4, Ngày người thương bỗng hóa người dưng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em không biết giờ này anh ngủ chưa?

Không biết giờ này anh đang làm gì?

2h30 phút 25 giây đêm...

Anh vẫn on...

Nút chấm màu xanh đó vẫn sáng đèn

Vậy là anh còn thức?...

Vậy là anh còn on?...

Nhưng... hà cớ gì tin nhắn em gửi anh mà anh không rep? Trên màn hình máy tính chỉ hiện rõ thật to hai chữ ĐÃ XEM. Em không ngại inbox cho anh trước, chỉ sợ anh không rep mà thôi...

Vì em biết...

Đối với anh, em giờ là người xa lạ...

Đối với anh, em giờ là người dư thừa...

Ừ... không sao đâu vì...

Chỉ cần anh hạnh phúc

Là em đã an yên...

Lắm rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro