Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Chúng tôi đến FFW. Đó là một quán bar nằm trong một khách sạn lớn ở trung tâm thành phố.

   Tôi bất ngờ khi thấy vị cảnh sát mà tôi gặp hôm trước đang ngồi ở đó.

   Tử Du vẫy tay với ông ta. Rồi chúng tôi ngồi chung bàn với người đàn ông đó. Một bàn sát cửa kính và có thể nhìn ra ngoài.

   Nhạc có vẻ hơi ồn ào.

   "Cuốn băng đã bị mất" Tử Du nói với viên cảnh sát.

   "Nội dung của nó chẳng đáng để lấy cắp" Ông ta trả lời. Họ nói với nhau như thể tôi không ngồi đó.

   "Trong đó có gì?"

   "Cô ta nói về việc dùng GHB. Cô ta cảm thấy stress với số má. Việc nhà hàng thua lỗ. Chỉ có vậy."

   "Ông đã xem kĩ chưa?"

   "Tôi đã xem và thấy không có gì đặc biệt"

   "Thế thì kẻ lấy nó có ý đồ gì?"

   "Có thể người lấy cuộn băng nghĩ trong đó có bí mật. Nhưng thực sự thì không. Kẻ đó chỉ mất công thôi", ông ta nói rồi đưa ly lên, uống một hơi." Vậy thôi, tôi bận chút việc, tôi đi trước"

   Nói rồi ông ta đứng dậy, vẫy tay gọi tính tiền.

   "Ông cứ đi trước đi. Để tôi," Tử Du gạt tay ông ta xuống. Họ chào nhau. Ông ta gật đầu chào tôi, rồi bỏ đi.

   Phía bên ngoài, một chiếc Mer C22 đang chờ sẵn.

   "Chị uống đi".

   Tử Du nhìn tôi. Tự nhiên mắt tôi long lanh, ngấn nước, tôi hết nhìn ly rượu rồi khóc. Cảm giác trống rỗng với hiện tại lúc này, tôi không tự chủ được. Điện thoại reo. Nhìn màn hình thấy số của Mina, tôi lặng lẽ ấn từ chối. Tôi không muốn nói chuyện với em ấy lúc này. Tắt máy, tôi tắt máy.

   Tử Du  nhìn theo những cử chỉ của tôi. Tôi cảm giác ánh mắt của em ấy đang dõi theo những ngón tay đang đập nhẹ trên thành ly.

   "Có những chuyện không nên biết thì hơn...Cuộn băng không có gì. Nếu nó mất đi...có khi là điều nên thế...Chị không nên tìm hiểu để phải lo lắng quá nhiều. Hãy mặc kệ đi..."

   Mặc kệ ư?

   Ừ. Phải. Mặc. Kệ. Thôi.

    Sau đó, chúng tôi đã uống rất nhiều. Tôi cảm thấy hơi lảo đảo. Có một điều gì đó không đúng lúc này. Tôi chăm chú nhìn Tử Du. Cứ nhìn mãi như thể bị hút sâu. Tôi nhếch mép cười rồi buộc miệng:" Mắt em đẹp thật đấy!"

   Khi tôi vừa nói dứt câu, Tử Du nhẹ nhàng đặt một nụ hôn trên môi tôi. Nó có vị sữa Bailey. Rất ngọt ngào...









#Nhee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro