thu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thu, mùa giao tiễn, mùa thèm yêu.

chẳng hiểu mùa thu có cái mê lực gì mà làm người ta đắm say đến thế. cứ vào cữ này, phố đêm tràn lấp ánh đèn dường như trở nên hẹp hơn một chút. nào phải lá rụng giăng kín, mà ngập đầy bóng hình uyên ương. chồn đen nhẹ đưa mắt liếc nhìn người bên cạnh, lại bắt gặp sắc hoa mộc vàng trên tóc, nhãn sai ý vị như mơ.

mùa thu ơi, mùa thu lạ lắm. mùa thu vốn dĩ lạnh lùng nhưng lại giấu nắng hạ để quên mà đặt lên khóe miệng yêu dấu, để kiyoomi ngắm nhìn mà thổn thức khôn nguôi.

nhưng rồi từng đợt và từng đợt, thân ảnh tóc vàng không ngừng run rẩy, hầu nguyên cũng không kìm được mà phát ra đôi tiếng ho khan khiến màn đêm tĩnh mịch như vỡ tan đi mất.

siết chặt đôi tay, hôn nhẹ bờ má, kiyoomi thì thầm,

"miya lạnh rồi, về thôi."

kiyoomi lúc nào cũng vậy, cũng muốn đem toàn bộ dịu dàng ẩn trong vẻ ngoài đanh thép mà trao trọn cho tình nhân. chỉ cần là atsumu chịu đau một chút, chịu buồn một chút, cả tâm can lòng dạ người này đều như quặn thắt cả lên.

atsumu gặp kiyoomi khi hẵng còn là cậu trai mười bảy tuổi. mười chín tuổi chung câu lạc bộ, hai nhăm tuổi chung tuyển quốc gia. tám năm, chẳng ngắn chẳng dài nhưng cũng đủ để cả hai hiểu nhau, đủ để gắn kết và đủ để nảy sinh thứ gọi là tình yêu.

vả lại, đời mà, được bao nhiêu cái tám năm.

chính vì vậy, kiyoomi luôn nhủ lòng mình rằng atsumu nhất định là ưu tiên của cậu. không có atsumu, tất cả ngọt ngào bấy lâu vùi lấp của kiyoomi sẽ chẳng được đươm hoa mà mục ruỗng, mãi chẳng dành cho ai.

kéo atsumu lại gần, kiyoomi khi này lại dám đem cả họ tên mình ra để làm chứng,

ngọt ngào thế giới này nợ anh, em đều sẽ thay họ mà trả hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro