Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------2h sáng nhà Naruto---------

"Everytime I trade my soul because of you...If you wanna be in my way cuz of me.."

Tiếng nhạc chuông nhẹ nhàng vang lên, Naruto liếc sơ qua tên người gọi rồi bắt máy.

- Alo! Chào anh Hyuga-san!

- Alo! Chào em Ramen-sensei..xin lỗi vì gọi cho em muộn như vậy..

Giọng nói dịu dàng của Neji vang lên.

- Không có gì!

- Anh nhận được bản thảo về truyện mới của em rồi! Anh nghĩ có thể xuất bản chúng đấy!

- Vâng, cảm ơn anh Hyuga-san!

- Cái này hay là do em nên viết nên không cần phải cảm ơn đâu, với lại gọi anh Neji là được rồi..

- Ừm..tạm biệt anh..Neji-san!

"Tút..tút..tút"

Naruto tắt máy rồi liếc nhìn đồng hồ treo tường, "Đã muộn như vậy rồi sao?" cậu thầm nghĩ. Đưa tay tắt chiếc laptop yêu quý của mình, cậu tháo mắt kính ra rồi nằm vật ra giường, chìm vào giấc mộng đẹp.

-----------10h30' tại nhà Naruto--------

"Cạch..Cạch"

- Naruto, dậy đi con! Hôm nay chúng ta có cuộc hẹn quan trọng, con nhớ chứ?

- Vâng, con dậy rồi...

Naruto uể oải ngáp, tay mò mẫm kính của mình rồi đeo lên, lết thân hình mệt mỏi của mình vào nhà vệ sinh. Mười phút sau, Naruto bước ra rồi ngồi xuống chỗ bàn làm việc của mình, trên mặt bàn đã có một bữa sáng thanh đạm do Kushina làm, cậu cười nhẹ rồi bắt đầu chậm rãi ăn.

Sau khi ăn xong, cậu dọn dẹp rồi bê khay thức ăn xuống dưới nhà, Kushina nhìn khay thức ăn không còn thừa chút gì thì khẽ cười hài lòng. Nhìn Naruto từ trên xuống dưới bà hơi nhíu mi sau đó ngoắt ngoắt Naruto lại chỗ mình rồi nói:

- Con lại đây một chút!

- Vâng!

Naruto đáp rồi ngoan ngoãn lại gần chỗ mẹ mình. Ngắm nghía hồi lâu, Kushina dứt khoát đưa tay tháo cặp kính cận của con trai mình xuống sau đó nói:

- Đôi mắt xanh to tròn của con không thể bị che bởi hai cái đít chai này được!

- Nhưng con bị..

- Hôm nay con đeo kính áp tròng đi!

- Vâng, nhưng con không c..

- Tí ta dẫn đi mua về mấy cặp để dành đi đâu mà dùng..với lại lên phòng để ta bôi cho ít phấn, mắt thâm quầng hết cả lên rồi, ta đã dặn đi dặn lại rồi chứ có phải không đâu!

- Vâng!

Naruto đáp rồi ngoan ngoãn để bà mẹ thân yêu của mình dẫn lên phòng, sau một hồi che xong quầng thâm và lựa xong quần áo, Kushina đưa con trai cưng của mình lên xe riêng của mình rồi kêu tài xế đến tiệm mắt kính nổi tiếng nào đó...

----Một lát sau tại tiệm mắt kính----

Nhìn thấy Kushina bước vào, một cô nhân viên khá xinh xắn nhanh chóng bước ra tươi cười niềm nở nói:

- Kính chào quý khách! Quý khách đến để lựa mắt kính hay đo độ mắt ạ?

Kushina chỉ vào Naruto đang đứng phía sau mình rồi nói:

- Đo lại mắt cho con trai tôi rồi chọn lấy cho nó mấy bộ kính áp tròng loại tốt nhất là được rồi!

- Vâng, thưa quý khách!

Cô nhân viên vui vẻ đáp rồi nhìn sang phía Naruto nói:

- Mời quý khách đi theo tôi ạ!

- Ừm!

Naruto lãnh đạm đáp rồi đi theo sau cô nhân viên kia.

Sau khi ngồi vào chỗ để chuẩn bị đo mắt, cậu từ tốn tháo mắt kính cận dày của mình xuống để lộ đôi mắt to xanh nhạt tĩnh lặng kết hợp với khuôn mặt hoàn mỹ, hàng mi cong cong, mũi cao, môi mỏng hơi mím, ba vệt râu mèo hai bên khẽ lay động.

Vẻ đẹp trai của cậu làm cô nhân viên thoáng ngây người ngắm nhìn "Má ơi, đẹp trai quá!". Thấy cô nhân viên kia không có tí động tĩnh gì, cậu khép hờ mắt lên tiếng:

- Mặt tôi có dính gì sao?

Cô nhân viên lúc này mới hoàn hồn, mặt đỏ bừng, lúng túng đáp:

- Xin..xin lỗi quý khách! Tôi sẽ bắt đầu đo ngay đây ạ!

- Ừm.

Sau khi đo và lựa loại kính áp tròng thích hợp xong thì cậu được các cô nhân viên xung quanh xúm lại thay nhau chỉ cho cậu cách sử dụng. Naruto không quan tâm lắm, cậu từ từ đeo kính áp tròng theo chỉ dẫn, sau khi đeo được một lúc thì cậu bắt đầu quen dần, ngắm nhìn mình trong gương từ đầu tới cuối một lượt Naruto khẽ cười nói:

- Cũng không tệ!

Tiếng xì xào thậm chí là hét lên của một số khách hàng và nhân viên nữ vang lên, Naruto biết họ đang nói về cậu nhưng cậu vẫn tiếp tục không quan tâm mà đi thẳng ra phía ngoài nơi mẹ cậu đang đợi. Kushina quay lại thấy bộ dạng con trai mình thì mỉm cười hài lòng, bà trả tiền rồi cả hai mẹ con nhanh chóng lên xe tới buổi hẹn.

——11h30' tại Snake's Restaurant——

Cả hai mẹ con Naruto vừa bước vào thì một nhân viên nam nhanh chóng đi ra đón tiếp hai người.

- Xin chào quý khách! Hai người đã đặt chỗ chưa ạ?

- Tôi có đặt chỗ rồi! Bàn số 106.

- Vâng, mời hai người theo tôi ạ!

Cả hai theo sau nhân viên nam đó vào phía trong, chẳng mấy chốc đã tới một bàn trống sang trọng, Naruto lịch sự kéo ghế cho mẹ mình ngồi trước rồi mới từ từ ngồi vào sau. Kushina lại cười thầm vì biểu hiện của con trai mình "Minato a~ anh sẽ không biết con trai chúng ta ga lăng thế nào đâu, mau kết thúc công việc bên Úc sớm đi rồi về với mẹ con em hắc hắc..hắc".

- Chào cậu Kushina-san/Kushina-chan!

Fugaku và Mikoto đồng thời lên tiếng chào hỏi.

- Chào hai cậu, Fugaku-san, Mikoto-chan!

Kushina lập tức đứng dậy mỉm cười chào lại hai người kia, Naruto cũng nhanh chóng đứng lên, lễ phép nói:

- Cháu chào hai bác ạ!

- Chào cháu Naruto!

Fugaku cười nói.

- Chào cháu Naruto-chan! Cháu càng lớn càng đẹp trai nha~

Mikoto nhìn Naruto với đôi mắt long lanh, dịu dàng nói.

- Cháu cảm ơn ạ!

Naruto cười tươi đáp rồi nói tiếp:

- Mời hai bác ngồi ạ!

Nói rồi cậu nhanh tay kéo ghế ra cho Mikoto, Fugaku cũng vui vẻ ngồi xuống bên cạnh, Mikoto khá ngạc nhiên sau đó càng nhìn Naruto càng cảm thấy hài lòng, bà cười nói:

- Cảm ơn cháu Naruto-chan!

- Dạ không có gì!

Naruto cười đáp rồi ngồi về vị trí cũ, Mikoto liền quay sang cười nói với Kushina:

- Cậu sướng nha Kushina-chan! Có đứa con quá tuyệt vời a~

- Cậu cũng vậy còn gì Mikoto-chan..hai đứa con vừa đẹp trai vừa giỏi giang..mà hai đứa nhỏ đâu rồi? Sao tớ không thấy?

- Hai đứa nó đi sau á mà..một lát sẽ tới!

Mikoto vừa dứt lời thì đằng sau có hai giọng nam đồng thời vang lên:

- Otou-san, Okaa-san con tới rồi! Cháu chào bác Kushina-san!

- Chào hai cháu, Itachi, Sasuke! Được rồi hai đứa mau ngồi xuống để ta giới thiệu nào!

Kushina nhìn Itachi và Sasuke hài lòng cười nói, trong lòng lại thấy khá tiếc nuối "Giá mà Naruto là con gái thì tốt biết mấy a~".

Naruto đưa mắt liếc nhìn hai người mới tới thì lại thấy trúng khuôn mặt quen thuộc ngày hôm qua, cậu hơi nhíu mi một chút "Đừng nên trùng hợp như vậy chứ! Mà thôi kệ..", nghĩ rồi cậu lại lạnh nhạt nhìn hai người trước mắt.

- Giới thiệu với hai đứa, đây là con trai ta, Uzumaki Naruto! Naruto, còn đây là Itachi và Sasuke, con mau làm quen đi!

- Chào em Naruto! Anh là Itachi, rất vui được gặp em!

Itachi nhìn Naruto rồi cười nói.

- Chào hai anh, Itachi-san, Sasuke-san!

Naruto mỉm cười khuôn phép chào lại.

Sasuke từ đầu đến cuối vẫn chưa thấy mặt Naruto một phần vì cậu quay mặt đi một phần vì anh không quan tâm lắm cho nên không thèm nhìn. Khi nghe giọng nói có chút quen, Sasuke mới để ý thì thấy Naruto đang ngồi lạnh nhạt nhìn mình, bỗng chốc anh lại ngây người. Sasuke thu lại sự ngạc nhiên của mình, nở một nụ cười nửa miệng nói:

- Chào em Naruto! Chúng ta lại gặp nhau rồi!

- Hai con đã gặp nhau trước đây rồi sao?

Mikoto ngạc nhiên nhìn Sasuke hỏi.

- Vâng..chỉ mới hôm qua thôi ạ!

Sasuke thản nhiên đáp, Itachi ngồi bên cạnh chăm chú nhìn em trai mình rồi lại nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của Naruto, anh như hiểu ra gì đó khẽ mỉm cười kì thích thú "Thật thú vị nha!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro