"Quà"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng có lởn vởn quanh đây nữa," Giyuu cằn nhằn khi cẩn thận cắt một miếng đậu phụ, trong khi Sanemi đang chăm chú theo dõi từ phía sau. "Em tưởng anh nói sẽ để em làm việc này cho anh cơ mà."
Sanemi im lặng một lúc. Giyuu tự hỏi liệu hắn có đang cố gắng không nói điều gì khó chịu không.
"Tôi chỉ là, ừ," Sanemi lúng túng, "Tôi chỉ muốn xem em đang làm gì thôi. Tôi tò mò. Ừ, vậy đấy."
"Shinazugawa."
Sanemi chửi thề. "Được rồi, tôi chỉ muốn đảm bảo rằng em không làm hỏng bất cứ thứ gì! Em vui chưa, Tomioka? Tôi đang cố gắng tử tế đấy!"
Giyuu mỉm cười khi nhìn nồi sốt đang sôi lên trên bếp lửa.
"Cứ thử xem em có làm điều gì tốt đẹp cho anh lần nào nữa không," Sanemi lầm bầm, gác cằm lên vai Giyuu và quan sát khi Giyuu thêm gia vị vào nồi sốt. "Ngửi thấy mùi thơm quá."
Giyuu cắn môi để ngăn nụ cười của mình không trở nên quá lớn. Anh càng cắn mạnh hơn khi cảm nhận được tay của Sanemi đặt lên hông mình.
"Em đã bắt đầu nấu cơm chưa đấy?" Sanemi hỏi.
Ôi chết thật. Giyuu biết mình đã quên gì đó. "Chưa, xin lỗi."
"Ư." Ngón tay cái của Sanemi vuốt ve trên hông anh và Giyuu rùng mình. "Em có thể chờ thêm chút nữa, nếu muốn."
"Em, ừm..." Giyuu cảm thấy má mình nóng lên. "Em có nên... nhấc nồi sốt ra khỏi bếp không?"
Sanemi cười, hơi ác ý. "Ha, Tomioka, đừng có suy diễn. Có thể, tôi chỉ muốn hôn em thôi."
"Anh chưa bao giờ chỉ muốn hôn cả." Giyuu lóng ngóng với miếng đậu phụ, rồi quyết định tốt nhất là nên đặt con dao xuống.
Sanemi hôn lên sau gáy anh. Giyuu làm rơi con dao với một tiếng loảng xoảng.
Rồi Sanemi đưa tay qua để tự nhấc nồi sốt ra khỏi bếp. Bị kẹp giữa Sanemi và mặt bếp, Giyuu loay hoay, cảm nhận nhiệt lan tỏa giữa hai chân mình mặc dù anh muốn gọi Sanemi là đồ đạo đức giả. Tuy nhiên, anh nghĩ điều đó có thể phá hỏng khoảnh khắc này nên anh kiềm chế lại.
Môi của Sanemi trượt đến một chỗ khác, gần tai anh hơn. Giyuu phát ra một tiếng rên khe khẽ và nghiêng đầu để tạo điều kiện thuận lợi cho người đàn ông kia, đôi mắt khép hờ khi Sanemi bắt đầu mút vào làn da nhạy cảm.
"Ưm..."
"Sao mà dễ dàng quá vậy," Sanemi thì thầm bên cổ anh. "Đó là lý do tại sao tôi chưa bao giờ dừng lại ở nụ hôn, em biết đấy? Tôi mới làm có chút xíu mà em đã mở rộng chân ra rồi."
Giyuu đỏ mặt khi nhận ra rằng mình đã vô thức đứng dạng chân ra. Sanemi cắn anh và Giyuu cố nén một tiếng rên, lưng cong lên khi anh cố gắng khiến Sanemi ép sát vào mình hơn. Các khớp ngón tay của anh trắng bệch khi bám chặt lấy mặt bếp, căng thẳng trong cơ thể anh như một chiếc lò xo sắp bung ra.
Sanemi đưa tay lên để đan những ngón tay vào lọn tóc của Giyuu, kéo mạnh khiến đầu anh nghiêng sang một bên nhiều hơn. Những cơn đau nhói trên da đầu của Giyuu chuyển thành hơi nóng, các dây thần kinh như bị chập mạch, và Giyuu rên lớn hơn lần này khi Sanemi bắt đầu luồn tay còn lại vào trong cạp quần anh.
Anh đẩy mông lại phía hông của Sanemi, hy vọng là đủ tinh tế để Sanemi không nhận ra.
Tất nhiên, Giyuu không may mắn đến vậy.
"Hừm, Tomioka. Em lúc nào cũng muốn thế này, đúng không?"
Nồi sốt vẫn còn bốc hơi. Chưa được một phút nữa, nếu mà thế. Sanemi... không sai.
Hắn liếm một đường dài lên cổ Giyuu và Giyuu lại phát ra một tiếng rên khe khẽ, đẩy người về phía sau lần nữa. Anh rùng mình khi ngón tay của Sanemi chạm vào làn da trần trên bụng mình và nín thở, sự mong đợi dâng trào trong anh khi chờ đợi Sanemi nhận ra...
"Chết tiệt, em đang… quần lót của em đâu rồi hả?"
"Không mặc," Giyuu thở dài, cảm nhận cơ thể anh co thắt khi ngón tay của Sanemi tiến gần hơn đến nơi anh khao khát. 
Sanemi mút một điểm khác trên cổ anh, mạnh mẽ, khiến Giyuu thở hổn hển. Khi Sanemi rời ra, làn da nhức nhối, nhạy cảm, và Giyuu biết rằng chỗ đó đã bắt đầu bầm tím. "Em đã mong điều này xảy ra nhỉ?" 
"À, em không nghĩ nó sẽ xảy ra trước khi chúng ta ăn," Giyuu đáp. 
Sanemi cười khẩy và kéo tóc anh lần nữa. Giyuu cắn môi và mơ màng nhìn vào khoảng không, cho đến khi— 
"A!" 
Anh thở hổn hển và giật mình khi ngón tay của Sanemi cuối cùng cũng tìm thấy đường vào giữa những nếp gấp và vuốt nhẹ lên chỗ nhạy cảm của anh. Cơ thể Giyuu lại run lên, háo hức, khi Sanemi đưa ngón tay xuống để cảm nhận nơi anh đã ướt. 
Giyuu nắm lấy cánh tay của Sanemi, không chắc là muốn anh dừng lại hay tiếp tục. Dù sao thì họ cũng đang ở trong bếp. Có lẽ họ nên tìm cái futon gần nhất. 
Sanemi dường như chẳng hề e ngại. "Quay lại đây, Tomioka." 
"Gì cơ?" Giyuu cảm thấy mình thật ngốc. Anh không thể suy nghĩ, nhất là khi ngón tay trơn của Sanemi đang kẹp chặt chỗ nhạy cảm của anh.
Sau đó, Sanemi rút tay ra khỏi anh và quay anh lại nhanh đến mức Giyuu loạng choạng, rên rỉ khi Sanemi đẩy về phía trước và cạnh bàn bếp ép vào lưng dưới của anh. Quần của Giyuu bị kéo hờ xuống và anh đã nhớ ngón tay của Sanemi; anh rên rỉ và kéo người đàn ông kia vào một nụ hôn, quàng tay quanh cổ Sanemi và kéo hắn lại gần hết mức có thể. 
Giống như một cái công tắc bị bật lên. Sanemi gầm gừ trong nụ hôn và cả hai trở nên cuồng nhiệt hơn, môi họ trượt trên nhau một cách lộn xộn khi Giyuu chôn vùi cả hai tay vào tóc Sanemi. 
"Đúng, như thế," Sanemi lẩm bẩm trong miệng anh. Hắn đẩy tay xuống phía trước quần của Giyuu và Giyuu rên lên, rên khẽ khi cuối cùng hắn cảm thấy hai ngón tay đã ấn sâu vào bên trong. "Mẹ kiếp, em ướt quá rồi." 
Một cơn ửng đỏ lan xuống cổ Giyuu, cơ thể nóng lên khi những ngón tay dài của Sanemi uốn cong sâu hơn và một ngón cái tìm đến chỗ nhạy cảm của anh. Anh mở rộng chân hơn và trượt tay xuống lưng Sanemi để nắm lấy mông hắn và kéo hắn về phía trước. 
Sự xấu hổ nóng ran bên trong khi Sanemi bắt đầu di chuyển tay và tạo ra những âm thanh ướt át, đáng xấu hổ từ cơ thể anh. Giyuu cắm móng tay vào mông của Sanemi qua lớp quần áo và để đầu mình ngả ra sau, kết thúc nụ hôn bằng một tiếng rên rỉ. 
Những âm thanh ướt át, nhếch nhác vang lên. "ưm...a" 
"Đúng không?" Sanemi cắn nhẹ vào đường viền hàm của anh. Giyuu cảm nhận đôi môi của Sanemi trượt xuống, kéo áo của anh sang một bên bằng răng để có thể đặt những nụ hôn lên xương đòn của Giyuu. 
Giyuu muốn nhiều hơn, anh muốn miệng Sanemi ở khắp mọi nơi. Vẫn cuống quýt, anh đẩy Sanemi ra trong giây lát để cởi nút áo, các động tác run rẩy và lộn xộn khi Sanemi tiếp tục uốn ngón tay, nhìn anh chằm chằm đầy mỉa mai. Giyuu cởi áo ra khi nó đã được cởi ra, đầu ngực dựng đứng vì sự tiếp xúc đột ngột. 
Sanemi lập tức quay lại, rên lên khi hắn đưa môi xuống để ngậm lấy đầu ngực của Giyuu. Giyuu thở hổn hển, cơ thể co thắt quanh ngón tay của Sanemi khi những tia khoái cảm nhỏ truyền từ ngực xuống dưới. Một trong những tay anh đưa lên để giữ chặt đầu của Sanemi.
Mặc dù Giyuu cố gắng giữ Sanemi ở lại vị trí đó, nhưng Sanemi sớm rời đi, cười lớn khi Giyuu rên rỉ nhỏ khi Sanemi rút ngón tay ra một lần nữa. "Em đang phàn nàn đấy à, Tomioka?" 
"Không, nhưng—" 
Miệng của Giyuu lập tức ngậm lại khi Sanemi quỳ xuống.
Sanemi làm điệu bộ liếm ngón tay ướt, miệng hắn nhếch lên với một nụ cười nửa miệng đầy tự mãn, như thể hắn biết mình trông rất quyến rũ. Giyuu bám chặt vào bàn bếp, mím môi cố gắng giữ im lặng nhưng không thành. “Ưm...” 
"Ngon lắm," Sanemi thì thầm, liếm môi khi ngón tay hắn tiến đến dây quần của Giyuu. 
Giyuu chỉ có thể nhìn, run rẩy, khi Sanemi kéo quần anh xuống, giúp anh rút ra một bên chân trước khi lao thẳng vào, áp vào nơi tư mật của Giyuu. Chết tiệt. Sự căng thẳng giữa hai đùi của Giyuu tăng vọt; anh không ngờ mình lại có thể cảm thấy xấu hổ hơn nữa. 
"Sanemi," Giyuu thở gấp. 
Mắt Sanemi nhắm lại, một tiếng rên trầm thấp phát ra từ cổ họng khi anh hít thở sâu. Giyuu kêu lên và cố gắng khép chân lại, nhưng Sanemi không để anh làm điều đó. Anh cố kéo tóc Sanemi, nhưng điều đó chỉ khiến Sanemi rên rỉ và rúc sát hơn. 
Giyuu rên lên khi Sanemi đút hai ngón tay vào anh lần nữa, hơi thở nóng bỏng làm nhột nhạt phần nhạy cảm của anh khi anh chảy nước ra khắp tay Sanemi. Rồi Sanemi đẩy hai chân của anh ra xa hơn và cúi xuống liếm vào phần nhạy cảm của anh, khiến mắt Giyuu lăn ngược vào trong đầu. 
"Ôi chết tiệt..." 
"Hừ," Sanemi ậm ừ, liên tục làm việc với chiếc lưỡi của mình. Đôi môi hắn tạo ra âm thanh phát ra khi hắn hút chặt, khơi dậy ngọn lửa trong cơ thể Giyuu cho đến khi nó tan chảy. 
Giyuu nức nở và buông tay khỏi tóc Sanemi để cắn chặt nắm đấm của mình, hông anh giật lên khi Sanemi không ngừng ấn vào điểm nhạy cảm bên trong. 
Ngay cả nắm tay của mình cũng không thể làm nhiều hơn ngoài việc làm mờ dòng lời tuôn ra từ miệng của Giyuu, không kiểm soát được. 
"Ôi, ôi chết tiệt, đừng, dừng lại - a, đừng dừng lại, ưm..a..." 
Sanemi cười, những rung động mãnh liệt cứ chạy qua phần nhạy cảm của Giyuu khi hắn mút nhẹ, uốn cong ngón tay đúng cách cho đến khi hơi thở của Giyuu trở nên nhanh và nông, uốn éo chống lại cái bàn. Áp lực đang tích tụ thấp trong bụng dưới của anh, ngày càng đòi hỏi hơn với mỗi cú chạm nhẹ của lưỡi Sanemi, và trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Giyuu ước rằng anh có thời gian để đi vệ sinh trước khi việc này xảy ra. 
"Ôi, ôi, đừng mà..."
Anh nghĩ mình đang tiến gần đến cao trào, nhưng anh sợ thả lỏng bất kỳ cơ nào của mình, bởi vì càng lúc anh càng cảm thấy như cần đi tiểu. Chết tiệt. Nếu Sanemi chỉ—trượt sâu hơn một chút để hắn không ấn vào điểm nhạy cảm bên trong của Giyuu, thì có lẽ anh... 
"Em đang làm ướt đẫm ngón tay của tôi đấy, Tomioka," Sanemi lẩm bẩm, đôi môi hắn lướt qua anh khi hắn nói. Hắn vặn tay để nhấn mạnh và Giyuu rên rỉ, cảm thấy cơ thể mình đang chảy tràn. "Phải rồi, ngay tại đây à? Em có vẻ thích điều đó nhỉ." 
"Chết tiệt, làm ơn," Giyuu van xin. Anh nhịp hông mình theo tay của Sanemi, nhưng điều đó chỉ làm áp lực tồi tệ hơn. "Làm đi mà—" 
Răng của Sanemi cọ nhẹ vào phần nhạy cảm của anh và Giyuu rên rỉ, đôi chân anh run lên khi cơ thể anh siết chặt lấy ngón tay của Sanemi. Anh cắn môi và để mắt mình hơi lác. Cảm giác thật quá sức chịu đựng. 
Sanemi đưa anh đến ngay sát rìa, đến điểm mà Giyuu hoảng sợ vì anh thực sự cảm thấy như mình cần đi tiểu, rồi rời ra khi Giyuu rên rỉ vì sự mất mát. Mất vài giây để Giyuu chớp mắt vài ngôi sao trước khi nhìn xuống và thấy Sanemi đang lau miệng bằng mu bàn tay, thở dốc. Chúa ơi, anh cảm thấy trống rỗng bây giờ. Anh chưa bao giờ muốn dương vật của Sanemi bên trong mình đến vậy. 
Khi Sanemi ngước lên và nhìn vào mắt Giyuu, có một khoảnh khắc ngắn ngủi của sự tĩnh lặng hoàn toàn, khoảnh khắc treo lơ lửng trên họ khi họ đánh giá nhau. Sau đó, Giyuu vươn tay xuống để kéo Sanemi lên bằng vạt áo haori của anh và Sanemi lóng ngóng với thắt lưng của mình, chửi thề khi ngón tay của hắn trượt trong sự phấn khích. 
Giyuu khẽ rên lên khi anh nhìn thấy dương vật của Sanemi, cứng rắn và đỏ hỏn ở đầu. Anh kéo Sanemi vào một nụ hôn cuồng nhiệt, thở hổn hển khi nếm được mùi vị của chính mình trên lưỡi của Sanemi, và mò mẫm cố gắng giúp hắn cởi quần của mình. 
Khi chúng chỉ kéo xuống đến đầu đùi của hắn, Sanemi rõ ràng quyết định như vậy là đủ rồi. Anh nắm lấy mông Giyuu và nhấc anh lên quầy; Giyuu háo hức mở rộng chân, khóa chúng quanh eo của Sanemi.
"Chết tiệt," Sanemi lẩm bẩm, lóng ngóng giữa hai cơ thể. Giyuu cắn nhẹ môi hắn và Sanemi lại chửi thề. "Chết tiệt, chờ một chút—"
Sau đó, Giyuu cảm thấy đầu cứng của dương vật Sanemi chạm vào cửa mình và anh phát ra một âm thanh nhẹ nhàng bên môi Sanemi, cọ xát về phía trước để làm ướt dương vật của anh. Sanemi bấu chặt tay vào mông Giyuu khi hắn đẩy vào trong một cách dứt khoát, rên rỉ nhẹ khi Giyuu đã hoàn toàn chứa đựng hắn. 
Giyuu cảm thấy đầy ắp đến mức anh có thể nghẹn. Áp lực giờ còn tệ hơn. 
Anh hít vào một hơi gấp gáp khi Sanemi bắt đầu đẩy lần đầu tiên, anh bám chặt lấy hắn tuyệt vọng. Môi của Sanemi cảm giác thật tuyệt vời trên môi Giyuu đến nỗi anh cố gắng tiếp tục hôn ngay cả khi tất cả những gì anh muốn làm là ngửa đầu ra sau và kêu gào. Anh chịu đựng được cho đến khi Sanemi bắt đầu thực sự làm tình với anh, làm bát đĩa trên quầy rung lên mỗi khi hông hắn va vào mông Giyuu. 
"Ưm...a, ở đó—" 
"Chết tiệt." Sanemi nắm một nắm tóc của Giyuu và giữ đầu anh lại, buộc mắt họ gặp nhau. Lông mi Giyuu run rẩy trước ánh nhìn mãnh liệt của Sanemi khi dương vật của hắn chà xát lên điểm G của anh với mỗi cú đẩy. Anh không thể rời mắt. "Đúng vậy, nhận lấy đi." 
Giyuu cảm thấy như mình sẽ bùng nổ, và nó càng tệ hơn mỗi khi Sanemi kéo tóc anh để giữ anh tại chỗ. Anh ướt đẫm đến nỗi có lẽ nó đã dính lên quầy. 
"Uhhh, chết tiệt—" 
"Nhìn anh xem," Sanemi gầm gừ. Anh thắt chặt tay, và cơn đau lướt qua da đầu của anh làm lửa cháy lan qua mạch máu của Giyuu. 
"Sanemi, em—em không thể—" 
Sanemi cười trong hơi thở dồn dập, một giọt mồ hôi chảy xuống bên mặt anh. "Không thể làm gì, Tomioka?" 
Giyuu không thể trả lời. Mỗi lần Sanemi vào sâu trong anh, đầu anh lại trở nên trống rỗng hơn. Miệng anh há hốc ra một cách ngớ ngẩn, mắt như muốn lăn ngược khi áp lực bên trong anh ngày càng mãnh liệt hơn. 
"Đó là điều tôi nghĩ đấy," Sanemi thở. 
Hắn nghiêng mình hôn Giyuu lần nữa, lưỡi của họ lướt qua nhau một cách lộn xộn khi Giyuu hoàn toàn đầu hàng và chỉ cầu nguyện rằng mình không mất kiểm soát bàng quang. Anh vẫn cảm thấy như mình cần đi tiểu, và Sanemi liên tục đánh vào điểm G của anh chẳng giúp ích gì. Nhưng anh lại gần tới cao trào, giống như khi Sanemi đã làm với anh trước đó. 
Sanemi đẩy lưỡi vào giữa môi của Giyuu và Giyuu tự động mút lấy, biết ơn vì có gì đó để ngăn tiếng rên rỉ đáng xấu hổ của mình. "Ưm...ư...a—"
Anh kêu lên khi tay của Sanemi vỗ mạnh xuống mông anh, chúng nảy lên và run rẩy xung quanh dương vật của Sanemi khi anh phát ra tiếng kêu rên rỉ. Sanemi đánh anh lần nữa và toàn thân Giyuu nóng bừng lên, áp lực giữa hai chân anh đạt đỉnh điểm đến mức không chịu nổi. 
Giyuu buông tay khỏi cái quầy để đẩy Sanemi ra. Anh gần tới đỉnh điểm rồi, nhưng cảm giác này không giống như bình thường, và nếu Sanemi tiếp tục giữ góc này thì có thể—anh có thể— 
"Sanemi!" 
"Ừ?" Sanemi đang thở mạnh bây giờ, ngực hắn lấp lánh mồ hôi. Giyuu cảm thấy như mình sắp ngất. "Em gần rồi à?" 
Anh đưa tay xuống giữa họ để cọ xát vào điểm nhạy cảm của Giyuu, sử dụng tất cả các ngón tay của mình và ấn quá mạnh đến mức Giyuu thực sự hét lên. Anh hoảng loạn, đẩy Sanemi ra, và cảm thấy mình đang vượt qua ngưỡng ngay khi dương vật của Sanemi trượt ra khỏi anh. 
Mắt Giyuu lăn ngược lại và miệng anh há hốc ra khi cơ thể anh co rút không có gì, những dòng chất lỏng phun ra với mỗi đợt sóng khi ngón tay của Sanemi lướt qua điểm nhạy cảm của anh. Anh che mặt bằng cả hai tay nhưng không thể ngăn được—cảm giác quá tuyệt vời—anh sẽ không bao giờ có thể nhìn vào mặt Sanemi lần nữa nhưng cảm giác thật quá tuyệt vời— 
"Mẹ kiếp," anh nghe Sanemi nói. 
Giyuu không thể đứng yên sau khi anh xong, cơ thể run rẩy đe dọa sẽ trượt khỏi quầy. Anh rùng mình, những dư chấn chạy qua người anh, và đưa tay xuống đẩy tay của Sanemi ra khỏi điểm nhạy cảm bị sưng của mình. 
Anh mong đợi Sanemi sẽ kinh tởm với mình. Anh mong Sanemi sẽ bảo anh rời đi. Trời ơi, Giyuu vừa mới tè lên người hắn. 
Anh không ngờ rằng Sanemi sẽ đẩy anh vào lần nữa với một tiếng rên lớn và vùi mặt vào vai Giyuu. Mắt Giyuu mở to và anh rên lên ngạc nhiên, cảm giác đầy đặn lại khiến một dòng chất lỏng nhỏ giọt xuống dương vật của Sanemi. 
"Chết tiệt," Sanemi chửi thề, giọng bị nghẹt trên cổ anh. "Chết tiệt, sắp tới rồi, tôi cũng sắp—" 
Hắn ngắt quãng với một tiếng rên và đứng im trong anh, hông rung nhẹ gần như không đáng kể khi dòng tinh dịch nóng bỏng làm Giyuu quằn quại. 
Giyuu cảm thấy kiệt sức, cả về tinh thần lẫn thể xác. Anh ôm lấy Sanemi cho đến khi người đàn ông kia cho phép anh, rồi chuẩn bị tinh thần cho những lời trêu chọc khi Sanemi cuối cùng cũng dường như hồi phục đủ để rút ra.
Tóc của Sanemi rối hơn bình thường, dựng đứng lên từ tất cả những chỗ mà Giyuu đã kéo nó. Và, Giyuu nhận ra trong sự hoảng hốt, nó ướt vì... vì anh. Tóc, mặt và ngực của Sanemi đều ướt đẫm không chỉ là mồ hôi. 
"Ôi trời," anh thốt lên. "Em xin lỗi." 
"Cái gì?" Sanemi vuốt tóc ra khỏi mặt và cất dương vật vào quần. Mắt hắn lướt giữa hai chân của Giyuu; Giyuu đỏ mặt khi cảm nhận tinh dịch đang chảy ra khỏi mình. "Em xin lỗi vì cái quái gì? Điều đó thú vị ấy chứ." 
"Em, ừm..." Giyuu không thể tự mình nói ra điều đó. Anh đã tè lên người anh ấy. "Em..." 
"Em đã từng phun nước chưa? Em trông có vẻ sợ hãi đấy." 
"Em đã từng làm gì cơ?" 
"Những gì em vừa làm, đồ ngốc," Sanemi nói, lục lọi cho đến khi tìm thấy một chiếc khăn sạch và ném nó về phía Giyuu. "Uzui đã nói với tôi một trong những người vợ của anh ta có thể làm điều đó—không nhớ là ai—nhưng tôi chưa bao giờ thấy điều đó trước đây. Một phần trong tôi nghĩ anh ta nói dối." 
Giyuu trải chiếc khăn lên đùi. "Ý anh là em không chỉ... tè lên người anh?"
Sanemi ngồi xuống giữa hai chân của Giyuu, tự mãn, và vén một ít tóc khỏi trán của Giyuu. "Chắc chắn là em không làm thế đâu, đồ ngốc Tomioka. Nhưng chúng ta nên thử lại lần nữa để chắc chắn."
Sanemi... muốn anh làm điều đó một lần nữa sao? Giyuu đỏ mặt và giấu mặt vào vai của Sanemi, một lớp chăn dày cộm của sự xấu hổ bao trùm lấy anh.
"Em có thể nấu xong bữa tối trước không?" anh lẩm bẩm vào cổ của Sanemi.
Thực ra, một giấc ngủ ngắn nghe có vẻ còn tuyệt hơn, nhưng Giyuu không định nhắc đến điều đó. Anh đã nói sẽ nấu một bữa ăn ngon cho Sanemi nhân dịp Valentine, và anh có ý định thực hiện đúng lời hứa đó.
"Em nói cứ như thể tôi sẽ nói không với chuyện đó," Sanemi cười khẩy. Hắn giúp Giyuu bước xuống khỏi bàn.
Chỉ mất khoảng hai giây để Giyuu nhận ra rằng Sanemi vừa xâm nhập vào trong anh và rằng anh có nguy cơ làm bừa bộn sàn nhà. Bữa tối bị quên lãng, anh chạy thẳng vào phòng tắm, tinh dịch chảy xuống đùi. Đỉnh cao của lãng mạn.
"Tôi sẽ nấu cơm, Tomioka," Sanemi gọi với theo, cười lớn. "Cứ từ từ mà làm."

_______________________________

Cho bà nào không để ý thì tác giả của bộ này là tác giả của bộ Gia đình, Vụng trộm mà sốp đã từng dịch đó. Bật mí là sốp chuẩn bị dịch thêm 1 bộ của tác giả này nữa 😋, tác giả viết nhẹ nhàng mà lứng điên, 10đ hông có nhưng.
Đọc xong nhớ cmt cảm nhận và vote cho sốp nhé 😋 ❤️.

https://archiveofourown.org/works/22730956/chapters/54318064?show_comments=true&view_adult=true&view_full_work=false#comments
Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, các bạn có thể bấm vào link để đọc truyện gốc hoặc ủng hộ kudos cho tác giả nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro