện làm gì ? Có bệnh thì đi lấy số ngay đi ! "

  " anh không có bệnh , " Mập Mạp lập tức tháo kính mát xuống , " em xem hoa anh tặng cho em nè , thích không ? "

  " không thích . "

   Đang giờ tan việc , các bác sĩ y tá tốp năm tốp ba đi ngang qua . Hai ngày nay , mọi người đối với vị bác sĩ từ trên trời rơi xuống Hứa Tình Thâm vốn đã bàn tán rất nhiều rồi , vừa bước ra liền thấy cảnh này , thật là náo nhiệt vô cùng .

  " mẹ em nói em không có chỗ ở , bảo anh tới đây đón em . Nhà anh đã sửa xong rồi , em đi xem thử nhá ? "

   Một chút cũng không nằm ngoài dự đoán của Hứa Tình Thâm . Nếu không phải do Triệu Phương Hoa nói ra , tên mập này làm sao biết được cô đang làm việc ở đây ?

  " tôi không có hứng thú , tránh ra ! "

   Mập Mạp vẫy vẫy hai cánh tay thịt , tựa như đang đuổi vịt , " đừng vậy mà , Tình Thâm . Anh cho tới bây giờ chỉ thích một mình em , ba mẹ em cũng hy vọng chúng ta ở bên nhau . Em lên xe đi , em xem ở đây thật đông người . "

   Hứa Tình Thâm liếc nhìn bốn phía , nhấc chân lên muốn rời đi , nhưng anh ta lại chặn ngay trước mặt mình , đâu còn đường cho cô thoát nữa ?

   Trông thấy người vây xem càng lúc càng đông , Hứa Tình Thâm bất đắc dĩ , đành phải cùng anh ta lên xe .

   Lúc Mập Mạp ngồi vào chỗ điều khiển , Hứa Tình Thâm rõ ràng cảm thấy chiếc xe bị lún xuống . Anh ta phát động cơ lái chiếc BMW rời khỏi bệnh viện . Xe của Tưởng Viễn Chu vừa khéo từ dưới hầm đỗ xe chạy lên , ánh mắt liếc qua khuôn mặt của Hứa Tình Thâm ......

   Chiếc BMW theo đường lớn chạy về phía trước . Một chiếc xe màu đen nhanh chóng vượt lên , sau đó thắng lại ở ngay trước mặt chiếc BMW .

   Mập Mạp bị bất ngờ không kịp đề phòng , thiếu chút nữa là đụng vào , may là Hứa Tình Thâm đã cài dây an toàn . Tưởng Viễn Chu bước xuống đi tới trước cửa sổ xe , ngón tay đeo bao da gõ nhẹ mấy cái lên mặt kính , thanh âm trầm đục mà có lực .

   Mập Mạp hạ cửa sổ xe xuống , " mày không muốn sống nữa hả ! "

   Tưởng Viễn Chu nghiêng đầu hướng vào trong liếc nhìn . Anh quả nhiên không nhìn lầm , cô gái kia chính là Hứa Tình Thâm .

  " sao vậy ? Lên diễn thực tế vở kịch người đẹp và quái vật à ? "

   Hứa Tình Thâm siết chặt dây an toàn . Nơi cánh mũi Tưởng Viễn Chu ngửi thấy được một mùi thơm nồng nặc . Anh liếc nhìn ra chỗ ngồi phía sau xe , chân mày lập tức vặn lại , ngoài miệng không khách khí nói , " cái thứ rác rưởi gì vậy , làm người ta bị sặc thật khó chịu . "

  " mày nói chuyện kiểu gì thế ? Đem xe tránh ra , Tình Thâm , em đừng sợ nha . "

   Tưởng Viễn Chu nghe mà nổi hết cả da gà khắp người , anh liếc nhìn Hứa Tình Thâm , " còn chưa xuống ? "

   Mi mắt Hứa Tình Thâm nhẹ nâng lên . Lúc này là hoàng hôn , ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cành lá tươi tốt chiếu xuống , rọi lên thân thể sáng chói mê người của Tưởng Viễn Chu . Người đàn ông này thực sự là đại biểu cho giá trị ngoại hình cao ngút trời . Hứa Tình Thâm nhìn lại Mập Mạp ở bên cạnh , cô theo bản năng giơ tay muốn mở cửa xe .

   Mập Mạp thấy vậy , nóng nảy nói , " Hứa Tình Thâm , em cũng đừng quên , mẹ em đã đuổi em ra khỏi nhà rồi , em không còn chỗ để ở nữa ! Anh tuy vậy nhưng cũng có nhà , sửa sang lại sạch sẽ rồi ! "

   Nơi khoé mắt bờ mi của Tưởng Viễn Chu lướt qua một chút sắc lạnh , hướng Hứa Tình Thâm nói , " nhà của tôi ở Cửu Long Thương chỉ thiếu một người phụ nữ , đi không ? "

   Lời sang chảnh này , không chút khoe khoang nhưng lại phô trương vô cùng nha .

   Thịt trên mặt của Mập Mạp giật giật , " Tình Thâm , mẹ em cũng đã đồng ý chuyện của hai chúng ta rồi . Hôm nay anh mới vừa mua về một chiếc giường rất thoải mái . Đi , anh dẫn em đi xem . "

   Tưởng Viễn Chu cũng không nhịn được nữa , tươi cười tháo bao da trên tay xuống , cánh môi tinh xảo của anh cong siết lên , cầm bao tay vỗ lên cửa xe , hướng về phía Hứa Tình Thâm nói " cô cũng không sợ bị đè bẹp dí . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro