Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Truyền thuyết kể rằng, mỗi lần những hạt mưa tí tách rơi hòa trộn với những giọt nước mắt của nàng tinh linh bé nhỏ. Những người lữ khách đã từng đi qua khu rừng Sagano bất tận, chắc hẳn ai cũng sẽ thấy bóng hình của một chàng tinh linh nước bé nhỏ, cậu ngồi lặng lẽ dưới chân tượng thần, im lặng lắng nghe nhưng tâm nguyện không lời.


Dân làng kể rằng cậu ở đấy rất lâu rất lâu rồi, cậu chờ một người thanh niên mang những câu chuyện phiêu lưu về vùng đất này. Cậu tinh linh nước không có ký ức, không có thân nhân, sinh ra là tinh hoa của nước, hậu duệ của thần linh. Dưới ánh trăng vằng vặc, chiếu xuống mặt nước gợn sóng phản chiếu một đường cong hoàn mĩ, một thiếu niên anh tuấn mang cả nhiệt huyết của thời trẻ cầu nguyện với dòng suối trong veo. Tinh linh lẳng lặng từ xa nghe lời cầu nguyện của chàng trai, cậu tò mò hiện thân giữa dòng cuối, bất chợt hứng thú với sinh mệnh nhỏ bé mà đẹp đẽ vô cùng này. Tinh linh đưa ngon tay vô hình chạm lên gò má của người thiếu niên. Sương đêm phủ lên những tán cây mờ mờ ảo ảo như một bức màn sa châu báu đắt giá đọng lại trên mặt người thiếu niên, cái giá lạnh của nó khiến chàng sực tỉnh, ngẩng đầu, đối diện với nàng tinh linh nhỏ bé.


" Em có thể thực hiện nguyên vọng của tôi chứ" Tinh linh nhỏ ngơ ngác với câu hỏi đột ngột ấy, nhưng em không trả lời chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Thiếu niên nhìn nàng rồi hài lòng rời đi.Em nghe được rằng tên chàng là Sanzu Haruchiyo, em háo hức chờ chàng ở cạnh dòng suối mem theo bìa rừng. Những ngày hôm sau, chàng thiếu niên mang những câu chuyện phiêu lưu tới với tinh linh bé nhỏ. Câu chuyện về vị Vua của một vương quốc mang trong mình vì thần hắc ám, câu chuyện về chiến tranh và cả câu chuyện về chàng - người hầu cận trung thành của Vua, trong mắt chàng em thấy gì đó điên cuồng, một cái gì đó chứa đầy dục vọng nhìn về phía em . Tinh linh tò mò hào hứng nhìn ngắm thế gian qua lời kể của thiếu niên, mang theo tình yêu thuần khiết, ngây thơ của mình. Nhưng em không biết rằng thiếu niên kia đã chỉ muốn giam cầm em trong vòng tay của hắn. Hắn sợ rằng nếu Vua đến vùng đất này, hắn sẽ mất em.


Ánh trăng vụn vỡ chiếu rọi xuống dưới dòng nước lạnh ngắt, thiếu niên trở về mang theo sự lạnh lẽo. Hắn cầm tay em kéo em ra khỏi cánh rừng, nhốt em vào trong một căn phòng không có ánh sáng. Mỗi ngày trôi qua bên cạnh em chỉ còn có bóng tối và sự chiếm hữu của hắn. Mỗi ngày hắn đều đến thăm em, rỉ tai em về thế thế giới ngoài kia, nói với em những lời yêu thương. Còn em mỗi ngày đều chìm trong sự u buồn.

Một ngày như bao ngày khác, em ở trong phòng nhìn ra đã thấy trời tối đen như mực. Tiếng mở cửa làm em giật mình, hắn nhẹ nhàng ôm em vào lòng, đôi cánh trắng của em được ánh trăng tô điểm tạo nên một khung cảnh mĩ lệ động lòng người. Hắn buộc chặt em bằng một sợ dây xích vào chân, trên người em tràn đầy những vết hoan ái mà hắn tặng. Một thiên thần trong sáng như em nào biết dục vọng của con người là gì. Sự thuần khiết của em chính là thuốc dẫn khiên con sói điên như hắn càng điên cuồng vấy bẩn em. Đôi mắt xanh tràn đầy hy vọng ngày nào chỉ còn lại đây một mảnh u buồn. Bức tranh diễm lễ hắn dành tặng riêng em. 

" Em có hận tôi không, Takemichi?"

Em im lặng  trong vòng tay hắn, khẽ lắc đầu. Hắn cũng đâu muốn giam cầm em, nhưng chỉ có vậy em mới dựa dẫm hắn, mãi mãi ở bên hắn. Ánh trăng chiếu  qua khẽ cửa chiếu lên khuôn mặt của tinh linh nhỏ. Hắn đặt lên môi em một nụ hôn ngọt ngào

" Em cùng tôi hòa tấu khúc đau thương nhé, Takemichi. Tôi yêu em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#santake