Sách Thi Thiên - phần II

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

QUYỂN THỨ HAI

42

Lòng khát khao Đức Chúa Trời trong thì hoạn nạn và lúc bị lưu đày

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh.

1 Đức Chúa Trời ôi! Linh hồn tôi mơ ước Chúa,

Như con nai cái thèm khát khe nước.

2 Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống:

Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?

3 Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu?

Thì nước mắt làm đồ ăn tôi ngày và đêm.

4 Xưa tôi đi cùng đoàn chúng,

Dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,

Có tiếng reo mừng và khen ngợi

Một đoàn đông giữ lễ;

Rày tôi nhớ lại điều ấy, và lòng buồn thảm.

5 Hỡi linh hồn ta, vì sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?

Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa;

Vì nhờ mặt Ngài, bèn được cứu rỗi.

6 Đức Chúa Trời tôi ôi! Linh hồn tôi bị sờn ngã trong mình tôi;

Nên từ xứ Giô-đanh,

Từ núi Hẹt-môn, và từ gò Mít-sê-a, tôi nhớ đến Chúa.

7 Vực gọi vực theo tiếng ào ào của thác nước Chúa;

Các lượn sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi.

8 Dầu vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va sẽ sai khiến sự nhân từ Ngài;

Còn ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,

Tức là bài cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời của mạng sống tôi.

9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là hòn đá tôi, rằng: Cớ sao Chúa quên tôi?

Nhân sao tôi phải buồn thảm

Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi?

10 Trong khi những cừu địch tôi hằng ngày hỏi rằng: Đức Chúa Trời ngươi đâu?

Thì chúng nó sỉ nhục tôi khác nào làm gãy các xương cốt tôi.

11 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?

Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen ngợi Ngài nữa:

Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.

43

Cầu nguyện Chúa giải cứu cho

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin hãy đoán xét tôi, và binh vực duyên cớ tôi đối cùng một dân vô đạo;

Hãy giải cứu tôi khỏi người dối gạt chẳng công bình.

2 Vì, Đức Chúa Trời ôi! Chúa là sức lực tôi; cớ sao Chúa đã từ bỏ tôi?

Nhân sao tôi phải ở buồn thảm

Vì cớ kẻ thù nghịch hà hiếp tôi?

3 Cầu Chúa phát ánh sáng và sự chân thật của Chúa ra:

Nó sẽ dẫn tôi, đưa tôi đến núi thánh và nơi ở của Chúa.

4 Bấy giờ tôi sẽ đi đến bàn thờ Đức Chúa Trời,

Tức đến cùng Đức Chúa Trời, là sự rất vui mừng của tôi;

Hỡi Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ lấy đàn cầm mà ngợi khen Chúa.

5 Hỡi linh hồn ta, cớ sao ngươi sờn ngã và bồn chồn trong mình ta?

Hãy trông cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi khen Ngài nữa:

Ngài là sự cứu rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.

44

Nhắc lại ơn xưa của Đức Chúa Trời, và bày ra sự hoạn nạn hiện bây giờ

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi Đức Chúa Trời, lỗ tai chúng tôi có nghe,

Tổ phụ chúng tôi đã thuật lại

Công việc Chúa đã làm trong đời họ,

Buổi ngày xưa.

2 Chúa dùng tay mình đuổi các dân tộc ra, song lại tài bồi tổ phụ chúng tôi;

Chúa làm khổ cho các dân: nhưng lại làm cho tổ phụ chúng tôi lan ra.

3 Vì họ chẳng nhờ thanh gươm mình mà được xứ,

Cũng chẳng nhờ cánh tay mình mà được cứu;

Bèn nhờ tay hữu Chúa, cánh tay Chúa, và sự sáng mặt Chúa,

Vì Chúa làm ơn cho họ.

4 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là vua tôi;

Cầu Chúa ban lịnh giải cứu Gia-cốp.

5 Nhờ Chúa, chúng tôi sẽ xô đổ cừu địch chúng tôi;

Nhân danh Chúa, chúng tôi giày đạp những kẻ dấy nghịch cùng chúng tôi.

6 Vì tôi chẳng nhờ cậy cung tôi,

Thanh gươm tôi cũng sẽ chẳng cứu tôi đâu;

7 Nhưng Chúa đã cứu chúng tôi khỏi cừu địch chúng tôi,

Làm bỉ mặt những kẻ ghen ghét chúng tôi.

8 Hằng ngày chúng tôi đã khoe mình về Đức Chúa Trời,

Lại sẽ cảm tạ danh Chúa đến đời đời.

(Sê-la)

9 Song nay Chúa đã từ bỏ chúng tôi, làm cho chúng tôi bị nhuốc nhơ,

Chúa chẳng còn đi ra cùng đạo binh chúng tôi nữa.

10 Chúa khiến chúng tôi lui lại trước mặt cừu địch,

Và kẻ ghét chúng tôi cướp lấy của cho mình.

11 Chúa đã phó chúng tôi khác nào chiên bị định làm đồ ăn,

Và đã làm tản lạc chúng tôi trong các nước.

12 Chúa đã bán dân sự Chúa không giá chi,

Và đánh giá chúng nó chẳng cao.

13 Chúa làm chúng tôi thành vật ô nhục cho kẻ lân cận chúng tôi,

Làm đồ nhạo báng và một sự chê cười cho những kẻ ở xung quanh.

14 Chúa làm chúng tôi nên tục ngữ giữa các nước,

Trong các dân, ai thấy chúng tôi bèn lắc đầu.

15 Cả ngày sự sỉ nhục ở trước mặt tôi,

Sự hổ ngươi bao phủ mặt tôi,

16 Tại vì tiếng kẻ sỉ nhục mắng chưởi,

Và vì cớ kẻ thù nghịch và kẻ báo thù.

17 Mọi điều ấy đã xảy đến cho chúng tôi; song chúng tôi nào quên Chúa,

Cũng không bội nghịch giao ước của Chúa.

18 Lòng chúng tôi không thối lại,

Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa.

19 Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng,

Bao phủ chúng tôi bằng bóng sự chết.

20 Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,

Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ,

21 Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi tra sao?

Vì Ngài biết thấu sự bí mật của lòng.

22 Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết,

Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò cạo.

23 Hỡi Chúa, hãy tỉnh thức! Nhân sao Chúa ngủ?

Hãy chỗi dậy, chớ từ bỏ chúng tôi luôn luôn.

24 Cớ sao Chúa giấu mặt đi,

Quên nỗi hoạn nạn và sự hà hiếp chúng tôi?

25 Vì linh hồn chúng tôi bị phục dưới bụi tro;

Thân thể chúng tôi dính vào đất.

26 Xin Chúa hãy chỗi dậy mà giúp đỡ chúng tôi,

Hãy vì sự nhân từ Chúa mà chuộc chúng tôi.

45

Bài hát để mừng lễ cưới của vua

Thơ con cháu Cô-rê làm, để dạy dỗ về ái tình. Cho thầy nhạc chánh Theo điếu "Sô-san-nim" [†] Chánh nghĩa là bông-huệ

1 Lòng tôi đầy tràn những lời tốt;

Tôi nói điều tôi vịnh cho vua;

Lưỡi tôi như ngòi viết của văn sĩ có tài.

2 Ngài xinh đẹp hơn hết thảy con trai loài người;

Ân điển tràn ra nơi môi Ngài:

Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ban phước cho Ngài đến đời đời.

3 Hỡi Đấng mạnh dạn, hãy đai gươm nơi hông,

Là sự vinh hiển và sự oai nghi của Ngài.

4 Vì cớ sự chân thật, sự hiền từ, và sự công bình,

Hãy lấy sự oai nghi Ngài cỡi xe lướt tới cách thắng trận;

Tay hữu Ngài sẽ dạy cho Ngài những việc đáng kinh.

5 Các mũi tên Ngài bén nhọn,

Bắn thấu tim kẻ thù nghịch vua;

Các dân đều ngã dưới Ngài.

6 Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia;

Bính quyền nước Chúa là một bính quyền ngay thẳng.

7 Chúa ưa sự công bình, và ghét điều gian ác;

Cho nên Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Chúa, đã xức dầu cho Chúa

Bằng dầu vui vẻ trổi hơn đồng loại Chúa.

8 Các áo xống Ngài bay mùi thơm một dược, trầm hương, và nhục quế;

Từ trong đền ngà có tiếng nhạc khí bằng dây làm vui vẻ Ngài.

9 Trong bọn người nữ tôn quí của Ngài có các công chúa;

Hoàng hậu đứng bên hữu Ngài, trang sức vàng ô-phia.

10 Hỡi con gái, hãy nghe, hãy suy nghĩ, hãy lắng tai;

Khá quên dân sự và nhà cửa cha của con;

11 Thì vua sẽ mộ nhan sắc con;

Vì Ngài là chúa con; hãy tôn kính Ngài.

12 Con gái Ty-rơ sẽ đem lễ vật đến,

Và những người giàu sang hơn hết trong dân sẽ đến cầu ơn con.

13 Công chúa trong đền được rất vinh hiển;

Áo xống nàng đều thêu dệt bằng vàng.

14 Nàng sẽ mặc áo gấm ra mắt vua;

Các nữ đồng trinh là bạn đi theo nàng sẽ được đưa đến Ngài.

15 Họ sẽ được dẫn đến có sự vui vẻ và khoái lạc,

Mà vào đền vua.

16 Các con trai Ngài sẽ thay cho tổ phụ Ngài;

Ngài sẽ lập họ làm quan trưởng trong khắp thế gian.

17 Tôi sẽ làm cho danh Ngài được nhắc lại trong các đời;

Vì cớ ấy các dân tộc sẽ cảm tạ Ngài đời đời không thôi.

46

Đức Chúa Trời là nơi nương náu của dân sự Ngài

Thơ hát con cháu Cô-rê làm. Cho thầy nhạc chánh dùng về điếu "A-la-mốt"

1 Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi,

Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân,

2 Vì vậy, chúng tôi chẳng sợ dầu đất bị biến cải,

Núi lay động và bị quăng vào lòng biển;

3 Dầu nước biển ầm ầm sôi bọt,

Và các núi rúng động vì cớ sự chuyển dậy của nó.

(Sê-la)

4 Có một con sông, dòng nước nó làm vui thành Đức Chúa Trời,

Là nơi thánh về chỗ ở của Đấng Chí Cao.

5 Đức Chúa Trời ở giữa thành ấy; thành ấy sẽ không bị rúng động.

Vừa rạng đông Đức Chúa Trời sẽ giúp đỡ nó.

6 Các dân náo loạn, các nước rúng động;

Đức Chúa Trời phát tiếng, đất bèn tan chảy.

7 Đức Giê-hô-va vạn quân ở cùng chúng tôi;

Đức Chúa Trời Gia-cốp là nơi nương náu của chúng tôi.

(Sê-la)

8 Hãy đến nhìn xem các công việc của Đức Giê-hô-va,

Sự phá tan Ngài đã làm trên đất là dường nào!

9 Ngài dẹp yên giặc cho đến đầu cùng trái đất,

Bẻ gãy các cung, chặt các giáo ra từng miếng,

Và đốt xe nơi lửa.

10 Hãy yên lặng và biết rằng ta là Đức Chúa Trời;

Ta sẽ được tôn cao trong các nước, cũng sẽ được tôn cao trên đất.

11 Đức Giê-hô-va vạn quân ở cùng chúng tôi;

Đức Chúa Trời Gia-cốp là nơi nương náu của chúng tôi.

(Sê-la)

47

Đức Chúa Trời là Vua Chúa của cả trái đất

Thơ con cháu Cô-rê làm. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi các dân, hãy vỗ tay;

Hãy lấy tiếng thắng trận mà reo mừng cho Đức Chúa Trời.

2 Vì Đức Giê-hô-va Chí Cao thật đáng kinh;

Ngài là Vua lớn trên cả trái đất.

3 Ngài khiến các dân suy phục chúng tôi,

Và làm các nước phục dưới chân chúng tôi.

4 Ngài chọn cơ nghiệp cho chúng tôi,

Là sự vinh hiển của Gia-cốp mà Ngài yêu mến.

(Sê-la)

5 Đức Chúa Trời ngự lên có tiếng reo mừng,

Đức Giê-hô-va thăng lên có tiếng kèn thổi.

6 Hãy hát ngợi khen Đức Chúa Trời, khá hát đi;

Hãy hát ngợi khen Vua chúng tôi, khá hát đi;

7 Vì Đức Chúa Trời là Vua của cả trái đất;

Hãy hát ngợi khen cách thông hiểu.

8 Đức Chúa Trời cai trị các nước,

Đức Chúa Trời ngự ngôi thánh Ngài.

9 Vua các dân đều nhóm nhau lại

Đặng làm dân Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham;

Vì các khiên của đất đều thuộc về Đức Chúa Trời;

Ngài được tôn chí cao.

48

Sự đẹp đẽ và sự vinh hiển của Si-ôn

Thơ con cháu Cô-rê làm

1 Đức Giê-hô-va là lớn, rất đáng được ngợi khen

Trong thành của Đức Chúa Trời chúng ta, và tại trên núi thánh Ngài.

2 Núi Si-ôn đẹp đẽ nổi lên về phía bắc, là kinh đô của Vua cao cả,

Và là sự vui vẻ của cả thế gian.

3 Trong những đền các thành ấy, Đức Chúa Trời đã tỏ mình ra

Như một nơi nương náu.

4 Vì kìa, các vua đã hẹn hò,

Cùng nhau đi qua.

5 Họ thấy đến, bèn sững sờ,

Bối rối, rồi mau mau chạy trốn.

6 Tại nơi đó sự run rẩy áp hãm họ.

Họ bị đau đớn khác nào đàn bà sanh đẻ.

7 Chúa dùng ngọn gió đông

Đánh bể các tàu Ta-rê-si.

8 Điều chúng tôi có nghe nói, thì đã thấy

Trong thành của Đức Giê-hô-va vạn quân,

Tức là trong thành của Đức Chúa Trời chúng tôi:

Đức Chúa Trời lập thành ấy vững chắc đời đời.

(Sê-la)

9 Hỡi Đức Chúa Trời, tại giữa đền thờ Chúa,

Chúng tôi có tưởng đến sự nhân từ của Chúa.

10 Hỡi Đức Chúa Trời, danh Chúa thể nào,

Thì sự ngợi khen Chúa thể ấy cho đến các đầu cùng trái đất;

Tay hữu Chúa đầy dẫy sự công bình.

11 Vì cớ sự đoán xét của Chúa,

Nguyện núi Si-ôn vui vẻ,

Các con gái Giu-đa mừng rỡ.

12 Hãy đi xung quanh Si-ôn, hãy dạo vòng thành,

Đếm các ngọn tháp nó;

13 Hãy chăm xem các đồn lũy,

Xem xét các đền nó,

Hầu cho các ngươi thuật lại cho dòng dõi sẽ đến.

14 Vì Đức Chúa Trời nầy là Đức Chúa Trời chúng tôi đến đời đời vô cùng;

Ngài sẽ dẫn chúng tôi cho đến kỳ chết.

49

Nhờ cậy của cải mình là ngu dại

Thơ con cháu Cô-rê làm. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi các dân, hãy nghe điều này;

Hỡi hết thảy người ở thế gian, khá lắng tai nghe,

2 Bất luận người hạ lưu hay là thượng lưu,

Người giàu có cũng như người nghèo nàn.

3 Miệng tôi sẽ nói lời khôn ngoan,

Sự suy gẫm lòng tôi sẽ là sự thông sáng.

4 Tôi sẽ lắng tai nghe lời châm ngôn;

Tôi sẽ lấy đàn cầm mà giải câu đố tôi.

5 Vì cớ sao tôi phải sợ trong ngày tai họa,

Khi sự gian ác của những kẻ muốn chiếm vị tôi vây phủ tôi?

6 Chúng nó nhờ cậy nơi tài sản mình,

Phô trương của cải dư dật mình

7 Chẳng có người nào chuộc được anh em mình,

Hoặc đóng giá chuộc người nơi Đức Chúa Trời,

8 - 9 Hầu cho người được sống mãi mãi,

Chẳng hề thấy sự hư nát.

(Vì giá chuộc mạng sống họ thật mắc quá,

Người không thể làm được đến đời đời).

10 Vì người thấy người khôn ngoan chết,

Kẻ điên cuồng và người ngu dại cũng chết như nhau,

Để lại tài sản mình cho kẻ khác.

11 Tư tưởng bề trong chúng nó rằng nhà mình sẽ còn mãi mãi,

Và chỗ mình ở vẫn có đời nầy qua đời kia;

Chúng nó cũng lấy chính tên mình đặt cho đất ruộng mình.

12 Nhưng loài người dầu được sang trọng, chẳng còn mãi;

Giống như thú vật phải hư mất.

13 Con đường nầy mà chúng nó giữ theo, ấy là sự ngu dại của chúng nó;

Dầu vậy, những kẻ đến sau họ ưng lời luận của họ.

(Sê-la)

14 Chúng nó bị định xuống Âm phủ như một bầy chiên;

Sự chết sẽ chăn giữ chúng nó:

Sáng ngày người ngay thẳng sẽ quản hạt chúng nó:

Sự đẹp đẽ chúng nó bị tiêu diệt trong Âm phủ,

Hầu cho chúng nó chẳng còn nơi ở nào nữa.

15 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ chuộc linh hồn tôi khỏi quyền Âm phủ,

Vì Ngài sẽ tiếp rước tôi.

(Sê-la)

16 Chớ sợ khi người nào trở nên giàu có,

Lúc sự vinh hiển nhà người ấy tăng lên;

17 Vì khi người chết chẳng đem đi gì được,

Sự vinh hiển người cũng không theo người xuống mồ mả đâu.

18 Dẫu cho đương lúc sống người chúc phước cho linh hồn mình

(Vả, người ta sẽ khen ngợi mình, nếu mình làm ích lợi cho mình),

19 Thì người hẳn sẽ đi đến dòng dõi tổ phụ mình:

Họ sẽ chẳng còn thấy ánh sáng nữa.

20 Người nào hưởng sự sang trọng mà không hiểu biết gì,

Giống như thú vật phải hư mất.

50

Đức Chúa Trời là Đấng đoán xét người công bình và kẻ ác

Thơ A-sáp làm

1 Đấng quyền năng, là Đức Chúa Trời, là Đức Giê-hô-va, đã phán, và gọi thiên hạ

Từ hướng mặt trời mọc cho đến hướng mặt trời lặn.

2 Từ Si-ôn tốt đẹp toàn vẹn,

Đức Chúa Trời đã sáng chói ra.

3 Đức Chúa Trời chúng tôi đến, không nín lặng đâu.

Trước mặt Ngài có đám lửa cháy thiêu,

Chung quanh Ngài một trận bão dữ dội.

4 Ngài kêu các từng trời trên cao,

Và đất ở dưới đặng đoán xét dân sự Ngài:

5 Hãy nhóm lại cùng ta các người thánh ta,

Là những người đã dùng của tế lễ lập giao ước cùng ta.

6 Các từng trời sẽ rao truyền sự công bình Ngài,

Vì chính Đức Chúa Trời là quan xét,

(Sê-la)

7 Hỡi dân ta, hãy nghe, ta sẽ nói;

Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe, ta sẽ làm chứng nghịch ngươi:

Ta là Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Trời ngươi.

8 Ta sẽ chẳng trách ngươi vì cớ các của tế lễ ngươi,

Cũng chẳng quở ngươi tại vì những của lể thiêu hằng ở trước mặt ta.

9 Ta sẽ không bắt bò đực nơi nhà ngươi,

Cũng chẳng lấy dê đực trong bầy ngươi;

10 Vì hết thảy thú rừng đều thuộc về ta,

Các bầy súc vật tại trên ngàn núi cũng vậy.

11 Ta biết hết các chim của núi.

Mọi vật hay động trong đồng ruộng thuộc về ta.

12 Nếu ta đói, ta chẳng nói cho ngươi hay;

Vì thế gian và muôn vật ở trong, đều thuộc về ta.

13 Ta há ăn thịt bò đực,

Hay là uống huyết dê đực sao!

14 Hãy dâng sự cảm tạ làm của lễ cho Đức Chúa Trời,

Và trả sự hứa nguyện ngươi cho Đấng Chí Cao;

15 Trong ngày gian truân hãy kêu cầu cùng ta:

Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ ngợi khen ta.

16 Nhưng Đức Chúa Trời phán cùng kẻ ác rằng:

Nhân sao ngươi thuật lại các luật lệ ta?

Vì cớ gì miệng ngươi nói về sự giao ước ta?

17 Thật ngươi ghét sự sửa dạy,

Bỏ sau lưng ngươi các lời phán ta.

18 Khi ngươi thấy kẻ ăn trộm, bèn ưng lòng hiệp với họ,

Ngươi đã chia phần cùng kẻ ngoại tình.

19 Ngươi thả miệng mình nói xấu,

Buông lưỡi mình thêu dệt sự dối gạt.

20 Ngươi ngồi nói chuyện hành anh em ngươi,

Gièm chê con trai của mẹ ngươi.

21 Đó là điều ngươi đã làm, còn ta nín lặng;

Ngươi tưởng rằng ta thật y như ngươi;

Nhưng ta sẽ trách phạt ngươi, trương các điều đó ra trước mặt ngươi.

22 Vậy, hỡi các người quên Đức Chúa Trời, khá suy xét điều đó,

Kẻo ta xé nát ngươi, không ai giải cứu chăng.

23 Kẻ nào dâng sự cảm tạ làm của lễ, tôn vinh ta;

Còn người nào đi theo đường ngay thẳng,

Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.

51

Người có lòng ăn năn hối cải, cầu nguyện Chúa tha tội cho

Cho thầy nhạc chánh. Thơ Đa-vít làm, lúc đấng tiên tri Na than đến cùng người, sau khi Đa-vít đã vào cùng Bát-Sê-ba

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin hãy thương xót tôi tùy lòng nhân từ của Chúa;

Xin hãy xóa các sự vi phạm tôi theo sự từ bi rất lớn của Chúa.

2 Xin hãy rửa tôi cho sạch hết mọi gian ác,

Và làm tôi được thanh khiết về tội lỗi tôi.

3 Vì tôi nhận biết các sự vi phạm tôi,

Tội lỗi tôi hằng ở trước mặt tôi.

4 Tôi đã phạm tội cùng Chúa, chỉ cùng một mình Chúa thôi,

Và làm điều ác trước mặt Chúa;

Hầu cho Chúa được xưng công bình khi Chúa phán,

Và được thanh sạch khi Chúa xét đoán.

5 Kìa, tôi sanh ra trong sự gian ác,

Mẹ tôi đã hoài thai tôi trong tội lỗi.

6 Nầy, Chúa muốn sự chân thật nơi bề trong;

Chúa sẽ làm cho tôi được biết sự khôn ngoan trong nơi bí mật của lòng tôi.

7 Xin hãy lấy chùm kinh giới tẩy sạch tội lỗi tôi, thì tôi sẽ được tinh sạch;

Cầu Chúa hãy rửa tôi, thì tôi sẽ nên trắng hơn tuyết.

8 Hãy cho tôi nghe sự vui vẻ mừng rỡ,

Để các xương cốt mà Chúa đã bẻ gãy được khoái lạc.

9 Xin Chúa ngảnh mặt khỏi các tội lỗi tôi,

Và xóa hết thảy sự gian ác tôi,

10 Đức Chúa Trời ôi! Hãy dựng nên trong tôi một lòng trong sạch,

Và làm cho mới lại trong tôi một thần linh ngay thẳng.

11 Xin chớ từ bỏ tôi khỏi trước mặt Chúa,

Cũng đừng cất khỏi tôi Thánh Linh Chúa.

12 Xin hãy ban lại cho tôi sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa,

Dùng thần linh sẵn lòng mà nâng đỡ tôi.

13 Bấy giờ tôi sẽ dạy đường lối Chúa cho kẻ vi phạm,

Và kẻ có tội sẽ trở về cùng Chúa.

14 Hỡi Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi tôi,

Xin giải tôi khỏi tội làm đổ huyết,

Thì lưỡi tôi sẽ hát ngợi khen sự công bình của Chúa.

15 Chúa ơi, xin mở môi tôi,

Rồi miệng tôi sẽ truyền ra sự ngợi khen Chúa.

16 Vì Chúa không ưa thích của lễ, bằng vậy, tôi chắc đã dâng;

Của lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa:

17 Của lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm thần đau thương:

Đức Chúa Trời ôi! Lòng đau thương thống hối Chúa không khinh dể đâu.

18 Cầu xin Chúa hãy làm lành cho Si-ôn tùy ý tốt Ngài;

Hãy xây cất các vách tường của Giê-ru-sa-lem.

19 Bấy giờ Chúa sẽ ưa thích các của lễ công bình,

Của lễ thiêu, và các con sinh dâng trọn;

Bấy giờ người ta sẽ dâng bò đực trên bàn thờ của Chúa.

52

Kẻ ác tự khoe mình lấy làm luống công

Cho thầy nhạc chánh. Thơ Đa-vít làm, để dạy dỗ, khi Đô-e, người Ê-đôm, đến cho Sau-lơ hay rằng: Đa-vít đã vào nhà A-hi-mê-léc.

1 Hỡi người mạnh dạn, sao ngươi tự khoe về sự dữ?

Sự nhân từ của Đức Chúa Trời còn mãi mãi.

2 Lưỡi ngươi toan sự tà ác và làm điều giả dối,

Khác nào dao cạo bén.

3 Ngươi chuộng điều dữ hơn là điều lành,

Thích sự nói dối hơn là nói sự công bình.

(Sê-la)

4 Hỡi lưỡi dối trá,

Ngươi ưa mến các lời tàn hại.

5 Đức Chúa Trời cũng sẽ phá hại ngươi đời đời;

Ngài sẽ bắt ngươi, rứt ngươi khỏi trại ngươi,

Và nhổ ngươi khỏi đất kẻ sống.

(Sê-la)

6 Người công bình sẽ thấy, bèn bắt sợ,

Và cười người, mà rằng:

7 Kìa, là người không nhờ Đức Chúa Trời làm sức lực mình,

Song nhờ cậy nơi sự giàu có hiếm hiệm mình.

Làm cho mình vững bền trong sự ác mình!

8 Còn tôi khác nào cây ô-li-ve xanh tươi trong nhà Đức Chúa Trời;

Tôi nhờ cậy nơi lòng nhân từ của Đức Chúa Trời đến đời đời vô cùng.

9 Tôi sẽ cảm tạ Chúa đời đời, vì Ngài đã làm việc đó;

Tôi sẽ trông cậy nơi danh Chúa

Trước mặt các người thánh của Chúa, vì điều đó là tốt lành.

53

Sự ngu dại và sự gian ác của loài người

Thơ Đa-vít làm, để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh, theo điếu "Ma-ha-lát"

1 Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: Chẳng có Đức Chúa Trời.

Chúng nó đều bại hoại, phạm tội ác gớm ghiếc;

Chẳng có ai làm điều lành.

2 Đức Chúa Trời từ trên trời ngó xuống con loài người,

Đặng xem thử có ai thông sáng,

Tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng.

3 Chúng nó thay thảy đều lui lại, cùng nhau trở nên ô uế;

Chẳng có ai làm điều lành,

Dầu một người cũng không.

4 Các kẻ làm ác há chẳng hiểu biết sao?

Chúng nó ăn nuốt dân ta khác nào ăn bánh,

Và cũng chẳng hề khẩn cầu Đức Chúa Trời.

5 Nơi chẳng có sự kinh khiếp,

Chúng nó bị cơn kinh khiếp áp bắt;

Vì Đức Chúa Trời rải rắc cốt hài của kẻ đóng đối nghịch ngươi.

Ngươi đã làm cho chúng nó hổ thẹn, vì Đức Chúa Trời từ bỏ chúng nó.

6 Ôi! Chớ chi từ Si-ôn sự cứu rỗi của Y-sơ-ra-ên đã đến!

Khi Đức Chúa Trời đem về các phu tù của dân sự Ngài,

Thì Gia-cốp sẽ mừng rỡ và Y-sơ-ra-ên vui vẻ.

54

Tác giả cầu nguyện Chúa binh vực mình đối với kẻ thù nghịch

Cho thầy nhạc chánh, dùng về nhạc khí bằng dây. Thơ Đa-vít làm để dạy dỗ, khi người Xíp đến nói cùng Sau-lơ rằng: Đa-vít há chẳng ẩn núp giữa chúng tôi sao?

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin hãy lấy danh Chúa mà cứu tôi,

Dùng quyền năng Chúa mà xét tôi công bình.

2 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe lời cầu nguyện tôi,

Lắng tai nghe các lời của miệng tôi,

3 Vì người lạ dấy nghịch cùng tôi,

Người hung bạo tìm hại mạng sống tôi:

Chúng nó không để Đức Chúa Trời đứng trước mặt mình.

(Sê-la)

4 Nầy, Đức Chúa Trời là sự tiếp trợ tôi,

Chúa là Đấng nâng đỡ linh hồn tôi.

5 Ngài sẽ báo ác cho những kẻ thù nghịch tôi:

Xin hãy diệt chúng nó đi, tùy sự chân thật Chúa.

6 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ dâng cho Ngài của lễ tình nguyện,

Cũng sẽ cảm tạ danh Ngài, vì điều đó là tốt lành.

7 Vì Ngài giải cứu tôi khỏi mọi nỗi gian truân;

Mắt tôi thấy sự báo trả cho kẻ thù nghịch tôi.

55

Cầu nguyện Chúa diệt những kẻ gian tà

Thơ Đa-vít làm để dạy dỗ. Cho thầy nhạc chánh dùng về nhạc khí bằng dây

1 Lạy Đức Chúa Trời, xin hãy lắng tai nghe lời cầu nguyện tôi,

Chớ ẩn mặt Chúa cho khỏi nghe lời nài xin tôi.

2 Xin hãy nghe, và đáp lại tôi;

Tôi xốn xang, than thở, và rên siết,

3 Bởi tiếng kẻ thù nghịch, và bởi kẻ ác hà hiếp;

Vì chúng nó thêm sự ác trên mình tôi,

Bắt bớ tôi cách giận dữ.

4 Lòng tôi rất đau đớn trong mình tôi,

Sự kinh khiếp về sự chết đã áp lấy tôi.

5 Nỗi sợ sệt và sự run rẩy đã giáng trên tôi,

Sự hoảng hốt đã phủ lấy tôi.

6 Tôi có nói: Ôi! Chớ chi tôi có cánh như bồ câu,

Ắt sẽ bay đi và ở được yên lặng.

7 Phải, tôi sẽ trốn đi xa,

Ở trong đồng vắng.

(Sê-la)

8 Tôi sẽ lật đật chạy đụt khỏi gió dữ,

Và khỏi giông tố.

9 Hỡi Chúa, hãy nuốt chúng nó, khiến cho lộn xộn tiếng chúng nó;

Vì tôi thấy sự hung bạo và sự tranh giành trong thành.

10 Ngày và đêm chúng nó đi vòng quanh trên vách thành;

Sự ác và điều khuấy khỏa ở giữa thành.

11 Sự gian tà cũng ở giữa thành;

Điều hà hiếp và sự giả ngụy không lìa khỏi đường phố nó.

12 Vì chẳng kẻ thù nghịch sỉ nhục tôi; bằng vậy, tôi có thể chịu được;

Cũng chẳng kẻ ghét tôi dấy lên cùng tôi cách kiêu ngạo;

Bằng vậy, tôi đã có thể ẩn mình khỏi nó.

13 Nhưng chính là ngươi, kẻ bình đẳng cùng tôi,

Bầu bạn tôi, thiết hữu tôi.

14 Chúng tôi đã cùng nhau nghị bàn cách êm dịu;

Chúng tôi đi với đoàn đông đến nhà Đức Chúa Trời.

15 Nguyện sự chết thình lình xảy đến chúng nó!

Nguyện chúng nó còn sống phải sa xuống Âm phủ!

Vì sự ác ở nhà chúng nó, tại trong lòng chúng nó.

16 Còn tôi kêu cầu cùng Đức Chúa Trời,

Đức Giê-hô-va ắt sẽ cứu tôi.

17 Buổi chiều, buổi sáng, và ban trưa, tôi sẽ than thở rên siết;

Ngài ắt sẽ nghe tiếng tôi.

18 Ngài đã chuộc linh hồn tôi khỏi cơn trận dàn nghịch cùng tôi, và ban bình an cho tôi,

Vì những kẻ chiến đấu cùng tôi đông lắm.

19 Đức Chúa Trời, là Đấng hằng có từ trước vô cùng,

Sẽ nghe và báo trả chúng nó;

(Sê-la)

Vì chúng nó chẳng có sự biến cải trong mình,

Cũng chẳng kính sợ Đức Chúa Trời.

20 Kẻ ác đã tra tay trên những người ở hòa bình cùng nó;

Nó đã bội nghịch giao ước mình.

21 Miệng nó trơn láng như mỡ sữa,

Nhưng trong lòng có sự giặc giã.

Các lời nó dịu dàng hơn dầu,

Nhưng thật là những thanh gươm trần.

22 Hãy trao gánh nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng đỡ ngươi;

Ngài sẽ chẳng hề cho người công bình bị rúng động.

23 Hỡi Đức Chúa Trời, kẻ ham đổ huyết và người giả ngụy sống chẳng đến được nửa số các ngày định cho mình;

Chúa sẽ xô chúng nó xuống hầm diệt vong;

Còn tôi sẽ tin cậy nơi Chúa.

56

Tác giả cầu khẩn Chúa giải cứu mình, và cảm tạ ơn cứu của Ngài

Thơ Đa-vít làm, khi dân Phi-li-tin bắt người trong thành Gát, Cho thầy nhạc chánh, theo điếu "Giô-nát-Ê-lem-Rô-hô-kim" [†] Chánh nghĩa là: bò-câu của cây thông phương xa.

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót tôi; vì người ta muốn ăn nuốt tôi:

Hằng ngày họ đánh giặc cùng tôi, và hà hiếp tôi.

2 Trọn ngày kẻ thù nghịch tôi muốn ăn nuốt tôi,

Vì những kẻ đánh giặc cùng tôi cách kiêu ngạo là nhiều thay.

3 Trong ngày sợ hãi,

Tôi sẽ để lòng nhờ cậy nơi Chúa.

4 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;

Tôi để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ gì;

Người xác thịt sẽ làm chi tôi?

5 Hằng ngày chúng nó trái ý lời tôi,

Các tư tưởng chúng nó đều toan hại tôi.

6 Chúng nó nhóm nhau lại, rình rập, nom dòm các bước tôi,

Bởi vì chúng nó muốn hại mạng sống tôi.

7 Chúng nó sẽ nhờ sự gian ác mà được thoát khỏi sao?

Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nổi giận mà đánh đổ các dân.

8 Chúa đếm các bước đi qua đi lại của tôi:

Xin Chúa để nước mắt tôi trong ve của Chúa,

Nước mắt tôi há chẳng được ghi vào sổ Chúa sao?

9 Ngày nào tôi kêu cầu, các kẻ thù nghịch tôi sẽ thối lại sau;

Tôi biết điều đó, vì Đức Chúa Trời binh vực tôi.

10 Tôi nhờ Đức Chúa Trời, và ngợi khen lời của Ngài;

Tôi nhờ Đức Giê-hô-va, và ngợi khen lời của Ngài,

11 Tôi đã để lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời, ắt sẽ chẳng sợ chi;

Người đời sẽ làm chi tôi?

12 Hỡi Đức Chúa Trời, điều tôi hứa nguyện cùng Chúa vẫn ở trên mình tôi;

Tôi sẽ dâng của lễ thù ân cho Chúa.

13 Vì Chúa đã giải cứu linh hồn tôi khỏi chết:

Chúa há chẳng giữ chân tôi khỏi vấp ngã,

Hầu cho tôi đi trước mặt Đức Chúa Trời trong sự sáng của sự sống?

57

Cầu nguyện Chúa cứu mình khỏi kẻ bắt bớ

Thơ Đa-vít làm, khi người chạy trốn trong hang đá, khỏi Sau-lơ. Cho thầy nhạc chánh theo điếu "chớ phá hủy"

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin thương xót tôi, xin thương xót tôi,

Vì linh hồn tôi nương náu nơi Chúa!

Phải, tôi nương náu mình dưới bóng cánh của Chúa,

Cho đến chừng tai họa đã qua.

2 Tôi sẽ kêu cầu cùng Đức Chúa Trời Chí Cao,

Tức là Đức Chúa Trời làm thành mọi việc cho tôi.

3 Lúc kẻ muốn ăn nuốt tôi làm sỉ nhục,

Thì Ngài sẽ từ trời sai ơn cứu tôi.

(Sê-la)

Phải, Đức Chúa Trời sẽ sai đến sự nhân từ và sự chân thật của Ngài.

4 Linh hồn tôi ở giữa các sư tử;

Tôi nằm giữa những kẻ thổi lửa ra,

Tức là các con loài người có răng giống như giáo và tên,

Và lưỡi chúng nó khác nào gươm nhọn bén.

5 Hỡi Đức Chúa Trời nguyện Chúa được tôn cao hơn các từng trời;

Nguyện sự vinh hiển Chúa trổi cao hơn cả trái đất!

6 Chúng nó đã gài lưới cho chân tôi,

Linh hồn tôi sờn ngã:

Chúng nó đào hầm trước mặt tôi.

Song lại bị sa xuống đó.

(Sê-la)

7 Hỡi Đức Chúa Trời, lòng tôi vững chắc, lòng tôi vững chắc;

Tôi sẽ hát, phải, tôi sẽ hát ngợi khen.

8 Hỡi sự vinh hiển ta, hãy tỉnh thức!

Hỡi cầm sắt, hãy tỉnh thức!

Chính mình tôi sẽ tỉnh thức thật sớm.

9 Hỡi Chúa, tôi sẽ cảm tạ Chúa giữa các dân,

Hát ngợi khen Chúa trong các nước.

10 Vì sự nhân từ Chúa lớn đến tận trời,

Sự chân thật Chúa cao đến các từng mây.

11 Hỡi Đức Chúa Trời, nguyện Chúa được tôn cao hơn các từng trời.

Nguyện sự vinh hiển Chúa trổi cao hơn cả trái đất!

58

Cầu xin Đức Chúa Trời phạt kẻ ác

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, theo điếu "chớ phá hủy"

1 Hỡi các con trai loài người, các ngươi làm thinh há công bình sao?

Các ngươi há xét đoán ngay thẳng ư?

2 Không, thật trong lòng các ngươi phạm sự gian ác,

Tại trong xứ các ngươi cân nhắc sự hung bạo của tay các ngươi.

3 Kẻ ác bị sai lầm từ trong tử cung.

Chúng nó nói dối lầm lạc từ khi mới lọt lòng mẹ.

4 Nọc độc chúng nó khác nào nọc độc con rắn;

Chúng nó tợ như rắn hổ mang điếc lấp tai lại,

5 Chẳng nghe tiếng thầy dụ nó,

Dẫu dụ nó giỏi đến ngần nào.

6 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy bẻ răng trong miệng chúng nó;

Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy gãy nanh của các sư tử tơ.

7 Nguyện chúng nó tan ra như nước chảy!

Khi người nhắm tên mình, nguyện tên đó dường như bị chặt đi!

8 Nguyện chúng nó như con ốc tiêu mòn và mất đi,

Như thể một con sảo của người đàn bà không thấy mặt trời!

9 Trước khi vạc các ngươi chưa nghe biết những gai,

Thì Ngài sẽ dùng trận trốt cất đem chúng nó đi, bất luận còn xanh hay cháy.

10 Người công bình sẽ vui vẻ khi thấy sự báo thù;

Người sẽ rửa chân mình trong huyết kẻ ác.

11 Người ta sẽ nói rằng: Quả hẳn có phần thưởng cho kẻ công bình,

Quả hẳn có Đức Chúa Trời xét đoán trên đất.

59

Cầu Chúa cứu mình khỏi kẻ thù nghịch

Thơ Đa-vít làm, khi Sau-lơ canh giữ nhà người đặng giết người. Cho thầy nhạc chánh, theo diếu "Chớ phá hủy"

1 Đức Chúa Trời tôi ôi! Xin giải cứu tôi khỏi các kẻ thù nghịch tôi.

Bảo hộ tôi khỏi những kẻ dấy nghịch cùng tôi.

2 Xin hãy giải tôi khỏi những kẻ làm ác,

Và cứu tôi khỏi những người làm đổ huyết.

3 Vì kìa, chúng nó rình rập hại mạng sống tôi;

Đức Giê-hô-va ơi! Những người mạnh dạn nhóm hiệp nhau nghịch tôi;

Chẳng phải vì sự vi phạm tôi, cũng chẳng vì tội lỗi tôi.

4 Mặc dầu tôi không lầm lỗi, chúng nó chạy tới toan đánh;

Xin Chúa hãy tỉnh thức để giúp đỡ tôi, và hãy xem xét.

5 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,

Xin hãy chỗi dậy để thăm viếng các nước;

Chớ thương xót kẻ nào phạm gian ác.

(Sê-la)

6 Buổi chiều chúng nó trở lại, tru như chó,

Và đi vòng quanh thành.

7 Kìa, miệng chúng nó tuôn lời mắng chửi;

Những gươm ở nơi môi chúng nó;

Vì chúng nó rằng: Có ai nghe đâu?

8 Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài sẽ cười chúng nó,

Và nhạo báng các nước.

9 Bởi cớ sức lực nó, tôi sẽ ngửa trông Chúa;

Vì Đức Chúa Trời là nơi ẩn náu cao của tôi.

10 Đức Chúa Trời sẽ lấy sự nhân từ Ngài mà đến đón tôi;

Đức Chúa Trời sẽ cho tôi thấy sự báo trả kẻ thù nghịch tôi.

11 Hỡi Chúa, là cái khiên đỡ chúng tôi,

Chớ giết họ, e dân sự tôi quên chăng;

Hãy dùng quyền năng Chúa mà tản lạc và đánh đổ chúng nó đi.

12 Vì cớ tội miệng chúng nó, tức là lời môi chúng nó,

Và vì cớ nguyền rủa và sự dối trá mà chúng nó nói ra,

Nguyện chúng nó bị mắc trong sự kiêu ngạo mình!

13 Xin Chúa hãy nổi giận mà tiêu diệt chúng nó, khá tiêu diệt đi,

Hầu cho chúng nó không còn nữa;

Hãy cho chúng nó biết rằng Đức Chúa Trời cai trị nơi Gia-cốp,

Cho đến cùng đầu trái đất.

(Sê-la)

14 Buổi chiều chúng nó trở lại, tru như chó,

Và đi vòng quanh thành.

15 Chúng nó đi đây đó đặng kiếm ăn;

Nếu không được no nê, thì sẽ ở trọn đêm tại đó.

16 Nhưng tôi sẽ ca hát về sức lực Chúa:

Phải, buổi sáng tôi sẽ hát lớn tiếng về sự nhân từ Chúa;

Vì Chúa là nơi ẩn náu cao của tôi,

Một nơi nương náu mình trong ngày gian truân.

17 Hỡi sức lực tôi, tôi sẽ ngợi khen Ngài;

Vì Đức Chúa Trời là nơi ẩn náu cao của tôi, tức là Đức Chúa Trời làm ơn cho tôi.

60

Tác giả than thở vì bị thua trận, và cầu xin Chúa giúp đỡ mình

Thơ Đa-vít làm, để dạy dỗ, khi người đánh giặc cùng dân Sy-ri ở Na-ha-ra-im, và cùng dân Sy-ri ở Xô-ba, lúc Giô-áp trở lại dánh bại mười hai ngàn dân Ê-đôm trong trũng Muối. Cho thầy nhạc chánh, theo điếu "Bông huệ chứng cớ".

1 Đức Chúa Trời ôi! Chúa đã bỏ chúng tôi, tản lạc chúng tôi;

Chúa đã nổi giận: Ôi! Xin hãy đem chúng tôi lại.

2 Chúa khiến đất rúng động, làm cho nó nứt ra;

Xin hãy sửa lại các nơi nứt nó, vì nó lay động.

3 Chúa đã làm cho dân sự Ngài thấy sự gian nan,

Cho chúng tôi uống một thứ rượu xây xẩm.

4 Chúa đã ban một cờ xí cho kẻ nào kính sợ Chúa,

Đặng vì lẽ thật mà xổ nó ra.

5 Hầu cho người yêu dấu của Chúa được giải thoát.

Xin Chúa hãy lấy tay hữu mình mà cứu, và đáp lại chúng tôi.

6 Đức Chúa Trời đã phán trong sự thánh Ngài rằng: Ta sẽ hớn hở,

Ta sẽ chia Si-chem và đo trũng Su-cốt.

7 Ga-la-át thuộc về ta, Ma-na-se cũng vậy;

Ép-ra-im là đồn lũy của đầu ta;

Giu-đa là cây phủ việt ta.

8 Mô-áp là cái chậu nơi ta tắm rửa;

Ta xáng dép ta trên Ê-đôm.

Hỡi đất Phi-li-tin, hãy reo mừng vì cớ ta.

9 Ai sẽ đưa tôi vào thành vững bền?

Ai sẽ dẫn tôi đến Ê-đôm?

10 Hỡi Đức Chúa Trời, há chẳng phải Chúa, là Đấng đã bỏ chúng tôi sao?

Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa không còn ra trận với đạo binh chúng tôi nữa.

11 Xin Chúa cứu giúp chúng tôi khỏi sự gian truân;

Vì sự cứu giúp của loài người là hư không.

12 Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ làm việc cả thể;

Vì chính Ngài sẽ giày đạp các cừu địch chúng tôi.

61

Lòng tin cậy nơi sự phù hộ của Đức Chúa Trời

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, dùng về nhạc khí bằng dây;

1 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe tiếng kêu của tôi,

Lắng nghe lời cầu nguyện tôi.

2 Khi tôi cực lòng, tôi sẽ kêu cầu cùng Chúa từ nơi cực địa;

Xin hãy dẫn tôi lên hòn đá cao hơn tôi.

3 Vì Chúa đã là nơi nương náu cho tôi,

Một tháp vững bền để tránh khỏi kẻ thù nghịch.

4 Tôi sẽ ở trong trại Chúa mãi mãi,

Nương náu mình dưới cánh của Chúa

(Sê-la)

5 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa đã nghe lời hứa nguyện tôi,

Đã ban cho tôi cơ nghiệp của những người kính sợ danh Chúa.

6 Chúa sẽ gia thêm ngày cho vua;

Các năm người sẽ nên nhiều đời.

7 Người sẽ ở trước mặt Đức Chúa Trời mãi mãi;

Ôi! Cầu xin Chúa dự bị sự nhân từ và sự thành thật, để các sự ấy gìn giữ người.

8 Như vậy, tôi sẽ hát ngợi khen danh Chúa đời đời,

Và hằng ngày làm xong các sự hứa nguyện tôi.

62

Nếu nhờ cậy Đức Chúa Trời, thì chẳng sợ kẻ thù nghịch làm hại cho mình

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh, theo điếu "Giê-đu-thun"

1 Linh hồn tôi nghỉ an nơi một mình Đức Chúa Trời;

Sự cứu rỗi tôi từ Ngài mà đến.

2 Một mình Ngài là hòn đá tôi, sự cứu rỗi tôi,

Và là nơi ẩn náu cao của tôi; tôi sẽ chẳng bị rúng động nhiều.

3 Các ngươi xông vào một người cho đến chừng nào,

Đặng chung nhau đánh đổ người

Như một cái vách nghiêng,

Khác nào một rào hầu ngã?

4 Chúng nó chỉ bàn bạc đánh đổ người khỏi cao vị người;

Họ ưa chuộng điều dối giả,

Lấy miệng mình chúc phước,

Nhưng trong lòng thì rủa sả.

(Sê-la)

5 Hỡi linh hồn ta, hãy nghỉ an nơi Đức Chúa Trời;

Vì sự trông cậy ta ở nơi Ngài.

6 Chỉ một mình Ngài là hòn đá tôi, sự cứu rỗi tôi,

Và là nơi ẩn náu cao của tôi; tôi sẽ chẳng bị rúng động.

7 Sự cứu rỗi và sự vinh hiển tôi ở nơi Đức Chúa Trời;

Hòn đá về sức lực tôi, và nơi nương náu mình cũng đều ở nơi Đức Chúa Trời.

8 Hỡi bá tánh, khá nhờ cậy nơi Ngài luôn luôn,

Hãy dốc đổ sự lòng mình ra tại trước mặt Ngài:

Đức Chúa Trời là nơi nương náu của chúng ta.

(Sê-la)

9 Quả thật, người hạ lưu chỉ là hư không,

Người thượng đẳng chỉ là dối giả;

Nhắc để trên cân, chúng nó chỏng lên,

Chúng nó hết thảy nhau đều nhẹ hơn sự hư không.

10 Chớ nhờ cậy sự hà hiếp,

Cũng đừng để lòng trông cậy nơi sự trộm cướp, vì uổng công;

Nếu của cải thêm nhiều lên,

Chớ đem lòng vào đó.

11 Đức Chúa Trời có phán một lần,

Tôi có nghe sự nầy hai lần,

Rằng sự quyền năng thuộc về Đức Chúa Trời.

12 Vả lại, hỡi Chúa, sự nhân từ thuộc về Chúa;

Vì Chúa trả cho mọi người tùy theo công việc của họ.

63

Linh hồn khát khao được thỏa nguyện nơi Đức Chúa Trời

Thơ Đa-vít làm, Khi người ở trong rừng vắng Giu-đa

1 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là Đức Chúa Trời tôi, vừa sáng tôi tìm cầu Chúa;

Trong một đất khô khan, cực nhọc, chẳng nước,

Linh hồn tôi khát khao Chúa, thân thể tôi mong mỏi về Chúa,

2 Đặng xem sự quyền năng và sự vinh hiển của Chúa,

Như tôi đã nhìn xem Chúa tại trong nơi thánh.

3 Vì sự nhân từ Chúa tốt hơn mạng sống;

Môi tôi sẽ ngợi khen Chúa.

4 Như vậy, tôi sẽ chúc phước Chúa trọn đời tôi;

Nhân danh Chúa tôi sẽ giơ tay lên.

5 Linh hồn tôi được no nê dường như ăn tủy xương và mỡ;

Miệng tôi sẽ lấy môi vui vẻ mà ngợi khen Chúa.

6 Khi trên giường tôi nhớ đến Chúa,

Bèn suy gẫm về Chúa trọn các canh đêm;

7 Vì Chúa đã giúp đỡ tôi,

Dưới bóng cánh của Chúa tôi sẽ mừng rỡ.

8 Linh hồn tôi đeo theo Chúa;

Tay hữu Chúa nâng đỡ tôi.

9 Những kẻ nào tìm hại mạng sống tôi

Sẽ sa xuống nơi thấp của đất.

10 Chúng nó sẽ bị phó cho quyền thanh gươm,

Bị làm mồi cho chó cáo.

11 Nhưng vua sẽ vui vẻ nơi Đức Chúa Trời;

Phàm ai chỉ Ngài mà thề sẽ khoe mình;

Vì miệng những kẻ nói dối sẽ bị ngậm lại.

64

Tác giả cầu nguyện Chúa cứu mình khỏi kẻ thù nghịch kín nhiệm

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe tiếng than thở tôi,

Gìn giữ mạng sống tôi khỏi sợ kẻ thù nghịch.

2 Xin Chúa giấu tôi khỏi mưu nhiệm của kẻ dữ,

Khỏi lũ ồn ào của những kẻ làm ác,

3 Chúng nó đã mài lưỡi mình như thanh gươm,

Nhắm mũi tên mình, tức là lời cay đắng,

4 Đặng từ nơi kín giấu bắn vào kẻ trọn vẹn:

Thình lình chúng nó bắn đại trên người, chẳng sợ gì.

5 Chúng nó tự vững lòng bền chí trong mưu ác,

Bàn tính nhau để gài bẫy kín giấu,

Mà rằng: Ai sẽ thấy được?

6 Chúng nó toan những điều ác; chúng nó nói rằng: Chúng ta đã làm xong; mưu đã sắp sẵn.

Tư tưởng bề trong và lòng của mỗi người thật là sâu sắc.

7 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ bắn chúng nó:

Thình lình chúng nó bị tên thương tích.

8 Như vậy chúng nó sẽ vấp ngã, lưỡi chúng nó nghịch lại chúng nó;

Hết thảy ai thấy đến đều sẽ lắc đầu.

9 Cả loài người đều sẽ sợ;

Họ sẽ rao truyền công việc của Đức Chúa Trời,

Và hiểu biết điều Ngài đã làm.

10 Người công bình sẽ vui vẻ nơi Đức Giê-hô-va, và nương náu mình nơi Ngài,

Còn những kẻ có lòng ngay thẳng đều sẽ khoe mình.

65

Đức Chúa Trời ban ơn dư dật cho đất và cho loài người

Thơ hát Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi Đức Chúa Trời, tại Si-ôn người ta mong đợi ngợi khen Chúa;

Họ sẽ trả sự hứa nguyện cho Chúa.

2 Hỡi Đấng nghe lời cầu nguyện,

Các xác thịt đều sẽ đến cùng Ngài.

3 Sự gian ác thắng hơn tôi:

Còn về sự vi phạm chúng tôi, Chúa sẽ tha thứ cho.

4 Phước thay cho người mà Chúa đã chọn và khiến đến gần,

Đặng ở nơi hành lang Chúa:

Chúng tôi sẽ được no nê vật tốt lành của nhà Chúa,

Là đền thánh của Ngài.

5 Hỡi Đức Chúa Trời về sự cứu rỗi chúng tôi,

Chúa sẽ lấy việc đáng sợ mà đáp lại chúng tôi theo sự công bình;

Chúa là sự tin cậy của các cùng tột trái đất, và của kẻ ở trên biển xa.

6 Chúa dùng quyền năng mình lập các núi vững chắc,

Vì Chúa được thắt lưng bằng sức lực;

7 Chúa dẹp yên sự ầm ầm của biển, sự ồn ào của sóng nó,

Và sự xao động của các dân,

8 Những kẻ ở nơi đầu cùng trái đất

Thấy phép kỳ của Chúa, bèn sợ hãi:

Chúa khiến buổi hừng đông và buổi chạng vạng mừng rỡ.

9 Chúa thăm viếng đất, và tưới ướt nó,

Làm cho nó giàu có nhiều;

Suối Đức Chúa Trời đầy nước.

Khi Chúa chế đất, thì sắm sửa ngũ cốc cho loài người.

10 Chúa tưới các đường cày nó, làm cục đất nó ra bằng,

Lấy mưa tẩm nó cho mềm, và ban phước cho huê lợi của nó.

11 Chúa lấy sự nhân từ mình đội cho năm làm mão triều;

Các bước Chúa đặt ra mỡ.

12 Các bước Chúa đặt ra mỡ trên đồng cỏ của đồng vắng,

Và các nổng đều thắt lưng bằng sự vui mừng.

13 Đồng cỏ đều đầy bầy chiên,

Các trũng được bao phủ bằng ngũ cốc:

Khắp nơi ấy đều reo mừng, và hát xướng.

66

Ngợi khen Đức Chúa Trời vì công việc cả thể của Ngài, và vì Ngài nhậm lời cầu nguyện

Thơ hát. Cho thầy nhạc chánh

1 Hỡi cả trái đất,

Khá cất tiếng reo mừng Đức Chúa Trời.

2 Hãy hát ra sự vinh hiển của danh Ngài,

Hãy ngợi khen và tôn vinh Ngài.

3 Hãy thưa cùng Đức Chúa Trời rằng: Các việc Chúa đáng sợ thay!

Nhân vì quyền năng rất lớn của Chúa, những kẻ thù nghịch Chúa đều sẽ suy phục Chúa.

4 Cả trái đất sẽ thờ lạy Chúa,

Và hát ngợi khen Ngài;

Chúng sẽ ca tụng danh Chúa.

(Sê-la)

5 Hãy đến, xem các việc của Đức Chúa Trời:

Công việc Ngài làm cho con cái loài người thật đáng sợ.

6 Ngài đổi biển ra đất khô;

Người ta đi bộ ngang qua sông:

Tại nơi ấy chúng tôi vui mừng trong Ngài.

7 Ngài dùng quyền năng Ngài mà cai trị đời đời;

Mắt Ngài xem xét các nước:

Những kẻ phản nghịch chớ tự cao.

(Sê-la)

8 Hỡi các dân, hãy chúc tụng Đức Chúa Trời chúng ta,

Và làm cho vang tiếng ngợi khen Ngài.

9 Chính Ngài bảo tồn mạng sống chúng ta,

Không cho phép chân chúng ta xiêu tó.

10 Vì, Đức Chúa Trời ơi, Chúa đã thử thách chúng tôi,

Rèn luyện chúng tôi y như luyện bạc.

11 Chúa đã đem chúng tôi vào lưới,

Chất gánh nặng quá trên lưng chúng tôi.

12 Chúa khiến người ta cỡi trên đầu chúng tôi;

Chúng tôi đi qua lửa qua nước;

Nhưng Chúa đem chúng tôi ra nơi giàu có.

13 Tôi sẽ lấy của lễ thiêu mà vào trong nhà Chúa,

Trả xong cho Chúa các sự hứa nguyện tôi,

14 Mà môi tôi đã hứa,

Và miệng tôi nói ra trong khi bị gian truân.

15 Tôi sẽ dâng cho Chúa những con sinh mập làm của lễ thiêu,

Chung với mỡ chiên đực;

Tôi cũng sẽ dâng những bò đực và dê đực.

(Sê-la)

16 Hỡi hết thảy người kính sợ Đức Chúa Trời, hãy đến nghe,

Thì tôi sẽ thuật điều Ngài đã làm cho linh hồn tôi.

17 Tôi lấy miệng tôi kêu cầu Ngài,

Và lưỡi tôi tôn cao Ngài.

18 Nếu lòng tôi có chú về tội ác,

Ắt Chúa chẳng nghe tôi.

19 Nhưng Đức Chúa Trời thật có nghe;

Ngài đã lắng tai nghe tiếng cầu nguyện tôi.

20 Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời,

Vì Ngài chẳng bỏ lời cầu nguyện tôi,

Cũng không rút sự nhân từ Ngài khỏi tôi.

67

Tác giả khuyên các nước hãy ngợi khen Đức Chúa Trời

Thơ hát. Cho thầy nhạc chánh, dùng về nhạc khí bằng dây.

1 Nguyện Đức Chúa Trời thương xót chúng tôi, và ban phước cho chúng tôi,

Soi sáng mặt Ngài trên chúng tôi.

(Sê-la)

2 Để đường lối Chúa được biết trên đất,

Và sự cứu rỗi của Chúa được biết giữa các nước.

3 Hỡi Đức Chúa Trời, nguyện các dân ngợi khen Chúa!

Nguyện muôn dân ca tụng Chúa!

4 Các nước khá vui vẻ và hát mừng rỡ;

Vì Chúa sẽ dùng sự ngay thẳng mà đoán xét các dân,

Và cai trị các nước trên đất.

(Sê-la)

5 Hỡi Đức Chúa Trời, nguyện các dân ngợi khen Chúa!

Nguyện muôn dân ca tụng Ngài!

6 Đất đã sanh hoa lợi nó,

Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời chúng tôi, sẽ ban phước cho chúng tôi

7 Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho chúng tôi,

Và các đầu cùng đất đều sẽ kính sợ Ngài.

68

Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của Si-na-i và của nơi thánh

Thơ hát Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh.

1 Nguyện Đức Chúa Trời chỗi dậy, khiến thù nghịch Ngài tản lạc,

Và làm cho những kẻ ghét Ngài phải trốn trước mặt Ngài.

2 Như khói tỏa thể nào, Chúa sẽ làm tan chúng nó thể ấy;

Như sáp tan chảy trước lửa làm sao,

Những kẻ ác bị diệt trước mặt Đức Chúa Trời làm vậy.

3 Nhưng người công bình sẽ vui vẻ, hớn hở trước mặt Đức Chúa Trời;

Phải, họ sẽ nức lòng mừng rỡ.

4 Hãy hát xướng cho Đức Chúa Trời, hãy ngợi khen danh Ngài;

Khá đắp đường cái cho Đấng cỡi ngựa đi ngang qua đồng bằng:

Đức Giê-hô-va là danh Ngài; hãy vui mừng trước mặt thánh Ngài.

5 Đức Chúa Trời ở nơi thánh Ngài,

Là cha kẻ mồ côi, và quan xét của người góa bụa.

6 Đức Chúa Trời làm cho kẻ cô độc có nhà ở,

Đem kẻ bị tù ra hưởng được may mắn;

Song những kẻ phản nghịch phải ở đất khô khan.

7 Hỡi Đức Chúa Trời, khi Chúa đi ra trước dân Chúa,

Và đi tới trong đồng vắng,

(Sê-la)

8 Thì đất rúng động, các từng trời đặt ra nước trước mặt Đức Chúa Trời;

Núi Si-na-i kìa cũng rúng động trước mặt Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

9 Đức Chúa Trời ơi, Chúa giáng mưa lớn trên sản nghiệp Chúa,

Khi nó mệt mỏi Chúa bổ nó lại.

10 Hỡi Đức Chúa Trời, hội Chúa ở tại đó;

Vì lòng nhân từ, Chúa sắm sửa vật tốt cho kẻ khốn cùng.

11 Chúa truyền mạng lịnh ra:

Các người đàn bà báo tin thật một đoàn đông lắm.

12 Các vua có đạo binh chạy trốn, họ chạy trốn;

Còn người đàn bà ở lại trong nhà chia của cướp.

13 Khi các ngươi nằm nghỉ ở giữa chuồng chiên,

Thì giống như cánh bồ câu bọc bạc,

Và lông nó bọc vàng xanh.

14 Khi Đấng toàn năng tản lạc các vua tại đó,

Thì xứ trở nên trắng như lúc mưa tuyết tại Sanh-môn.

15 Núi Ba-san là núi của Đức Chúa Trời;

Núi Ba-san có nhiều chót.

16 Hỡi các núi có nhiều chót, sao các ngươi ngó cách ganh ghét

Núi mà Đức Chúa Trời đã chọn làm nơi ở của Ngài?

Phải, Đức Giê-hô-va sẽ ở tại đó đến đời đời.

17 Xe của Đức Chúa Trời số là hai vạn,

Từng ngàn trên từng ngàn;

Chúa ở giữa các xe ấy y như tại Si-na-i trong nơi thánh.

18 Chúa đã ngự lên trên cao, dẫn theo những phu tù;

Chúa đã nhận lễ vật giữa loài người, và giữa kẻ phản nghịch cũng vậy,

Hầu cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời được ở với chúng nó.

19 Đáng ngợi khen Chúa thay,

Là Đấng hằng ngày gánh gánh nặng của chúng tôi,

Tức là Đức Chúa Trời, sự cứu rỗi của chúng tôi.

(Sê-la)

20 Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời giải cứu chúng tôi;

Ấy là nhờ Chúa Giê-hô-va mà loài người được tránh khỏi sự chết.

21 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ đạp nát đầu kẻ thù nghịch Ngài,

Đỉnh tóc của kẻ cứ phạm sự gian ác.

22 Chúa đã phán rằng: Từ Ba san ta sẽ dẫn dân ta về,

Đem chúng nó lên khỏi biển sâu;

23 Để người dầm chân mình trong huyết,

Và lưỡi chó ngươi cũng được phần trong kẻ thù nghịch ngươi.

24 Hỡi Đức Chúa Trời, chúng nó đã thấy cách Chúa đi,

Tức cách Đức Chúa Trời, là Vua tôi, đi vào nơi thánh.

25 Các người hát xướng đi trước, kẻ đàn nhạc theo sau,

Ở giữa có những con gái trẻ đánh trống cơm.

26 Hỡi những kẻ nguyên do nơi Y-sơ-ra-ên mà ra, trong các hội

Hãy chúc tụng Đức Chúa Trời, là Chúa.

27 Kìa, Bên-gia-min nhỏ, là kẻ cai trị chúng nó;

Các quan trưởng Giu-đa, và bọn của họ;

Các quan trưởng Sa-bu-lôn, và các quan trưởng Nép-ta-li.

28 Đức Chúa Trời ngươi đã ban sức lực cho ngươi:

Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy khiến vững bền việc Chúa đã làm cho chúng tôi.

29 Bởi cớ đền thờ của Chúa tại Giê-ru-sa-lem,

Các vua sẽ đem dâng lễ vật cho Chúa.

30 Xin hãy mắng thú trong lau sậy,

Quở đoàn bò đực với những bò con của các dân,

Là những người đem nén bạc quì xuống dâng cho,

Xin Chúa hãy tản lạc những dân tộc ưa thích sự giặc giã.

31 Những công hầu sẽ từ Ê-díp-tô mà ra;

Ê-thi-ô-bi lật đật giơ tay lên cùng Đức Chúa Trời.

32 Hỡi các nước của đất, hãy hát xướng cho Đức Chúa Trời;

Khá hát ngợi khen Chúa,

(Sê-la)

33 Tức là Đấng cỡi trên các từng trời thái cổ;

Kìa, Ngài phát tiếng ra, là tiếng có sức lớn.

34 Hãy tôn quyền năng cho Đức Chúa Trời:

Sự oai nghiêm Ngài ở trên Y-sơ-ra-ên, và quyền năng Ngài ở trong các mây.

35 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa thật đáng sợ trong nơi thánh Chúa:

Chính Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ban sức lực và quyền năng cho dân sự Ngài.

Đáng ngợi khen Đức Chúa Trời thay!

69

Kêu than về sự gian nan và nguyện Chúa phạt kẻ cừu địch

Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc chánh theo điếu "Hoa huệ"

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin cứu tôi,

Vì những nước đã thấu đến linh hồn tôi.

2 Tôi lún trong bùn sâu, nơi không đụng cẳng;

Tôi bị chìm trong nước sâu, dòng nước ngập tôi.

3 Tôi la mệt, cuống họng tôi khô;

Mắt tôi hao mòn đương khi trông đợi Đức Chúa Trời tôi.

4 Những kẻ ghen ghét tôi vô cớ

Nhiều hơn số tóc đầu tôi;

Những kẻ làm thù nghịch tôi vô cớ và muốn hại tôi thật mạnh;

Tôi phải bồi thường điều tôi không cướp giựt.

5 Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu dại tôi,

Các tội lỗi tôi không giấu Chúa được.

6 Hỡi Chúa Giê-hô-va vạn quân,

Nguyện những kẻ trông đợi Chúa chớ bị hổ thẹn vì cớ tôi;

Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi!

Nguyện kẻ nào tìm cầu Chúa chớ bị sỉ nhục tại vì việc tôi.

7 Ấy vì Chúa mà tôi đã mang sự nhuốc nhơ,

Và bị sự hổ thẹn bao phủ mặt tôi.

8 Tôi đã trở nên một kẻ lạ cho anh em tôi,

Một người ngoại bang cho các con trai mẹ tôi,

9 Vì sự sốt sắng về đền Chúa tiêu nuốt tôi,

Sự sỉ nhục của kẻ sỉ nhục Chúa đã đổ trên tôi.

10 Tôi khóc và nhịn ăn để ép linh hồn tôi,

Thì điều đó cũng trở làm sỉ nhục tôi.

11 Tôi lấy bao gai mặc làm áo xống,

Bèn trở nên câu tục ngữ cho chúng nó.

12 Những kẻ ngồi nơi cửa thành trò chuyện về tôi;

Tôi là đề câu hát của những người uống rượu.

13 Nhưng Đức Giê-hô-va ơi, tôi nhờ dịp tiện

Mà cầu nguyện cùng Ngài.

Đức Chúa Trời ơi, theo sự thương xót lớn của Chúa,

Và theo lẽ thật về sự cứu rỗi của Chúa, xin hãy đáp lại tôi.

14 Xin hãy cứu tôi khỏi vũng bùn, kẻo tôi lún chăng;

Nguyện tôi được giải thoát khỏi những kẻ ghét tôi, và khỏi nước sâu.

15 Nguyện dòng nước không ngập tôi,

Vực sâu chớ nhận tôi,

Hầm không lấp miệng nó lại trên tôi.

16 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy đáp lại tôi; vì sự nhân từ Ngài là tốt;

Tùy sự thương xót lớn của Ngài, xin hãy xây lại cùng tôi.

17 Xin Chúa chớ giấu mặt cùng tôi tớ Chúa, vì tôi đương bị gian truân;

Hãy mau mau đáp lại tôi.

18 Cầu xin Chúa đến gần linh hồn tôi và chuộc nó;

Vì cớ kẻ thù nghịch tôi, xin hãy cứu chuộc tôi:

19 Chúa biết sự sỉ nhục, sự hổ thẹn, và sự nhuốc nhơ của tôi:

Các cừu địch tôi đều ở trước mặt Chúa.

20 Sự sỉ nhục làm đau thương lòng tôi, tôi đầy sự khổ nhọc;

Tôi trông đợi có người thương xót tôi, nhưng chẳng có ai;

Tôi mong nhờ người an ủi, song nào có gặp.

21 Chúng nó ban mật đắng làm vật thực tôi,

Và cho tôi uống giấm trong khi khát.

22 Nguyện bàn tiệc trước mặt chúng nó trở nên cái bẫy;

Khi chúng nó được bình an, nguyện nó lại trở nên cái lưới.

23 Nguyện mắt chúng nó bị tối, không còn thấy,

Và hãy làm cho lưng chúng nó hằng run.

24 Hãy đổ cơn thạnh nộ Chúa trên chúng nó,

Khiến sự giận dữ Chúa theo kịp họ.

25 Nguyện chỗ ở chúng nó bị bỏ hoang,

Chẳng có ai ở trong trại chúng nó nữa.

26 Vì chúng nó bắt bớ kẻ Chúa đã đánh,

Và thuật lại sự đau đớn của người mà Chúa đã làm cho bị thương.

27 Cầu xin Chúa hãy gia tội ác vào tội ác chúng nó;

Chớ cho chúng nó vào trong sự công bình của Chúa.

28 Nguyện chúng nó bị xóa khỏi sách sự sống,

Không được ghi chung với người công bình.

29 Còn tôi bị khốn cùng và đau đớn:

Đức Chúa Trời ơi, nguyện sự cứu rỗi của Chúa nâng đỡ tôi lên nơi cao.

30 Tôi sẽ dùng bài hát mà ngợi khen danh Đức Chúa Trời,

Và lấy sự cảm tạ mà tôn cao Ngài.

31 Điều ấy sẽ đẹp lòng Đức Giê-hô-va hơn con bò đực

Hoặc con bò đực có sừng và móng rẽ ra.

32 Những người hiền từ sẽ thấy điều đó và vui mừng;

Hỡi các người tìm cầu Đức Chúa Trời, nguyện lòng các ngươi được sống.

33 Vì Đức Giê-hô-va nghe kẻ thiếu thốn,

Không khinh dể những phu tù của Ngài.

34 Nguyện trời, đất, biển,

Và các vật hay động trong đó, đều ngợi khen Ngài.

35 Vì Đức Chúa Trời sẽ cứu Si-ôn, và xây lại các thành Giu-đa;

Dân sự sẽ ở đó, được nó làm của.

36 Dòng dõi các tôi tớ Ngài sẽ hưởng nó làm sản nghiệp;

Phàm ai yêu mến danh Ngài sẽ ở tại đó.

70

Cầu Đức Giê-hô-va cứu giúp, làm cho kẻ hà hiếp bị sỉ nhục

Thơ Đa-vít làm, để kỷ niệm. Cho thầy nhạc chánh.

1 Đức Chúa Trời ôi! Xin mau mau giải cứu tôi;

Đức Giê-hô-va ôi! Xin mau mau giúp đỡ tôi.

2 Nguyện những kẻ tìm hại mạng sống tôi

Đều phải bị hổ thẹn và nhuốc nhơ;

Nguyện những kẻ vui vẻ về sự thiệt hại tôi

Phải thối lại sau, và bị mắc cỡ.

3 Những kẻ nói rằng: Ha ha! Ha ha!

Nguyện chúng nó phải thối lại sau, vì cớ sự hổ thẹn chúng nó.

4 Nguyện hết thảy người nào tìm cầu Chúa,

Được mừng rỡ vui vẻ nơi Chúa;

Nguyện những kẻ yêu mến sự cứu rỗi của Chúa

Hằng nói rằng: Đáng tôn Đức Chúa Trời oai nghi thay!

5 Còn tôi bị khốn cùng và thiếu thốn;

Đức Chúa Trời ôi! Xin hãy mau mau đến cùng tôi:

Chúa là sự giúp đỡ tôi, Đấng giải cứu tôi;

Đức Giê-hô-va ôi! Chớ chậm trễ.

71

Người già cả cầu Chúa cứu mình

1 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi nương náu mình nơi Ngài:

Chớ hề để tôi bị hổ thẹn.

2 Xin hãy lấy công bình Chúa giải cứu tôi, và làm tôi được thoát khỏi;

Hãy nghiêng tai qua tôi, và cứu tôi.

3 Xin Chúa làm hòn đá dùng làm chỗ ở cho tôi,

Hầu cho tôi được vào đó luôn luôn;

Chúa đã ra lịnh cứu tôi,

Vì Chúa là hòn đá và là đồn lũy tôi.

4 Hỡi Đức Chúa Trời tôi, xin hãy cứu tôi khỏi tay kẻ ác,

Khỏi tay kẻ bất nghĩa và người hung bạo.

5 Vì, Chúa Giê-hô-va ôi, Chúa là sự trông đợi tôi,

Và là sự tin cậy tôi từ buổi thơ ấu.

6 Tôi nương dựa trên Chúa từ lúc mới lọt lòng;

Ấy là Chúa đã đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi:

Tôi sẽ ngợi khen Chúa luôn luôn.

7 Tôi như sự lạ lùng cho nhiều người;

Nhưng Chúa là nơi nương náu vững bền cho tôi,

8 Hằng ngày miệng tôi đầy sự ngợi khen

Và sự tôn vinh Chúa.

9 Xin Chúa chớ từ bỏ tôi trong thì già cả;

Cũng đừng lìa khỏi tôi khi sức tôi hao mòn.

10 Vì những kẻ thù nghịch nói nghịch tôi,

Những kẻ rình rập linh hồn tôi đồng mưu cùng nhau,

11 Mà rằng: Đức Chúa Trời đã bỏ hắn;

Hãy đuổi theo bắt hắn, vì chẳng có ai giải cứu cho.

12 Đức Chúa Trời ôi! Xin chớ đứng xa tôi;

Đức Chúa Trời tôi ôi xin mau mau đến giúp đỡ tôi.

13 Nguyện những cừu địch linh hồn tôi bị hổ thẹn và tiêu diệt đi;

Nguyện kẻ nào tìm làm hại tôi, bị bao phủ sỉ nhục và nhuốc nhơ.

14 Nhưng tôi sẽ trông cậy luôn luôn,

Và ngợi khen Chúa càng ngày càng thêm.

15 Hằng ngày miệng tôi sẽ thuật sự công bình và sự cứu rỗi của Chúa;

Vì tôi không biết số nó được.

16 Tôi sẽ đến thuật công việc quyền năng của Chúa Giê-hô-va;

Tôi sẽ nói về sự công bình của Chúa, chỉ nói đến sự công bình của Chúa mà thôi.

17 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa đã dạy tôi từ buổi thơ ấu;

Cho đến bây giờ tôi đã rao truyền các công việc lạ lùng của Chúa.

18 Hỡi Đức Chúa Trời, dầu khi tôi đã già và tóc bạc rồi,

Xin chớ bỏ tôi,

Cho đến chừng tôi đã truyền ra cho dòng dõi sau sức lực của Chúa,

Và quyền thế Chúa cho mỗi người sẽ đến.

19 Hỡi Đức Chúa Trời, sự công bình Chúa rất cao.

Chính Chúa đã làm công việc cả thể,

Hỡi Đức Chúa Trời, ai giống như Chúa?

20 Chúa là Đấng đã cho chúng tôi thấy vô số gian truân đắng cay,

Sẽ làm cho chúng tôi được sống lại.

Và đem chúng tôi lên khỏi vực sâu của đất.

21 Chúa sẽ gia thêm sự sang trọng cho tôi,

Trở lại an ủi tôi.

22 Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi cũng sẽ dùng đàn cầm mà ngợi khen Chúa,

Tán mĩ sự chân thật của Chúa;

Hỡi Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên, tôi sẽ dùng đàn sắt mà ca tụng Ngài.

23 Môi và linh hồn tôi mà Chúa đã chuộc lại,

Sẽ reo mừng khi tôi ca tụng Chúa.

24 Cả ngày lưỡi tôi cũng sẽ nói lại sự công bình của Chúa;

Vì những kẻ tìm làm hại tôi đã bị mắc cỡ và hổ thẹn cả.

72

Sự trị vì của vua công bình

Thơ Sa-lô-môn làm

1 Hỡi Đức Chúa Trời, xin ban cho vua sự xét đoán của Chúa,

Và ban cho vương tử sự công bình của Ngài.

2 Người sẽ đoán xét dân sự Chúa cách công bình,

Xử kẻ khốn cùng cách ngay thẳng.

3 Nhân vì sự công bình, các núi và gò nổng

Sẽ đem bình an đến cho dân sự.

4 Người sẽ đoán xét kẻ khốn cùng của dân,

Cứu con cái người thiếu thốn, và chà nát kẻ hà hiếp.

5 Hễ mặt trời, mặt trăng còn có bao lâu,

Thì chúng nó kính sợ Chúa bấy lâu, cho đến muôn đời.

6 Vua sẽ giáng xuống như mưa trên cỏ mới phát,

Khác nào giọt của trận mưa tưới đất vậy.

7 Trong ngày vua ấy, người công bình sẽ hưng thịnh,

Cũng sẽ có bình an dư dật cho đến chừng mặt trăng không còn.

8 Người sẽ quản hạt từ biển nầy tới biển kia,

Từ sông cho đến cùng trái đất.

9 Những người ở đồng vắng sẽ cúi lạy trước mặt người;

Còn các kẻ thù nghịch người sẽ liếm bụi đất.

10 Các vua Ta-rê-si và những cù lao sẽ cống thuế cho người.

Vua Sa-ba và vua Sê-ba sẽ cống lễ cho người.

11 Phải, hết thảy các vua sẽ sấp mình xuống trước mặt người;

Các nước sẽ phục sự người.

12 Vì người sẽ giải kẻ thiếu thốn khi nó kêu cầu,

Và cứu người khốn cùng không có ai giúp đỡ.

13 Người sẽ thương xót kẻ khốn cùng, người thiếu thốn,

Và cứu linh hồn của người thiếu thốn.

14 Người sẽ chuộc linh hồn họ khỏi sự hà hiếp và sự hung bạo;

Cũng sẽ xem huyết họ là quí báu.

15 Người sẽ được sống, và thiên hạ sẽ dâng vàng Sa ba cho người,

Người ta sẽ cầu nguyện cho người luôn luôn, và hằng ngày chúc phước cho người.

16 Sẽ có dư dật ngũ cốc trên đất và trên đỉnh các núi;

Bông trái nó sẽ lào xào như Li-ban;

Còn người ở thành thị sẽ hưng thịnh như cỏ của đất.

17 Danh người sẽ còn mãi mãi,

Hễ mặt trời còn đến chừng nào, danh người sẽ noi theo chừng nấy:

Người ta sẽ nhân danh người mà chúc phước nhau!

Các nước đều sẽ xưng người là có phước.

18 Đáng ngợi khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,

Chỉ một mình Ngài làm những sự lạ lùng!

19 Đáng ngợi khen danh vinh hiển Ngài đến đời đời!

Nguyện khắp trái đất được đầy sự vinh hiển của Ngài! A-men! A-men!

20 Chung các bài cầu nguyện của Đa-vít, con trai Y-sai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huynh