mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự tiếc nuối vẫn còn dai đẳng trong  chàng trai này đã cho cậu ta có cơ hội được tái sinh từ thế giới cũ của mình đến một thế giới khác. Trước khi tái sinh, cậu ta có thể ước một điều ước. Thông thạo với kiếm, sử dụng ma thuật hoặc bất kỳ năng lực nào khác. Tất cả  đều là để xóa bỏ những cảm xúc không tốt của cậu. Một số sẽ không tìm được năng lực đặc biệt nào. Số khác thì sẽ yêu cầu một cuộc sống nhàn nhã không có khó khăn. Thông thường họ sẽ chết trong một tai nạn không may. Nhưng, thay vào đó.....

 "Xin hãy, biến tôi thành nô lệ"

Nữ thần cai trị luân hồi nghiên đầu, bối rối trước lời nói của chàng trai đứng trước cô.

 "Xin lỗi, cậu có chú ý không đấy"

 "Tôi đã không bỏ lỡ bất cứ điều gì, cô đã nói rằng có thể thực hiện bất kỳ điều ước nào của tôi"

 "Vâng chính xác , cậu biết đấy, có rất nhiều người không thể nắm bắt được tình hình, cho dù là được  tái sinh đột ngột và không thực tế..."

Sau một tiếng thở dài nhẹ nhõm, cô lại mỉm cười và hỏi:

 "vậy,  cậu muốn gì?

 "Xin hãy,  biến tôi thành nô lệ"

 "Như tôi đã nói. Cậu có thể yêu cầu bất cứ điều gì! Tại sao cậu vẫn tiếp tục nói như vậy"

Cảm thấy khó chịu, nữ thần nâng giọng và chỉ ngón tay vào cậu.

Nhưng cậu ấy vẫn rất điềm tĩnh.

 Di chuyển ánh mắt của cô ra khỏi môi cậu, cô nhìn vào đôi mắt tràn đầy sự tự tin của cậu ta.

Nữ thần khoanh cả hai tay trước ngực vắt chéo chân với dáng vẻ đầy ngưỡng mộ và có phần kinh ngạc trước cậu từ trên ngai vàng của mình. Rõ ràng rằng cậu ấy đã chắc chắn với quyết định của chính mình.

 "Cô đã hỏi nếu tôi có một điều ước. vậy thì xin hãy biến tôi trở thành nô lệ ngay bây giờ, làm ơn"

 "Không, chờ chút đã. Đôi lúc tôi cũng muốn có người bầu bạn, nhưng tôi chưa bao giờ đi xa đến việc muốn có một nô lệ..."

 "Tôi chưa từng nói là muốn trở thành nô lệ của một nữ thần như cô. Cái tôi đang nói với cô là hãy để tôi được tái sinh trong khi bị ràng buộc bởi nhiều thứ, như không có tài sản hoặc địa vị xã hội"

 "Ý cậu là gì? chẳng phải những việc này có quá nhiều thứ trói buộc và vô ích sao?"

 "Đừng hiểu nhầm, ý tôi là tôi muốn mọi người nhìn tôi dưới đáy xã hội. Tài sản,  địa vị, quyền lực.. sẽ  vô nghĩa nếu tôi không bắt đầu mọi thừ từ con số không."

Cạn lời trước lời nói của cậu nữ thần ngồi im trong tuyệt vọng. Kể từ khi cô bắt đầu công việc của này, cô đã giúp rất nhiều người, nhưng chưa một ai yêu cầu muốn trở thành nô lệ cả. Nhưng sau đó, một ý nghĩ bỗng nhiên xuât hiện trong đầu cô.

"Oh, tôi hiểu rồi! Cậu muốn bắt đầu như một nô lệ và dần dần trở nên mạnh mẽ hơn với năng lực tiềm ẩn của mình, đúng không? Ra vậy, thì ra là vậy! Vậy giờ hãy nói cho tôi biết đó là năng lực nào..."

 "Cứ thử cho tôi bất kỳ năng lực nào xem và trong lần tới nếu có cơ hội gặp lại, tôi sẽ củ hành cô đến chết"

 "Tại sao lại vậy? Tôi chỉ muốn làm điều tốt nhất cho cậu với tư là một nữ thần!"

Đôi mắt cô tràn đầy nước mắt khi không biết đối phó với cậu ta bằng cách nào nữa. Cậu khịt mũi chán nản trước phản ứng của cô.

 "Nếu cô muốn giúp tôi bằng bất cứ giá nào, thì sự hối tiếc trong tôi sẽ không bao giờ biến mất. Tôi chỉ muốn được đầu thai với những ký ưc từ thế giới cũ và cơ thể của mình."

 "Eh...? Vâng, về ký ức thì cậu vẫn có thể giữ được ... Và tôi có thể sao chép thông tin cơ thể từ thế giới của cậu sang thế giới mới, đảm bảo nó sẽ phát triển hệt như ở thế giới cũ, nhưng..."

 "Nhưng? Nó có vấn đề gì à?"

 "Vâng... nói một cách đơn giản, cậu chắc chắn sẽ chết. Thế giới mà cậu sắp được đầu thai là nơi ma thuật và những sinh vật huyền bí tồn tại(quái vật). Nếu không có bất kỳ năng lực đặc biệt nào thì, tôi không thể không nghĩ rằng cậu thật sự muốn tìm cái chết..."

"Được rồi, thật ra tôi cũng có rất nhiều điều hối tiếc mặc dù thực tế tôi được bao quanh bởi sự giàu sang."

Nữ thần nghiêng đầu, ngạc nhiên trước chàng trai đang mỉm cười rạng rỡ.

 "Err... Nhân tiện, cậu nói có rất nhiều điều phải hối hận chúng là gì vậy? Cậu cứ nói muốn bắt đầu từ số không, nhưng chẳng phải sẽ tốt hơn nếu có một năng lực tiện lợi sao?"

 "Cái gì thế? Nữ thần chẳng phải sẽ biết những việc tương tự như thế này sao."

 "Chà, con người luôn mô tả các vị thần là những thực thể được xếp hạng cao có thể làm được mọi thứ... Nhưng thực ra chúng tôi chỉ có vai trò quản lý con người..."

 "Mặc dù tôi không có hứng thú nhiều gì với công việc của cô, nhưng dù sao thì cũng cảm ơn cô. Hãy tiếp tục cố gắng làm việc chăm chỉ."

Không chỉ thể hiện sự cảm thông đối với nữ thần đang ngày một chán nản, cậu ta bắt đầu giải thích.

 "cuộc sống của tôi quá là dễ dàng."

Nữ thần chưa nắm bắt được vấn đề trong lời nói của cậu, vì thế cô cau mày và hỏi-

 "Ý cậu là ... cậu hối hận vì chưa bao giờ gặp vấn đề gì?"

Khi bị cô nhìn một cách nghi ngờ, chàng trai bắt đầu kể về câu chuyện của mình...

 "Cô biết đấy, tôi đã từng giỏi tất cả mọi thứ. Khi tôi quyết định làm điều gì đó, nó luôn luôn gần như hoàn hảo. Đến mức khiến tôi không bao giờ hối tiếc bất cứ đều gì."

Những lời nói đó mặc dù có vẻ mỉa mai, nhưng vẻ mặt của cậu khi nói ra rất nghiêm trọng. Khi cậu ta nhớ lại quá khứ của mình. Một bóng đen u ám rơi xuống mắt cậu.

 "Nhưng... trước khi chết, tôi nhận ra rằng... Tôi đã hối hận. Sự thật là, Tôi đã không đạt bất cứ đều gì với khả năng của mình. Hoàn cảnh của tôi chỉ đơn giản là muốn có một bước tiến lớn trong thế giới.

Cậu nhìn xuống và nở một nụ cười bình thường.

 "Đó là lý do tôi muốn tái sinh trong môi trường khắc nghiệt nhất. Để biết được tôi có thể tự mình đi được bao xa ... cô có nghe không thế?"

Khi cậu ấy đang trình bày phần độc thoại của mình. Nữ thần nhìn chằm chằm vào cậu với một ánh nhìn lạnh giá.

 "Vâng tất nhiên rồi. Ra nó chỉ là sự bồng bột của một chàng trai hư. Thánh ơi, nghe người khác khoe khoang thực sự là nhàm chán nhất. Tôi hầu như ngán ngẩm khi nghe những  câu chuyện về chiến công ngày xưa của các vị thần cấp trên."

 "Thế giới của các vị thần cũng rắc rối quá đấy nhỉ? Trong trường hợp đó, làm ơn, hãy để tôi tái sinh và không có bất kỳ sự trợ giúp nào."

 "Tôi sẽ làm ngay cả khi cậu không nói. May thay, tôi đã tìm được một thế giới phù hợp với yêu cầu của cậu. Cậu có thể tìm nơi nào thoáng mát thích hợp cho việc tự sát hoặc chết trong một cái lỗ nào đó cũng được, chân thành cảm ơn."

  "Cô có thể kiềm chế mong muốn thấy người khác chết được không? Nó không tốt chút nào. Mà dù sao đi nữa, miễn là tôi còn giữ hy vọng, mọi thứ sẽ ổn thôi."

Cô thở dài trái ngược với nụ cười rạng rỡ của chàng trai.

Sau một vài phút, dưới chân cậu xuất hiện một ánh sáng xanh mờ nhạt bao bọc lấy cậu ta. Cậu bắt đầu biến mất như có thứ gì đang hút cậu vào. Nữ thần sau một lúc bĩu môi. Chợt nhớ đến bổn phận của mình, cô hắng giọng và tạm biệt cậu với một nụ cười dịu dàng.

 "Vậy thì, chúc cậu có một cuốc sống mới mà không phải hối tiếc nữa!"

Cậu chỉ cười đáp lại.

và như vậy... chàng trai hối tiếc vì đã không hối tiếc bắt đầu cuộc sống mới của mình.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro