Chap 1: Cái chết của Uzumaki Naruto.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Một kết thúc khác, một sự thật khác, một tình yêu khác, một nỗi đau... ừm... chẳng khác là mấy...
---------------------------------------------------------

Cuộc chiến giữa hai người bạn đã kết thúc với sự ra đi của Sasuke để lại Naruto nằm đó với máu của chính mình.

Anh gần như giết chết cậu tóc vàng với Chidori. Và hãy để anh ấy cứ tưởng rằng chính mình đã giết người bạn thân nhất, Uchiha Sasuke đã tự tìm đến Orochimaru bởi vì anh muốn mạnh hơn, mạnh hơn kẻ đã giết gia tộc anh.
______________________________________

Đã kết thúc rồi sao?

Tất cả thật sự đã kết thúc như vậy sao?

Như vậy tôi đã thất bại khi đưa cậu trở về sao, Sasuke?

Vậy thì tôi làm sao còn dám gặp Sakura nữa?

Tôi đã hứa là đưa cậu trở về nhưng tôi đã thất bại.

Tôi chỉ biết nằm đó nhìn cậu bỏ đi mà không nói lời nào?

Tôi thật sự tệ hại vậy sao?

Vậy làm sao tôi có thể trở về đây. Còn lời hứa của tôi với Sakura thì làm thế nào?

Tôi đã không thể thực hiện được nó.

Tôi cố gắng ngồi dậy và nghe thấy tiếng bước chân người đến gần chỗ này, tôi hy vọng đó là một trong những người đi chung với tôi Shikamaru hay Neji gì cũng được.

Như hình như tôi lầm, tiếng bước chân họ ngày càng gần hơn. Tôi đoán đó là khoảng 2 hay 3 người gì đó. Có thể là mấy người trong nhóm của Orochimaru cũng không chừng. Tôi cố lấy chiếc kunai của mình để đề phòng.

Nhưng rất tiếc là tôi không còn đủ sức để trốn ở một nơi nào đó, thậm chí còn không đủ để cầm chiếc kunai thì nói chi đến việc bảo vệ mình.

Khi tiếng bước chân đến, tôi đoán ra ngay đó là ba người, có vẻ như họ đang rất hối hả giống như chạy trốn ai đó.

Tôi quay sang phía nơi mà tôi nghe thấy những tiếng bước chân ấy thì thấy có 3 người, họ mặc áo choàng màu đen, mỗi người đeo một chiếc mặt nạ thú. Bọn họ ngừng lại khi trông thấy tôi hình như họ đang âm mưu một cái gì đó. Và rồi tôi thấy sau lưng họ đang cầm cuốn sách mà năm đó tôi bị Mizuki lừa để đánh cắp cho ông ta. Thì ra họ...

_ Nhìn xem chúng ta có gì kìa - Người đeo mặt mạ sói lên tiếng.

_ Con quái vật dường như sống dở chết dở, mà cũng phải cảm ơn Uchiha đã để cho chúng ta một cơ hội tốt như thế này.

Hắn đến lại gần tôi, tay rút thanh kiếm đen sau lưng hắn nhường như muốn...

_ Đáng lẽ ra chúng ta phải làm chuyện này từ 13 năm trước.

_ Phải - Người thứ hai trong nhóm Anbu lên tiếng.

Tôi dùng hết sức phóng cây kunai trên tay mình vào tên mang mặt nạ sói nhưng do không đủ sức tôi đã ngã qụy.

Tên đó dùng một chân giữ chặt ngực tôi, còn thanh kiếm của hắn đang ngắm thẳng vào tim tôi mà đâm vào.

_ Chúng ta sẽ trở thành huyền thoại cho dù sau khi chúng ta trở thành những ninja lưu vong. Và bây giờ là lúc ngươi phải trả giá, đồ quái vật.

_ Shinora-kun giết nó đi - người thứ ba nói.

Theo như họ nói, nếu họ giết tôi họ sẽ trở thành những huyền thoại ở làng lá. Không, không tôi không thể chết như vậy được, không thể chết một cách như vậy được. Tôi phải giữ trọn lời hứa của mình. Tôi phải giữ lời hứa với Sakura, tôi phải mang Sasuke trở về.

Tôi cảm thấy người mình chợt nóng lên, một luồng chakra nóng chảy đều trên cơ thể tôi. Các vết thương trên người tôi đang từ từ được lành lại, tôi nhận ra ngay đó là chakra của Kyuubi đang giúp tôi hàn lại vết thương. Tôi thấy sức mình đang từ từ bình phục, đôi mắt xanh của tôi chuyển sang một màu đỏ nhìn chằm chằm vào tên mặt nạ sói đang cầm thanh kiếm định đâm tôi. Tôi không còn biết mình đang làm gì nữa, chỉ biết rằng Kyuubi đang chiếm lấy thân thể tôi lúc này hình như..... nó đang cố gắng bảo vệ cho tôi.

-------------------------------------------------------------

Tôi chỉ biết khi tôi hoàn hồn lại thì hai trong ba Anbu đã chết, tên còn lại là tên mặt nạ sói. Hắn đang cười, cười vào mặt tôi

_ Ngươi nghĩ rằng ngươi sẽ không phải trả giá sau khi ngươi làm chuyện này sau? Ngươi đã giết hai Anbu và ngươi nghĩ rằng ngươi sẽ đi đâu? Quay trở lại Konoha với máu của bọn ta trên tay ngươi. Tất cả Shinobi ở konoha sẽ săn đuổi ngươi. Còn chúng tao sẽ trở thành anh hùng và ngươi sẽ phải chết - Và rồi hắn rút hơi thở cuối cùng.

Hắn nói đúng, bây giờ tôi không thể nào quay trở lại Konoha được nữa. Những người dân làng sẽ không tin vào câu chuyện của tôi. Tôi đã giết người, giết ba Shinobi của làng lá và tôi sẽ bị các ninja truy sát săn lùng như một con chó.

_ Tôi phải làm gì bây giờ? Phải làm gì?

_ Kit, ngươi đang nghĩ gì? - Kyuubi đang bắt chuyện với tôi trong suy nghĩ

_ Ngươi đã giết họ là để bảo vệ cho mình.

_ Câm đi con chồn hôi - Tôi đáp trả.

_ Làm sao tôi có thể trở về Konoha bây giờ?

_ Konoha? Hà... kit, ngươi thật tức cười. Ngươi đã quên rằng họ đối xử với ngươi ra sao à? Đáng lẽ ra ngươi phải hận họ mới đúng Naruto. Cũng chính vì họ mà ngươi phải che dấu đi sự thông minh trời cho ngươi. Nào, Naruto ta biết rằng ngươi đang có nhiều ý tưởng trong đầu. Ta có thể nghe thấy nó. Tại sao ngươi không nói cho ta biết hả? - Kyuubi nói với một giọng cười thích thú.

_ Chết tiệt - Tôi rủa thầm.

_ Tại sao ngươi biết ta là một người thông minh hả, Kyuubi?

_ Đừng quên là ta ở trong người ngươi Naruto. Cú va chạm giữa Chidori đã làm ngươi nhớ lại khoảng thời gian trước đó. Đồng thời đáng thức ký ức về trí thông minh của ngươi.

_ Huh! - Tôi làm lơ lời của Kyuubi.

_ Tôi đang nghĩ làm một cuộc chết giả.

_ Huh?

_ Chúng ta hãy làm coi như tôi đã chết. Nhưng vậy cho dù khi tôi có trở thành một ninja lưu vong thì các người khác sẽ không truy đuổi tôi.

_ Bằng cách nào, Kit?

_ Ngươi không cần lo.

Tôi trở về với thế giới hiện tại. Tôi lại gần với tên mặt nạ sói trao đổi quần áo của hắn đang mặc với quần áo của tôi. Kế đến tôi lấy hết vũ khí của hằn và khi tôi nhìn lại thì tôi thấy quyển phong ấn mà họ đánh cắp. Tôi mở nó ra xem, hừm rất thú vị đấy chứ. Tôi đọc chỉ cần lướt qua một lần và chợt dùng lại ở một thuật ở gần cuối. Tôi khẽ cười và cuộn nó lại như cũ. Đặt nó hơi xa nơi một trong hai tên Anbu còn lại ngã xuống.

Tôi dùng máu của hắn viết một bức thư bằng tay trái và lấy tên hắn dùng để ký tên. Mà hắn tên gì nhỉ? À phải rồi Shinora. Với chữ vết bằng tay trái họ sẽ không nhận ra là ai đã viết nó. Chuẩn bị đây vào đó, tôi đành phải đi đến đoạn cuối cùng. Tôi định dùng lửa để đốt hắn nhưng tôi nghĩ không được, nhưng thế thì không tốt cho lắm sẽ để lại dấu vết và rồi tôi chợt nhớ ra một thuật mà tôi đọc trong quyển sách ban nãy

_ Hỏa độn: Hỏa long tiễn - Một con rồng lửa được phun ra từ trong miệng tôi bao bọc lấy thể xác của hắn và hai Anbu kế đó hóa thành tro. Sau đó tôi dùng thanh kunai cắt lấy vài sợi tóc của mình rải gần nơi tro của hắn. Khi mọi việc xong xuôi, tôi nhìn lại nơi phía Konoha lần cuối. Nước mắt từ trên đôi mắt của tôi gần như muốn tuôn trào và mưa đã rơi. Mưa đã che đi nước mắt của tôi...

_ Tạm biệt Konoha. Từ nay, Uzumaki Naruto là một kẻ đã chết. - Tôi quay đầu bỏ chạy ra khỏi Thung Lũng tận cùng càng sớm càng tốt trước khi người khác đến nơi này.

---------------------------------------------------------

5 tiếng sau, Kakashi đến nhưng chỉ thấy ở đấy một đống tro tàn và cơn mưa đã xóa tan đi các dấu tích Pakkun không còn gửi được mùi của Naruto hay Sasuke nữa. Kakashi trông thấy tờ giấy được vết bằng máu, anh cầm nó lên đọc và cảm thấy thật tồi tệ.

Anh thật không ngờ, chỉ trong vòng nửa năm làm thầy giáo anh đã mất đi hai người học trò, một trở thành ninja lưu vong còn một thì chết. Và khi anh nghe thấy dân làng nói rằng ba Anbu đã đánh cắp quyển phong ấn anh cũng biết rằng họ rất muốn Naruto chết khi nhận nhiệm vụ này khi không có anh hay Jiraiya. Và họ đã có cái họ muốn, Naruto đã chết chỉ còn lại chiếc bảo vệ đầu là còn nguyên, chỉ có nó là không bị cháy rụi. Đó là vật duy nhất mà Naruto để lại.

Thông tin mới của Konoha đêm nay là nhóm của Shikamaru phải vào nằm trong phòng cấp cứu trong bệnh viện. Trong nhóm có một người chết, và đó là Uzumaki Naruto. Nhưng tin buồn đối với dân làng là họ mất đi người cuối cùng Uchiha, nhất là nhóm hâm mộ. Còn về cái chết của Naruto thì họ rất mừng về đều đó bởi vì con quái vật đã chết.

Nhưng những người bạn của anh thì khác, họ khóc rất nhiều. Bởi vì họ đã mất đi một ngươi lúc nào cũng hay cười mang lại nhiều hy vọng đến cho mọi người.

Tại văn phòng làm việc của mình, Tsunade đã tự nhốt mình ở trong phòng. Cô không nói gì sau một vài ngày. Cô, một lần nữa lại mất đi người mà cô coi trọng. Cô như muốn tự trách mình khi giao cho anh một nhiệm vụ như thế. Thậm chí cô còn tức giận với dân làng khi họ tổ chức tiệc mừng vui vẻ vì khi nghe tin Naruto chết. Một tuần sau, cô tập hợp các genin những người từng là bạn của Naruto nói cho họ biết sự thật về Kyuubi. Tuy khá bất ngờ nhưng đối với họ Naruto vẫn là Naruto một người bạn.
______________________________________
- Mina nghĩ sao?
-Ai thấy hay nhớ cho cái Like.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro