19 ba y thien ha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Tinh Linh nữ thần vừa bay đi, đoàn người Phì Tử lập tức ào tới . Phì Tử cười hì hì nói với Đoạn Vân :

- Lão Đại, sớm biết ngươi có thể một kiếm tiêu diệt con rồng đá đó, ta cũng đâu rảnh mà ngăn cản ngươi chứ ! Lão Đại à, lúc đó ngươi nói cho chúng ta biết là được rồi ! Nhưng lão Đại, chân khí của ngươi thật sự là lợi hại đó nha! Chà, đáng tiếc tại sao ta lại là một đầu ma thú chứ? Nếu ta cũng giống như Diệp Cô Thành đại ca, một kiếm sĩ nhân loại, cái mớ năng lượng vừa tinh chất vừa ngon bổ vừa rồi sẽ phải là của Phì Tử ta rồi còn gì ! A a a!

- Lão Đại, kỳ thật chỉ cần ngươi nói rõ ràng cho chúng ta, chúng ta mắc gì ngăn ngươi chớ? Hơn nữa, ngươi cũng không nói cho chúng ta biết là chân khí của ngươi là khắc tinh của linh hồn mà?

Tiểu Phi Hiệp cũng cười giả lả vẻ ăn năn. Còn hai huynh đệ Đạt Nhĩ, thì tiếp tục xuýt xoa về một kích kì ảo vừa rồi, Ngưu Ma Vương chỉ đứng một bên cười tủm như thường lệ .

Đoạn Vân trợn mắt, rồi không thèm để ý nữa ! Tuy nhiên trong lòng hắn cũng cảm thấy rất ấm áp! Một đám huynh đệ kiêm thủ hạ của Đoạn Vân, cùng hắn vào sinh ra tử, lấy tính mạng để giúp hắn, tình ý như thế, cuộc đời này còn gì phải ân hận nữa ?

Về tới Sinh Mạng thành, Đoạn Vân nhờ lão Giáo hoàng triệu tập cuộc họp khẩn cấp với đám người lãnh đạo ở Thần điện !

Lúc này, Sinh Mạng Nữ Thần điện đã có thể xem như hoàn toàn thuộc về sản nghiệp của Trung Hoa gia tộc rồi. Hơn hai tháng trước, Thần điện đã công nhận sự cường đại của Đoạn Vân và để Đoạn Vân làm đại Giáo hoàng. Còn Đoạn Vân ngay khi lên làm đại Giáo hoàng, lập tức tiến hành cải cách quân đội Thần điện. Năm mươi vạn bộ đội Thần điện đều biến thành biên chế của Trung Hoa quốc phòng quân. Mười vạn Thần điện kỵ sĩ, biến thành tướng sĩ Nanh Sói. Đoạn Vân nắm trong tay tất cả quân đội Thần điện, hơn nữa hắn lại còn có uy vọng tuyệt vô cận hữu ở Thần điện. Với sự nhất trí ủng hộ của lão Giáo hoàng,thánh nữ và một đám chủ giáo, tên Đoạn Vân gia hỏa không tin thần thánh này trở thành người phát ngôn chính thức của Thần điện .

Lão Giáo hoàng, tuy nói vẫn còn rất tin tưởng vào nữ thần như trước, vẫn tôn sùng các vị thần như trước, nhưng từ khi Đoạn Vân làm cho hắn thành công tấn cấp lên tới thần cấp tế tự, sự nhận thức của lão gia hỏa này về thần xem ra đã được Đoạn Vân làm cho tăng lên hơn rất nhiều. Tạp Tư Kì là một trong tứ đại hồng y chủ giáo của Thần điện, vốn chỉ là thánh cấp tế tự, sau khi được Đoạn Vân dùng dược hoàn ghê tởm biến thành thần cấp tế tự, họ lúc này vô cùng tôn kính đối với Đoạn Vân -đại Giáo hoàng. Còn trái tim thánh khíêt của thánh nữ, cũng đã sớm bị tên Đoạn Vân hèn hạ, hạ lưu, siêu cấp biến thái đại sắc lang này cướp đi rồi !

Sau khi ra lệnh cho Âu Đặc Tư nhanh chóng tiến vào Tinh Linh nhất tộc thu phục cự mãng, Đoạn Vân điều tất cả đám cao thủ của Thần Long đảo trở về. Dù sao lúc này những xung đột với hải tộc thật sự quá sức khẩn trương, cần phải phòng ngừa hải tộc đánh lén .

Trong đại điện Nữ Thần điện, Đoạn Vân - đại Giáo hoàng ngồi trên ghế cao, phía dưới phân biệt là lão Giáo hoàng và thánh nữ, dưới nữa là những nhân vật cao cấp ở Thần điện ! Tứ đại hồng y chủ giáo, đại chủ giáo, chủ giáo v.v... tùy vào cấp bậc, toàn bộ đều đứng thành hai hàng cung kính trong đại điện. Đương nhiên, ở đây còn có một đám tướng lĩnh quân sự của Thần điện tham gia.

Nhìn hơn mười nhân viên Thần điện cao cấp tề tụ, Đoạn Vân ngồi trên ghế chủ tọa đứng lên, quay về những nhân viên cao cấp Thần điện nói :

- Các vị, nói vậy các ngươi cũng đã biết sự tình vừa phát sinh ! Một mụ đàn bà tự xưng là Tinh Linh nữ thần, dám tới Thần điện náo loạn! Sau khi đại chiến với những cao thủ hạch tâm của Trung Hoa gia tộc, mụ đàn bà đó đã bị chúng ta đánh bại ! Mụ đàn bà này nói mụ là thần của tất cả Tinh Linh ... Tinh Linh nữ thần. Việc này, ta tự nhiên không tin ! Nhưng, từ thực lực của mụ thì rõ ràng mụ thật sự có thể là Tinh Linh nữ thần ! Nhưng, các ngươi cũng biết, cuối cùng, mụ cũng bị chúng ta đánh bại ! Nếu mụ thật là Tinh Linh nữ thần, vậy thì những người đi theo dấu chân của thần như các ngươi, bây giờ đâu còn gì nữa chứ ?

Nghe Đoạn Vân nói thế, lão Giáo hoàng từ ghế ngồi của mình đứng lên, vái Đoạn Vân một lễ :

- Đại Giáo hoàng đại nhân, Thần điện ta vốn có thù oán với Tinh Linh Vương Quốc, đại Giáo hoàng đã có năng lực đối kháng với Tinh Linh nữ thần, ta rất mong đại nhân dùng đại quân Thần điện, phát động thánh chiến với Tinh Linh nhất tộc. Nhất cử tiêu diệt hỏa dị tộc này !

Đoạn Vân trợn mắt nghĩ: Ta hỏi ngươi đối với thần có ý kiến gì không. Ta đâu có hỏi ngươi muốn đi đối phó Tinh Linh nhất tộc hay không? Lão gia hỏa này !

Đoạn Vân không để ý đến lão Giáo hoàng, trực tiếp nói :

- Ta muốn nói là, nếu Tina là Tinh Linh nữ thần thì một vị thần bị cao thủ của Trung Hoa gia tộc đả bại, việc này đại biểu cho cái gì ?

- Thiếu gia, việc này nói lên Trung Hoa gia tộc đã có năng lực đối kháng với thần rồi ! Mặc dù đây chỉ là một vị thần, nhưng sau lần này, chúng ta cũng biết chúng ta không phải không thể chiến thắng được thần ! Tựa theo những gì tướng sĩ Nanh Sói Thần điện kỵ sĩ đã làm, chúng ta có thể dựa vào ưu thế số lượng và thực lực để chống lại một kích với năng lượng kinh khủng của Tinh Linh nữ thần !

Lúc này, Nanh Sói quân trưởng Đặc Lạp Phu có thanh vọng cực cao đứng ra nói với Đoạn Vân . Đặc Lạp Phu vừa nói xong, đám nhân viên cao cấp Thần điện chìm vào suy tư một phen. Nhưng từ trong ánh mắt của những nhân viên cao cấp của Thần điện, Đoạn Vân có thể thấy họ vẫn còn rất nhiệt tâm với cái đám thần thánh hư vô mờ mịt kia ! Đoạn Vân cũng biết, nếu muốn xóa bỏ những đức tin đã bám rễ lâu đời như thế nay quả thực còn khó hơn lên trời. Nhưng nếu vẫn làm theo lỗi cũ, hưởng ân huệ của mình, nhưng lại đem bao nhiêu công lao gán hết vào các vị thần thì quả là làm cho người ta rất bất sảng ! Đoạn Vân có thể tưởng tượng, nếu sau này Đoạn Vân muốn khai chiến với Thần giới, chắc chắn sẽ gặp nhiều trục trặc. Ít nhất, Thần điện cũng có thể sẽ là một chướng ngại rất lớn cho mình. Nghe Đặc Lạp Phu nói vậy, cả Thần điện không có ai có phản ứng gì cả, Đoạn Vân mở miệng nói :

- Lúc này, không phải thảo luận việc chúng ta có thể đối kháng với thần hay không. Bây giờ vấn đề chủ yếu nhất là vấn đề Ma giới xâm lược ! Lúc này, vết nứt không gian giữa Ma giới và nhân giới càng ngày càng lớn. Cả Long thần và Tinh Linh nữ thần, đều là từ Ma giới trở về đại lục Mộng Đa Lợi Á của chúng ta. Còn theo như tin tức mà ta thu được, Ma tộc đã toàn lực chuẩn bị xâm lấn đại lục ! Hơn nữa, qui mô cuộc xâm lăng của Ma giới lần này sẽ rất kinh khủng, tệ nhất có thể là đại xâm lấn toàn tộc. Lúc đó, cả đại lục Mộng Đa Lợi Á của chúng ta sẽ gặp đại nạn ! Nếu chúng ta còn không chuẩn bị sẵn sàng, tất cả chủng tộc trí tuệ trên đại lục chắc sẽ phải hạo kiếp vong tộc, diệt loại. Hơn nữa ta muốn nói cho các ngươi biết, đừng hi vọng thần minh sẽ tới cứu các ngươi. Bởi vì theo ta được biết, Thần giới Phương đông bây giờ đang cùng bộ tộc thiên sứ phương Tây chiến tranh khốc liệt. Còn những thần minh phương đông, thực ra đang ở vào thế yếu ! Hơn nữa, như tin tức ta thu được, Tinh Linh nữ thần cũng lộ ra vài việc nội bộ, ta dám khẳng định thông đạo giữa Thần giới và nhân giới, đã hoàn toàn bị phong kín ngàn năm trước, khi chư thần rút lui khỏi đại lục rồi. Nhân giới và Thần giới, đã không còn có liên lạc gì nữa rồi ! Nói cách khác, thần đã bỏ đại lục Mộng Đa Lợi Á này rồi ! Tình huống chiến đấu ở hai lần Ma giới xâm lấn trước là chứng minh tốt nhất cho việc này ! Lần trước, nếu không nhờ có dị tộc Tinh Linh và Thú Nhân kịp thời tham chiến, ta dám nói, cả đại lục đã có thể đã bị xâm chiếm rồi !

Nghe Đoạn Vân nói thế, những nhân viên Thần điện ở đây chợt thở gấp ! Đại lục kiếp nạn tới rồi !

- Đại Giáo hoàng đại nhân. Ngươi nói chúng ta nên làm gì bây giờ ? - Một vị đại chủ giáo đứng ra hỏi Đoạn Vân . Đoạn Vân cười cười, nói :

- Chủ giáo đại nhân, ta muốn hỏi ngươi có tin sự tồn tại của thần không ?

- Việc này? Đại Giáo hoàng đại nhân, vừa rồi chính Tinh Linh nữ thần không phải là ...

Thấy Đoạn Vân đột nhiên nói sang chuyện khác, đại chủ giáo đó giật mình lắp bắp . Đoạn Vân cười cười nói :

- Đoạn Vân ta bây giờ, tự thấy thực lực đã đủ cường đại, vừa rồi một thủ hạ của ta. Một cao thủ nhân tộc, chỉ dựa vào một đao đã đánh bại nữ thần ! Nhưng, cho dù là ta không có thực lực cường đại như thế, vẫn có thể đánh bại được Tinh Linh nữ thần. Ngoài ra, về mặt tế tự thuật, ta tự xưng có thể làm cho bất luận kẻ nào cũng có thể trở thành bất tử, thậm chí dưới những cơ duyên nhất định có thể làm cho người chết sống lại. Nhưng, ta vẫn biết rất rõ ràng, Đoạn Vân ta không phải là thần! Còn vị Tinh Linh nữ thần đó, người bị một nhân tộc cao thủ, thủ hạ bình thường của Đoạn Vân ta đả bại. Nàng còn có thể xem là thần nữa không? Vậy những vị thần minh mà trong sách vở của các vị xưng tụng, đến tột cùng còn có thể tự xưng là thần nữa không ?

Nghe Đoạn Vân nói thế, một đám nhân viên Thần điện đều ngậm tăm ! Trong lòng tự hỏi. Thấy một đám gia hỏa ở Thần điện như thế, Đoạn Vân nói tiếp:

- Các vị, Đoạn Vân ta cũng không phải là người kì thị tín ngưỡng của các ngươi ! Nhưng ta chỉ muốn khuyên các ngươi tuyệt đối không thể đặt hy vọng quá lớn vào thần ! Nếu ngàn năm trước, các ngươi tín ngưỡng thần minh, ta cũng không phản đối ! Bởi vì lúc đó, thần sống trên đại lục, ở cạnh bên người chúng ta. Hơn nữa thần tộc rất cường đại, cường đại tới mức nhân loại chúng ta chỉ có thể làm tay sai cho họ thôi ! Trong khi Ma giới xâm lấn, cũng nhờ có họ giúp đỡ cho chúng ta. Nhưng bây giờ, ngàn năm qua rồi, Thần đã hoàn toàn biến mất khỏi đại lục. Nói cách khác, thần đã bỏ rơi đại lục này rồi ! Trọng trách chống lại Ma giới xâm lấn đều ở trên vai chúng ta ! Chúng ta lúc này chỉ dựa vào bản thân mình ! Những gì thần có thể làm được, nhân loại chúng ta cũng có thể làm được ! Bởi vì, nếu thần thực sự tồn ở đây, hắn cũng nhất định đã từng là một nhân loại. Nhân loại đã có thể trở thành thần, vậy tại sao các ngươi không thể thành thần chứ? Nhưng, nếu thần không phải là nhân loại, vậy chỉ có một giải thích ... thần, chỉ là một loại sinh vật dị giới, hoặc là sinh vật ngoại giới cùng loại với sinh vật Ma giới mà thôi !

Có thể là Đoạn Vân nói không đủ xúc động, cũng có thể là những giáo lý về thần đã ăn sâu vào lòng những phần tử ngoan cố ở đây, dù sao sau khi Đoạn Vân giải thích cặn kẽ, mọi người trên Thần điện không ai có phản ứng gì nhiều ! Không thần chức nhân viên nào vì quá sùng bái Thần mà đứng ra chửi mắng Đoạn Vân, cũng không có một ai bị Đoạn Vân thuyết phục mà trở thành người vô thần cả ! Nhưng, hiệu quả xem ra cũng không tệ, hoàn toàn không có ai phản đối. Nói cách khác, trong Thần điện này, không có một nhân viên nào bất chấp tính mạng đi chứng minh sự sùng bái của mình với thần ! Theo biểu hiện của đám nhân viên thần chức, Đoạn Vân thấy những người này bắt đầu biến thành đám người có hy vọng. Hơn nữa, Thần điện nhân viên cũng đang âm thầm tự hỏi về những gì Đoạn Vân nói. Nếu Thần là thật, vậy hắn đã từng là nhân loại ; nếu thần không phải nhân loại thì có thể là chủng tộc ngoại lai, một loại chủng tộc ngoại lai rất cường đại .

Đoạn Vân không để cho họ có nhiều thời gian mà tự hỏi, hắn lại tiếp tục nói:

- Các vị, Thần điện bây giờ đã là sản nghiệp của Trung Hoa gia tộc rồi ! Còn Thần điện, tuy nói là một tổ chức thần chức, nhưng ta là đại Giáo hoàng cũng không tin vào thần ! Do đó, ta tuyên bố, Nữ Thần điện, chính thức đổi tên là Trung Hoa Thần điện ! Nói cách khác, từ hôm nay trở đi, nhân viên Thần điện không được tiếp tục tuyên dương những giáo lý về chư thần mơ hồ cho dân chúng của Trung Hoa tộc dân nữa ! Nhưng, Thần điện vẫn phải dùng việc cứu chữa bệnh tật cho dân chúng làm nhiệm vụ chính. Làm một tế tự, nhất định phải toàn tâm toàn ý phục vụ cho dân chúng !

Nghe Đoạn Vân nói như thế, một đám người cao cấp của Thần điện đều giật mình ! Nhưng lại vẫn như trước không hề có ai đưa ra dị nghị gì. Dù sao, họ đã biết, đứng trước mặt Đoạn Vân cường đại, dùng giáo lý của thần mà khuyên bảo một tên nhân loại hoàn toàn không tin vào thần là một việc tuyệt đối muốn chết. Hơn nữa, vị nữ thần mà tín đồ Thần điện sùng bái nhất, sau hơn một ngàn năm vô vọng tìm kiếm, cũng dần dần phai nhạt sự sùng bái vốn có lúc đầu. Dù sao đối với một người bình thường chỉ sống không đến trăm năm, một ngàn năm thật sự là quá dài.

Đoạn Vân sở dĩ dám giữa ban ngày, ban mặt phun ra những lời như thế, nguyên nhân chủ yếu là vì số lượng tín đồ của nữ thần đại lục bây giờ đã không còn nhiều lắm. Trước đây, hầu như khắp mọi nơi trên đại lục đều có thần điện. Nay lực ảnh hưởng của Thần điện đã bị phai nhạt dần theo năm tháng. Thần điện, nếu không phải bị Đoạn Vân sử dụng, thì sẽ bị Đoạn Vân xóa sổ !

Vô luận thần có tồn tại hay không, có thật hay không, khi đã có hai chữ Trung Hoa, thần chỉ có thể là thần thoại mà thôi !

Nếu tỉ thấy được thì từ lần sau cứ khoảng 6h30 tối em send mail gửi lại bản biên tập cho tỉ nhé. - Việc này thì ... đại Giáo hoàng đại nhân, nếu Thần điện không tuyên dương, truyền bá quang huy của Thần, chúng ta còn có thể làm được cái gì chứ?

Lão Giáo hoàng nuốt không trôi ý tưởng của Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười cười, rồi nói:

- Có rất nhiều việc có thể làm chứ! Chẳng hạn Thần điện tiếp tục giữ lại tổ chức tế tự như trước, cứu chữa bệnh cho người dân, chuyên tu bồi dưỡng nhân viên tế tự cho chuyên nghiệp, phục vụ cho dân chúng đại lục. Dù sao trên đại lục, mọi người thỉnh thoảng cũng mắc phải những bệnh nhẹ, hoặc gặp phải những vết thương nhẹ, tế tự Thần điện có thể cứu chữa cho những người này. Ta biết, công việc chính của Thần điện thường thường chủ yếu là chữa bệnh, rồi dựa vào việc trị hết bệnh cho bệnh nhân mà tuyên dương truyền bá giáo lý của thần. Các ngươi cũng cho rằng, nếu không sùng bái Thần thì năng lực tế tự căn bản sẽ không thể đề cao. Các ngươi là tế tự lại luôn luôn tin rằng cơ sở khả năng tế tự của mình là nhờ có thần lực, là lễ vật do thần ban cho mình. Nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết, Đoạn Vân ta là một tế tự rất giỏi, hơn nữa ta dám khẳng định, trên cả Mộng Đa Lợi Á, ta mà nhận tế tự thuật của ta đứng thứ hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất! Bản thân ta lại là một người hoàn toàn không tin vào Thần. Ta còn được biết, thần lực của tế tự, căn bản đơn giản là một loại ma pháp lực mà thôi!

- Ma pháp lực? Điều này sao có thể?

Lão Giáo hoàng la hoảng với vẻ hoàn toàn không tin. Còn đám nhân viên Thần điện cũng nhảy nhổm lên hoàn toàn không tin vào lời Đoạn Vân.

Đoạn Vân vừa cười vừa hỏi:

- Xin hỏi một chút, quang hệ ma pháp có phải là có hiệu quả trị thương không?

- Đó là tự nhiên. Nhưng hậu quả sau khi trị thương của quang hệ ma pháp sẽ lưu lại những vết sẹo rất lớn. - Lão Giáo hoàng lúc này vội phản bác.

Đoạn Vân cười cười, hỏi tiếp:

- Ta đây thỉnh giáo lão Giáo hoàng đại nhân một chút, thủy hệ ma pháp có hiệu quả trị thương hay không?

- Đúng vậy, nhưng thủy hệ ma pháp trị thương quá chậm, căn bản không thể so được với thần lực của tế tự. - Lão Giáo hoàng vội trả lời.

Vẫn giữ vẻ cười cợt cố hữu, Đoạn Vân từ từ giơ hai tay ra, sau đó rung lên một chút, tay phải Đoạn Vân xuất hiện một luồng bạch quang chói mắt, còn tay trái Đoạn Vân lại xuất hiện một thủy cầu thuộc thủy hệ có tác dụng trị liệu. Chiêu này của Đoạn Vân làm cho tất cả nhân viên trong Thần điện há hốc mồm, cả phòng im phăng phắc. Bởi vì trên đại lục, trước giờ không ai có thể đồng thời cùng thi triển hai loại ma pháp, mà lại là hai tay cùng thi triển ra hai loại ma pháp khác nhau, chỉ trong nháy mắt vung tay là được ngay.

Đoạn Vân cười nói tiếp:

- Mọi người xin xem đây. Tay phải ta chính là trị liệu thuật thuộc quang hệ, tay trái ta chính trị liệu thuật thuộc thuỷ hệ, bây giờ ta trộn hai ma pháp này thành một.

Đương nói Đoạn Vân đưa hai ma pháp này từ từ lồng vào nhau. Sau khi va chạm một lần, hai luồng năng lượng dung hợp lại với nhau. Sau khi dung hợp, hai loại ma pháp năng lượng lại biến thành một thứ mà các tế tự vẫn gọi là tế tự thần lực. Cảnh tượng trước mắt làm cho đám nhân viên thần chức hoàn toàn mê loạn muốn té xỉu!

Đoạn Vân nói tiếp:

- Tế tự thuật? Cũng chỉ là một loại ma pháp thôi.

Sau khi được luyện kim pháp thần gia tộc là Lai Bố Ni Tư nghiên cứu, hắn phát hiện ra thần lực của tế tự, cũng chỉ là một loại ma pháp hỗn hợp từ quang hệ và thủy hệ mà ra. Nhưng loại ma pháp này yêu cầu phải có lực khống chế rất lớn. Những người bình thường trong lòng có nhiều tạp niệm sẽ không thể tu luyện được tế tự thuật. Quang hệ ma pháp có tính trị liệu cực cao, nhưng sau khi thi triển quang hệ ma pháp, mặc dù da sẽ nhanh chóng khép lại chữa khỏi vết thương, nhưng nếu gặp phải vết thương do đao kiếm thì sẽ lưu lại những dấu vết, thậm chí còn lưu lại những vết sẹo xấu xí. Còn thủy hệ ma pháp, thông qua nước nuôi sống vạn vật, có thể chữa khỏi hầu hết các vết thương, rồi có hiệu quả đổi mới cải tạo thân thể. Nhưng loại trị liệu này lại quá chậm. Hơn nữa lớp da non mới thường rất mỏng và yếu. Thần lực của tế tự cũng chẳng qua là đem hai loại ma pháp này kết hợp mà sinh ra một loại trị liệu mới có tác dụng hoàn hảo và nhanh hơn.

Đột nhiên, một người đứng ở phía sau, có lẽ là một nhân viên thần chức có chức vụ, đứng bật dậy có vẻ rất sợ hãi, ngữ khí của hắn run lên nói với Đoạn Vân:

- Đại... đại Giáo hoàng đại nhân, ta ... ta, chà chà! Chết thì chết, ta đã từng thử đồng thời dùng quang hệ và thủy hệ ma pháp kết hợp để trị thương, nhưng kết quả rất kém, nói khó nghe một chút căn bản là không có hiệu quả gì!

Nghe một chủ giáo dũng cảm đứng ra nói, Đoạn Vân gật đầu cười nói:

- Ngươi thuần túy đưa hai loại ma pháp đồng thời sử dụng, tự nhiên sẽ không có hiệu quả bao nhiêu. Thủy hệ ma pháp xem ra yếu hơn quang hệ ma pháp, còn quang hệ ma pháp lại có chế ước nhất định đối với thủy hệ ma pháp. Đơn thuần đưa hai thứ này kết hợp lại sẽ không có hiệu quả bao nhiêu cả. Nhưng việc kết hợp như ta vừa làm, không phải đơn thuần là ghép hai ma pháp lại, mà là dùng một loại kết hợp siêu cường độ kết dẫn chúng lại với nhau. Nói như vậy các ngươi sẽ rõ, tế tự thần lực là do hai loại ma pháp cơ bản quang hệ và thủy hệ sinh ra với sự dẫn kết của tinh thần lực tạo thành một một loại ma pháp mới, là một loại diễn sinh hệ ma pháp. Còn như khi các ngươi thi triển loại ma pháp này, sở dĩ các ngươi phải tụng niệm về thần chẳng qua là việc chú niệm sẽ giúp các ngươi tập trung toàn bộ tinh thần lực của mình. Tựa như khi phóng thích ma pháp thì phải niệm chú ngữ vậy. Do đó việc các ngươi sùng bái thần, cũng chẳng qua là một loại tập trung tinh thần lực đặc biệt. Nhưng ta muốn nhấn mạnh, nếu tinh thần lực của mình đủ mạnh, ngươi hoàn toàn có thể không cần niệm chú ngữ, hoặc ngươi có thể tự sáng chế ra một bộ chú ngữ cho riêng mình.

Chú ý tới cả sảnh đường đang rơi vào trạng thái kinh ngạc, Đoạn Vân làm mặt nghiêm nói:

- Yên tâm, các ngươi có thể vẫn tiếp tục sùng bái thần của các ngươi như trước, ta cũng sẽ không ép buộc các ngươi. Dù sao mỗi một người đều có quyền lựa chọn tín ngưỡng cho mình. Ta sở dĩ không cho các ngươi tuyên dương giáo lý về Thần, là không muốn các ngươi mượn danh nghĩa Đoạn Vân ta đi phát triển tín đồ nữ thần. Đoạn Vân ta trước giờ không làm giá áo cho người khác như vậy bao giờ. Muốn dùng danh nghĩa Đoạn Vân ta phục vụ miễn phí cho nữ thần, các ngươi đừng có nằm mơ!

Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, một đám nhân viên thần chức đều im thin thít, sợ hãi không thôi.

Lui về ghế cao, Đoạn Vân nói:

- Lúc này Ma giới sắp xâm lấn rồi, tình thế đại lục không lạc quan lắm. Theo ta biết, Thần điện các ngươi trước giờ vẫn chống lại các thế lực Ma tộc. Còn lần này, ta cũng hy vọng các ngươi có thể dẫn cờ tiên phong trong công cuộc chống Ma tộc. Lúc này việc cần phải làm là giới thiệu tình hình ở Ma giới cho dân chúng đại lục, cũng phải dạy cho họ biết cách tự lập, tự cường. Họ phải biết chống lại Ma tộc là trách nhiệm của mỗi người. Hơn nữa các ngươi phải xây dựng cho họ niềm tin tất thắng. Phải làm cho họ biết, chỉ cần đoàn kết lại chung quanh Trung Hoa gia tộc ta, đồng tâm hiệp lực, kết hợp tác chiến thì Mộng Đa Lợi Á nhất định có thể chiến thắng địch nhân cường đại. Ta nghĩ, việc này so với việc các ngươi tuyên dương thần hư vô mờ mịt thì có ý nghĩa hơn nhiều.

- Dạ.

Một đám nhân viên thần chức hôm nay cuối cùng cũng mở miệng, xem ra đã đồng ý với những gì Đoạn Vân vừa nói.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân nói tiếp:

- Trên đại lục liên tiếp xuất hiện tung tích Ma tộc. Việc làm cần thiết nhất cho Thần điện bây giờ là phải tiêu diệt đám thám tử Ma tộc này. Tình báo đóng một vai trò vô cùng trọng yếu trong chiến tranh. Do đó ta dùng thân phận đại Giáo hoàng hạ lệnh, Trung Hoa Thần điện phải lấy việc tiêu diệt thám thính Ma tộc là việc làm quan trọng nhất. Nói cách khác, trong phạm vi đại lục, phải tìm cho được những tung tích của đám Ma tộc được điều tới. Thần điện cần thu hoạch thật nhiều tin tức tình báo của Ma tộc.

- Dạ.

Mọi người đứng lên đồng loạt hướng về đại điện một lần nữa vái Đoạn Vân một lễ.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân lấy từ không gian giới tử ra mười quyển trục đưa cho lão Giáo hoàng rồi nói:

- Đây là mười quyển trục trị liệu thần cấp, là do Địa Tinh luyện kim thuật sĩ gia tộc chế tác ra đó. Cái này coi như là đại Giáo hoàng ta phụng hiến cho Thần điện. Bằng không sẽ có rất nhiều người dị nghị lời ra tiếng vào là ta, đại Giáo hoàng này chỉ chuyên lợi dụng chức vị!

Lão Giáo hoàng hai tay run rẩy tiếp nhận quyển trục trong tay Đoạn Vân, nội tâm kích động, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Phải biết rằng, quyển trục trị liệu thần cấp, trước giờ chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi! Bởi vì tế tự đòi hỏi tính chuyên nghiệp rất cao, tế tự căn bản không có khả năng trở thành luyện kim thuật sĩ. Còn luyện kim thuật sĩ cũng không có khả năng trở thành tế tự được. Nói đám nhân viên Thần điện lại một lần nữa bị năng lực thần kỳ của Đoạn Vân làm sợ chết khiếp. Năng lực cường đại và thần kỳ như thế, ngoại trừ là thần, sao có được khả năng phi thường như thế chứ? Nhưng những gì Đoạn Vân vừa nói, vẫn cứ ong ong quanh quẩn trong đầu của họ... "Bản thân ta lại là một người hoàn toàn không tin vào Thần..." Không ít nhân viên thần chức trong lòng đang thầm nghĩ: chẳng lẽ hắn chính là thần?

Dưới sự tuyên truyền hiệu quả và không mệt mỏi của Thần điện, cả Mộng Đa Lợi Á dậy lên một cơn sóng tìm và tiêu diệt thám tử Ma tộc. Ma tộc vốn trước giờ vẫn khiến cho thần dân đại lục sợ hãi, bây giờ trở thành hóa thân của tà ác. Thần điện dùng sự thật về mấy lần Ma tộc xâm lấn đại lục, ra sức tẩy não mọi người ở Mộng Đa Lợi Á. Họ tuyên cáo cho dân chúng trên đại lục biết Ma tộc tà ác như thế nào, là một thế lực hiếu chiến luôn luôn muốn xâm lược đại lục Mộng Đa Lợi Á, giết chóc đồng bào chúng ta, gian dâm tỷ muội chúng ta! Còn chúng ta phải đoàn kết lại, phải biết tự cường tự lập! Thần điện đã cơ bản bị Đoạn Vân khống chế không ngừng tuyên truyền về tư tưởng mới cho dân chúng trên khắp đại lục tỷ như: "Chỉ có đoàn kết chung quanh Đoạn Vân đại nhân, mới có thể hoàn toàn tập trung lực lượng trên khắp đại lục. Như vậy cả đại lục mới có thực lực đủ để đối kháng với Ma tộc tà ác, mới có thể bảo vệ được nhà cửa của chúng ta, còn những chủng tộc có trí tuệ trên đại lục, mới có thể tiếp tục sinh tồn..."

Nhờ có Thần điện tuyên truyền, cả đại lục đều dấy lên những đợt hành động cụ thể. Trên đại lục có trên ức dân binh được thành lập, nhận huấn luyện quân sự theo kiểu chính quy. Còn quân chánh quy Trung Hoa gia tộc ở các nước chư hầu, cũng một lần nữa nổi lên một làn sóng luyện binh náo nhiệt.

Ngày thứ hai sau khi Đoạn Vân từ Thần điện trở về, Đoạn Vân lập tức ban hành một luyện binh lệnh trên khắp đại lục. Dưới sự kích thích của Ma tộc chuẩn bị xâm lấn, quân đội đại lục hừng hực phát huy ra hết tiềm lực của mình. Dưới sự chỉ huy của Đoạn Vân, binh lính lấy việc chống lại Ma tộc làm nhiệm vụ hàng đầu cho mình, toàn bộ đều hăng hái tập trung huấn luyện cật lực. Bởi vì sau khi tuyên cáo sự tà ác của Ma tộc, các tướng sĩ đều hiểu ra một đạo lý: 'Ma tộc muốn kéo cả tộc đi xâm lược, vận mệnh cả đại lục đều tập trung trên người họ. Chống lại Ma tộc là vừa là sự quang vinh vừa là sứ mạng vĩ đại của mình. Làm nam nhân, họ phải dũng cảm dứt bỏ những gì mình yêu thích, phải hi sinh thân mình'. Cứ như vậy trong quân đội ở cả đại lục, nơi nơi đều tràn ngập sự hận thù với Ma tộc. Dưới sự hận thù sục sôi ấy, tốc độ phát triển thực lực của các tướng sĩ tăng lên không ngừng. Quan trọng nhất là, sự hận thù này, làm cho toàn quân trên dưới đều như có một lực lượng vô hình kết chặt họ, rất có quân hồn!

Khắp nơi trên đại lục tùy ý đều có thể thấy được những khẩu hiệu đại loại như: 'Chống lại ngoại tộc, bảo toàn Trung Hoa'. Trong quân đội, dựa vào việc Ma tộc xâm lấn, tinh thần Trung Hoa gia tộc lần này được quán triệt đến từng người. Đại quân nhân tộc gồm hơn ức dân binh, hơn một ngàn vạn quân chính quy, ba trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói. Trên đầu họ, đều gắn những ký hiệu của Trung Hoa!

Dân binh không có khôi giáp, trên tay họ đều đeo những băng vải có huy hiệu của gia tộc, hoặc trên đầu quấn một dải băng có gia huy Trung Hoa. Còn bộ đội chính quy trên đại lục, trước ngực quân trang khôi giáp của họ đều có một biểu tượng hình ngôi sao năm cánh. Trên mũ họ, ở giữa có khắc huy hiệu của Trung Hoa. Ngoài ra rất nhiều nhân sĩ vĩ đại, được những thành viên trong gia tộc tiến cử, dưới một nghi thức kết nạp quang vinh, sẽ được gia nhập vào Trung Hoa gia tộc.

Trung Hoa, hai chữ này dựa vào bóng ma Ma tộc sắp xâm lược dần dần xâm nhập vào lòng người. Chỉ như vậy đại lục mới có thể chính thức hoàn thành thống nhất. Thu phục nhân tâm, Đoạn Vân mới có thể trở thành người chính thức đứng đầu trên đại lục.

Trung Hoa, không thuần túy chỉ là một sự thống nhất trên hình thức. Gia tộc cần phải phát triển, Trung Hoa phải quật khởi, chiến tranh tuyệt đối không thể tránh được. Ngày hai mươi lăm tháng bảy, cũng chính là ngày thứ tư sau khi Đoạn Vân trở về từ Thần điện, buổi tối hôm đó tên sắc lang một mình đứng trong phòng luyện công, không có những hoạt động vui thú như những đêm khác.

Đoạn Vân rốt cục tự thân tu luyện cũng đã có thể cảm nhận được sự đột phá của bản thân, một đột phá có thể làm cho chân khí đạt tới tầng thứ bảy. Sau khi dặn dò những sự tình cần thiết, Đoạn Vân tuyên bố cần bế quan tu luyện vài ngày. Tất cả công việc gia tộc, đều dựa theo quy củ có sẵn, giao cho Ước Hàn đại quản gia. Về phần hải tộc, Đoạn Vân toàn quyền giao cho Âu Đặc Tư lo liệu.

Khỏi phải nói nhiều, đám thủ hạ của Đoạn Vân hiện giờ thực lực đã vô cùng kinh khủng. Đoạn Vân có một đoàn lực lượng toàn cấp mười hai. Một trăm hai mươi Thú nhân hộ vệ đều là những cường giả cấp mười hai sơ giai; hai mươi đại ma thú gia tộc, trải qua vài lần chiến đấu sinh tử, thực lực ổn định ở cấp mười hai sơ giai, hơn nữa xem như hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi uy áp, họ phối hợp tác chiến tuyệt đối có thể dùng số lượng để chiếm ưu thế trước những cường giả cấp hậu giai. Thực lực năm đại ma sủng đã ở cấp mười hai trung giai. Mười đại Thần long, bây giờ cũng đã là cấp mười hai sơ giai rồi, họ lại coi thường uy áp, nếu một đánh một, có thể dùng ưu thế tuyệt đối đả bại cường giả trung giai bình thường; Âu Đặc Tư, Ny Khả, Mạt Khắc, cả ba đều là trung giai Thần Long. Chỉ một người trong số họ cũng đủ để đánh bại Long thần dễ dàng.

Trong lực lượng kinh khủng của Đoạn Vân còn có bảy đại Cuồng chiến sĩ. Pháp Lạp Kì, Khắc La Phu và bảy đại Cuồng chiến sĩ đều có thực lực ở mức cấp mười hai sơ giai. Khi cuồng hóa, thực lực có thể đột phá tới cấp mười ba trong một thời gian ngắn. Tuy nói chỉ là một thời gian ngắn, nhưng nếu được Đoạn Vân biến thái này phối hợp với một vài món thuốc men đặc biệt thì có trời mới biết được khoảng thời gian ngắn này là bao lâu!

Diệp Cô Thành đương nhiên chính là thủ hạ cao thủ nhân loại mạnh nhất của Đoạn Vân. Sau khi tiêu hóa được tự nhiên thần lực của Tinh Linh nữ thần và năng lượng linh hồn của con Ma Long được triệu hoán, kết quả là cường giả đi theo Đoạn Vân sớm nhất thực lực đã đạt tới cấp mười hai đỉnh giai. Tuy nói Diệp Cô Thành là một nhân tộc, nhưng đấu khí của hắn đã có đến bảy mươi phần trăm chân khí cường đại rồi. Chân khí khi so với đấu khí thì dễ sử dụng hơn, đồng thời cũng cường đại hơn nhiều. Đoạn Vân phỏng chừng, Diệp Cô Thành là một nhân tộc cường giả với dịch hóa đấu khí cường đại trong cơ thể tuyệt đối có thể đánh bại Long thần Tạp Tây Cách Nhĩ.

Thực lực đám thủ hạ đã cường đại như thế, còn thực lực của Đoạn Vân lão Đại thì lại làm cho người ta thật sự xấu hổ và thất vọng! Thực lực của Đoạn Vân vẫn chỉ ngoi ngóp ở cấp mười một đỉnh giai.

Nguyên nhân thì cũng có rất nhiều.

Thứ nhất là tại hắn lười biếng. Hắn căn bản không thích tiến hành khổ luyện một cách chăm chỉ như bọn Diệp Cô Thành. Hắn cho rằng, thủ hạ mình có thực lực là được rồi, đã biết tế tự hà tất phải có sát thương lực cường đại làm chi! Và thêm nữa hắn chỉ thích tu luyện theo kiểu cách bất thường của hắn! Hắn rất háo sắc, cơ hồ có chút thời gian là hắn song tu, tam tu, thậm chí quần tu với các lão bà. Cũng may phương pháp song tu của hắn có hiệu quả, giúp cho tốc độ tu luyện của hắn tăng nhanh rất nhiều. Thực lực tăng lên nhờ song tu thì có thực chất hơn so với việc dựa vào thuốc men hỗ trợ. Ngoài ra các lão bà song tu cùng hắn thực lực cũng được tăng lên không kém. Nếu không có song tu, Đoạn Vân phỏng chừng đến cả thần cấp cũng không thể đột phá.

Thứ hai Đoạn Vân không thích chiến đấu. Nguyên nhân thực lực của đám thủ hạ tăng lên rất nhanh, ngoại trừ nhờ có trợ giúp của dược hoàn đặc hiệu và cố gắng khổ luyện bản thân, còn nhờ vào mấy lần sinh tử chiến đấu với những cao thủ cấp cao hơn mình. Thế mà trong những lần đại chiến đó, Đoạn Vân lão Đại chỉ đứng một bên mà nhìn náo nhiệt, đến cả những thứ tôm tép bình thường hắn cũng không thèm tự mình động tay động chân.

Đoạn Vân là một tế tự luyện dược, nhưng sau này hắn hoàn toàn không phục dụng một tí thuốc men nào cả. Từ khi đột phá tới cấp mười một, Đoạn Vân không hề dùng dược hoàn để làm tăng thực lực cho mình nữa. Đoạn Vân nói, làm như vậy sẽ gây ra thực lực hư phù. Thủ hạ mình phục dụng dược hoàn, thực lực tăng lên, đó là vì trải qua chiến đấu sinh tử. Thực lực tăng lên nhờ dược lực, nếu không có những trận đại chiến sinh tử phụ trợ, thì căn bản thực lực như vậy không thể xem là thực lực thật sự. Đoạn Vân không phục dụng dược hoàn, mà cố tu luyện từ từ làm cho thực lực của mình tăng lên một cách ổn định, cũng chính là xuất phát từ suy nghĩ này. Đoạn Vân không phải chiến đấu điên cuồng như Đạt Nhĩ Ba huynh đệ, hơn nữa đám thủ hạ của hắn cũng sẽ không cho phép hắn liều thân mạo hiểm. Đoạn Vân cũng tự biết, gặp phải những cuộc đại chiến sinh tử, mình chính là người quan trọng nhất. Bởi vì chỉ cần mình còn sống, đám thủ hạ của mình gần như là đám bất tử! Như vậy, việc mình lao lên náo loạn chiến đấu chỉ là việc làm thất sách vô nghĩa.

Thái Cực chân khí của Đoạn Vân trước khi bế quan đã đột phá tới tầng thứ sáu. Khi vừa mới đột phá tới tầng thứ sáu, thực lực của Đoạn Vân cũng vừa đạt tới cấp mười một. Lúc đó chân khí đạt tới dịch hóa bước đầu. Trải qua một thời gian rèn luyện, dịch hóa chân khí trong cơ thể Đoạn Vân ngày càng đậm đặc, xem ra có khuynh hướng dính chặt vào nhau hơn và có thể sắp chuyển hóa tới một trạng thái mới. Nhớ khi Đoạn Vân vừa mới đột phá dịch hóa chân khí bước đầu, cũng tựa như một thứ nước bình thường trong đó ẩn chứa năng lượng cường đại, rồi dần dần đặc lại. Trải qua tu luyện, Đoạn Vân phát hiện ra dịch hóa chân khí trong cơ thể hắn đã tiếp cận tới trạng thái bão hòa, còn là bão hòa trăm phần trăm.

Đêm khuya yên tĩnh trong phòng luyện công, Đoạn Vân nhắm chặt hai mắt ngồi luyện công trên đài. Hắn cởi áo ra, làn da trần bóng loáng trên người Đoạn Vân không ngừng lóe ra những ánh sáng kim sắc. Đó là chân khí trong cơ thể Đoạn Vân đang không ngừng lưu động. Theo tốc độ vận công của Đoạn Vân, người hắn đang ngồi xếp bằng luyện công trên đài bỗng nhiên chầm chậm bay lên. Đoạn Vân bảo trì động tác khoanh chân, kim quang trên người theo sự vận công trở nên càng ngày càng sáng hơn. Thân thể Đoạn Vân bỗng chốc bắt đầu tự động xoay tròn trong không trung, tốc độ chuyển động càng lúc càng nhanh.

Đoạn Vân đang không ngừng vận chuyển năng lượng trong cơ thể mình hết vòng này tới vòng khác. Dịch hóa chân khí đậm đặc chạy qua mọi huyệt đạo khắp người Đoạn Vân. Theo một vòng vận hành năng lượng, dịch hóa chân khí trong cơ thể Đoạn Vân di chuyển càng lúc càng nhanh. Vốn dịch hóa chân khí đã đậm đặc dị thường, bây giờ còn không ngừng hấp thu năng lượng trong không trung, mức độ đậm đặc càng lúc càng tăng rõ ràng. Dưới tốc độ vận chuyển rất nhanh, dịch hóa chân khí càng trở nên tinh thuần, chất lượng năng lượng đang từng bước tăng lên.

Sau khi Đoạn Vân đem chân khí vận hành vài lần, Đoạn Vân phát hiện chân khí đang dũng mãnh tiến vào đan điền của mình và bắt đầu phát sinh biến hóa. Biến hóa này quả là khác hẳn những gì Đoạn Vân đã tưởng tượng. Từ hình thái chất lỏng như nước, dần dần biến thành chất lỏng đặc sệt lại như dầu. Nói cách khác, trạng thái chân khí của Đoạn Vân ở tầng thứ bảy, không phải là chân khí đông lại, mà là du hóa chân khí (chân khí hóa dầu). Từ mức độ năng lượng ẩn chứa, Đoạn Vân phát hiện ra chân khí vẫn đang ở trạng thái lỏng rồi trong nháy mắt bị ép nhỏ đi vài lần, tựa hồ như bị bốc hơi đi. Còn cường độ năng lượng của du hóa chân khí thay thế xem ra cũng mạnh hơn chân khí ở thể lỏng vài lần. Dựa theo phương pháp ép chân khí thành dịch thể lần trước, Đoạn Vân luôn luôn đem chân nguyên trong cơ thể không ngừng vận chuyển. Thông qua thần thức cường đại, Đoạn Vân phát hiện ra một phần của chân khí lỏng lúc trước bây giờ lại thấm vào thân thể mình, làm cường hóa thân thể.

Chân khí cứ liên tục được vận chuyển, ước chừng sau khi chân khí vận chuyển bảy bảy bốn mươi chín chu thiên, Đoạn Vân cũng đã hoàn toàn chuyển hóa dịch hóa chân khí trong cơ thể thành du hóa chân nguyên. Cân nhắc việc mình vừa mới đột phá, thực lực chưa được củng cố tốt, Đoạn Vân nuốt vội hai viên đặc cấp Tẩy Tủy Đan. Sau khi hấp thu dược lực của Tẩy Tủy Đan, thực lực của Đoạn Vân tăng lên đến mức cực đại.

Đoạn Vân sau khi đưa Thái Cực chân khí tầng sáu đột phá tới tầng thứ bảy, đã thành công chuyển hóa dịch hóa chân khí thành du hóa chân nguyên đậm đặc dị thường. Khi Thái Cực chân khí còn ở tầng thứ sáu, Đoạn Vân đã có thực lực cấp mười một đỉnh giai, chỉ còn kém cấp mười hai một bước rất ngắn. Còn bây giờ, chân khí Đoạn Vân tăng lên tới một giai đoạn mới, hơn nữa hắn còn phục dụng hai viên đặc cấp Tẩy Tủy Đan để củng cố. Thực lực Đoạn Vân đã sớm nhỉnh hơn cấp mười hai sơ giai, mà gần như đã tiếp cận tới thực lực của cường giả trung giai. Nói cách khác, thực lực Đoạn Vân thật sự là cấp mười hai sơ giai, nhưng luận về chiến lực thì bằng vào tốc độ khinh công kinh khủng của Đoạn Vân, còn có lực công phá cường đại của chân khí, Đoạn Vân có thể đối kháng với cả cường giả cấp mười hai hậu giai. Nếu đánh lén thì cường giả cấp mười ba cũng có thể bị đả thương dưới cổ kiếm của Đoạn Vân.

Đột phá chân khí không chỉ làm cho Đoạn Vân tăng thực lực kiếm sĩ, mà ma pháp lực cũng gia tăng theo sự đột phá. Vốn hắn đã đạt tới pháp thần sơ giai, bây giờ dựa vào chân khí tăng lên, ma pháp lực đạt tới trung giai pháp thần. Đặc biệt Đoạn Vân lại là một toàn hệ pháp thần. Đoạn Vân bình thường cũng không dùng đến ma pháp. So với việc sử dụng ma pháp, hắn thích dùng quyển trục hơn. Ma pháp quyển trục của gia tộc giá thành cũng khá rẻ. Một viên ma tinh cấp tám, có thể cung cấp mười lần ma lực cấp tám, tức là có thể in ra được hơn mười quyển trục cấp tám. Chỉ cần không sử dụng quá nhiều ma tinh, ma lực của ma tinh có thể tự động bổ sung. Chỉ có điều chu kì bổ sung này hơi lâu mà thôi.

Thực lực tăng lên, tinh thần lực của Đoạn Vân cũng tăng lên kinh khủng. Vốn thần thức có thể bao phủ hơn năm ngàn thước, đột phá của hắn lần này đạt tới tới tám ngàn thước. Thần thức như vậy, phạm vi bao phủ kinh khủng đến như thế nào, ngươi có thể tự suy nghĩ là biết, thật sự biến thái a! Tám ngàn thước, chỉ đi bộ cũng phải hết cả giờ. Chạy năm ngàn thước không thôi thời gian bình thường đại khái đã khoảng hai mươi phút, mà phải là vận động viên chuyên nghiệp mới chạy được.

Nhãn lực, thính lực xem ra không cần mạnh nữa. Dù sao năng lực này cũng đã rất cường hãn, cho dù có mạnh nữa không không có tác dụng gì.

Với cường độ năng lượng cấp mười hai sơ giai, trong một khoảng cách ngắn, không ai có thể so sánh tốc độ với khinh công của Đoạn Vân được, cộng thêm chân khí cực mạnh, hắn có khả năng một kích đả thương cường giả cấp mười ba. Tuy nói thực lực Đoạn Vân không phải là rất mạnh, nhưng cũng không phải quá tệ nữa.

Với đan dược hỗ trợ cộng thêm lại là cao thủ cấp mười hai, tiểu tử Đoạn Vân căn bản không phải lo sợ chết già. Sau này rốt cuộc hắn có thể đạt tới mức nào, vậy phải chờ hồi sau xem mới biết!

Mang theo thần sắc hưng phấn, Đoạn Vân từ phòng luyện công nhảy ra ngoài.

- Diệp Cô Thành, bây giờ là mấy giờ rồi thế?

Theo như những lần bế quan tu luyện trước, ít nhiều gì cũng phải mất một hai ngày, Đoạn Vân vừa ra khỏi phòng lập tức hô to. Dưới tình huống bình thường, Diệp Cô Thành chắc phải đang âm thầm bảo vệ cho mình.

Nhưng lần này, trả lời Đoạn Vân không phải là Diệp Cô Thành, mà là một tiểu Thú nhân hộ vệ. - Chuyện gì thế? Diệp Cô Thành chạy đi đâu rồi?

Đoạn Vân giật mình nhìn mười mấy tên Thú nhân hộ vệ trước mắt rồi hỏi.

- Thiếu gia, xảy ra chút sự tình ở Thần Long đảo. Đại bộ phận quân lực của gia tộc đều được điều tới đó để trợ giúp rồi. Diệp Cô Thành đại nhân cũng đi theo luôn.

Tiểu đội trưởng Thú Nhân cung kính nói với Đoạn Vân.

- Hải tộc hả? Rốt cuộc chuyện gì thế?

Đoạn Vân hơi ngạc nhiên. Thực lực của hải tộc cũng không còn nhiều lắm, với thực lực hiện tại của Thần Long đảo, nếu muốn ứng phó với chúng thì không có vấn đề gì. Vì sao phải điều gần hết quân lực của gia tộc tới đó nhỉ?

- Ta bế quan mấy ngày rồi?

Thú Nhân chưa kịp trả lời câu trước, Đoạn Vân đã hỏi dồn.

- Thiếu gia, ngài ở bên trong đó ba ngày bốn đêm rồi. Bây giờ đã là buổi sáng ngày hai mươi chín tháng bảy nữ thần lịch.

Tiểu đội trưởng hộ vệ trả lời.

Ta ngất, làm sao lần này bế quan tu luyện lại tốn thời gian lâu như vậy chứ? Không phải ta chỉ vận hành chân khí trong cơ thể khoảng bốn mươi chín chu thiên thôi sao?

Phì Tử và Ngưu Ma Vương lúc này mới lật đật xuất hiện.

- Lão Đại, hải tộc còn có cao thủ cấp mười ba.

Phì Tử thở hổn hển nói với Đoạn Vân.

- Cái gì? Chuyện gì thế này? - Đoạn Vân giật mình hỏi.

- Lão Đại, đừng lo lắng quá! Ngày hôm trước, cũng là ngày thứ hai ngươi bế quan, đại quân hải tộc được điều động với số lượng rất lớn. Hai thế lực lớn Đông hải và Bắc Hải cấu kết, điều binh một ngàn vạn hải tộc biển sâu lẫn hải tộc ven biển. Họ muốn chúng ta phóng thích toàn bộ tù binh hải tộc. Bằng không, ngàn vạn đại quân sẽ xâm lấn đại lục, tuyên bố sẽ đồ lục cả nhân tộc đại lục. Ngày hôm qua một đoàn hải tộc vũ lực bỗng đột kích Thần Long đảo, giết chết không ít cao thủ Thần Long đảo. Tệ nhất là cả Ny Khả cũng bị họ bắt đi.

Phì Tử mũm mĩm bình thường không bao giờ đứng đắn, nhưng bây giờ thần sắc lại rất nghiêm túc.

Nghe thế Đoạn Vân nhìn hắn với bộ mặt kinh dị khó tin.

Đoạn Vân nói có vẻ hơi kích động:

- Làm sao có thể như vậy được? Ny Khả lúc này đã là Thần Long cấp mười hai trung giai, còn Thần Long lại tuyệt đối có ưu thế ở hải giới. Làm sao có thể bị người ta bắt đi được? Từ từ, ngươi vừa rồi nói hải tộc còn có cao thủ cấp mười ba, tên gia hỏa đó ở đâu lòi ra thế?

- Việc này .. ta cũng không rõ lắm. Nhưng cao thủ cấp mười ba của hải tộc, có thể không phải chỉ một tên mà là hai tên. Diệp Cô Thành, Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc, Tiểu Phi Hiệp, bảy đại Cuồng chiến sĩ, năm đầu hắc long, năm đầu phi long trong số hai mươi ma thú gia tộc, đã lập thành một lực lượng đóng quân ở Thần Long đảo. Ta và Ngưu Ma Vương, mười đại ma thú gia tộc còn lại, và một trăm hai mươi Thú Nhân gia tộc tạm thời lưu lại trấn thủ ở đây, phụ trách bảo vệ lão Đại. - Phì Tử nói.

Hừ, trước tới giờ gia tộc chưa bao giờ chịu phải tổn thất lớn như vậy. Rốt cuộc cái thứ dịch vật chó chết trời đánh thánh đâm này ở đâu lòi ra nhỉ?

- Thú nhân hộ vệ gia tộc ở Á Cương lập tức giới nghiêm. Phì Tử và Ngưu Ma Vương, các ngươi theo ta đi Thần Long đảo.

Khuôn mặt Đoạn Vân lúc này xem ra còn nhăn nhó hơn khỉ ăn mắm tôm.

Thông qua truyền tống trận giữa Á Cương và Thần Long đảo, ba người Đoạn Vân chẳng mấy chốc đã đi tới đại điện Thần Long đảo. Trong đại điện đám thủ hạ đều đang tề tụ đầy đủ.

- Ai có thể ngắn gọn nói cho ta biết rốt cuộc phát sinh chuyện gì không?

Nhìn đám thủ hạ tâm tình không được tốt lắm, Đoạn Vân có thể đoán ra tổn thất lần này tuyệt đối không nhỏ.

- Lão Đại, ngươi rốt cục xuất quan rồi!

- Chủ nhân!

- Thiếu gia!

Khi Đoạn Vân vừa xuất hiện, đám thủ hạ đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

Khẽ gật đầu, Đoạn Vân hỏi Âu Đặc Tư:

- Nghe nói Thần Long đảo bị hải tộc tập kích hả? Tổn thất như thế nào?

- Chủ nhân, lúc đó có một mụ đàn bà trung niên cấp bậc năng lượng không rõ, còn có một người nhìn rất giống Ba Nhĩ Hi Đặc, là một Nhân Ngư thực lực cũng khoảng chừng cấp mười ba, ngoài ra còn có tam hải vương Bắc Hải, chính là con rể của Hải Hoàng tên là Mạc Khắc Tây Tư, tỷ tỷ của Đông hải Sa Ngư Hoàng là La Y Tư. Bốn đại cao thủ này không biết làm sao lại có thể che dấu khí tức, đột kích lực lượng phòng vệ Thần Long đảo, đột nhiên từ dưới nước vọt ra, đánh thẳng vào bên trong Thần Long đảo của chúng ta. Trận chiến này đã làm năm mươi đầu Thần Long thực lực cấp mười một trung giai đang phòng vệ ở đó chịu phải công kích mãnh liệt nhất từ trước tới giờ. Tứ đại hải tộc cao thủ, toàn bộ đều có thực lực cấp mười hai hậu giai trở lên. Năm mươi đầu Thần Long cấp mười một đâu phải là đối thủ của chúng. Lúc đó, Ny Khả đang tuần tra bên ngoài Thần Long đảo, là người trước tiên phát hiện ra dị biến, lập tức chạy tới trợ giúp. Còn thuộc hạ đang ở trong Thần Long đại điện, căn bản không hề nhận thấy được dấu hiệu có tranh chấp. Đến khi có vài Thần Long chết đi, khí tức của một vài Thần Long trở nên nhạt nhòa hẳn, thuộc hạ mới nhận thấy sự tình bất bình thường và tính chất nghiêm trọng của nó. Nhưng khi thuộc hạ tới nơi thì năm mươi Thần Long đã đổ máu ngã xuống, còn Ny Khả thì bị địch quân bắt giữ rồi. Ý thức được sự cường đại của địch nhân, lúc này thuộc hạ âm thầm kêu người thông qua truyền tống trận tới Á Cương triệu tập viện quân. Sau đó, sau vài lần đại chiến, tứ đại hải tộc lực lượng cũng tạm dừng tấn công vì đuối sức.

Nghe xong Đoạn Vân nhíu mày hỏi:

- Địch quân có thực lực như thế nào?

- Căn bản là nhìn không ra cấp bậc năng lượng của mụ đàn bà trung niên đó, rất kinh khủng! Mụ không tham dự vào chiến đấu, nhưng tựa hồ chính là mụ đàn bà trung niên này có một phương pháp làm cho khí tức của đám quân đội hải tộc hoàn toàn biến mất, làm cho chúng ta khó mà phòng bị được. Dựa vào tri giác của thuộc hạ, mụ đàn bà này tuyệt đối là cường giả kinh khủng, là một siêu cường giả trước giờ chưa từng thấy! Tên Nhân Ngư nhìn qua cực giống như Hải Hoàng, thực lực cũng tương đương với Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc, vào khoảng cấp mười ba sơ giai. Bắc Hải tam hải vương có thực lực cấp mười hai hậu giai, tỷ tỷ của Đông hải Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương, mụ La Y Tư có thực lực đạt tới cấp mười hai đỉnh giai. Khi lên Thần Long đảo, thực lực của những cao thủ này tựa hồ không hề bị ảnh hưởng bởi việc chiến đấu trên đất liền. Thuộc hạ phỏng chừng, có lẽ cũng có liên quan rất lớn đến mụ đàn bà trung niên kỳ quái đó!

Âu Đặc Tư trả lời.

Đoạn Vân cau mày nói:

- Tứ đại hải tộc cao thủ, có một mụ đàn bà trung niên có thể che dấu thực lực cho hải tộc, có một tên Nhân Ngư thực lực tương đương với Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc, hai người này rốt cuộc ở đâu lòi ra thế nhỉ? Mẹ kiếp, đại dương quả là quá rộng lớn!

- Thiếu gia, ta biết họ là ai.

Lúc này, một thanh âm mơ hồ truyền tới. Nhìn theo hướng thanh âm đó, Đoạn Vân thấy một lão nhân lưng còng như mu rùa, râu bạc trắng.

- Thiếu gia, hắn là gia chủ của hải quy gia tộc do Thần Long đảo ta thu phục được đó, tên hắn là Sử Đế Phu. Nghe nói hắn đã sống lâu tới một vạn năm có lẽ!

Âu Đặc Tư chỉ vào lão đầu nói.

Nhìn lão hải quy này, Đoạn Vân hỏi:

- Ngươi nói ngươi biết họ là ai? Ngươi hẳn sẽ không giống như đầu địa hành quy Mạch Địch Phổ Tư của gia tộc đó chứ, chỉ biết toàn là những lễ nghi của đám gia hỏa thần tộc thôi.

Lão hải quy cười cười, dùng thanh âm nghe cũng rất trí tuệ đáp lại:

- Đoạn Vân thiếu gia, ta biết Mạch Địch Phổ Tư. Ta biết thua xa hắn về những lễ nghi thần tộc. Chỉ có điều rất nhiều sự tình hắn không muốn nhớ tới, hắn coi như cố tình quên đi. Ta từng đã là bạn tốt của Mạch Địch Phổ Tư, tri thức trong đầu hắn, xem ra còn hơn lão đầu ta xa. Nếu tính về thời gian, tựa hồ hơn một ngàn năm nay chúng ta không gặp mặt nhau rồi. Đúng là hoài niệm!

- Ngươi biết thật hả? Tốt lắm, hai đại cao thủ hải tộc thần bí đó là ai?

Tổn thất một đám cao thủ, Ny Khả lại bị người ta bắt đi, tâm tình Đoạn Vân lúc này không được tốt cho lắm.

Lão hải quy nói với một tốc độ rất thong thả, đến độ làm Đoạn Vân chỉ muốn chồm lên bóp cổ lão:

- Thiếu gia. Mụ đàn bà đó tên gọi là Mai Lan Ny, là mẫu thân của Hải Hoàng Ba Nhĩ Hi Đặc. Nhưng nàng là một người ẩn thế, bình thường không hỏi đến thế sự, cũng phải mấy ngàn năm nay rồi ta chưa từng nghe tin tức gì về nàng. Do đó, ngoại giới gần như đều đã quên nàng rồi. Sở dĩ lần này xuất thế, có thể bởi vì nhi tử Ba Nhĩ Hi Đặc của nàng đó. Hơn nữa, Mai Lan Ny còn có một thân phận khác, một thân phận rất kinh khủng!

- Chắc ngươi không nói mụ đàn bà này chính là Hải Thần đó chứ?

Đoạn Vân cười lạnh nói. Hừ, đồ khốn khiếp này, xuất thế mà cũng không lên tiếng, lại dám đánh lén bổn thiếu gia, đúng là đồ gia hỏa âm hiểm!

- Không, nàng không phải là Hải Thần! Nhưng nàng có liên quan lớn lao với Hải Thần. Nàng là thê tử của Hải Thần.

Lão hải quy vẫn đều đều chậm rãi nói.

- Cái gì? Thê tử của Hải Thần hả?

Đoạn Vân la toáng lên với một chút khó tin.

- Đúng vậy, Mai Lan Ny chính là thê tử của Hải Thần. Nhưng ta nói thân phận kinh khủng kia, cũng không phải là vợ Hải Thần. Mai Lan Ny từng được người ta xưng là Thủy Mẫu. Nơi nào có nước cũng chính là thiên hạ của nàng.

Lão hải quy Sử Đế Phu trả lời chầm chậm.

- Sử Đế Phu, ngươi có thể không dùng ngữ khí chầm chậm thong thả này để nói chuyện được không?

Đoạn Vân xem ra đã không nhịn được nữa rồi.

- Đoạn Vân thiếu gia, ta là hải quy, hải quy không có nhanh được đâu!

- Ặc, ta ngất! Ngươi nói tiếp đi. Nhân Ngư đó là ai?

Đoạn Vân đúng là bị lão hải quy hành hạ đến khổ. Đầu địa hành quy trong gia tộc là chúa hay quên, còn đầu hải quy này thì lại có một ngữ khí không ai có thể chậm hơn. Đúng là chậm như rùa!

- Nhân Ngư đó là con thứ hai của Mai Lan Ny, cũng là đệ đệ của Ba Nhĩ Hi Đặc, tên là Nha Khắc Lỗ Mỗ. Sau lần thần hải đại chiến, Hải Thần chết đi, hải tộc trở nên tứ phân ngũ liệt. Còn Nha Khắc Lỗ Mỗ từng tranh chấp ngôi vị hoàng đế với ca ca hắn Bắc Hải Ba Nhĩ Hi Đặc. Nhưng sau đó thất bại, vì vậy tên đệ đệ Hải Hoàng này bị Hải Hoàng nhốt lại. Có thể là lần này đại sự quan trọng, Thủy Mẫu thả hắn ra. Nếu Hải Hoàng chết, hắn rất có thể sẽ là một Hải Hoàng mới

- Trời ơi, ta thật sự là xui không chỗ nào xui hơn được. Đúng là vận khí đen như mõm chó, khi không lại đột nhiên lòi ra nhiều cao thủ như vậy! Lão hải quy, ngươi có biết thực lực của Thủy Mẫu ra sao không? - Đoạn Vân hỏi .

- Thiếu gia, so với Hải Thần thì thực lực thủy mẫu đại nhân yếu hơn vài phần, nhưng so với nhi tử của mụ thì thực lực nàng hình như mạnh hơn không ít. Cụ thể mạnh tới đâu thì ta cũng không biết. Nhưng theo ta được biết, nàng có những kỹ năng chiến đấu phụ trợ rất tốt. Tỷ như, Hải Dương Mị Hoặc thuật chính là xuất xứ từ nàng mà ra. Nàng còn có năng lực che dấu thực lực cho các cao thủ, còn có thể chế tạo ảo ảnh trong một phạm vi lớn. - Lão hải quy trả lời.

Nghe xong Đoạn Vân thở dài một hơi. Thực lực hai tên này xem ra tuy biến thái nhưng vẫn còn trong phạm vi có thể chấp nhận được. Cho dù là ở hải giới mình sẽ không địch lại chúng, vẫn có thể đưa Thần Long bộ tộc của Âu Đặc Tư vốn có thể họat động được ở cả hai hệ thủy lục vào trong đại lục ẩn thân. Hừ, cho ta nửa năm, chế tạo toàn bộ Thần Long thành cấp mười hai, cấp mười ba, lúc đó ta xem các ngươi còn dám kiêu ngạo với ta nữa không.

- Tốt lắm, Sử Đế Phu, lần này đa tạ ngươi cung cấp tin tức. Ngươi đi nghỉ ngơi đi. - Đoạn Vân phất tay ra hiệu cho lão hải quy lui ra.

- Âu Đặc Tư, năm mươi thi thể Thần Long của Thần Long đảo hiện bây giờ đang ở đâu? - Đoạn Vân nghiêm mặt hỏi Âu Đặc Tư.

- Chủ nhân, năm mươi Thần Long đó đều đã được thuộc hạ đóng băng, lúc này họ được đặt trong mẫu giới Ách Bỉ Đa mà chủ nhân ban cho thuộc hạ. - Âu Đặc Tư trả lời.

- Lúc đó có bao nhiêu Thần Long tử vong ở hiện trường? - Đoạn Vân hỏi.

- Lúc đó tử vong cũng không nhiều lắm. Khi thuộc hạ tới nơi, đại bộ phận Thần Long vẫn còn có một chút khí tức sinh mạng. Nhưng có năm đầu Thần Long đã bị miễu sát, hơn nữa bị chặt mất long đầu, do đó ta nghĩ ... ta nghĩ ... - Ngữ khí Âu Đặc Tư có chút nghẹn ngào.

- Chặt long đầu hả. Hừ, Bắc Hải bộ tộc, thù này Đoạn Vân ta nhất định ghi nhớ.

Nghe thế Đoạn Vân lại tức giận gầm lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro