Chap 4: Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau vào lớp
- Haibara nè, nhân lúc Ran chưa vào, tớ muốn hỏi cậu 1 chuyện – Kazuha nói nhỏ
- Chuyện gì mà cậu sợ Ran biết thế? – Haibara cười
- Cậu thích Shinichi phải không? – Kazuha nghiêm mặt
- Cậu.....cậu nói gì vậy? – Haibara nhìn sang chỗ khác
- Tớ biết là cậu thích Shinichi nhưng ngại Ran nên cậu ko dám nói với bọn tớ, đúng không?
- Làm sao cậu biết?
- Bạn bè với nhau cả mà, tớ chỉ cần nhìn thái độ cậu là biết
- Uhm tớ thích cậu ấy, nhưng mà cậu đừng nói cho Ran biết nhé, tớ ko muốn mình và Ran xích mích đâu. Thà tớ ôm mối tình này trong lòng còn hơn là mất tình bạn với Ran, tớ thật sự không muốn – Haibara cúi mặt như van xin Kazuha
- Tớ hiểu rồi!
- Cám ơn cậu
Cùng lúc ấy Ran chạy vào lớp
- Chào các cậu!
- Chào cậu!
- Hôm nay có chuyện gì àh, sao tớ thấy 2 cậu có vẻ ỉu xìu vậy?
- Àh không có gì, thôi cô vào kìa – Kazuha nhìn ra cửa
- Oh!
Giờ ra chơi hôm đó, như thường lệ Ran chạy lên sân thượng để hóng mát, cô nghĩ "rất may là hôm nay ko có mùi thúi thúi trên đây nên không khí trrong lành hẳn". "Cạch" cửa sân thượng mở, cô lạy trời ko phải là cái tên ấy, và đúng là không phải thật, mà đó là Kazuha


- Ủa sao hôm nay cậu chịu khó lên đây vậy? – Ran nhìn
- Tớ muốn thử cảm giác mà cậu cho là sảng khoái như thế nào thôi mà – Kazuha vươn tay hứng lấy gió trời – Đúng là sảng khoái thật
- .............. – Ran cười
- Àh Ran nè, tớ nghĩ tớ nên nói chuyện này cho cậu biết
- Sao?
- Haibara nó thích Shinichi đó!
- CÁI GÌ? – Ran mở to mắt nhìn Kazuha
- Nó ngại cậu nên ko dám nói cho bọn mình biết, nó rất quý cậu vì thế nó ko muốn cậu và nó vì chuyện này
- Ngốc thật! Ko lẽ tớ vì chuyện này mà cãi nhau với cậu ấy sao? Đúng là tớ rất bực khi nghe bạn thân mình lại đi thích cái tên điên đó nhưng tình cảm là của riêng mỗi người, tớ đâu có quyền ép cậu ấy làm theo ý mình đc
- Tớ cũng nghĩ vậy nên tớ mới đi nói chuyện này cho cậu biết.
- Thôi bọn mình xuống dưới đi, tớ muốn nói chuyện với cậu ấy – Ran đứng dậy
- Ừhm
5' sau cả ba đứng ngay hành lang
- Haibara, cậu không cần vì tớ mà kìm chế tình cảm của mình đâu
- Tình cảm gì?
- Tớ nói cho cậu ấy biết hết rồi – Kazuha nhìn
- Phải đó. Nếu cậu thích thì cứ nói thẳng với tớ, tớ ko bắt cậu ko đc thích hắn, vì đó là quyền tự do của cậu
- Nhưng...........
- Tớ sẽ rất buồn nếu như thấy 1 trong 2 cậu buồn, mà nếu cậu cứ kìm chế như vậy hoài thì lòng cậu sẽ không lúc nào vui vẻ đc, và đó là đều tớ ko bao h muốn. 2 cậu là cả mạng sống của tớ, tớ sẽ không sống đc nếu ko có 2 cậu đâu – Ran cười



- Ran nói đúng đó. Cậu cứ đi bày tỏ với tên ấy. Nếu đc thì tốt, không thì thôi, chẳng sao cả
- Uhm, mà nếu có bị từ chối đi chăng nữa thì cậu cũng ko đc khóc vì cậu vẫn còn bọn tớ, nhưng nếu hắn ta dám làm cho cậu khóc tớ sẽ đấm nát tên đó ra.
- 2 cậu.......... – Haibara nhìn Ran và Kazuha mới ánh mắt cảm kích
- Tự tin lên. Chẳng có gì phải sợ cả. Có bọn tớ ở đây! – Kazuha và Ran đồng thanh vỗ vai Haibara
- Cám ơn các cậu!
Đúng là tình bạn sẽ chiến thắng tất cả các bạn nhỉ? Nhờ có 2 người bạn tuyệt vời như vậy mà Haibara mới có đủ can đảm để làm theo con tim mình.
Giờ ra về ngày hôm ấy, Haibara hẹn Shinichi ra góc hành làng để nói
- Cô tìm tôi có việc gì?
- Tôi muốn nói với anh là.......... – Haibara ấp úng
- Nếu ko có việc gì thì bye – Shin tính quay bước đi
- Khoan đã, tôi......tôi thích cậu. Cậu có thể....... – Haibara vừa nói vừa đổ mồ hôi
- Thích tôi? Cô tên gì? – Shin nhìn Haibara
- Haibara Ai, lớp 12A13 – mắt Haibara sáng lên khi nghe Shin hỏi
- Cô là bạn của con nhỏ ném lon nước vào tôi hôm trước?
- Uhm
- Mai đúng 8h30 cô qua 12a12 sẽ có đc câu trả lời. Trễ 1' tôi ko gặp. OK?
- Đc. Tôi sẽ qua đúng h – Haibara chắc chắn
Shin ko nói gì nữa mà đi thẳng ra cổng trường làm cho ánh sáng trong người Haibara tăng lên và cô hy vọng ngày mai sẽ là 1 ngày tốt!
" giờ chia tay đã đến, bạn ơi, mới hôm qua ta ngồi với nhau......" nhạc chuông của Ran vang lên
- Alo! Tớ nghe đây
- Ran àh, tớ nói rồi
- Sao? Hắn ta nói gì?
- Ngày mai sẽ trả lời tớ. Tớ có linh cảm là sẽ thành công
- Vậy thì đc. Thôi, cứ hy vọng đi, tớ sẽ chúc cho cậu thành công tốt đẹp
- Cám ơn cậu. Bye nghen, tớ phải gọi cho Kazuha nữa
- Uh bye!
Cúp máy Ran thờ phào 1 cái nhẹ " chắc là đc, vì nếu từ chối thì hắn đã nói ngay từ đầu như hôm bữa mình thấy rồi, Shinichi! Ngươi mà dám từ chối cô ấy, ta sẽ cho ngươi biến khỏi trái đất này "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro