Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<3 Chương 5 <3

Ngày hôm sau, Thiên Hựu tỉnh dậy sớm, nhìn thấy tiểu nữ nhân giống như một chú mèo nhỏ nằm trong ngực mình, trong lòng ấm áp tràn đầy ko gì sánh kịp, rất muốn cứ như vậy ôm nàng thiên trường địa cửu, nhưng hắn biết bây giờ còn chưa được. Bình tĩnh ngắm nàng say ngủ khuôn mặt thuần khiết như trẻ con, Thiên Hựu trong lòng âm thâm nói rằng " Cho dù ích kỉ cũng là vì muội."
Hắn nhẹ nhang đem tay đang ôm ngang thắt lưng hắn gỡ ra, đứng dậy.

kéo chăn đắp cho nàng, ôn nhu nhìn nàng rồi khẽ đặt lên trán nàng 1 nụ hôn, xong theo đường cửa sổ ra ngoài, trở về phòng của mình. Trong mộng dường như SS thấy chuyện gì đó rất vui, khóe miệng khẽ vương nụ cười.

( Đoạn này quả thật là khó hiểu vô cùng, chả liên quan gì đến chương trước -_-!)

Điểm tâm

Thiên Hựu đỡ thái hậu xuống lầu dùng bữa.

-Mẹ, cẩn thận một chút.

Thiên Hựu rất thận trọng đỡ bà, nhắc nhở đường đi dưới chân. Thái Hậu giả càng thêm đắc ý

" Họ Tư Mã Ngọc Long bất quá cũng chỉ như thế, hãy chờ xem, ta nhất định sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà thiếu chủ giao phó."

Trong ánh mắt xẹt qua 1 luồng đắc ý rồi lại rất nhanh dấu đi, cứ nghĩ rằng ko ai phát hiện, bà ta đâu ngờ rằng chính bản thân lại đang rơi vào 1 cái bẫy.

- Thiên Hựu ka, bên này!

San San hướng phía Thiên Hựu vẫy vẫy tay

-Mẹ, mọi người ở bên kia.

Thiên Hựu dìu thái hậu đến chỗ SS. Thái hậu chán ghét liếc mắt nhìn san san 1 cái

- Vừa nhìn là thấy ko có gia giáo, có tiểu thư khuê các nào giồng như nàng ta không vậy.

Thiên Hựu vừa nghe sắc mặt thoáng chốc biến đổi, nhưng lập tức ẩn đi, ko thể uổng phí tâm huyết của SS. Thiên Hựu lặng yên ko có nói gì, lúc này 2 người đã đến bên cạnh bàn của SS. Nàng vội đứng lên, đưa tay chuẩn bị đỡ lấy thái hậu, ai ngờ thái hậu né tránh sự giúp đỡ của SS, tự mình ngồi xuống, nàng thoáng chút bối rối đứng yên bất động

- A, bà làm sao vậy?

NV ko nhịn được mở miệng cằn nhằn, SS trong mắt hắn là "nữ thần", vị tiền bối này của đồ đệ thật sự là quá kiêu ngạo đi.

- Bà đừng có ỷ mình là mẫu thân của đồ đệ mà có thể đối với SS như vậy.

TV nghe NV nói lòng có chút đồng tình, kính nể, trong lúc này tv ko thể nói dù cho hắn hận ko thể ra tay giết chết tên giả mạo xấu xa muốn mưu hại quốc chủ này đi.

-NV ka, đừng nói nữa!

SS đương nhiên biết ý đồ của thái hậu, ko sợ ngươi động, chỉ sợ ngươi bất động.

nàng yên lặng ngồi xuống, thoạt nhìn giống như đã chịu 1 đả kích lớn. Thiên Hựu biết ss đang diễn trò, nhưng nhìn thấy bộ dạng lúc này của nàng trong lòng vẫn tự nhiên thấy đau đớn, khó chịu.

NV vẫn nhiều chuyện

- SS, muội đừng sợ, mặc bà ta là mẫu thân của đồ đệ, có thể làm gì? Bà ta so với người khác có cao hơn 1 bậc cũng ko thể đối với muội như vậy?

bộ dạng khảng khái, thật làm cho mọi người phải sững sờ

- Hì hì, yên tâm, NV ka ta sẽ bảo vệ muội.

NV vẻ mặt kiêu ngạo vỗ vỗ ngực, 1 câu, đã liền khôi phục bản tính. Thiên Hựu cùng TV trộm cười, SS thì phải cực lực chịu đựng. Thái Hậu giả ngồi yên suy tính, cái này ko phải là cơ hội vô cùng tốt sao:

-To gan, ngươi dám nói với ta như vậy ư?

bà ta làm ra bộ dạng tức giận tột cùng.:

- Thiên Hựu, ngươi có thể để cho 2 tên vô danh tiểu tốt này khi dể mẹ của ngươi, để chúng trèo lên đầu mẹ của ngươi sao?

SS làm ra vẻ sợ hãi ngẫng đầu nhìn Thiên Hựu. Hắn đành miễn cưỡng mở miệng

- Mẹ, SS ở lâu trên giang hồ ko câu nệ tiểu tiết, còn NV tính tình thẳng thắn, xin người tha cho bọn họ lần này đi.

Thiên Hựu nói vừa "Thành khẩn" vừa "sợ hãi" nhưng thái hậu vẫn ko thay đổi thái độ:

- Bọn chúng căn bản là ko xem chúng ta ra gì, ngươi sao có thể giữ chúng bên mình. Hôm nay bọn chúng nhất định phải biến khỏi đây.

NV ko phục đang định mở miệng cãi thì bị SS lặng lẽ ngăn lại. Nàng đưa ánh mắt cầu khẩn nhìn NL, hắn lại vẻ mặt thực "khó xử", TV cũng "bất vi sở động" SS ánh mắt đẫm lệ, dáng điệu lê hoa hàm vũ thực đáng thương:

- Thiên Hựu ka ko cần SS nữa phải ko?

- Ta...........

Thiên Hựu tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng rốt cuộc lại ko có lời nào để nói. SS kìm nén hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nước mắt lại ko cho rơi xuống.

- Muội hiểu rồi, muội đi đây. Cuộc sống sau này của huynh ko có SS bên cạnh nữa, xin hãy bảo trọng!

nói xong liền vừa khóc, vừa chạy ra ngoài.

-SS............................

NV gọi với theo, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Sở Thiên Hựu và Triệu Vũ 1 cái rồi xoay người đuổi theo SS.

-End chương 5-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro