Chất cháy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: Truyện nam x nam, có yếu tố 18+. Không hợp gu vui lòng click back.
Couple: Santa x Rikimaru

Start Reading

Uno Zando có một đôi bàn tay đẹp.
Lúc này, đôi tay đó đang vuốt ve cơ thể trơn mịn dưới lớp áo sơ mi rộng rãi của Rikimaru. Chủ nhân của bàn tay bám vào thân thể của anh, gục đầu lên hõm vai anh nhẹ nhàng ngâm nga vài tiếng đứt quãng, bàn tay nghịch ngợm thoải mái chu du, vừa xoa xương cánh bướm tinh xảo vừa vuốt dọc rãnh lưng lõm sâu rồi dừng lại trên vùng eo thon gầy. Sau lưng Rikimaru là bức tường lớn, sự lãnh lẽo  truyền qua lớp áo khoác mỏng của anh, rồi va chạm với nhiệt độ nóng bỏng trên lưng anh.
Theo động tác tay của Santa, eo của anh khẽ đung đưa, phối hợp nhịp nhàng với cậu. Rikimaru sẽ không dễ dàng động tình bởi những lời trêu chọc đơn giản nhưng anh đã từng chạm vào, nắm lấy bàn tay của cậu.
Rikimaru đã nắm tay Santa quá nhiều lần. Anh có thể vẽ ra từng đốt ngón tay thon dài trong đầu mà chẳng cần nhìn đến nó. Cậu bình thường đều không thích dùng kem chống nắng, bàn tay cứ vậy mang màu da bánh mì khỏe khoắn tự nhiên. Khi anh cùng cậu chơi vật tay, bàn tay cậu lớn hơn hẳn, nắm chặt lấy tay anh, rõ ràng còn cố ý nắn nhẹ hai cái.
Uno Zando vốn tưởng rằng suy nghĩ cẩn thận của cậu sẽ không bị anh phát hiện, nhưng ánh mắt bất thường, khuôn miệng cười toe toét cùng với bàn tay giấu dưới bàn nắm chặt lại kiềm chế đã vô tình tố giác cậu.
Bây giờ anh đang nắm chặt vạt áo của cậu. Cổ áo của Rikmaru đã sớm mở rộng ra. Santa dùng một chút động tác, đem chiếc áo đáng thương của anh xé sạch. Anh ngẩng đầu lên, cần cổ trắng nõn cong vút như thiên nga bị làm thịt. Xương quai xanh xinh đẹp đang được đối phương cẩn thận mút lấy.
Hai tay Rikmaru cũng phấn khích theo tốc độ của Santa. Anh lần cởi từng nút áo sơ mi, rồi kéo mở khóa quần cậu, nhanh chóng giúp cậu cởi bỏ áo quần vướng víu.
Lòng bàn tay của Santa khi chạm vào chẳng hề mang đến cảm giác mềm mại mà mang một sự thô ráp rất riêng không phù hợp với độ tuổi của cậu. Rikimaru cảm nhận được điều đó ngay từ lần đầu chạm vào bàn tay cậu. Lòng bàn tay không mềm mại bởi khi tập nhảy, những động tác mà họ tập đi tập lại hàng nghìn lần đã mài lên lớp chai sạn thô ráp.
Rikimaru cởi xong quần áo của Santa. Anh ném áo sơ mi xuống sàn. Anh dồn lực nhảy lên, cặp chân mềm mại quấn ngang hông cậu, ép cậu lùi về chiếc giường cách đó không xa.
Santa bị anh đẩy lùi từng bước, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào đôi mắt, khuôn mặt, bờ môi của anh, lần lượt, từ trên xuống dưới. Đó là ánh mắt của kẻ săn mồi đang khóa chặt con mồi của mình, đầy ham muốn trần trụi, khao khát chinh phục và khao khát chiếm hữu.
Nhưng Rikimaru không muốn trở thành một con mồi đơn thuần. Ham muốn kiểm soát đối phương của anh tăng vọt, anh nhìn lại vào đôi mắt cậu. Anh là một con rắn ranh mãnh và điềm tĩnh, tạo dáng và ẩn nấp một cách lặng lẽ, tìm cơ hội để bóp nghẹt cổ họng con mồi. Hơi thở ở khoảng cách gần đan xen lẫn nhau. Nhịp tim trong ngực giống như tiếng trống tango.
Bắp chân Santa đập vào thành giường. Cậu ngạo mạn cắn môi dưới. Rikimaru liếc mắt nhìn hành động khiêu khích ấy, anh rũ mắt rồi mím môi. Bàn tay của Santa rất lớn, giống như cơ thể của cậu vậy. Cậu thích tự tay mình nắm lấy tay Rikimaru, càng thích quan sát từng biểu cảm vào anh.
Tuy nhiên, khi Rikimaru bị người khác nhìn từ trên xuống, lòng tự trọng sâu sắc đã ngấm ngầm ám ảnh anh. Anh nghĩ đến chiều cao của mình, đặc biệt là khi đối diện với Santa. Cậu luôn có thể khơi dậy lòng tự trọng tiềm ẩn, lòng khát chiến và kiểm soát của anh. Bởi vì Santa đủ mạnh. Sự tôn trọng và khao khát không che giấu của cậu dành cho anh, tình yêu cuồng nhiệt của cậu dành cho anh, đã phá vỡ lớp bảo vệ của anh.
Uno Zando theo lớp bảo vệ bị vỡ rơi vào khoang ngực trái của anh, một tia lửa đốt cháy củi khô khiến khát vọng và tình yêu của anh bùng cháy với nhiệt huyết chưa từng có. Rikimaru hơi hé miệng, một tay đỡ gáy Santa, một tay đẩy ngã cậu xuống chiếc giường sau lưng.
Cả người vùi vào chăn đệm mềm mại, Rikimaru bật ra mấy tiếng cười ngốc ngếch. Santa phản ứng rất nhanh, thân thể khống chế lực cực tốt. Cậu đem Rikimaru lật xuống, lắng nghe anh cười khúc khích như đứa trẻ. Gương mặt bình thản được cậu tháo xuống, hướng tai anh nhỏ giọng tỉ tê.
Giọng của Uno Zando rất trong trẻo. Lúc nói chuyện thường ngày, đặc biệt là khi hát giọng cậu càng trong và cao. Nhưng trong lúc ân ái, thanh âm của cậu bị dục vọng bóp nghẹt trở nên trầm thấp quyến rũ. Khi làm tình, cậu luôn bị Rikimaru ngậm lấy môi dưới mà day cắn. Mỗi lúc như thế, cậu sẽ cau mày, bàn tay to lớn che lên miệng anh, mặc anh đưa lưỡi ra liếm ướt.
Lòng bàn tay cậu khi ấy tự nhiên trở nên mềm mại lạ thường nhưng đôi mắt đỏ ngầu trong cơn khát dục vọng càng lúc càng hung hãn và dữ tợn. Rikimaru đang phải đối mặt với một cuộc tấn công dữ dội, nhưng anh thấy rất vui khi nhìn cậu dần dần mất kiểm soát.
Rikimaru nghĩ, những gì fan hâm mộ nhìn thấy là một Santa tươi cười mang năng lượng tích cực, học sinh nhìn thấy là thầy Santa vừa nghiêm khắc vừa tình cảm, bạn bè nhìn thấy đó là Santa-kun thân thiện tốt bụng, và thứ thuộc về anh ấy chính là Uno Zando hoàn chỉnh. Anh ấy đã thấy nhiều hơn những người khác những phiên bản khác nhau của cậu.
Rikimaru đối với bản thân luôn tự ti, ngược lại, anh nắm rõ bản thân mình đối với Santa có bao nhiêu sức hút. Cậu thích vũ đạo của anh, phong cách của anh, ánh mắt, khuôn mặt, dáng người anh, cơ thể linh hoạt mềm dẻo có thể gập lại thành bất kỳ tư thế nào nhưng vẫn luôn mang vẻ ngoài ngốc nghếch với cuộc sống thường nhật. Anh biết rõ tất cả. Anh cũng biết Santa thích thử thách, lại thích dùng sự dịu dàng, lãng mạn tưới tắm tình yêu sâu đậm, càng thích dùng sự nhiệt tình nồng nàn của cậu để đốt cháy dục vọng mãnh liệt bọc trong lớp giấy bạc mỏng manh.
Rikimaru ôm lấy đầu Santa để cậu vùi mặt vào cổ, vào vai anh, lưu lại những dấu hôn đỏ hồng. Một tay anh luồn xuống dưới, nắm lấy vật thô to giữa hai chân cậu nhịp nhàng vuốt lộng. Anh cảm thấy người yêu mình run lên hai lần, hơi thở nặng nề trầm thấp phả lên vùng da cổ nhạy cảm của anh. Tiếp nối những nụ hôn ướt át là một bàn tay đầy dung dịch bôi trơn mát lạnh lên hậu huyệt.
Rikimaru khẽ rùng mình, cả cơ thể cứng lại. Anh mở mắt hỏi cậu rằng đã đổ ra từ lúc nào vậy.
"Lúc anh đang mê man."
Santa ân cần đáp lại. Sau đó một tay cậu nâng eo anh, một tay xoa nắn từng nếp gấp nơi cửa huyệt mẫn cảm. Cậu từ từ đút một ngón tay vào.
Cậu có một bàn tay lớn lại thuôn dài, khớp ngón tay có phần to hơn một chút. Ngón tay cậu đeo nhẫn lên thì rất đẹp những mỗi khi tháo ra thì sẽ mất rất nhiều thời gian. Rikimaru không còn nhớ nổi số lần anh chật vật cùng Santa tháo những chiếc nhẫn lấp lánh ra sau buổi biểu diễn.
Đôi bàn tay xinh đẹp với những món trang sức sáng bóng đó lướt trên đôi chân anh, nắm lấy bắp đùi trơn mịn. Anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay cậu hàm ý trấn an. Đôi tay này đã thao túng cực khoái của anh không biết bao nhiêu lần, móng tay được cắt tỉa gọn gàng để không làm xước nội bích mỏng manh. Một ngón tay điêu luyện thăm dò, ma sát vách tràng. Ngay sau đó ba ngón tay cắm vào, tích cực đem nơi nhỏ bé nới rộng ra.
Rikimaru không kìm nén được tiếng thở dốc cùng âm thanh nức nở trong cổ họng. Dù đã cùng cậu làm rất nhiều lần, phía sau anh vẫn chật cứng như lần đầu tiên. Anh dang rộng hai chân, cố gắng thả lỏng bản thân. Santa cúi đầu xuống hôn hôn lên đôi môi ngọt ngào của anh, lại vỗ nhẹ đùi anh, ý bảo không sao cả.
Ba ngón tay dính đầy kem bôi trơn, ma sát thành âm thanh nhóp nhép. Nhưng điểm G ở bên trong cứ bị cậu mơn trớn mãi, hoàn toàn là ý tứ khiêu khích. Rikimaru bị cảm giác ngứa ngáy bên trong làm cho khó chịu. Anh vừa ngẩng đầu dậy, cho dù không nói, Santa cũng biết anh muốn gì.
Santa hôn lên mí mắt tinh tế ửng hồng, lại hôn lên chóp mũi đã sớm rịn một tầng mồ hôi của anh, cuối cùng cậu dừng lại trên phiến môi mềm mại. Lưỡi cậu cuốn lấy lưỡi anh, rồi liếm nhẹ môi dưới của anh. Trái với những dịu dàng của đôi môi, tốc độ cùng lực tay của Santa đột ngột tăng nhanh, điên cuồng nghiền ép nội bích đang co bóp. Rikimaru ngửa cổ rên rỉ, nhưng lí trí cuối cùng khiến anh nắm lấy cổ tay cậu, đưa cậu bao cao su giấu dưới gối.
Thanh âm của anh nghẹn ngào đứt quãng rằng đã nới lỏng đủ rồi, không sao cả. Santa không nghĩ Rikimaru lại giấu bao cao su dưới gối, gương mặt thoáng ngại ngùng nhìn anh. Cậu tự mình đeo vào rồi xoa dung dịch bôi trơn lên.
Rikimaru cho rằng anh và cậu đã làm quá nhiều lần như vậy, cơ thể tự nhiên sẽ dễ dàng tiếp nhận được vật có kích thước to lớn bẩm sinh của cậu. Nhưng sự thật đã chứng minh rằng anh đã đánh giá quá cao bản thân. Cự vật từng chút từng chút xâm nhập, giống như xé rách từng lớp vân da non mềm. Cảm giác bị nhét đầy đau đớn hòa lẫn khoái cảm được thỏa mãn khi phần đỉnh đầu chạm đến địa phương nhạy cảm sâu bên trong làm cho tâm lý của anh choáng ngợp. Mấy đầu ngón chân co quắp lại trong tiếng thổn thức. Anh nắm chặt lấy ga trải giường, thân người dướn lên trên, giống như muốn chạy trốn khỏi sự trấn áp của Santa.
Nhưng cậu sao có thể để anh chạy thoát chứ? Bàn tay to lớn nắm lấy chiếc eo thon gầy của anh, giống như ghim chặt anh xuống giường, hạ thân điên cuồng ra ra vào vào. Nông sâu thay phiên, mỗi nhịp thúc của cậu làm thần hồn anh điên đảo.
Cả người cậu đè lên anh, tìm kiếm môi anh mà hôn lên. Đầu ngực bị ngậm mút sưng đỏ giờ ma sát với bàn tay thô ráp. Rikimaru run rẩy trong khoái cảm. Anh không nhịn được những tiếng rên rỉ ngâm nga ngọt nị, mỗi âm thanh thoát ra từ khuôn miệng xinh đẹp ấy đều như liều thuốc kích thích Santa.
Da của Rikimaru rất trắng, lại dễ ửng đỏ. Tai anh đỏ bừng lên, gò má ửng hồng, cả cơ thể chi chít dấu hôn ngân giống như tôm luộc đỏ hồng. Nước mắt, nước bọt, mồ hôi túa ra như tắm. Rikimaru mơ hồ nghĩ rằng mình Santa làm đến tan thành nước nhưng người anh càng lúc càng nóng rực như lửa thiêu.
Santa thể lực rất tốt, vừa ôm eo anh chạy nước rút, vừa cúi đầu nhẹ nhàng nói bên tai anh những lời yêu thương ngọt ngào. Vành tai nhạy cảm của Rikimaru như được rót mật, giọng nói hơi khàn vì khoái cảm dâng trào làm anh tê dại.
Anh chẳng biết trong lúc hỗn loạn mình đã nói những gì, là tiếng Nhật, tiếng Anh, tiếng Bồ Đào Nha hay tiếng Trung nữa.
"Santa~"
Đó là điều duy nhất Santa nghe được hoàn chỉnh.
Những ngọn lửa nhỏ đốt cháy những cọng rơm khô, bốc lên ngọn lửa lớn vụt sáng thắp rạng bầu trời đêm.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro