Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một căn phòng gần như trống rỗng, những bức tường lạnh lẽo và sự im lặng không thể phá vỡ là những thứ duy nhất mà Virgo Asmita có lúc này. Hắn thực sự không quan tâm đến sự cô đơn vì nó luôn là một cảm giác trần tục... và đó cũng là một điều không thể có ở hắn.

Hắn nhìn vào một điểm nào đó ở trong phòng, không một ngọn nến nào,  không một ánh sáng để chiếu sáng. Như thể hắn mong rằng bóng tối sẽ nuốt chửng mình, để không còn tồn tại,  chết một lần và mãi mãi.

Chỉ vài giờ trước,  thế giới của hắn đã sụp đổ ngay khi vừa được tái sinh từ đống tro tàn. Atla đã chết còn hắn thì sống lại, rồi để nếm trải cay đắng khi không có cậu trong vòng tay.

Có phải công lý không dành cho những người như hắn?

Chắc chắn là không. Chắc chắn đó là một hình phạt từ những vị thần vì đã dám thách thức họ và lừa dối vận mệnh.
.

"Kim Thánh Aries, tại sao cậu lại đến đây?" Asmita nghiêm túc hỏi Shion, người đột nhiên bước vào cung của hắn khi hắn chuẩn bị thiền vào buổi sáng.

Chàng trai tóc vàng ban đầu vẫn im lặng Sau vài phút, hắn quay đầu lại, cảm thấy một sự căng thẳng đáng chú ý trong cosmo của chàng trai trẻ.

Kim Thánh Bạch Dương chăm chú nhìn đồng đội của mình. "Asmita" bắt đầu nói "Như anh đã biết , chỉ còn lại một năm trước khi lực lượng của Hades được hồi sinh,  do đó anh phải... "

"Tôi biết điều đó hơn bất cứ ai , Shion" chàng trai tóc vàng cọc cằn ngắt lời,  khiến người kia phải "nhướn mày" bất mãn đơn giản là vì y không thể quen được.

Y biết tính cách của người tóc vàng khó có thể thay đổi, ngay cả trong những thời khắc quan trọng nhất, giống như bây giờ. Nhưng dường như những điều đó không ảnh hưởng đến chàng trai tóc vàng này , hắn luôn tỏ ra rất điềm tĩnh. Thở dài, Arian tiếp tục:

" ... anh đã biết rõ hơn bất kỳ ai,  tôi cho rằng anh cũng biết bản thân nên đến gia Jamir càng sớm càng tốt để thảo luận nhiều vấn đề với Hakurei... " Shion nói với hắn.

"... " anh chàng tóc vàng vẫn im lặng.

Một nụ cười từ đôi môi của Shion khi y nhìn thấy vẻ bất mãn của Asmita.  Hắn nhìn y, cùng không thoải máiY tiếp tục:

" Bởi anh một nhân tố quan trọng trong cuộc chiến này , Athena đã quyết định điều một cộng sự đi cùng anh trong nhiệm vụ này."

"... Một cộng sự?" Kim thánh Xử Nữ hỏi với một sự khó chịu.

" Cậu ấy đang đợi anh ở trong phòng của Giáo hoàng, cậu ấy đã đến từ lúc chạng vạng. Hãy đến đó gặp cậu ấy."

Không cho hắn thời gian phản bác, Shion biến mất khỏi cung để lại anh chàng mắt xanh phía sau. Làm thế nào mà phái viên của Jamir có thể đến đây sớm như vậy, và thậm chí không thể nhận ra sự hiện diện của cậu ta? Không nghi ngờ gì, cậu ta phải là một chiến binh có sức mạnh vượt trội.

Không nghĩ thêm nữa, Asmita dừng thói quen bị gián đoạn của mình và đi khá chậm về cung phía trên. Hắn thực sự không muốn được hộ tống đến vùng đất Tây Tạng xa xôi nào cả; hắn có thể bị mù, nhưng hắn có thể tự chăm sóc bản thân một cách hoàn hảo. Từ bỏ, hắn bước vào Cung Giáo hoàng gặp Sage, người đang ngồi trên ngai vàng, nhìn hắn khó chịu.

"Cuối cùng cậu cũng đến, Kim thánh Virgo," Giáo hoàng cất tiếng, ông đã chờ đợi trong một thời gian dài.

"Sự chậm trễ này... là vì tôi không thể thiền như bình thường"

Giáo hoàng nhướng " mày", không hài lòng với thái độ của người tóc vàng. Chắc chắn, Kim thánh Xử Nữ có xu hướng hơi ... kiêu ngạo. Ông ho nhẹ, lấy lại bình tĩnh.

"Được rồi. Cậu biết lý do duy nhất cậu ở đây là để biết ai sẽ đi cùng cậu đến Jamir ... "Ông nói, sau đó gọi to," Atla, ra đây."

Từ giữa những cây cột, một cậu bé ló ra. Asmita đã có thể nhận ra, thông qua hào quang của cậu, có một hơi ấm tỏa ra từ người đó. Về vẻ ngoài, cậu bé rất đẹp; mái tóc ngắn màu tím mượt cùng với một làn da trắng, khuôn mặt xinh đẹp được tô điểm bởi đôi mắt lớn màu ngọc lục bảo. Một mùi hương tinh tế của hoa oải hương bao quanh Kim thánh Xử Nữ ngay khi Atla đến gần.

"Đây là Atla, dù chỉ mới mười ba tuổi nhưng cậu bé là học trò đáng chú ý nhất của anh tôi. Cậu bé sẽ đi cùng  cậu trong chuyến đi này" Giáo hoàng chắc chắn nói.

Asmita, khi biết được tuổi của cậu bé, cuối cùng ngưng ngay ảo tưởng của mình, hơi khó chịu. Hắn quay đầu về phía cậu bé với thái độ khinh khỉnh.

"Tôi mù, không vô dụng. Tôi không cần nhóc chăm sóc"

"Asmita!"Giáo hoàng mắng, sẵn sàng khiến chàng trai tóc vàng phải hối hận vì lời nói của hắn thì giọng nói ngọt ngào của Atla phát ra từ đôi môi mỏng.

"Đừng lo, ngài Asmita. Tôi chắc chắn trong hành trình này không phảiđể tôi chăm sóc ngài, nhưng tôi có thể học được điều gì đó từ ngài. Vậy nên đừng cảm thấy khó chịu vì sự hiện diện của tôi, tôi hứa sẽ không gây phiền toái ", Cậu bé nói.

Một nụ cười xinh đẹp xuất hiện trên khuôn mặt của cậu bé, trong khi ngực của Giáo hoàng Sage tràn ngập niềm tự hào về sự khiêm nhường của học trò anh trai mình. Atla, chắc chắnmột kho báu.

Asmita chỉ im lặng, ngạc nhiên trước thái độ của người mắt xanh. Không hiểu tại sao, hắn cảm thấy một cảm giác đẹp đẽ trong lồng ngực. Giật mình, hắn quay sang một bên tránh hai người kia thấy đôi má ửng hồng của mình.

"Được rồi..." hắn thì thầm, quay về cung để chuẩn bị mọi thứ cho chuyến đi. Chắc chắn, cậu bé đó đã làm thức dậy trong hắn một thứ gì đó mà hắn không thể hiểu được ... 

.

Một giọt nước mắt trào ra từ đôi mắt trong veo của Asmita, lăn xuống má hắn khi nhớ về lần đầu tiên hắn gặp tình yêu đầu tiên và duy nhất. Đột nhiên, nắm đấm của hắn khép lại, phát ra một cosmo đầy thù hận. Đánh mạnh xuống sàn, phá hủy nó. Đôi mắt đầy nheo lại căm hận.

"Ge-Gemini, đồ khốn ... Sao ngươi có thể ... lừa ta như thế này?" Người tóc vàng nói với chính mình, khi hắn đưa nắm đấm lên khỏi mặt đất. Với nỗi đau, khuôn mặt của Atla hiện lên trong tâm trí. -"Tình yêu của tôi ... " - Hắn ôm lấy mình, như thể nhớ lại cảm giác ngọt ngào khi ôm cậu trong vòng tay, và trong tất cả những lần hôn cậu với niềm đam mê tột độ.

Hắn lau nước mắt trên mặt một cách cay đắng và đi về phía phòng của Giáo hoàng, nơi Athena, Seiya - người không bao giờ rời nữ thần, Shion và Dhoko đang đợi. Trời vừa mới sáng, nhưng thường thì họ dậy sớm. Đi qua tấm màn, Asmita ngồi vào một trong những chiếc ghế được đặt xung quanh ngai vàng của nữ thần. Họ im lặng một lúc, cho đến khi nữ thần lên tiếng:

"Asmita," Saori bắt đầu, "Ta nghĩ tốt nhất là nói một cách trung thực và trực tiếp. Điều này khá khó khăn với ta, nhưng ta phải cho anh biết lý do tại sao chúng tôi hồi sinh anh. Ta cũng muốn anh biết rằng mọi quyết định chỉ nằm trong tay anh ..."

"Tôi biết nó là gì, thưa Nữ thần..." chàng trai tóc vàng trả lời, khiến cô ngạc nhiên. "Tôi biết rằng sinh mệnh của Kinh Mân Côi sắp kết thúc ... và tôi cũng phải nói với người rằng bây giờ tôi đã được hồi sinh, nhưng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.

"Cái gì? Nhưng tại sao cậu không đề cập vào ngày hôm qua?"Dhoko hỏi, tò mò, Asmita nhắm mắt lại.

"Tôi xin lỗi, vì mới được hồi sinh, tôi không thể nhớ được." Hắn bối rối ...

"Asmita,  tại sao Kinh Mân Côi đã bắt đầu chết? Chúng tôi tin rằng cậu đã trao toàn bộ cosmo của mình khiến nó duy trì mãi mãi" Libra khó hiểu.

"Đó là ... vì tôi đã trao cho nó một sinh mệnh ngắn" Hắn thú nhận.

Mọi người đều ngạc nhiên trừ Shion, người vẫn không chút động tĩnh bởi những lời của Asmita. Trong khi Seiya không thể không tức giận.

"Cái gì?! Tại sao anh lại làm điều đó mà không nghĩ rằng nó sẽ khiến tất cả chúng ta gặp nguy hiểm?!" Pegasus hỏi, đứng dậy khỏi ghế, giơ nắm đấm lên.

Saori nắm lấy tay cậu trấn an, nước mắt sau đó bắt đầu rơi trên gương mặt của Asmita, Seiya liền im lặng, chàng trai tóc vàng trả lời:

"Vì tôi có hy vọng khi được hồi sinh, tôi ..." Hắn dừng lại, che mặt bằng hai tay, cố gắng không khóc - "Tôi có thể gặp lại Atla yêu dấu của mình ..." hắn giải thích, tâm trạng tràn ngập đau đớn, người đã từng là một Kim thánh mạnh mẽ và khắc kỷ, hiện tại hoàn toàn biến mất, Shion vòng tay qua vai hắn, cố gắng an ủi trái tim không thể nguôi ngoai...

Một lát sau, người tóc vàng trở về phòng trong im lặng, trong khi Saori và Seiya đi xuống cầu thang, bắt đầu chuẩn bị cho các hoạt động hàng ngày của Thánh vực. Dhoko và Shion ở lại phòng lâu hơn một chút, rõ ràng cựu Kim thánh đã yêu cầu anh ở lại để nói về một vấn đề rất quan trọng.

Khi chỉ còn lại hai người, Shion thở dài và nghiêm túc nói với anh chàng tóc nâu:

"Dhoko ... Thề với tôi, những gì tôi sắp nói, cậu sẽ không bao giờ tiết lộ ra ngoài."

"Sh-Shion, đây là chuyện gì ...?" Kim thánh Thiên Bình hỏi, có phần bối rối trước những lời của Giáo hoàng.

"Thề đi!" Giáo hoàng hét lên.

Người đàn ông tóc đen lo lắng gật đầu, đồng ý thề. Cả hai đều bị cuốn vào sự căng thẳng, đến nỗi họ không nhận ra rằng có một kẻ xâm nhập, ẩn trong bóng tối, chăm chú lắng nghe từng lời được nói trong căn phòng đó. Shion nói:

"Hôm qua, cậu đã thấy rõ Asmita nhầm lẫn Mu với Atla" - Dhoko gật đầu, hít một hơi dài - " Đó không chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên... "

"Phải, điều đó rất rõ ràng, Shion; theo như được biết thì Atla là cha của Mu, và ..."

"Dhoko ..." Giáo hoàng ngắt lời - "... Đó là lời nói dối mà tôi đã giữ trong một thời gian dài, cho đến khi chúng ta phải hồi sinh Asmita ..." Shion nói, khiến đồng đội không nói nên lời.

Anh chàng tóc nâu mở to mắt - "Cái gì?! Cậu đang đùa tôi à? Cậu đã biết rằng chúng ta sẽ phải hồi sinh cậu ta ngay từ đầu! Thế nào ...?"

"Tôi biết tất cả những điều này, bởi vì Atla đã kể cho tôi vào ngày mà Asmita trao cuộc sống của mình cho chuỗi tràng hạt ..." -  cuối cùng Shion cũng nói.

Dhoko choáng váng vì điều được tiết lộ này. Kẻ xâm nhập cũng rất ngạc nhiên,  vì vậy kẻ đó đã cố gắng lắng nghe kĩ hơn.

"Shion, đây có phải là bí mật mà cậu muốn tôi giữ không? Đừng nói rằng đây là tất cả điều cậu biết?"Dhoko hỏi.

"Không, hoàn toàn không, đó là một chi tiết nhỏ. Đây mới là sự thật mà tôi muốn cậu che giấu, và lý do duy nhất tại sao tôi nói với cậu, là vì tôi tin tưởng cậu và vì tôi sẽ cần sự giúp đỡ của cậu để Asmita không bao giờ biết ... " Y bắt đầu nói hết tất cả

Dhoko nhìn xuống sàn, mắt mở to, không thể tin vào những gì mình vừa nghe từ miệng của Shion.

Trong khi đó, kẻ đột nhập kia không thể không kiềm chế niềm vui sướng trong lòng.

. - -

Mặt trời tỏa những tia sáng ấm áp vào căn phòng của Bạch Dương. Mu khó khăn mở mắt. Cậu lấy tay áo dụi mắt và cố gắng ngồi dậy, nhưng một cánh tay vòng quanh eo ngăn cậu lại, kéo cậu vào lòng mình.

"Mmmm ... Đợi đã ... Anh lạnh ..." một giọng nói khàn khàn vang lên sau lưng, khiến Aries bật ra một tiếng cười nhỏ.

Sau đó, cậu nhận lấy một nụ hôn nhỏ sau lưng. Mu cảm thấy một cơn ớn lạnh lướt qua làn da của mình trước sự vuốt ve của chàng trai tóc vàng.

"Mmm! Shaka! Anh luôn thức dậy trước khi mặt trời mọc và hôm nay là lần đầu tiên em thấy anh không làm điều đó. Anh nên thấy xấu hổ!" Cậu trách mắng anh, cố gắng thoát ra mà không được.

"Mmm ... Anh có thể thiền sau. Vì bây giờ anh chỉ muốn ôm em và ngủ thêm một chút nữa, tình yêu ngọt ngào của anh "Shaka nói, vẫn buồn ngủ, kéo cậu lại gần hơn.

Mu mỉm cười với anh, lắc đầu không tán thành. Shaka không bao giờ ngừng làm cậu ngạc nhiên khi anh thay đổi những thói quen, nhưng ... hôm nay cậu sẽ cho phép điều đó. Vì vậy, cậu quay lại, hôn lên trán và ôm eo anh, tựa vào trong lồng ngực của người kia, chỉ cần tận hưởng để bắt đầu ngày mới.

.

 - -

Buổi sáng trôi qua yên tĩnh, mỗi người đều làm một số công việc của riêng mình, chẳng hạn như đào tạo các học trò, làm việc của bản thân. Mặc dù tất cả đều có cùng một ý nghĩ: sự hồi sinh của đội quân Hades có thể xảy ra.

Mu đang hấn luyện Kiki ở đấu trường, và một số người tò mò quan sát, sức mạnh tâm linh của cậu rất đáng chú ý, cậu chỉ cho học trò của mình cách đạt được sự thống trị của tinh thần đối với vật chất.

Chàng trai tóc oải hương trong tư thế ngồi thiền, giữ mình trong không trung trung tâm đấu trường nhờ vào cosmo. Những tảng đá với nhiều kích cỡ khác nhau bay lên tạo một vòng tròn, ánh hào quang vàng chiếu sáng xung quanh. Chúng càng lúc càng quay nhanh hơn khi ánh sáng quanh cậu tăng lên. Đột nhiên, Kiki và tất cả những người đang nhìn cậu nhận ra cách chuyển động nhanh chóng của những tảng đá xung quanh Mu, tạo ra một hình ảnh tương tự như vòng đai Sao Thổ.

"Kiki, điều đầu tiên con phải biết rằng không có bất thứ gì tĩnh lặng. Mọi thứ thay đổi, mọi thứ rung động và đang chuyển động liên tục. Khoảnh khắc con có thể hiểu và kết nối tâm trí của con với những rung động của các phân tử, sau đó có thể dự đoán và làm chủ trạng thái chuyển tiếp của chúng."

Đồ đệ nhỏ của Aries chăm chú lắng nghe những bí mật chỉ được tiết lộ cho mình, vì những người khác sẽ không thể nghe thấy những gì sư phụ nói.

"Điều tương tự xảy ra với sự tồn tại của con. Khoảnh khắc con có thể làm chủ những chuyển động của chính mình, cơ thể, tật xấu và thói quen của con, sau đó con sẽ đưa ra mệnh lệnh cho tâm trí, tinh thần chứ không phải bản năng. Con có thể thay đổi hoàn toàn.

"Sư phụ," Kiki dám hỏi, "Vậy thì đam mê có hại cho chúng ta không, vì nó khiến chúng ta bốc đồng?"

Ngay lúc đó những tảng đá ngừng quay, từ từ rơi xuống đất theo hình xoắn ốc xung quanh người cậu. Mu mở mắt và nhìn đệ tử của mình, giữ nụ cười trên gương mặt.

"Nhiều nhà tư tưởng và triết gia nghĩ vậy, Kiki, nhưng ta chắc chắn không phải như vậy. Đam mê là một trong những điều tuyệt vời nhất mà con người sở hữu; nó thúc đẩy chúng ta, truyền cảm hứng cho chúng ta và cách mạng hóa chúng ta. Nếu con này không có đam mê lý tưởng, về mục tiêu của bản thân, thì họ sẽ không bao giờ có thể đạt được điều mong muốn."

Kiki nhìn sư phụ, yêu thích từng chút những gì nhóc học được từ cậu. Đối với cậu bé tóc đỏ, Mu chắc chắn là một người đáng để ngưỡng mộ.

"Nhưng con phải cẩn thận. Chúng ta không nên nhầm lẫn niềm đam mê với bản ngã, bởi vì sau đó chúng ta sẽ trở thành nô lệ, và là con người, chúng ta phải luôn hướng tới sự tự do của chính mình."

"Con hiểu rồi, sư phụ," Cậu bé trả lời.

Kiki đã cố gắng làm theo những gì sư phụ mình chỉ dạy, mặc dù với độ khó cao hơn và ở quy mô nhỏ hơn. Aries rất kiên nhẫn hướng dẫn cho học trò của mình.

Một trong những khán giả đặc biệt theo dõi chàng trai mái tóc oải hương không rời một giây. Hắn nhìn vào đôi mắt lục bảo lấp lánh xinh đẹp kia. Asmita thở dài, hồi tưởng lại hình ảnh Atla yêu dấu của mình.

"Anh ta rất đẹp, phải không?"

Người đàn ông lớn tuổi nghe thấy một giọng nói phía sau mình, và khi hắn quay lại thì thấy một chàng trai có mái tóc xanh lam, cậu ta khoanh tay dựa vào cây cột.

"Cậu là Thánh đấu sĩ Phoenix, tôi nhận ra vì Thánh y của cậu," Asmita nói.

"Đúng như anh nói, tôi là Ikki," Đồng thánh chào hỏi.

Asmita thấy nghi ngờ khi người tóc xanh tiến lại gần, cũng đang nhìn Mu. Người tóc vàng có thể nhìn thấy thứ gì đó trong mắt cậu ta; một pha trộn của ghen tuông và sự ngưỡng mộ, cảm xúc hoàn toàn bị chi phối bởi sự tức giận. Cách nhìn Aries xinh đẹp đó khiến hắn cảm thấy khó chịu lạ lùng, như thể cảm giác ghen tuông quen thuộc tràn ngập trong hắn.

"Chúng tôi rất ngạc nhiên về những gì đã xảy ra đêm qua. Đó chắc hẳn là một cú sốc đối với Shaka ... "Giọng điệu có phần ác ý.

"Tôi đã phạm sai lầm", người tóc vàng khô khan nói, không quan tâm nhiều đến việc đi sâu vào chủ đề với một người tạo ra quá nhiều sự ngờ vực. Không còn nghi ngờ gì nữa, hắn nên thận trọng với Phượng Hoàng.

"Tôi không nghĩ đó là một sai lầm." – Ikki đến gần Asmita, đặt tay lên vai hắn –"Mu có vẻ hơi nhút nhát và trên hết là thận trọng, nhưng tôi thực sự tin rằng ngày hôm qua dường như là một loại liên kết, như thể đã biết nhau từ rất lâu... Ai biết được, cuộc sống này vốn dĩ rất khó đoán ..." - Cậu ta nói, với giọng điệu bí ẩn.

Asmita vẫn im lặng, không thể giải mã ý định của Ikki, người đã không rời mắt khỏi Mu mà không hề cố che giấu cái nhíu mày của mình. Nhưng điều này đã gieo rắc sự nghi ngờ trong lòng hắn. Có phải Mu có mối liên hệ mật thiết hơn với Atla, rất khác so với cha-con ...?

Hắn lại nhìn vào người tóc tím, cậu đang di chuyển một cách nhẹ nhàng, né tránh các đòn tấn công tâm linh mà học trò của cậu đang thể hiện. Trông giống như một chiếc lá trong gió, cosmo và tâm trí hòa hợp hoàn hảo với những chuyển động.  Hắn biết rằng sự quan tâm của mình hoàn toàn bị ảnh hưởng bởi ký ức về Atla, nhưng ngay cả vậy ... Tóm lại, hắn muốn biết nhiều hơn về Kim thánh Bạch Dương xinh đẹp.

Phoenix mỉm cười, nhưng rồi quay lại, có chút bực bội khi thấy một người khác yêu thích sự quyến rũ của anh chàng Aries, nhưng cậu ta vẫn cảm thấy hài lòng, vì bước đầu tiên trong kế hoạch đang diễn ra rất tốt. Hoàn toàn biến mất, để lại Cựu Virgo chìm trong suy nghĩ.

Asmita nhớ cách hắn lướt qua đôi môi tình yêu bé nhỏ của mình, xâm chiếm mọi góc trong khoang miệng, và được đáp lại một cách chân thành. Nói tóm lại, đứa trẻ đó đã cho hắn mọi thứ mà bản thân có thể cho, và hắn tự hào vì đã chiếm hữu trái tim của Atla.

Tất cả những suy nghĩ này đã khiến hắn suy ngẫm về một nơi duy nhất: đôi môi mịn màng và tinh tế của Mu, được tô điểm bằng một nụ cười ngọt ngào. Một màu đỏ dữ dội tràn ngập má Asmita ...

. - -

"Chúng ta sẽ dừng ở đây, Kiki," cậu nói với đệ tử, cả hai người đứng ở giữa đấu trường hoang vắng.

Cậu bé tóc đỏ rít lên, nhẹ nhõm vì buổi tập cuối cùng cũng kết thúc. Nhóc thích học hỏi nhiều, đặc biệt là từ sư phụ, nhưng mức độ chú ý của nhóc cũng có một giới hạn. Cậu bé tóc đỏ nhìn Mu rất lâu, người con trai mắt xanh mỉm cười.

"Con có thể đi chơi bây giờ, nếu đó là những gì con đang nghĩ", Cậu nói ngọt ngào.

"Cảm ơn rất nhiều, sư phụ!" Cậu bé kêu lên.

Kiki nhảy lên vì sung sướng, Mu nhìn về phía chân trời, chiêm ngưỡng khoảnh khắc hoàng hôn bắt đầu chiếu xuống. Đột nhiên, cậu cảm thấy một mối đe dọa rõ ràng xung quanh mình. Một đám mây màu đỏ tương tự như lửa bắt đầu lan rộng khắp sàn đấu trường, mang năng lượng tiêu cực; nó dày đặc đến nỗi bản thân cậu không thể nhận ra nó đến từ đâu, mặc dù cậu có những nghi ngờ. Từng chút một, sương mù bắt đầu nổi lên mắt cá chân, siết chặt và cậu cảm thấy nó đang bắt đầu đốt cháy da mình. Đột nhiên, cậu có thể nhìn thấy một chiếc lông chim mịn trong ngọn lửa. Mu nhắm mắt, thở sâu.

Cậu không mặc áo giáp, và do đó cậu đã phải tiếp xúc với nó mạnh hơn. Bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc, hào quang của cậu chuyển động, quét tất cả năng lừa như thể đó là một bó lá đã bám lên chân và xung quanh cậu. Cậu nhìn sang một cây cột bên bờ hồ lớn, người trốn đằng sau nó đã biến mất.

"Bây giờ tôi hiểu rằng hòa bình thực sự không đạt được ngay cả khi kết thúc Chiến tranh ...", Arian thở dài.

Mu quay lại, sẵn sàng rời khỏi nơi này, đột nhiên cậu cảm thấy một năng lượng hoàn toàn khác đang bao bọc mình. Cậu mỉm cười, cơn gió nhẹ nhàng thổi bay làn tóc, ở đằng xa một bóng người đang đến gần.

"Chào buổi chiều, thiên thần yêu dấu của tôi," Shaka bình thản nói, cậu tự hỏi liệu Shaka có chứng kiến ​​cảnh đó không - cuộc tấn công nhắm vào người của mình.

Anh chàng tóc vàng tiến đến gần bằng những bước chân nhẹ nhàng, nâng khuôn mặt gầy gò của người anh yêu và hôn lên trán cậu, Mu vòng tay ôm eo anh, nhẹ nhõm để cảm nhận người kia sau một ngày dài.

Mu có thể cảm nhạn được người mình yêu đang căng thẳng, cậu cảm thấy điều đó trong cosmo và trong nhịp tim của anh.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Cậu khẽ hỏi.

"Anh yêu em... rất nhiều", người tóc vàng thì thầm, kéo cậu lại gần nhất có thể. "Anh sẽ không bao giờ để bất cứ kẻ nào chạm vào dù chỉ một sợi tóc thiêng liêng của em, "Anh tuyên bố chắc nịch.

Ngay lúc đó, Mu nhận ra rằng, thực sự, Shaka đã thấy ai đó đã cố gắng làm tổn thương cậu.

-Shaka ...anh biết những gì ... - Arian nói.

"Anh biết, anh biết, tình yêu của anh! Anh biết rằng vẻ đẹp chỉ có thể so sánh với sức mạnh to lớn sống trong đó, nhưng ... làm ơn, hãy để anh bảo vệ em. Để anh cảm thấy rằng mình có khả năng quan tâm đến những gì anh ngưỡng mộ nhất mà không phơi bày bản thân trước sự bẩn thỉu... "Anh chàng tóc vàng nhìn cậu.

Mu không thể không cảm động vì niềm đam mê trong mắt anh.

"... Sẽ không bao giờ có một vị thần nào trong thiên niên kỷ vĩnh cửu nhận được sự tôn thờ mà anh dành cho em, thiên thần của anh"

Mu, với một trái tim hoàn toàn dịu dàng, gật đầu. Shaka trao một nụ hôn nhỏ, nắm lấy tay cậu dịu dàng. Cả hai hướng đến lối đi, biến mất theo nhịp màu hoàng hôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro