Chương 4: Pizza, rượu và trong thang máy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến lượt Hinata vào phòng tắm thì Sakura và Ino ngồi trên sàn , giữa hai cô có một hộp bánh pizza và một chai rượu.  Ino đã dùng những chiếc lô để quấn mái tóc dài màu vàng của mình, cô vừa ăn những miếng xúc xích pepperoni, tay khác thì đang xoa nhẹ miếng mặt nạ ngủ trên mặt. Tóc Sakura vẫn còn ẩm và được quấn bên dưới một chiếc khăn , cô mặc một chiếc quần short và một chiếc áo hoodie ngoại cỡ của Sasuke.  TV đang chiếu một Lifetime movies nào đó mà cả hai đều không chú ý đến. Bây giờ Hinata đang ở trong phòng tắm, Ino có thể trực tiếp hỏi cô bạn thân của mình về mục đích của chuyến đi chơi này.

"Được rồi trán vồ." Ino nói và cắn một bánh pizza và nhếch mép trước cái nhìn thắc mắc của Sakura. "Chuyến đi này là sao? "

Sakura thở dài "Muốn một chuyến đi chơi  cùng hai người bạn thân của mình còn có lí do sao?"

"Không. Tớ biết cậu muốn hơn thế mà.  Chúng ta có thể có một khoảng thời gian tuyệt vời khi để những tên đấy đi cùng. Vậy tại sao chúng ta lại bắt họ phải đuổi theo chứ? "

"Cậu không nghĩ rằng đó là một ý tưởng mới mẻ và thú vị sao? "Sakura khẽ hỏi.

Ino nhướn mày

"Tớ đã theo đuổi Sasuke-kun từ khi học cơ sở đến hết trung học. Cậu ấy chuyển đến Học viện Oto và tớ đã không gặp Sasuke một thời gian cho đến khi cậu ấy trở về vào năm học cấp 2. Mọi người đều nghĩ bọn tớ yêu nhau nhưng thực ra cả hai bọn tớ đều không như vậy. Vì vậy tớ không biết. Tớ biết Sasuke không thích ý tưởng tớ đi đâu mà không có cậu ấy đi cùng. Có lẽ đây là cách duy nhất mà tớ có thể chắc rằng Sasuke-kun sẽ để tâm đến tớ trong kì nghỉ hè này."

"Cậu đúng là ranh ma trán vồ." Ino nhếch mép với người bạn thân nhất của mình.  "Quả thực rất ranh ma. Nhưng tại sao cậu không nói cho Sasuke biết cảm giác của mình trước khi chúng ta đi?"

"Tớ định vậy." Sakura cau mày trả lời khi nhớ lại cuộc gặp cuối cùng của họ.

"Câu có thể làm được vì cậu biết cậu ta luôn nhìn về phía cậu mà." Ino nhấn mạnh.

"Tớ KHÔNG biết điều đó. Dù sao thì cũng không chắc. Rất khó để nói với Sasuke-kun. Thành thật mà nói tớ đã tỏ tình với cậu ấy rằng tớ yêu cậu ấy khi cả hai bọn tớ còn nhỏ.  Sasuke-kun chỉ nói 'Cảm ơn' trước khi lên chuyến xe buýt đó và đó là lần cuối cùng tớ gặp cậu ấy trong nhiều năm. Nếu Sasuke-kun thực sự cảm thấy như vậy về tớ thì tớ muốn cậu ấy nói với tớ trước. "

"Và nếu cậu ta không nói? Cậu biết là Sasuke tuy là rất đẹp trai nhưng cậu ta lại bị tê liệt về mặt cảm xúc mà. "

"Nếu cậu ấy nói không thì tớ sẽ từ bỏ. Cảm giác này rất đau nhưng tớ không hối tiếc.Hơn nữa còn cách nào tốt hơn để chữa lành một trái tim tan vỡ là lái xe và làm bất cứ điều gì bản thân muốn với những người bạn thân nhất của mình chứ. "

"Đó là một kế hoạch quái quỷ đó trán vồ. Tớ để mặc cho cậu đấy. "

"Thế còn cậu thì sao?"  Sakura nhếch mép cười khi cô rót một chút rượu ra cốc. "Shikamaru đang ở với Sasuke-kun và những người khác. Chẳng phải cậu cũng rất phấn khích khi cậu ta cũng đi cùng hay sao"

Sakura thích thú khi nhìn thấy một vết ửng đỏ rực lan rộng trên má Ino và cô phá lên cười.

"Im đi." Ino hét lên. "Tớ  thực sự không tin được là Shikamaru cũng đi cùng. Ý tớ là tớ  biết Sasuke và Naruto đuổi theo vì lo cho cậu sẽ gặp chuyện gì đó. Nhưng Shikamaru thì khác. Tên siêu lười đó chỉ muốn nằm dài trên bãi cỏ và nhìn những đám mây chết tiệt trôi qua nhàm chán trong cả mùa hè này. Thật khác thường. "

"Cậu ta thích cậu." Sakura thẳng thắn nói và trước cái nhìn ngờ vực của Ino. Sakura cáu kỉnh: "Đúng có mà nhìn như vậy. Còn gì có thể lôi cái sự lười biếng của cậu ta đi mọi nơi trong một chiếc xe với Sasuke-kun, Naruto và Kiba? "

"Ừ, Kiba có lẽ là phần thú vị nhất."

"Làm sao cơ? "

  "Rõ ràng là vậy, đồ ngốc. Naruto đến bởi vì tên ngốc ấy bây giờ trở nên để ý tới Hinata. Sasuke rõ ràng đến vì cậu ta quan tâm cậu khỏi tất cả những nguy hiểm còn cậu thì quá ngốc không nhận ra Sasuke thực sự lo lắng cho cậu." Ino nói. "Kiba cũng đi? Tình tay ba chăng? "

"Wow cậu nghĩ Kiba để ý Hinata-chan?"  Sakura quan tâm hỏi.

Trước vẻ mặt kinh ngạc của Ino, cô cau mày và đặt chai rượu xuống.  "Gì?"

"Không, cái con nhóc trán vồ này. Kiba đang để ý đến cậu đấy. Cậu ta có lẽ tìm cách để khiến cậu và Sasuke không gần nhau. "

"Ha, điều cậu nói thật nhảm nhí đó. Kiba KHÔNG thích tớ như vậy."

"Tại sao cậu lại nghĩ Kiba không thích cậu được chứ. Thế cậu có từng nghĩ là tại sao Sasuke lại khó chịu với cậu ta đến vậy không?"

"Bởi vì Sasuke-kun thích ...mèo chăng? "( Kiba thích chó)

"Tớ không thể tin được cậu lại là thủ khoa.  Đồ ngốc. "

"Hử? "

"Ừ."

"Muốn đánh nhau à! "

Sau đó, Sakura lấy chiếc Iphone của mình ra, chĩa thẳng vào khuôn mặt quái dị của Ino và chụp một bức ảnh.  Với một nụ cười tự mãn chiến thắng, cô gửi đến Sasuke với lời nhắn:

| ̄ Đây, kẻ rình rập. Hãy cho những kẻ rình rập khác xem. Chúc cậu mùa hè vui vẻ!_|

"C... Cậu  là đồ phản bội!"  Ino gào to, bật dậy và soi mặt mình trong gương.  Một lớp mạt nạ dày màu kem bao phủ toàn bộ khuôn mặt của cô ngoại trừ hai đôi mắt xanh sáng và mái tóc vàng óng ánh bình thường của cô được cuốn vào những chiếc lô xoăn kiểu bà già. Nhìn tổng kết lại bây giờ nhìn Ino trông như bà cô già dở hơi. Sakura phá lên cười và né tránh những móng vuốt của Ino, đi ra khỏi phòng và xuống hành lang.

>>>

Sasuke thầm rủa. Chìa khóa mà nhân viên khách sạn đưa cho anh đã được bóp chặt trong tay. Mỗi khi anh trượt nó vào trong khe, một chút ánh sáng đỏ lóe lên và cánh cửa vẫn khóa chặt.  Có phải tất cả mọi người trong thế giới chết tiệt đang chống lại anh không?

Một tiếng động từ điện thoại trong túi quần của Sasuke đã phá vỡ sự tập trung của anh. Anh lấy Iphone ra để xem một tin nhắn hình ảnh từ ...

"Sakura?"  Anh lầm bầm, cau mày.  Anh ấn vào nó ra và đập vào mắt anh là  hình ảnh của một sinh vật ghê rợn- kỳ dị- biến dạng-da trắng nhợt và mái tóc vàng cuộn tròn quanh những thứ gì đó .

Anh mất một lúc để đặt khuôn mặt, nhưng khi đã nhận ra đó là Ino, anh không thể ngăn được tiếng cười khẩy hình thành trong cổ họng.  Sasuke không phải là người hay cười nhưng có vẻ như bất cứ khi nào cậu làm vậy thì điều đó đều liên quan đến cô gái mà bây giờ anh đang săn lùng.

Quá bị phân tâm bởi bức ảnh vui nhộn, anh không để ý đến một cô gái đang chạy về phía mình. Cô gái ấy dường như cũng không để ý đến Sasuke vì vậy cô ấy va thẳng vào anh.

"Cái quái gì vậy! " Sasuke lẩm bẩm

"Xin lỗi!"  cô gái không ngừng hét lên để xin lỗi.  Anh trừng mắt nhìn theo cô, chiếc khăn quấn quanh đầu che đi bất kỳ đặc điểm nhận dạng nào.  Cô ấy mặc một chiếc hoodie có mũ, mặc dù có dòng chữ ở phía sau nhưng cô ấy đã chạy nhanh vào khúc cua và khuất tầm nhìn của anh trước khi anh kịp nhận ra.

"Tch " Sasuke khó chịu chế giễu.  Anh đã thử chìa khóa một lần nữa và đã thành công.  Hoàn toàn ghét mọi lời thuyết phục của nữ nhân viên, anh vào thẳng phòng và đóng sầm cửa lại.

Naruto, Shikamaru và Kiba phải mất thêm hai mươi phút nữa mới đến được căn phòng, nơi  Sasuke đang ở. Anh đã chiếm nhà tắm đầu tiên trước khi Naruto có thể lây nhiễm vi trùng vào nó và chọn một trong những chiếc giường đơn cho riêng mình.  Giờ đây, anh nằm trên thẳng giường, hy vọng có thể ngủ để quên đi cái ngày vô cùng bực bội này. Có lẽ anh đã mắc sai lầm  khi gửi bức ảnh Sakura gửi cho ba tên kia xem và có vẻ như ba tên này đều không muốn gì hơn ngoại trừ bàn tán về bức ảnh.

"Cậu ấy trông giống như một bà cô già bừa bộn vậy!"  Naruto cười lớn.

"Ai?"  Shikamaru uể oải hỏi, cậu vẫn chưa kiểm tra điện thoại di động của mình, cậu cảm thấy quá mệt mỏi.

"Bạn gái của cậu, thiên tài." Kiba chế nhạo.  Trước vẻ mặt lờ đờ của Shikamaru, cậu đảo mắt và lấy điện thoại di động ra, cậu xem bức ảnh đã truyền cảm hứng rất nhiều sự vui nhộn cho nhóm của cậu vào hôm nay.

Shikamaru liếc nhìn nó, thở dài bực tức và đảo mắt.  "Cô ấy làm vậy hàng tối, đó là thói quen của cô ấy. " Cậu lẩm bẩm.

"Làm sao CẬU biết cô ấy làm gì mỗi tối?"  Naruto vui vẻ hỏi.  Sasuke khịt mũi chế nhạo ngồi dậy nhưng không di chuyển.

"Phiền phức. Các cậu quá mải cười với nó để rồi không nhận ra rằng Sakura đã vấp phải một sai lầm. "

"Sai lầm?"  Naruto bối rối hỏi.  Phía sau, Sasuke ngồi dậy và nhìn xung quanh một cách thích thú.  "Ý của cậu là địa chỉ... "

"Cô ấy đang cố gắng che giấu tung tích của mình. " Shikamaru uể oải đáp, ngáp dài.  "Nhưng hãy nhìn vào phía sau Ino."

"Phía sau... " Naruto lầm bầm, xem xét lại bức ảnh, Sasuke và Kiba cũng nhìn qua vai cậu.  "Chỉ có một cái ghế ... và một ban công. Tôi không hiểu Shikamaru, Sakura-chan đã mắc sai lầm gì?"

Nhưng đôi mắt đen sắc bén của Sasuke cũng đã bắt được điểm khác thường. Anh nhảy ra khỏi giường, nở nụ cười đắc thắng trên khuôn mặt khi anh mặc chiếc áo khoác ngoài áo phông và xỏ chân vào một đôi giày thể thao.

"Nó giống chiếc ghế trong phòng của chúng ta," Shikamaru nói rõ với tiếng thở dài nặng nề nhất.   "Đồ ngốc. Họ đang ở cùng khách sạn với chúng ta. Ngay bây giờ."

Sasuke chạy nhanh ra khỏi cửa.

'Cậu đã khiến nó trở nên dễ dàng hơn Sakura.' Anh nghĩ.  'Tôi cứ nghĩ việc này sẽ khó khăn hơn đấy. '

Nhớ đến cô gái đã lao vào anh trên hành lang, sự tò mò ai đang mặc chiếc áo hoodie ngoại cỡ đó và anh ghép các hình ảnh lại với nhau. 

'Đó là Sakura.'

Lúc nãy anh đã không nhận ra cô vì chiếc khăn quấn trên mái tóc của cô và khi chiếc xe của anh đỗ bên chiếc xe Jeep màu tím chết tiệt của Yammanaka.

Hưng phấn với bản thân vì đã đánh bại Sakura trong trò chơi của chính cô ấy và anh lao xuống hành lang giống như cách cô ấy đã đi. 

'Tôi thắng, Sakura!'

Sakura đi dạo khoảng nửa tiếng, đợi Ino nguôi ngoai cơn thịnh nộ, cô lang thang không mục đích quanh khách sạn, trước khi cô quyết định quay về phòng. Cười khúc khích với trò chơi khăm thành công của mình, cô quay người bước vào thang máy, bấm nút lên tầng ba.

Cánh cửa đóng lại lần thứ hai, Sakura cởi bỏ chiếc khăn tắm trên đầu và rũ mái tóc hồng qua vai, thở phào nhẹ nhõm.  Có lẽ một trong những cảm giác cô thấy tuyệt vời nhất trong ngày là rũ bỏ mái tóc của mình. Hài lòng, cô khẽ ngâm nga câu hát một mình trước khi nghe thấy âm thanh đáng sợ của giọng nói đằng sau cô.

"Bắt được cậu rồi. " Một giọng nói nam tính, u ám thì thầm vào tai cô, trước khi những ngón tay mạnh mẽ đặt lên vai cô.

Cả người cô cứng lại và nhớ lại những lời cảnh báo lặp đi lặp lại của Sasuke rằng cô không thể tự chăm sóc bản thân và lúc nào cũng cần được bảo vệ . Sakura phản ứng lại trong giây lát.  Với một tiếng kêu rõ ràng, cô quay gót và ném chiếc khăn đã quấn quanh tóc vào mặt kẻ tấn công cô.  Anh loạng choạng lùi lại, bối rối, cộc cằn.

"Cái quái gì ..."  khi cánh cửa lại mở ra ở tầng ba.

"Bỏ tay ra khỏi tôi đồ biến thái!" Sakura hét lên và trong khi người con trai cao lớn túm lấy cô đang cố vật lộn với chiếc khăn tắm, cô đá mạnh vào chân kẻ đó và chạy ra khỏi thang máy khi cánh cửa giữa họ đóng lại.  Cô cảm thấy hài lòng khi nghe thấy tiếng đau đớn của anh ta và cảnh anh ta khuỵu xuống trước khi thang máy đi xuống.

Khuỵu gối xuống trong  thang máy, cuộn mình lại, cơn đau đớn sôi sục khắp cơ thể và một chiếc khăn vẫn còn ẩm có mùi hoa anh đào của Sakura được anh vò nát trong tay. Sasuke đã nhận ra hai điều.

Một, Sakura chắc chắn có thể tự chăm sóc bản thân.

Và hai, rằng anh chắc chắn ghét mình điều này ở cô.

(12/08/2021)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro