Nguyệt sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Au: từ từ nghe tiếp nha OAOb !

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi ở trên cao, ai nhìn cũng thấy

Cao cao hất mấy, thống lĩnh trời đêm

Bừng sáng liu xiu tỏ lòng dân quốc

Lạnh hơn đế quốc loài người ngẩn ngơ


Nhìn em thẩn thơ vì sao mới đến

Trong em khác hẳn với những kẻ kia

Đứng ở bên tôi ngây thơ, lạ hoắc

Nhìn em như thể đã biết tôi lâu

Mồm miệng chất chiu ánh sao bùng nổ

Em nhìn đặc sắc hơn là cả tôi

Tôi thương em rồi phải biết sao đây? 

-----------------------------------------------------------------------------------------------------

...: A! Đây là lời của trăng đúng không ạ?

Au: Chính xác!

...: Vậy là trăng cũng mến vì sao đó từ lần đầu kia mà

Au: Thì đó.

...: Nhưng vẫn không thể hiện được là sao ạ? không lý hết rồi sao?

Au: Ơ! Đâu có nghe tiếp này.

---------------------------------------------------------------------------------------------------

Nhưng mà em ơi! Lòng trăng lạnh lắm

Chả nà thể hết cái lòng yêu em

Thấy sao trời đêm thay nhau tỏa sáng 

Nhìn em hiu hắt lòng mình quặn đau

Muốn trao vài câu cho em đừng tủi

" Tôi thương em lắm nên hay vui lên!"

Nhưng hàng dặm ánh sao chia ta xa ngã

Tay chẳng thể nắm dù rất gần nhau


Chỉ mong trăm năm

Sao rơi trăng chết

Để ta hóa kiếp mà đến bên nhau

Mà sao tôi quên bát canh Mạnh Bà 

Làm em quên mất thân này thì sao?


Dù trăm năm sau hay thiên liên kỉ

Sao cũng chỉ hết trăng cũng chẳng đi

Linh hồn hai ta chẳng bên nhau được

Trăng cao, sao khóc phải biết làm sao

Em đến từ đâu? Làm lòng trăng quạn

Sao em tàn nhẵn bước tới nơi đây


"Tôi xin em, trăng yêu em lắm

dù biết mình chẳng thể nắm tay nhau.

Em là ánh trăng trong trăng tỏ nhạt

Thương nhưng chẳng dám

Xin lỗi em sao!"

---------------------------------------------------------------------------------------

...: Vậy nếu một ngày trăng chết thì sao ạ?

Au: Vì sao lại chết chứ?

...: vì quá thương nhớ người kia.

Au: Dù có vạn kiếp trương sinh. Trăng sẽ chẳng tàn hay hóa tà ma. Dù có trăm kiếp khiếp mang lòng hai người lạ chẳng thể cùng nhau. 

...: Sao lại không? Vẫn sẽ được thôi! Em chắc chắn đấy! 

Au: Em biết không? Sao và Trăng là hai người cùng giới đấy

...: Em hiểu vì sao ngàn kiếp không thể yêu nhau rồi.

Au: Chữ đồng tính. Đau lắm em ơi...


_End_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tsukiyama