Viết cho anh và sài gòn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em còn nhớ như in ngày đó, ngày mà anh nắm tay em lần đầu tiên ở Sài Gòn. Em gọi nơi đó là nơi, em và anh cùng bắt đầu một tình yêu. Gặp nhau vào một trưa tháng 12, rồi anh chở em đi dạo quanh trên chiếc xe máy màu xanh, đi qua con đường pasteur con đường trải dài cây xanh. Em ôm anh từ sau, em thích những khi đút tay vào túi áo khoác của anh, đúng!! Em rất thích, cảm giác như đang ôm cả bình yên vào lòng. Tựa vào anh rồi nhìn con đường chạy dài trước mắt, con đường mà thường ngày em hay đi qua đây hã??! Hôm nay trông lạ quá, chắc là tại vì có anh :)
Em còn nói cho anh nghe: "Thành phố bé quá anh ha, mới đi mà đã hết rồi..."
Và đôi khi em yêu một thành phố không phải vì nó có gì, mà vì nơi đó có ai...
Em đã yêu Sài Gòn nơi có anh và là nơi đưa anh đến với em.
Sài gòn lúc nào cũng khiến em thấy chật chội, xa cách và vội vã. Em vốn dĩ rất ghét kẹt xe, trưa thì nắng chang chang, chiều buông lơi với những cặp tình nhân tay trong tay... có lẽ em đang ghen với sài gòn thì phải ...
Sài Gòn khiến em thay đổi nhanh đến mức em chẳng kịp nhận ra mình. Chỉ biết bước đi mãi mà hiếm khi nhận ra nguyên nhân đưa em đến một địa điểm nào đó. Nó khiến một kẻ đa sầu đa cảm như em đã mong manh lại càng dễ trở nên u sầu bởi những chuyện vu vơ.
Sài Gòn, ta gặp lại nhau...
Sài Gòn chào đón em và anh bằng sự hời hợt của những người xa cách nhau chỉ mới mười ngày mà cứ như là đã mười năm. Em chẳng thể dùng bất kỳ ngôn từ hay lý thuyết nào để giải thích cho sự chóng vánh đến ngộp thở này.
Mình tạm yêu xa!
Em chẳng biết làm gì khác để cảm nhận sự hiện diện của anh ngoài việc chờ đợi tiếng chuông tin nhắn quen thuộc phát ra từ điện thoại.
Khi yêu thương là muôn mảng màu kỳ diệu, thì yêu lần đầu, lần sau, hay lần sau nữa cũng vẫn mãi ngây ngô như lúc mới yêu!
Yêu xa, em chẳng còn quá trẻ dại để đau đáu ngóng trông anh, nhưng sự thật cũng chẳng dễ chịu gì khi phải xa nhau giữa những thương nhớ cứ như cơn sóng ùa về lúc chênh vênh...
Sài gòn cô đơn quá, khi mà ta cùng ở chung trong một thành phố nhưng lại chẳng thể bên nhau...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#saigon