Chương 53: Đá vào tấm sắt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Khánh Nhan chỉ mới biết chuyện này khi nói chuyện với đạo diễn và người lập kế hoạch. Cả Tả gia và Truyền thông Thiên Lạc đều không có ý định nhờ công ty bảo hiểm giúp đỡ.

Sau đám tang của Tả lão gia, mặc dù Tả gia không trực tiếp tuyên bố trục xuất Tư Phù Khuynh khỏi Tả gia, nhưng Lâm Khánh Nhan cũng biết thái độ của Tả gia là gì.

Trước đây có Tả gia, Lâm Khánh Nhan cũng không muốn vạch mặt. Bây giờ? Trong giới giải trí, Tư Phù Khuynh là sự tồn tại dưới cùng. Một khi đã vô dụng thì chỉ có cách vứt bỏ ngay lập tức. Nhưng cô thì khác, cô là một trong những nữ thần nổi tiếng. Tư Phù Khuynh đích thực không thể so sánh.

"Nói đến chuyện này, đối với cô cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, dù sao cô cũng không thiếu những anti-fan." Lâm Khánh Nhan lại mỉm cười, "Mà cô cũng đã thanh minh, cư dân mạng còn giúp cô mắng Ngược Đồng."

"Trong toàn bộ sự việc, cô là người chiếm tiện nghi, cô sẽ không so đo, được không?"

Cô thật sự không ngờ, trong tay Tư Phù Khuynh sẽ có video. Ai sẽ quay video trong khi không có chuyện gì?

Tư Phù Khuynh vẫn tập trung thưởng thức đồ ăn, hoàn toàn không coi trọng người trước mặt.

Ngay khi Lâm Khánh Nhan hoàn toàn mất kiên nhẫn, cô cuối cùng cũng ăn sạch đùi gà, sau khi lau tay, cuối cùng ngẩng đầu lên, nhướng mày: "Vậy là quen biết nhau, thảo nào."

Vẻ mặt Lâm Khánh Nhan hơi thay đổi, nhưng vẫn giữ nụ cười: "Nếu không phải vì bài đăng của Nhược Đồng, tôi cũng không biết cô ấy có xích mích với cô, giới giải trí quá lớn, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp."

Tất nhiên cô ta sẽ không để Tư Phù Khuynh biết chuyện này có liên quan đến cô ta.

Tư Phù Khuynh từ từ đứng dậy. Cô cao 1m72, hai chân thon dài thẳng tắp.

Trong nhất thời cảm giác áp bức từ chiều cao khiến cô ngột ngạt, Lâm Khánh Nhan vẫn đang đi giày cao gót 8cm không thể không lùi lại một bước.

"Đừng hoảng." Tư Phù Khuynh ném cái chai trong tay, "Hôm nay tâm trạng tôi tốt, không động thủ, cô tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút."

"Động vào tôi, vẫn là có ác ý, thật có can đảm."

Cô uống ngụm Coca cuối cùng, tiện tay đem chai nhựa ném ra ngoài.

"Ầm" một tiếng, rơi vào giữa thùng rác cách đó năm mét.

"......."

Cả nhà ăn yên lặng.

Tư Phù Khuynh ngoảnh đầu lại, liếc nhìn những thực tập sinh đang xem náo nhiệt: "Sẽ có một cuộc thi đối kháng, các cậu còn ở đây hít drama? Thế nào? Muốn tham gia sao?"

Mục Dã vừa muốn mắng lại, nhưng vừa nghĩ đến cảnh ngày đó Tư Phù Khuynh trực tiếp đạp cửa xông vào phòng khiêu vũ. Anh ta nín thở, nắm chặt tay.

"Đừng tranh luận với cô ta." Lộ Yếm lạnh nhạt, "Cô ta thanh minh rất nhanh, nhưng oán hận chất chứa đã lâu, fan hâm mộ của chúng ta vẫn sẽ yêu cầu tổ chương trình để cô ta rời đi."

"Đừng quên, cô Lâm vẫn có một video cô ta chơi bài lớn*, nếu video được tung ra, cô ta sẽ ngã bất cứ lúc nào."

*Nghĩa là những người nổi tiếng nghĩ mình rất tuyệt vời và coi thường người khác.

Mục Dã từ từ thở ra, tâm tình miễn cưỡng tốt hơn.

Lâm Khánh Nhan vẫn đứng đó, sắc mặt cực kì khó coi.

"Cô Lâm." Mục Dã rất lịch sự, "Cô có ổn không?"

"Không sao." Lâm Khánh Nhan định thần, môi cô mím lại, rất khó xử, "Nhược Đồng là bạn tôi, cô ấy thường thích hành hiệp trượng nghĩa, chỉ có chút bốc đồng mà thôi."

"Cô ấy cũng chỉ vì lo cho bệnh nhân nên mới đăng Weibo đó, cô Tư có thể...."

"Cô Lâm, anh Yếm và tôi chắc chắn sẽ đưa chuyện này lên công ty." Mục Dã hiểu ý, "Đừng lo, Tư Phù Khuynh đã ký hợp đồng với công ty, công ty kêu cô ta đi đông, cô ta sẽ không dám đi tây."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro