Chương 1 ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thượng Hải xa hoa đã bao phủ bởi một màn đêm, bây giờ là thời điểm ăn chơi thả mình của những giới thượng lưu, đây là một nơi phồn hoa trụy lạc, những ngôi nhà chọc trời vẫn còn thấp sáng, bên dưới lề đường là những kiểu đèn màu lấp lóe, những chiếc siêu xe như được giải thoát mà phóng đi trên đường.

Một căn biệt thự ở một thượng khu, từ ngoài cổng kéo dài vào trong hơn chứ không kém 0.5km, vệ sĩ kéo dài từ ngoài vào trong, trung tâm lối vào là một đài phun nước khổng lồ, vào sâu nữa bên trái là một gara lớn, bên trong là tầng tầng lớp lớp những con siêu xe hàng triệu NDT trở lên.

Bên trong biệt thự được thiết kế theo kiểu Phương Tây, không khí bên trong cũng mang theo không khí cổ xưa, mỗi một món đồ bày trí đều đắt đỏ, trên đỉnh có treo một cái đèn chùm lớn. Lầu được bắt lên, hành lang tròn phía trên là những căn phòng, lên nữa cũng là phòng nhưng ở đây mọi thứ đều nguy nga lộng lẫy như một cung điện nhỏ. Sofa lớn phía dưới được hai vị đang ngồi, một vị trung niên cùng vị phu nhân, khí chất cao quý, phu nhân ngũ quan tinh xảo dù đã lớn tuổi nhưng vẫn hiện rõ mê người, trung niên có một cổ khí ôn hòa nho nhã, ngũ quan cũng không kém vị phu nhân phải nói là kẻ tám lạng người nửa cân.

Trên lầu đi xuống một nữ nhân, cô mặc trên người là một cái váy màu đen huyền bao lấy làn da như tuyết vô hà, tôn lên sự thần bí hấp dẫn cùng cổ khí chất tao nhã.

" Cha, mẹ " - cô bước xuống nhìn hai người họ gọi một tiếng.

" Hạ nhi tính đi đâu sao ? " - Vị trung niên ôn hòa ngữ điệu hỏi

" Con có hẹn cùng Tỉnh Đào ! "

" Vậy đi đi, nhớ về sớm ! " - Vị phu nhân gật đầu nói.

" Ân ! Con đi đây, hai người nhớ ngủ sớm ! "

Nữ nhân bước đi ra cửa, bên ngoài đã có một chiếc xe đợi sẵn. Tên thuộc hạ thấy nàng bước ra liền khom người cung kính, đi đến ghế sau mở cửa cho nàng bước vào. Quán bar ' WTEA ' là một bar bậc nhất Thượng Hải, là nơi hội tụ nhiều thiếu gia tiểu thư của các gia tộc lớn nhỏ, đây là cũng là một trong sản nghiệp hiện tại của Thấu gia.

Nơi đất nước Trung Hoa đông dân này, những kẻ làm ăn mua bán ăn chơi, không ai không biết đến Thấu thị quyền lực nhất nơi đây. Trong hắc bạch lưỡng đạo Thấu gia như mãnh hổ chốn sơn lâm, được xem là hào môn thế gia có từ lâu đời với cơ ngơi vững mạnh.

Ở quầy Bartender có hai người, một nam nhân cùng một nữ nhân, hai người có dung mạo bảy phần tương tự nhau, nữ nhân thì đẹp đến làm cho nhân tình mê ý loạn, khuôn mặt tinh xảo thanh tú như được mài dũa đúc kết, dáng người cao gầy, khí chất một loại khác biệt thu hút, nam nhân thì tuấn tú phi phàm sỡ hữu khí chất nhu hòa mềm mại mà nam nhân khác muốn mà không có.

" Đại tỷ ! " - Nam nhân nhìn nữ nhân, khuôn mặt hơi nhút nhát gọi khẽ cô. Hắn rất sợ cô, cô là một người rất nghiêm khắc, khí tràng rất lớn, dù cô rất thương hắn nhưng hắn ở gần cũng cảm thấy e dè sợ hãi.

" Có chuyện gì nói đi " - Nữ nhân lười biếng tay cầm ly rượu lắc lắc, liếc hắn một cái nói.

" Đệ không muốn làm chức tổng tài nữa đâu !! " - Nam nhân nhỏ giọng, bộ dáng đáng thương nói.

" Đệ cũng đâu giúp được gì, tất cả không phải là tỷ lo sao ? "

" Tỷ chưa muốn ra mặt công chúng thời điểm này ! " - Nữ nhân lắc đầu mở miệng.

" Đệ cố một khoảng thời gian nữa đi ! "

" Hạo nhi biết rồi ! "- Thấu Dĩ Hạo ỉu xìu gật đầu đáp.

Hai người nói chuyện mà bỏ qua không khí sôi động nơi đây.

" Sa Hạ ! Sa Hạ ! " - Một âm thanh lớn vang lên cắt đứt hai người.

" Tỉnh Đào tỷ tỷ ! " - Thấu Dĩ Hạo nhìn nàng đang đi đến, gật đầu với chào hỏi.

Tỉnh Đào đi đến ngồi xuống thì gọi một ly rượu.

" Cậu không phải bận lắm sao ? Mà có thời gian hẹn mình đến đây " - Thấu Kì Sa Hạ nhấp một chút rượu, cười hỏi.

" Đệ đi trước có công việc, hai tỷ tán gẫu vui vẻ !! " - Thấu Dĩ Hạo uống cạn ly rượu trong tay rồi nói.

Thấy hai người gật đầu hắn liền ly khai.

" Đúng là mấy hôm nay bận thật ! " Tỉnh Đào than thở gật đầu.

" Mình vừa phải vẽ, xem lại hợp đồng, kiểm tra mẫu hàng mới...... " - Tỉnh Đào kể lể một mạch dài cho Thấu Kì Sa Hạ nghe.

Nhưng người ta đâu để ý, mà chăm chú nhìn đằng xa một nam một nữ đang nói chuyện, ánh mắt lóe lên hứng thú. Tỉnh Đào tức giận phồng má trừng người không thèm quan tâm mình, nhìn theo ánh mắt thì thấy một màn thì híp mặt lại như có điều suy nghĩ. Nữ nhân này không kém Hạ Hạ nha!! Phong tình vạn chủng, yêu mị không khác gì hồ ly....

" Đa Hân ! " - Nam nhân nhìn nữ nhân ôn nhu gọi.

" Anh muốn 419 !? " - Đa Hân nhìn lại gã cười nhẹ hỏi.

" Vâng vâng " - Nam nhân đối diện dùng đôi nhãn dục nhìn nàng gật gật đầu.

" Nhưng xin lỗi tôi với nàng đã hẹn trước !! " - Một âm thanh ở phía sau vang lên ngăn lại lời nói định thốt ra của Đa Hân.

Thấu Kì Sa Hạ bước chân chậm rãi đi đến, ánh mắt cực kỳ hứng thú nhìn nữ nhân trước mặt.

" Đúng vậy ! " - Đa Hân đó trong mắt lóe lên kinh ngạc, nhưng rất nhanh lướt qua mà gật đầu.

Nữ nhân này là ai ?

Cô ta muốn làm gì ?

" Hạ Hạ ! " - Tỉnh Đào từ bên kia gọi đến.

" Cậu về trước đi " - Thấu Kì Sa Hạ quay đầu lại nói. Tỉnh Đào nghe đến bĩu môi, cầm lấy túi ly khai.

Không thèm để ý tới cậu nữa !!

"Bảo bối chắc em đợi lâu rồi ! " - Thấu Kì Sa Hạ đi đến nói, tay cũng nâng cằm nàng lên hôn xuống.

Đa Hân bị kinh hách, nhưng cũng phối hợp đôi tay câu qua cổ người phía trên. Nam nhân nhìn đến thì xấu hổ nhưng vội cười che đi.

" Vậy anh đi trước ! " -Nói xong thì đi mất.

" Ưm.. " - Đa Hân rên một tiếng.

" 419 đi !! " - Thấu Kì Sa Hạ nhìn nàng nói, không đợi nàng trả lời thì đã kéo nàng đi hướng thang máy bên trong.

RẦM !

Cửa đóng lại tạo ra âm thanh lớn, vừa mới vào thì đã áp người kia lên cửa hôn nhiệt liệt.

" Ưm..ư.. " - Đa Hân rên rỉ từ trong cổ họng thoát ra.

Thấu Kì Sa Hạ hôn từ cửa tới trên giường, đè nàng lên giường bắt đầu càn phá. Tay sờ loạn khắp người nàng, chỗ nào lồi ra lồi mà lõm ra lõm, tay đi xuống vuốt ve cặp đùi mịn màng kia nữ nhân bên dưới nỉ non không ngừng.

Thấu Kì Sa Hạ hô hấp bây giờ vô cùng nặng nề, ánh mắt phủ lên một lớp dục vọng nhàn nhạt.

" Chúng ta vào chính sự đi "

Thấu Kì Sa Hạ vừa dứt lời, bật dậy thoát đi chiếc váy trên người Đa Hân.

Đa Hân mặt đỏ thành một mảnh, tỉnh táo thập phần, nhìn kẻ sắc lang đang cởi bỏ đồ trên người nàng, bây giờ nàng như là tiểu bạch thỏ cho người ta khi dễ. Cuối cùng cũng thoát hết vướn bận, cũng lần lượt trút bỏ đồ trên người mình.

Thấu Kì Sa Hạ một lần nữa áp lên người nàng, nhìn Đa Hân đỏ mặt, khóe môi nhếch lên.

" Hôm nay để tôi phục vụ em "

Đa Hân mặt đã đỏ nay còn đỏ hơn, nhìn nữ nhân từ từ hạ môi xuống. Môi chạm môi, hai người lâm vào hôn sâu, môi lưỡi quấn nhau không rời, tay cô vuốt ve một bên đồi núi cao ngất ngưởng, nhào nó đủ hình dạng.

" Ưm...nhẹ..th..thôi " - Đa Hân rên rỉ đứt quãng, người trên như không nghe thấy mà lại còn dùng sức.

Rời đi bờ môi, dần dần hôn đến cổ, hít vài hơi như muốn lấy đi hương thơm, môi mút mạnh lấy, làng da trắng nõn bây giờ đã có một ấn ký đỏ sẫm, tiếng mút vang thành tiếng trong căn phòng tràn ngập im lặng.

" Ư..ưm.. " - Đa Hân vặn vẹo người ngâm nga.

Rời đi cổ, môi lại đi xuống xương quai xanh mê người, cắn rồi mút rồi cắn, liếm lấy như món ăn, lại nhìn xuống hai đồi núi ngạo nghễ mà đứng thẳng, môi chuyển xuống nhẹ, rồi từ từ thành mút.

" Ưm..ưm.. " - Đa Hân lần này rên rĩ càng lợi hại, xấu hổ lấy tay bụm miệng không cho ra tiếng.

" Tôi muốn nghe ! " - Thấu Kì Sa Hạ nhíu mày, ngẩng đầu nói.

Lấy tay nàng xuống, Sa Hạ ra sức mút một bên đỉnh phong, bên kia thì bị cô nhào nắn đủ hình dạng.

" Ưm..ưm..ư... "

Sa Hạ mút nụ hoa đỏ như trẻ em uống sữa bình, như muốn mút đến ra sữa mới chịu.
Như đã ngán, môi rời đi xuống dưới nữa, ôn nhu hôn từng tấc da thịt của nàng, phải nói dáng người này cực phẩm trong cực phẩm, tay vuốt ve sờ soạn đủ chỗ, đến tận vùng nhạy cảm kia.

Đa Hân nhìn đến thì mặt muốn xuất huyết, vội khép hai chân lại nói

" Không được nhìn! "

" Ngoan! Mở ra! " - Sa Hạ cúi xuống ôn nhu hôn môi nàng một cái, ngữ điệu dụ dỗ nói.

Đa Hân nhíu mày một cái, nhưng phía dưới cũng tách ra.

Thấu Kì Sa Hạ nhìn đến vùng mê cốc kia, môi cong lên nụ cười quỷ dị, đã ướt đẫm rồi, khe suối đang chảy ra nhè nhẹ dòng nước trắng kia, âm huyệt non mịn đỏ tươi.

Thật không nghĩ nơi này của nàng mê người như vậy !!

Nhìn lại thân thể như lưu vật kia trong đầu đột nhiên xẹt qua một ý.

Cầm lấy di động bấm số gọi

" Đem lên phòng 318 cho tôi một chai champange ! "

" Vâng tiểu thư " - Bên kia đầu dây nam nhân cung kính đáp.

Chưa tới một phút một tên mặc vest đen gõ cửa đưa vào chai rượu đã khuôi sẵn. Sa Hạ cầm chai rượu đi đến bên người Đa Hân, chai rượu từ đổ xuống...cổ...ngực....bụng...và cả phía âm huyệt kia.

Đa Hân run lên

" Ưm.. "

" Cô làm gì vậy ? " - Giọng yếu ớt vang lên.

" Làm tình "

Sa Hạ hiển nhiên đáp, thấy đã thấm hết thì đem chai rượu đặt lên bàn đầu giường.
Hai tay chống hai bên nữ nhân mà bất đầu thưởng thức, môi đi du ngoạn liếm mút từng tấc da thịt, liếm hết sạch sẽ rượu nơi cổ ngọc.

" Ưm...a..." - Đa Hân nỉ non trong họng, thưởng thức khoái cảm cũng như cảm giác người phía trên phục vụ tận tình.

Từ cổ xuống dưới, ngọn núi tuyết phập phồng như đang khiêu khích người tới chiếm lấy, Sa Hạ ngậm lấy phần thịt chứ không phải nụ hoa, 'bốc' một ấn ký đỏ sậm hiện ra, mút lấy như muốn hút hết nước nước của nàng.

" Nhẹ...thôi..ưm.. " - Đa Hân vừa nói vừa ngâm nga.

" Rượu này thật tuyệt!! " - Sa Hạ nhẹ nhàng than thở không biết là khen rượu hay là khen rượu được rải trên người Đa Hân. Lưỡi quẹt một đường từ vùng bụng xuống nơi mê cốc làm say người kia.

Thấu Kì Sa Hạ lại cầm đến chai rượu, đưa miệng chai vào hoa huyệt nho nhỏ, rót vào.

" Ưm...ưm..a... " - Đa Hân giật bắn người rên rỉ lớn hơn.

Thấy đã đầy tràn, cô quăng luôn chai rượu.

Xẻng !

Cúi đầu vào giữa hai chân nàng thưởng thức, rượu hòa cùng ái dịch chảy ra đều cho vào miệng cô, Sa Hạ còn lắc lắc hai đùi nàng cho nước chảy ra thêm.

" Ư..hư..ưm.. " - Đa Hân tê dại cong người rên rỉ ngâm nga đầy khiêu gợi.

Một lúc hút hết nước cô mới ngẩn đầu lên ngắm nhìn chăm chú.

Thứ này sao lại ngon đến vậy !!

Vươn tay đến so vuốt ve vài cái, cảm nhân được Đa Hân run lên, cô xấu xa cười, ngón cái ấn mạnh vào hạt đậu.

" A! Ưm..a.. " - Đa Hân thốt lên tiếng rên đầy câu nhân.

Thấu Kì Sa Hạ nghe đến thì như bị trúng mê dược, chịu hết nổi rồi, tách chân nàng ra rộng hơn, tay dời xuống, nhẹ nhẹ đâm thẳng vào, đến vách ngăn thì dừng lại...vẻ mặt kinh ngạc nhưng trong lòng có vài phần vui mừng, nhẹ nhàng đâm xuyên qua.

" A !! Đau..đau.. " - Đa Hân nức nở, nước mắt chảy ra.

Thật đau !

Sa Hạ thấy nàng vẻ mặt khổ sở, lòng cũng khó chịu một mảnh, tay vẫn bất động không dám cử động, trường lên hôn đi giọt nước mắt trên gương mặt nàng.

Thấy nàng bớt đau, Thấu Kì Sa Hạ tay liền động nhịp nhàng ra vào. Vừa đau vừa khoái cảm ập đến làm nàng rên nhẹ

" Ưm..ưm.. "

" Của em quá chặt!! " - Ngón tay cô như bị nuốt mất, không cử động được.

" Thả lỏng một chút!! " - Sa Hạ tay còn lại vuốt ve mặt nàng ôn nhu nói.

Đa Hân nghe lời thả lỏng một chút, tay cô cũng đã cử động được.

Tốc độ càng ngày càng nhanh.

" Ưm..chậm...ưm..chậm..một..a. " - Đa Hân vừa nói vừa rên rỉ, khoái cảm đem đến nàng chịu không nổi.

Không chậm lại mà còn nhanh hơn nữa, tiếng va chạm có thể nghe

Róc rách~Nước chảy ra thật nhiều.

" Nh..nhanh..một..chút.. "

" Ưm...ưn..a.. "

Trong căn phong bởi tiếng la mà tràn ngập xuân sắc, nhiệt độ cũng tăng lên đáng sợ, tay Thấu Kì Sa Hạ lại tăng tốc nhanh hơn nữa.

" Ưm...a...a.. " - Đa Hân la lớn một cái rồi xụi lơ, trán đầy mồ hôi, ngực phập phồng lên xuống.

Một dòng nước theo ngón tay cô ào ạt chảy ra, đưa tay lên miệng thử...vừa ngọt..mà thơm nữa.

" Tôi còn chưa thỏa mãn đâu! " - Sa Hạ đến bên tai nàng ôn nhu nói.

Đa Hân chưa kịp tiêu hóa lời nói, thì đã nâng đùi nàng lên để trên vai mình, đầu chôn vào giữa hai chân Đa Hân một lần nữa làm nàng giật mình.

" Đừng.... "

" Của em rất ngọt!! " - Sa Hạ ngẩng đầu, miệng còn dính ái dịch nói.

Môi hôn lên vài cái rồi ngậm lấy hai cánh bướm của nàng, mút càng ngày càng mạnh, ái dịch lại càng chảy ra nhiều hơn.

" Ưm..a. " - Đa Hân nỉ non nho nhỏ, bên dưới bị người phục vụ càng lúc cả người càng tê dại, sung sướng vạn phần. Tay dùng sức ấn đầu Sa Hạ, để lưỡi cô vào sâu hơn.

" Hừ..a... "

" Em thật nhiều nước !! " - Thấu Kì Sa Hạ nhếch môi nói, đúng là nhiều thật, chảy ra bao nhiêu cô cũng uống bấy nhiêu.

Đa Hân trừng mắt nhìn cô, chân khép mạnh lại.

" Aa..em làm gì vậy!? " - Sa Hạ bị kẹp đau la một tiếng, nhìn nàng nhướn mày nói.

" Hừ!! " - Đa Hân hừ một tiếng.

" Em kẹp tôi nghẹt thở bây giờ! "

Thấy cô vẻ mặt nhăn nhó,Đa Hân mới mở chân ra. Ai ngờ vừa mở chân ra, Thấu Kì Sa Hạ như con sói nhào lên mình nàng quậy loạn.

" Ưm..aaa.... "

Trong một căn phòng hai cỗ thân thể trần trụi đang quấn lấy nhau, từng tấc da thịt của họ như muốn hít lấy nhau như hòa vào làm một, tiếng ngâm nga lúc lên lúc xuống làm người khác không khỏi đỏ tai đỏ mặt. Hành hạ người ta tới 3 giờ sáng thì dừng lại, mà lúc đó do Đa Hân ngất đi, nếu không thì không biết tới mấy giờ đây.

Thấu Kì Sa Hạ đã muốn mệt, tay cũng tê dần, nhìn nữ nhân ngủ ngon bên cạnh, nhếch môi cong lên kéo nàng lại hôn lên trán một cái rồi ôm nàng vào lòng say giấc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro