.:SacHiep:.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trong lòng hưng phấn vô cùng, cảm giác mềm mại đó thực là chân mĩ, cảm nhận được nhịp điệu rung động của Trần Lan và vẻ kinh hãi của nàng, Hoa Tinh trong lòng có chút đắc ý không nói nên lời. Nghĩ đến lát nữa có thể nhấm nháp đóa hoa cao quý và kiều diễm của nàng cao quý, Hoa Tinh hắn mới nghĩ đến thì toàn thân hữu lực, hưng phấn vô cùng, tay cũng dùng sức vuốt ve những nơi mềm mại rung động lòng người của mỹ nhân.

Trần Lan đang khép hờ đôi mắt cũng phải mở to mắt ra, trong mắt nàng rõ ràng mang chút kinh hoảng và ngượng ngùng, cảm nhận được tay của Hoa Tinh đang dừng lại trên địa phương vô cùng xấu hổ của nàng, dùng sức vuốt ve. Mặc dù bị ngăn cách bởi một lớp quần lụa, nhưng Trần Lan trong lòng cũng hiểu được, hai tầng lụa kia căn bản là có mà như không, tuyệt chẳng ảnh hưởng đến hành động của Hoa Tinh. Cảm nhận được Hoa Tinh càng lúc càng dùng sức, ngón tay hắn càng ngày lúc càng lấn tới, chính nàng cũng bị hắn trêu chọc mà phát sinh dục tình, Trần Lan trong lòng cả kinh, đột nhiên ra sức đẩy Hoa Tinh ra.

Thấy âm thanh của Hoa Tinh bộc lộ chút kinh ngạc, trong mắt nổi lên chút lưu luyến nhẹ nhàng, Trần Lan nhịn không được phải mềm lòng, không hề có ý trách cứ hắn. Trần Lan nhìn vào ánh mắt của hắn, vẻ mặt nàng có chút kinh hoảng nói: "Đệ đệ, ngươi cho tỷ tỷ một chút thời gian có được không?" Trong ánh mắt kinh hoảng thất thố, hàm chứa chút bất an và kinh hãi, tựa hồ như sợ Hoa Tinh tức giận, vẻ mặt ấy khiến người ta phải hết sức thương tiếc.

Hoa Tinh không thể tưởng được lúc này nàng có thể tỉnh táo trở lại, trong lòng nhịn không được khẽ thở dài. Nhìn vẻ mặt khiến người ta phải hết sức trìu mến thương tiếc, Hoa Tinh hiểu được, nếu hắn chân chính muốn nàng, cũng rất dễ dàng để có thể chiếm đoạt được nàng, chỉ là làm như vậy, trong lòng nàng có thể lưu lại hồi ức không tốt, đây là điều mà Hoa Tinh không muốn nhìn thấy. Nhìn nàng, Hoa Tinh nhịn không được lại ôm nàng vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve hai gò má đầy đặn của nàng nhẹ nhàng nói: "Được, ta đáp ứng lời nàng, nhưng nàng cũng phải đáp ứng cho ta một điều kiện, bằng không ta sẽ ... nàng." Nói xong bèn mỉm cười hôn lên đôi môi đỏ mọng mĩ lệ của nàng.

Trần Lan nhìn hắn, trong mắt hiện lên một chút nhu tình, lại mang theo một chút e thẹn bẽn lẽn, nhẹ giọng nói: "Điều kiện gì, chàng nói đi, nếu ta đáp ứng được, nhất định đáp ứng."

Hoa Tinh cười nói: "Điều kiện này rất đơn giản, đó là sau khi rời khỏi đây, nàng phải đáp ứng vẫn sẽ ở lại bên cạnh ta, không được nhân dịp khi ta vắng mặt, một mình bỏ đi. Chỉ cần nàng đáp ứng điều kiện này của ta, ta sẽ bỏ qua cho nàng, bằng không hôm nay ta phải chiếm đoạt thân thể của nàng." Hoa Tinh trong mắt lóe lên vẻ tà dị mê người .

Trần Lan nghe vậy trong lòng run lên, không thể tưởng được hắn ngay cả trong lòng nàng đang nghĩ gì cũng biết. Trong lòng Trần Lan, đối với Hoa Tinh có một loại cảm giác càng ngày càng lún sâu, nàng biết điều này là không thể được, nhưng khi đối mặt với Hoa Tinh, nàng lại vô lực kháng cự. Hoa Tinh tựa hồ như thiên sinh đã có một loại bản lĩnh mê hoặc lòng người, chỉ cần nữ nhân nào ở bên cạnh hắn hai ba ngày, sẽ từ từ rơi vào trong tòa thành nhu tình của hắn, rốt cuộc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sachiep