Thành quả ngọt ngào

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giai đoạn ban/pick của trận tie-break bắt đầu, cả hội trường im phăng phắc.

Tâm trạng căng thẳng từ dưới khán đài lan tới tận lên sàn đấu, Lưu Thế Thế ngồi ở rìa không ngừng rung đùi, muốn giải tỏa cảm giác đó. Hắn nghĩ rằng đồng đội có thể cũng sẽ hơi căng thẳng, kết quả vừa nhìn lên, liền nhìn thấy hai khuôn mặt lạnh tanh.

Một khuôn mặt là Thẩm Mạn thì chẳng lạ gì nữa—nhưng người còn lại là Từ Chu Dã.

Từ Chu Dã không còn nụ cười xán lạn tươi rói như mọi ngày nữa, trên mặt không cảm xúc, cậu đang bàn bạc với huấn luyện viên xem nên chọn tướng nào, ngữ điệu bình tĩnh như thể đang bàn xem tối nay ăn gì. Đây là lần đầu tiên hắn tham gia trận chung kết, Từ Chu Dã cũng vậy, Lưu Thế Thế vốn tưởng rằng Từ Chu Dã ít nhất cũng sẽ căng thẳng như trận đầu tiên kia, nhưng không hề.

Không những thế, còn có một loại bình thản như thể đã tham gia trăm ngàn trận.

Chẳng biết tại sao, bộ dạng này của Từ Chu Dã lại khiến tâm trạng căng thẳng của Lưu Thế Thế cảm thấy ổn định hơn, hắn hít sâu một hơi, bình ổn lại cảm xúc đang dao động.

Tiềm lực của Từ Chu Dã, ai cũng có thể nhìn ra, chỉ cần từng đấu với cậu thì đều có thể lĩnh giáo được ý thức và thao tác gần như đạt tới mức đỉnh cao ấy. Dương Sơn Hạ trước kia luôn cho rằng đi rừng của Tần Nhất Tinh trong HCC mà đứng thứ 2, không ai dám đứng thứ nhất, nhưng bây giờ, hắn vậy mà lại cảm thấy sức mạnh thống trị khiến người ta nghẹt thở này trên người Từ Chu Dã.

Một đối thủ như vậy, không ai dám coi nhẹ.

"Trận quyết định." Tần Nhất Tinh lạnh lùng nói, "Lên đi."

Trỏ chuột của hắn di chuyển, khóa lại Hôi Tẫn Chi Tâm—là một nhân vật vừa ra đời đã khóa mục tiêu một đối thủ nào đó, người bị khóa mục tiêu sẽ nhận sát thương của nó gấp bội.

Bị Hôi Tẫn Chi Tâm khóa mục tiêu, chỉ có hai kết cục, hoặc nó chết, hoặc mục tiêu tử trận.

Giống như cảm xúc của Tần Nhất Tinh vậy.

Mà đoàn huấn luyện viên của ACE trong trận này, đã dành vị trí counter (phản kích) cuối cùng cho Từ Chu Dã.

Vị trí này có thể chọn ra một tướng khắc chế tương đương với đội hình của đối thủ, đương nhiên, điều kiện tiên quyết để có thể thể khắc chế là, tướng mà bạn biết phải đủ nhiều, nếu không đối thủ có thể cấm đi tướng sở trường của bạn trong giai đoạn cấm/chọn.

Thẩm Mạn sớm đã biết rằng hồ tướng của Từ Chu Dã rất sâu, hắn vốn cho rằng Từ Chu Dã sẽ chọn một tướng nghiêng về hồi đầu của trận để nhanh chóng kết thúc trận đấu, nhưng không ngờ cậu lại chọn Vạn Tượng Nữ Vương Tina, gọi tắt là Vương Nữ, một tướng hồi cuối của trận dựa vào việc thu thập linh hồn để tăng thêm vĩnh viễn tốc độ tấn công.

Vị tướng này, có cơ chế không khác gì Hôi Tẫn Chi Tâm, nhưng phong cách lại nóng nảy hơn, chỉ cần để nó sống tới hồi cuối của trận, nó sẽ nấu sạch các tướng ADC* như nấu cám.

*后排 (nguyên văn): hàng sau, chỉ các tướng ADC (Attack Damage Carry), có sức tấn công và khả năng vận chuyển đường dài tốt, thường được bố trí ở hàng sau của đội hình.

Đối diện với Hôi Tẫn Chi Tâm của Tần Nhất Tinh, Từ Chu Dã không hề tránh né hay lùi bước, ngược lại còn đương đầu thẳng thắn với chông gai, lựa chọn Vương Nữ để lấy đá chọi đá.

"Từ Chu Dã còn biết chơi Vương Nữ?" Kinh ngạc nhất đương nhiên chính là đối thủ TKR, Dương Sơn Hạ ngạc nhiên nói: "Tên này rốt cuộc còn giấu bao nhiêu tướng sở trường nữa vậy."

Xạ thủ sờ sờ mũi: "Sao chưa thấy hắn chơi bao giờ nhỉ."

Không chỉ trong trận đấu tập, ngay tới cả đấu rank Từ Chu Dã cũng chưa từng dùng tướng này, chắc chắn là vương bài mà ACE cố ý giấu nhẹm.

"fest chọn Vương Nữ kìa, trước kia trong vòng đấu bảng, hình như chưa từng thấy cậu ấy chơi qua." Bình luận viên số 1 kinh ngạc nói, "Khóa rồi—-"

"Thật bất ngờ, để chúng ta xem họ rốt cuộc còn giấu bao nhiêu vũ khí bí mật nữa đây." Bình luận viên số 2 tiếp lời, "nine cũng chọn tướng sở trường của mình, làm cho mọi người thật mong đợi màn phát huy của hai bên quá đi."

"Hắn ta thật sự biết chơi sao?" Dương Sơn Hạ vẫn có chút không tiếp thu nổi chuyện này, vị tướng này rất khó chơi, ở phiên bản này mặc dù có thể dùng được, nhưng tỉ lệ thắng trong những trận đấu cấp cao không hề cao.

Tần Nhất Tinh không đáp.

Dương Sơn Hạ nói: "Không phải là cố chọn đấy chứ."

Tần Nhất Tinh: "Đừng coi nhẹ đối thủ của cậu."

Dương Sơn Hạ than vãn: "Em nào dám coi nhẹ hắn chứ." Hắn sớm đã được trải nghiệm sự đáng sợ của Từ Chu Dã trước đó rồi.

Trong lúc trò chuyện, trò chơi đã bắt đầu.

______

Bản đồ dung nham.

Đây là một trận ngang sức ngang tài, cả khán phòng đều theo dõi sát sao trận đấu.

Điều hòa trong nơi thi đấu để nhiệt độ rất thấp, nhưng trên trán Thẩm Mạn vẫn đổ mồ hôi lạnh.

Thông thường trong khoảng 30 phút là trận đấu đã kết thúc rồi, nhưng giờ đây đã gần 40 phút, tuyển thủ hai bên sớm đã mua sạch thanh trang bị. Hỏa trì đã lặp lại tới lần thứ tư, sắp xuất hiện hỏa trì thứ năm tới nơi rồi, nhưng bọn họ ăn tới 3 lần buff hỏa trì vẫn không có cách nào để kết thúc trận đấu.

"Hỏa trì sắp xuất hiện lần nữa rồi, nếu bọn họ lộ diện ở hỏa trì, chúng ta liền giết Xà." Là chỉ huy của đội, chỉ trong trận đấu Thẩm Mạn mới nói nhiều nhất, hắn bình tĩnh phân tích thế cục, "Triệu Nhuy, cậu đi với Lưu Thế Thế thám thính Xà Vương."

"Được." Triệu Nhuy trả lời.

"Chiêu thức đồng bộ của hai người đường dưới bên họ, thời gian còn 1 phút rưỡi nữa, không kịp tới tiếp ứng." Giọng nói Từ Chu Dã ổn định, "Cooldown chiêu thức của rừng giữa và trên đều đã full, mọi người cẩn thận.

*cooldown (cd): hồi chiêu

"Ừm." Thẩm Mạn, "Đợt này tôi mua được mạng rồi, có thể đánh." Trong Phế Thổ Chi Tâm, khi trận đấu vượt quá 30 phút thì sẽ xuất hiện công năng hồi sinh, cũng đồng nghĩa nếu như nhân vật chết đi, có thể lập tức dùng tiền xu để mua mạng.

"Theo sát đội." Từ Chu Dã nói, "Lưu Thế Thế anh clear xong đường đó thì quay về, tốc biến về đây, phía bên Tam Thảo có nhãn vị của chúng ta, bọn họ không làm gì được đâu."

Thẩm Mạn nhìn lên bản đồ thu nhỏ, vừa hay nhìn thấy pháp sư bên TKR để lộ đầu ở đường dưới, hắn hơi cau mày, quyết đoán ra lệnh: "Rush (bứt tốc) Xà Vương, chúng ta đánh nhanh gọn."

Bình luận viên số 1 kinh hô: "Ra rồi ra rồi, ACE rất quyết đoán đánh Xà Vương!" Xà Vương có thể nói là nhân tố quyết định của hồi sau của trận, rất quan trọng, không thể lơ là cảnh giác. ACE đã chuẩn bị hoàn tất, Thẩm Mạn chỉ lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều bắt đầu dốc toàn lực.

Tốc độ của dã quái mang trang bị rush cấp cao cực nhanh, đợi tới khi TKR nhận ra, Xà Vương chỉ còn lại nửa thanh máu.

Bình luận viên số 2: "Top của TKR tốc biến tới rồi, còn kịp không đây!"

"nine vào trận, quá đẹp—đánh một chiêu lớn trúng slow, slow nguy rồi!!!"

Không hổ là anh lớn đi rừng của HCC, thao tác của Tần Nhất Tinh cũng đạt tới mức đỉnh cao, sau khi nhìn thấy ACE ra tay lại có thể ở trong khu ACE hạn chế tầm nhìn mà xuất ra một chiêu xuyên map cực chính xác, đánh trúng vào Thẩm Mạn trước đó đã bị hắn chỉ điểm mục tiêu, gây ra sát thương gấp đôi. Thẩm Mạn bị Hôi Tẫn Chi Tâm đánh trúng một chiêu lớn, giống như một miếng bơ bị nướng trong nhiệt độ cao, nhanh chóng tan chảy.

Fan của ACE chứng kiến một màn này liền phát ra tiếng kinh hô, dường như tất cả đều hít ngược vào một ngụm khí lạnh.

"Không đánh được nữa rồi??? Không đúng—fest đánh vào tận hàng sau của TKR rồi, hàng trước của TKR căn bản không ngăn nổi cậu ta—"

Vương Nữ với những kĩ năng liên tiếp giống như cái tên của nó vậy, trở thành vị vua của toàn trận, con dao hai lưỡi trong tay nó nhẹ nhàng cắt đứt cổ của xạ thủ TKR, cơ thể yếu ớt của xạ thủ ở trước mặt kĩ năng bạo phát của Vương Nữ, kiên trì không tới 3 giây liền bốc hơi.

Tiếng kêu thét hung bạo của ADC, đây chính là sự đáng sợ của lối chơi chủ lực rừng, xạ thủ ở trước mặt ông lớn hồi cuối trận cũng không sống nổi 2 giây.

Từ Chu Dã không hề nương tay, điều khiển Vương Nữ đáng sợ với sức sát thương khủng bố, hướng tới nạn nhân tiếp theo mà giơ ra nanh vuốt ác quỷ.

"Chờ đã, slow chưa chết, slow chưa chết!!Cậu ấy mua mạng rồi, đồng đội vẫn chưa theo kịp tiết tấu của nine—slow lại đứng dậy rồi!!"

Những thao tác liên tục khiến tiếng hò hét của bình luận viên không ngừng vang lên.

Kết cục thua cuộc vốn tưởng đã định lại hoàn toàn xoay chuyển trong chớp mắt, Thẩm Mạn vác theo thanh máu thê thảm bò dậy từ mặt đất, mọi người đều biết Tần Nhất Tinh nhất định sẽ tranh thủ lúc hắn chưa hồi máu chém chết hắn lần nữa, với tư cách là một trợ thủ, Triệu Nhuy dốc hết sức để khống chế Tần Nhất Tinh, định cho Thẩm Mạn cơ hội tạm nghỉ một lát, tuy nhiên hắn chỉ có thể quản được một người, nếu như lúc này lại có thêm người khác bồi thêm sát thương, Triệu Nhuy cũng lực bất tòng tâm...

Khoảnh khắc ấy, Triệu Nhuy căng thẳng tới mức gần như muốn nôn mửa, hắn dính chặt mắt vào màn hình, tay cầm chuột cũng đang phát run, thời gian lúc ấy trở nên dài đằng đẵng, mỗi một động tác của nhân vật trên màn hình đều trở nên chậm chạp, hắn nhìn nhân vật của Thẩm Mạn mang theo thanh máu gần cạn, thực hiện những thao tác cực hạn, Thẩm Mạn dừng lại ở ranh giới di chuyển, trèo qua sau bức tường dày, thoát chết trong gang tấc—Vậy mà không một ai có thời gian tới cản hắn! Tần Nhất Tinh bị Triệu Nhuy khống chế chỉ có thể giương mắt nhìn Thẩm Mạn chạy mất.

Nhìn lại, mới phát hiện các tướng hàng sau của TKR lúc này cũng không khác trạng thái của Thẩm Mạn là bao, bị Vương Nữ đáng sợ của Từ Chu Dã làm mắm sạch, xạ thủ bên TKR không cứng mạng như Thẩm Mạn, vừa mua mạng sống dậy đã lần nữa bị Từ Chu Dã giết chết, căn bản không giúp nổi Tần Nhất Tinh tiêu diệt Thẩm Mạn.

______

Điểm khác biệt lớn nhất của xạ thủ và pháp sư, đó là nó chỉ cần còn sống là có thể tấn công, không cần đợi kĩ năng cooldown, mỗi lần nhấn A, đều là vũ khí mạnh mẽ nhất.

Vậy nên bất kì trận chiến đồng đội nào, chỉ cần xạ thủ còn sống là sẽ có cơ hội thắng.

Trong bụi cỏ, Thẩm Mạn nhanh chóng dùng dã quái để hút máu, ổn định lại thanh máu, lúc quay trở lại chiến trận lại biến thành một cỗ máy tấn công đáng sợ, hắn giới hạn vùng di chuyển, không có chiêu thức di chuyển, Hôi Tẫn Chi Tâm căn bản không thể nào tiến vào, vừa phải kéo dài thời gian chống trụ để chờ đồng đội tới, vừa bị đạn xuyên qua đầu, hỏa lực bay ra tứ tung—-lại nhấn thêm một phím Q, khiến toàn bộ đạn găm vào thân thể Hôi Tẫn Chi Tâm nổ tung.

Hôi Tẫn Chi Tâm phát ra tiếng thét thảm thiết, ngã trên đất.

Như vậy vẫn chưa đủ.

Hôi Tẫn Chi Tẫm vẫn có thể mua mạng, đúng thời khắc sống dậy, Triệu Nhuy thủ sẵn bên cạnh Thẩm Mạn dùng kĩ năng của hắn khống chế chặt chẽ Hôi Tẫn Chi Tâm vừa hồi sinh, chỉ trong thời gian chưa đầy 1 giây, nhưng Thẩm Mạn không hề lãng phí cơ hội, bắn mấy phát giết chết Tần Nhất Tinh.

Hôi Tẫn Chi Tâm mặc trên mình áo giáp diễm lệ cùng sáu trang bị cấp cao "bùm" một tiếng nổ tung trên màn hình—đó là hiệu ứng tử trận của hắn, tuy nhiên lúc đó lại nhìn như một màn pháo hoa chúc mừng thất bại đầy mỉa mai vậy.

Khoảnh khắc màn hình lần nữa hiện lên màu trắng đen, Tần Nhất Tinh biết rằng mọi chuyện đã kết thúc rồi.

Hắn nhìn thấy Thẩm Mạn vừa tiêu diệt hắn đang thong dong truy sát những đồng đội cạn máu còn lại của mình, Từ Chu Dã điều khiển Vương Nữ, ngẩng cao cái đầu đẹp đẽ, như một vị vua đang tìm kiếm chiến lợi phẩm của bản thân, bước qua từng cỗ từng cỗ thi thể một, ngồi lên vương vị thuộc về nó.

Tần Nhất Tinh nặng nề nhắm mắt lại, chờ đợi tiếng "thua cuộc" chói tai vang lên.

Sự lật ngược tình thế đầy bất ngờ, cùng với những thao tác tuyệt đỉnh, đã đưa trận đấu này đạt tới cao trào.

Khoảnh khắc Thẩm Mạn đổ gục, các fan của ACE đang than thở, tiếc nuối với thất bại, chỉ ngay sau đó thôi liền bị thao tác của Từ Chu Dã làm cho kinh ngạc há hốc mồm, phát ra những tiếng hò reo nồng nhiệt.

Fan của TKR cũng như chơi tàu lượn siêu tốc, vốn tưởng rằng kết cục của Thẩm Mạn đã định, nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện Từ Chu Dã giết người như rạ, khiến tâm trạng đang lâng lâng như đu dây tụt xuống mặt đất.

Từ Chu Dã giết tới tận hàng sau, băm nhừ xạ thủ của TKR—

Mà Thẩm Mạn lúc đó, nhờ có sự quấy rối của Từ Chu Dã mới có cơ hội sống sót.

Tình thế xoay chuyển hoàn toàn.

Hai chữ [Thắng lợi] cùng với âm nhạc rộn rã hiện lên màn hình.

Bình luận viên lộ ra nụ cười nồng hậu: "Chúng ta cùng chúc mừng ACE, đã đạt được quán quân giải mùa hè!"

"Đây là chức quán quân giải mùa hè thứ hai của ACE." Bình luận viên còn lại có chút cảm động, "Cách 3 năm lại được nâng cúp lần nữa!Chúng ta cùng trông chờ vào lần gặp gỡ tiếp theo tại giải cúp liên đoàn thế giới.!"

Người hâm mộ của ACE cực kì vui mừng, ra sức vẫy bảng đèn tiếp ứng và biểu ngữ trong tay, tiếng hò hét tên ACE của bọn họ như những đợt sóng, dạt vào đôi tai còn đang đeo tai nghe.

5 thành viên của ACE tháo tai nghe xuống, chậm rãi bước lên trung tâm sân khấu.

Dưới khán đài, chiếc cúp mạ vàng lấp lánh dưới ánh đèn rực rỡ. Pháo giấy đầy màu sắc rơi xuống từ không trung, đậu lại trên tóc, trên vai của họ, giống như đang trao vương miện cho nhà vua vậy.

Năm người dùng tay nâng cúp, cùng lúc chậm rãi giơ cao, hoàn thành nghi thức nâng cúp không hề dễ dàng để đạt được này.

"AAAAAA!!!Quán quân của chúng ta!!!"

"ACE!ACE!ACE!"

"Chúng tôi mãi yêu các cậu—"

Phần bình luận trong livestream, chẳng còn những comment kì lạ như mọi ngày nữa, chỉ có một câu không ngừng xuất hiện, lấp đầy cả màn hình.

[Chúc mừng, ACE]

Chúc mừng ACE, giành được quán quân giải mùa hè, giành được tấm vé đầu tiên vào cuộc thi thế giới.

Nâng cúp xong, là tiết mục phỏng vấn.

Tuyển thủ xuất sắc trận cuối là Từ Chu Dã.

Từ Chu Dã bước lên bục, chị gái phóng viên đưa mic tới gần cậu, cười hỏi cậu lúc này muốn gửi lời tới ai nhất.

Từ Chu Dã chớp chớp mắt, cậu nói: "Tôi muốn gửi tới tôi của năm 15 tuổi một câu."

Phóng viên: "Ồ? Muốn nói gì vậy?"

Từ Chu Dã: "Ra quán net nhiều vào, luyện tập kĩ năng."

Chị gái phóng viên cười thành tiếng: "Sao lại nghĩ tới việc này?"

Từ Chu Dã nói: "Ha ha ha ha, chẳng phải là muốn bù đắp sự tiếc nuối sao."

....

Là một tuyển thủ esports, không có chuyện gì sướng hơn là thắng trận đấu cả, nếu như có, thì chính là thắng trận trước đối thủ không đội trời chung với mình.

Ân oán giữa ACE và TKR đã được 3 năm, 2 năm trước ACE bị đánh tới trở tay không kịp, còn bị fan mắng chửi, trải qua những ngày tháng không bằng chó lợn.

Tới nay bỗng nhiên lột xác, mọi người đều sướng không tả nổi.

Ngay tới quản lý cũng vậy, cảm động nói tối nay đi ăn bữa tẹt ga anh bao, mùa sau có hy vọng vào việc tăng lương rồi...

Mặc dù thi đấu cả tối rất mệt rồi, nhưng tâm trạng kích động đã lấn át hết sự mệt mỏi.

Mọi người tạm biệt những người hâm mộ nhiệt huyết, ngồi trên xe buýt bắt đầu thảo luận việc ăn gì.

"Từ Chu Dã, cậu chơi hay nhất, cậu quyết định!" Huấn luyện viên hiền từ nhìn Từ Chu Dã.

"Ăn đồ nướng đi." Từ Chu Dã giơ tay, "Em biết một quán cực kì ngon, đã đặt trước rồi."

"Được." Quản lý chuẩn bị hô đi, lại phát hiện trên xe thiếu mất một người, anh quét mắt một vòng, kì lạ nói, "Sao lại thiếu mất 1 người—Triệu Nhuy đâu?"

"Không phải cậu ấy đi vệ sinh sao?" Lưu Thế Thế nói, "Vẫn chưa quay lại à?"

Quản lý nghi ngờ nói: "Tầm này mà cậu ta dám đi vệ sinh?Không sợ bị người ta chặn ở nhà vệ sinh xin chữ kí sao?"

Thẩm Mạn: "..."

Quản lý: "Sao cậu lại tỏ ra như thế? Lẽ nào cậu từng bị rồi à?"

Thẩm Mạn lạnh lùng nói: "Mau gọi điện hỏi người ta còn sống không đi."

Quản lý "ờ" một tiếng.

Điện thoại thì gọi được, nhưng không ai bắt máy.

Quản lý lại gọi thêm hai cuộc nữa, cuối cùng mới có người nghe máy, anh khó hiểu nói: "Triệu Nhuy, cậu đang ở đâu? Cả đội đều đang đợi cậu đây này."

Triệu Nhuy bên kia ngữ khí có chút luống cuống: "Ò, em đây."

Quản lý nói: "Nhanh ra đây đi, đợi mỗi cậu thôi đó, chậm rề như thế, đi vệ sinh rớt xuống hố xí luôn rồi hả?"

Triệu Nhuy nói một tiếng "được".

Một lúc sau mới thấy hắn không biết từ xó nào chui ra, cả mặt đều đỏ lựng, thở hồng hộc ngồi xuống hàng ghế phía sau.

Quản lý nghi hoặc nhìn hắn: "Cậu làm gì thế?"

Triệu Nhuy vẻ mặt trốn tránh:"Có chút chuyện, chậm trễ chút."

Quản lý nói: "Chuyện gì thế?"

Thẩm Mạn nói trúng tim đen: "Bạn gái cậu ta tới gặp đó."

Huấn luyện viên: "Hả?????"

Triệu Nhuy: "Hả—"

Quản lý nghi ngờ, còn Triệu Nhuy thì bất ngờ.

"Triệu Nhuy có bạn gái rồi?Không phải cậu chuyên yêu qua mạng à? Có thể chịu được con gái ngoài đời thực rồi sao?" Hứa Tiểu Trùng chọc trúng chỗ đau.

"Cậu mới chuyên yêu qua mạng!Đội trưởng, sao anh biết thế." Triệu Nhuy chột dạ.

Thẩm Mạn nhàn nhạt nói: "Cậu thu lại sợi tóc dài rơi trên vai xuống đi."

Triệu Nhuy: "..."

Mọi người:"..."

"Được rồi, lớn cả rồi." Quản lý thở dài, "Đi đi đi, bác tài, tới chỗ này đi, chúng tôi đi ăn đồ nướng."

Quản lý bao, mọi người đều thoải mải hơn chút.

Thẩm Mạn tìm một góc ánh sáng không quá rõ ngồi xuống, cầm bút chậm rãi chọn những món bản thân thích ăn.

Từ Chu Dã đỡ đầu nhìn qua, phát hiện một món rau cũng không có.

Thẩm Mạn chọn xong, chuyền qua cho Từ Chu Dã: "Nè."

Từ Chu Dã chọn mấy món rau rồi chuyền cho người tiếp theo.

Tâm trạng mọi người đều rất tốt, không khí vô cùng náo nhệt.

Thẩm Mạn rút điện thoại ra, lướt lướt vài cái, nhìn thấy dòng tít bọn họ đạt được quán quân giải mùa hè lên hot search. Nhấn vào hot search, dòng đầu tiên là Weibo mà Từ Chu Dã đăng, không có caption, là ảnh một chiếc cúp.

Nhìn qua, Thẩm Mạn tưởng là cúp lần này của bọn họ, nhưng nhìn kĩ lại, mới phát hiện không phải. Chiếc cúp trong ảnh rất thô sơ, nhìn qua giống như món đồ chơi của trẻ con.

Thẩm Mạn cau mày, hắn cảm thấy thứ này có một cảm giác quen thuộc tới kì lạ, hình như đã nhìn thấy đâu đó rồi, trong chốc lát không nhớ ra nổi.

Bình luận bên dưới cũng rất thắc mắc, hỏi Từ Chu Dã đăng chiếc cúp này là sao, hôm nay chiến thắng thì nên đăng ảnh cúp của giải mùa hè mới phải chứ, sao lại đăng món đồ chơi này.

Cho dù nhiều người hỏi như vậy, Từ Chu Dã không trả lời một dòng nào cả.

Đương sự đang ngồi kế bên, Thẩm Mạn trực tiếp hỏi: "Weibo cậu đăng chiếc cúp này là sao?"

Động tác rót bia của Từ Chu Dã ngưng lại, nói: "Ờm..."

Thẩm Mạn hỏi: "Không tiện nói à?"

"Cũng không phải." Từ Chu Dã cong khóe mắt, cười đầy ngọt ngào, "Chính là động lực chơi game của em."

Thẩm Mạn: "Hửm?Chơi game cũng cần động lực sao?"

Từ Chu Dã: "Dạ?Vậy đội trưởng tại sao lại chơi game?"

Thẩm Mạn im lặng một lát: "Chơi cũng được, nên tiếp tục chơi thôi."

Từ Chu Dã: "..." Nếu Thẩm Mạn mà chỉ là "cũng được", vậy cả HCC chẳng mấy người dám nói bản thân chơi giỏi hết.

"Cậu thì sao?" Thẩm Mạn hỏi ngược lại Từ Chu Dã, "Động lực của cậu là gì?"

Từ Chu Dã không trực tiếp trả lời, ánh mắt sáng rực nhìn Thẩm Mạn.

Thẩm Mạn nghi hoặc: "Nhìn tôi làm gì?"

Từ Chu Dã thu lại ánh nhìn, ẩn ý cong cong đuôi mắt: "Bởi vì thích chơi game."

Thẩm Mạn: "Ờ."

Lý do thích chơi game này thực ra rất hợp lý, cơ duyên gia nhập vào giới esports phần lớn đều là vì yêu thích. Yêu thích mới khiến người ta có động lực chịu đựng sự huấn luyện khô khan ngày qua ngày, yêu thích mới có thể khiến người ta có dũng khí chống chọi với cảm giác mất mát nặng nề khi ngã từ đỉnh cao xuống đáy vực...

Ta tự mình nở hoa, cũng tự mình tàn úa, ánh dương và băng tuyết đều khoác lên ta bộ áo bào đăng quang—đây là câu nói của một vị tướng trong game, Thẩm Mạn rất thích.

____________________

Thẩm Mạn: Tại sao mọi người lại chơi game?

Triệu Nhuy: Bởi vì có thể hóng hớt nhiều chuyện

Lưu Thế Thế: Bởi vì thành tích học hành không tốt

Hứa Tiểu Trùng: Bởi vì chỉ cần ngồi một chỗ

Từ Chu Dã: Bởi vì anh

Thẩm Mạn: O.O

Trans by Dí.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro