Chương 2: truy đuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

... vù .. vù ......
Tiếng gió vang lên rồi vọng lại, dưới màn đêm thoáng qua một thân ảnh cô gái trong bộ váy đỏ rực vội vã trốn vào trong tường của một ngôi biệt thự xa hoa. Bóng dáng cô tự nhiên thong thả nhưng bước chân có phần vội vàng lấy đà nhảy qua tường ngôi biệt thự, trong tay cô là một thanh thủy thủ đen tuyền lấp lánh dưới ánh trăng.

- Khốn kiếp ! Bám dai như đỉa vậy_ cô gái vừa đi vừa nói

Bỗng hai bóng đen đằng sau vụt lên chắn trước mặt cô

-Mị mau đi cùng chúng tôi _ bóng đen đầu tiên nói, âm thanh âm trầm của một người đàn ông trưởng thành

-Đi đâu?_ cô gái kia ( Huyên) cười nhạt giễu cợt. Thủy thủ trong tay vẫn lóe sáng tản ra sát khí nhè nhẹ

-Đừng bướng bỉnh nữa, Mị mau theo chúng tôi về tổ chức. Boss đang đợi cô  _ bóng đen thứ hai nói giọng nói thanh khiết của một cô gái trưởng thành

-Hừ, đừng lắm điều nữa Nhã, Lâm các cùng lên hay để tôi giết từng người. Tôi ghét nhất cái loại dính như keo con voi, dai như là chó đuổi giống hai người__ Huyên hừ lạnh khiêu khích, thủy thủ trong tay càng phát ra sát khí mãnh liệt
(tg:#chị chửi đểu cho đã mồm xong lại muốn giết người à. Huyên:# muốn chết ko? #tg: dạ ko ạ! *cầm dép chạy * )

- Mị, cô ngày càng quá đáng _ Người con trai đc gọi là Lâm tức giận cầm lấy khẩu súng ở trong tay quần xông lên. Huyên cười nhạt, thủy thủ chợt lóe về phía cô gái đứng sau Lâm, bàn tay nhanh nhẹn rút từ trong giày ra một quả bom mini ném về phía Lâm

. Một trận khói trẵng bốc ra lan nhanh về mọi phía.
"Chính là lúc này"
Huyên nghiêng người chạy sâu vào trong ngôi biệt thự lẩn vào một căn phòng gần nhất. Nhẹ nhàng leo người vào cửa sổ cô lập tức lẩn sau bức rèm rồi nhìn ra ngoài

Sau khi khói tan ra hai bóng dên ko thấy co đâu thì dạm chân biết ngay là trúng kế

-Lâm đuổi theo mau _ Nhã dịnh chạy đến chỗ biệt thự thì bị kéo lại

- Đừng! Người ở nơi này chúng ta không thể động. Cô ta nếu và chắc chắn cũng sẽ chết thôi_ Lâm lắc đầu nhìn về hướng căn biệt thự

-Vì sao?_ Nhã mím môi ánh mắt ghen ghét, căm hận nhìn theo hướng Huyên biến mất

-Đây là khu nghỉ của Lãnh Dạ _Lâm mặt nghiêm nghị nhưng không dấu nổi nét sợ hãi khi nhắc đến hai chữ này

-Lãnh Dạ _Nhã lẩm nhẩm tay cũng không kiềm được run rẩy. Hai chữ này cả hắc đạo không ai không biết nhưng cũng không phải ai cũng dám gọi. Người này đã từng trong một đêm mang theo hai người hộ pháp tiêu diệt toàn bộ bang phái lớn nhỏ ở khu đông Trung Quốc tạo ra một lịch sử huy hoàng trong giới hắc đạo.
Chưa ai từng thấy mặt hắn, nghe nói hắn thị huyết, khát máu ,độc ác ,tàn nhẫn.
Một mình nắm trong tay toàn bộ khu đông có thể nói hắn là người cầm đầu hắc đạo toàn Châu Á...

Nhã mỉm cười khinh thị trong lòng thầm mong Huyên sẽ chết không có chỗ chôn. Nếu vậy trong tổ chức cô sẽ trở thành sắt thủ nữ duy nhất đứng bên cạnh BOSS

-Về thôi_ Lâm nhìn thoáng qua hướng căn biệt thự rồi hai người cùng nhau lùi nhanh hóa tan vào màn đêm trả lại cho khu rừng không gian tĩnh lặng vốn có của nó
....................... từ đây nam chính sẽ lên đài ^o^ .............................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro