109: Con đường xa nhất đi qua là cách tiếp cận của lão Mặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 109: Con đường xa nhất đi qua là cách tiếp cận của lão Mặc
Edit: Ha

Nách là điểm mẫn cảm của Cố Giai Mính, cả người hắn đều ngứa ngáy, chọc chỗ nào cũng ngứa, nách lại càng không được chọc, Cố Giai Mính lập tức rút ra khỏi trạng thái trống rỗng kia, vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt Mặc tổng đen sạm, Cố Tiểu Yêu bị dọa sợ, "Làm sao vậy? Ai làm anh tức giận? Tôi giúp anh đánh hắn!"

Ngày đại hỉ lại dám chọc vợ hắn tức giận! Cố Giai Mính nhéo nhéo nắm đấm, nhất định đánh cho cuộc sống của hắn không thể tự lo!

Mặc Uẩn Tề chậm rãi đem linh lực cùng lực tinh thần của mình chậm rãi tiến vào trong cơ thể Cố Giai Mính, lần này tốc độ so với ngày thường nhanh hơn một chút, hơn nữa lượng nhiều, giống như muốn một hơi cho bọn chúng ăn no. Cố Giai Mính cảm ứng được sự vội vàng của đối phương, đột nhiên ý thức được Mặc tổng vì sao tức giận, hắn tiến đến trước mặt Mặc Uẩn Tề, cẩn thận quan sát biểu tình của anh, nhịn cười nói: "Tôi giống như nhìn thấy một khuôn mặt dục cầu bất mãn. ”

Mặc tổng bình tĩnh nói với hắn: "Không phải phảng phất, chính là. ”

Cố Giai Mính bị Mặc tổng trực tiếp làm cho sợ ngây người, lão Mặc nhà hắn, thật sự quá trực tiếp!

Cố Tiểu Yêu lấy lại tinh thần, ôm cổ Mặc tổng chủ động hôn qua, vậy cũng trực tiếp một chút, ai cũng đừng giả bộ!

Một đêm phóng túng, ngày hôm sau Cố Giai Mính bắt đầu thiền định tu luyện, mỗi ngày thời gian ra ngoài đều rất ít. Người Mặc gia toàn bộ coi bọn họ là vợ chồng mới cưới, tình cảm ngọt ngào, nếu Cố Giai Mính là nữ, buông thả như vậy, hài tử đều tạo ra.

Mặc Trạch Dương cũng hoàn toàn trở thành đứa nhỏ bà nội nuôi, sau khi chơi điên rồi một ngày cũng không biết tìm bọn Cố Giai Mính, đi theo mẹ Mặc đi tham gia tiệc trà, thân phận cháu nội Mặc gia thích ứng đặc biệt nhanh, miệng nhỏ nhắn kèm sừng dỗ dành một đám bà nội tặng quà. Đợi đến ngày Mặc Thi Kỳ nghỉ, lại đi theo cô cô của hắn đi tham gia tụ hội bạn học, lại nhận một túi quà nhỏ, đẹp đến quên hết tất cả.

Mặc tổng gần đây ánh mắt nhìn Mặc Trạch Dương cũng có chút kén chọn, nhóc con đã sắp chơi đến không biết họ của mình, bài tập cũng không làm.

Mặc tổng khẳng định sẽ không trông mong việc mẹ Mặc đem con trai xách tới giáo huấn, nếu không chính là tìm phiền phức, đặc biệt là gần đây mẹ anh luôn cầm một cái lông gà ở nhà dạo quanh, vì thế, lúc Mặc Trạch Dương chuẩn bị ngủ, Mặc tổng đẩy cửa phòng con trai anh, sau khi tiến vào trở tay liền đóng cửa lại.

Mặc Trạch Dương đang ngồi trên giường đếm lễ vật nháy mắt mấy cái, theo bản năng muốn giấu lễ vật đi.

Mặc tổng ngồi ở bên giường, mặt mày ôn hòa nhìn nhóc, "Đừng giấu nữa, mỗi ngày con thu lễ vật gì, ai cho con cái gì, lúc nào cho, con nói cái gì, đối phương nói cái gì, người bên cạnh con nói cái gì, cha tất cả đều rõ ràng. ”

Mặc Trạch Dương: ⊙o ⊙!

"Trừng mắt cái gì, ta là cha con, tự nhiên phải biết bên cạnh con đã xảy ra chuyện gì, mấy thứ này người khác nếu đã đưa cho con, bà nội cùng cô cô con cho con nhận, các nàng tự nhiên sẽ nghĩ biện pháp đem nhân tình này trả lại, mấy thứ này là của con, cha sẽ không tịch thu." Mặc tổng vừa dứt lời, Mặc Trạch Dương liền vỗ ngực nhỏ thở phào nhẹ nhõm, dọa chết bảo bối.

Mặc tổng giữ chặt đầu nhóc, "Cha muốn nói là, bài tập về nhà của con đã làm chưa?"

Mặc Trạch Dương: "..."

Mặc tổng thất vọng thở dài, "Ai, cha còn tưởng rằng con muốn làm ca ca, con đã rất hiểu chuyện, cho dù gặp phải rất nhiều hấp dẫn cũng có thể tuân thủ bản tâm, biết nhiệm vụ của mình là gì, hiện tại xem ra là cha đối với con chờ mong quá cao, con còn chưa chuẩn bị tốt làm một ca ca tốt." Giọng điệu Mặc tổng đặc biệt nặng nề, biểu tình cũng là hiếm hoi nghiêm túc, "Cha tưởng con có thể làm gương cho các em trai. ”

Mặc Trạch Dương trợn to hai mắt, móng vuốt tê dại, sao lại thăng cấp lên không thể làm một người anh tốt đây?

Nó đã chuẩn bị rất lâu, khẳng định có thể trở thành một người ca ca tốt!

"Cha, ngày mai con sẽ bắt đầu học tập thật tốt, không đi chơi nữa, cha đừng tức giận." Mặc Trạch Dương vội vàng đẩy tất cả lễ vật trong tay sang một bên, trong lòng đều luống cuống, bò tới ôm lấy cổ Mặc Uẩn Tề, đáng thương hề hề cầu khẩn cha nó, đều sắp khóc, "Con nhất định có thể học tốt, con không ham chơi, không chạy ra ngoài, con có thể làm ca ca tốt, cha đừng tiễn đệ muội đi!"

Mấy câu liền thăng cấp lên độ cao đưa em trai và em gái đi, khóe miệng Mặc tổng giật giật, mạch não của đứa nhỏ này, giống Cố Giai Mính không sai!

"Cha không phải không cho con ra ngoài chơi, chỉ là mỗi ngày đều phải lưu lại một ít thời gian học tập." Mặc Uẩn Tề ôn hòa vuốt ve lưng con trai, "Làm một ước định nha, bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày con học bốn tiếng, những lúc khác đều là thời gian tự do hoạt động của con. ”

-Vậy người còn đem em trai em gái tiễn đi sao?

"Không, bọn họ vĩnh viễn sẽ không đi, sau này con phải học cách chăm sóc bọn họ, chờ bọn họ lớn lên, bọn họ cũng sẽ chăm sóc con." Mặc Uẩn Tề để Mặc Trạch Dương ngồi ở bên cạnh mình, hai người bên cạnh nhau, Mặc tổng do dự nhiều lần, hỏi một câu: "Con làm sao xác định, có một người là em gái?"

Mặc Trạch Dương không chút suy nghĩ, "Ba nói a. ”

Vốn tưởng rằng là trực giác của tiểu linh hồ, khả năng thật đúng là bị anh đoán đúng, ảo tưởng có thể thật sự có một khuê nữ Mặc tổng: "..."

Chuyện này, cũng có chút không dễ nói, dù sao Cố Giai Mính một lòng muốn có một khuê nữ ngọt ngào thơm ngát mềm mại còn giống hắn, cho nên nhìn cái gì cũng giống khuê nữ.

Bắt đầu từ ngày hôm sau, Mặc Trạch Dương bắt đầu cố gắng học tập, Mặc tổng mời gia sư chuyên nghiệp cho nhóc, sớm phụ đạo bài tập về nhà cho con trai, Mặc Trạch Dương học đặc biệt nghiêm túc, vả lại vừa dạy là biết, khiến gia sư sư đều kinh hãi, khen Mặc Trạch Dương là một thiên tài nhỏ. Ở phương diện ngôn ngữ cũng bắt đầu giảng dạy, vốn lúc ở nhà Mặc Uẩn Tề đã dạy Mặc Trạch Dương nói, giao tiếp còn có thể nghe hiểu, hiện tại lại được giáo viên chuyên nghiệp dạy, Mặc Trạch Dương tiến bộ rất nhanh!

Chiến đấu để trở thành một người anh tốt!

Lúc này tiểu Mặc tổng, còn không hiểu cách làm của cha nhóc, thẳng đến khi lớn lên thật lâu, vẫn còn ở trong vòng luẩn quẩn của cha nó đi dạo, dù sao họ Mặc... Vẫn là đại hắc!

Cố Giai Mính tu luyện đủ rồi chạy đi thăm con trai, sau khi nhìn thấy biểu hiện của con trai, trong lòng rốt cục thoải mái, quả nhiên, đứa nhỏ học tập chăm chỉ mới là đứa nhỏ ngoan, nhìn thế nào vừa mắt!

Mặc tổng thừa dịp Cố Giai Mính ở bên con trai, lại mở máy tính: Muốn tú, ân, ái!

Hai người kết hôn đều có video toàn bộ quá trình, fan cũng đều nháo muốn xem, không cho xem toàn bộ, dù sao cũng phải cho mấy đoạn giải nghiện đi, cho dù không có mấy đoạn clip, cũng phải cho mấy tấm ảnh đi, hai người chọn nơi kết hôn kia, ngay cả một phóng viên cũng không lẫn vào được, fan chúng ta xem cái gì?

Nghe Cố Giai Minh ý kiến, Mặc tổng lên mạng xem bát quái nhìn thấy fan Cố Giai Mính vẫn truy vấn, dứt khoát đem video đám cưới của bọn họ đưa ra ngoài, hai tiếng hôn lễ, toàn bộ hành trình khiến người ta vây xem, cũng không có gì không thể nhìn thấy.

Các túi trà bị Mặc tổng hào sảng làm cho cho ngây người, phản ứng lại tập thể hô to: Cha vạn tuế!

Mặc tổng: "..."

"Tại sao họ gọi tôi là cha?" Mặc tổng nhíu mày, đối với xưng hô này không thể lý giải lắm, người trẻ tuổi bây giờ đều làm sao vậy, như thế nào tùy tiện gọi cha.

Trịnh Học Thiệu bị hỏi: "... Cái này, bọn họ đại khái là cảm thấy Giai Mính kết hôn, bọn họ sẽ không còn phim xem, cho nên đặt mục tiêu ở trên người Tiểu Mặc, đều muốn chờ Tiểu Mặc lớn lên, còn có thể là cảm thấy ngài có tiền, ý tứ muốn ôm đùi, nhưng mà đây đều là trò đùa, bọn họ đều là người trẻ tuổi, đều thích náo loạn, anh không cần phải coi là thật. ”

Mặt Mặc tổng trong nháy mắt kéo xuống, anh nhớ kỹ nửa câu đầu, đây là muốn cướp con trai của anh sao? Đám người này!

Kỳ thật Trịnh Học Thiệu vẫn không thể lý giải Mặc tổng đang suy nghĩ cái gì: "..." Lúc này, phải giữ im lặng, giả ngu là tốt rồi.

Lúc này Cố Giai Mính linh khí sung túc:  凸( •̀_•́ )凸

Hắn sẽ không đưa con trai mình cho ai! Ai đến cướp con trai thì cào kẻ đó!

Mặc tổng sờ đầu Cố Giai Mính, rất thâm trầm cổ vũ hắn, "Đúng, ai cướp thì em cào người đó, đừng khách khí. ”

Cố Giai Mính quay đầu liền cho Mặc tổng một cái sao, muốn chính là thái độ phối hợp này của vợ!

-Vợ, anh nói khi nào chúng ta về nước?" Rời đi hơn một tháng, Cố Giai Mính đã nhớ đến cái tổ nhỏ của mình, còn có mảnh đất khiến hắn cảm thấy vững vàng.

Mặc Uẩn Tề mỉm cười nhìn hắn, "Em nói, nghe em. ”

Cố Giai Mính tính toán ngày, "Nhiều nhất là ở lại thêm hai mươi ngày nữa, hai người bọn chúng gần đây có chút béo, tôi cảm thấy hai chúng ta đều cho bọn chúng linh lực, để cho bọn chúng dinh dưỡng dư thừa, tôi lo lắng bọn họ sẽ sớm tách ra khỏi cơ thể tôi." Nếu không phải nhìn mẹ Mặc không muốn để cho bọn họ đi, hắn thật sự rất muốn hiện tại trở về.

Cố Giai Mính có chút lo lắng, "Con trai còn tốt, nếu con gái mập, con bé lớn lên có trách chúng ta cho nó ăn nhiều không?"

Mặc tổng nhịn xuống khóe miệng cong lên, vấn đề này, thật không dễ trả lời, bởi vì ai cũng không dám xác định có một cô gái.

Hơn nữa yêu tinh sinh tử không giống nhân loại phải mang thai mười tháng, lực sinh mệnh của tiểu yêu tinh chỉ cần có thể cam đoan có thể sinh tồn khi rời khỏi mẫu thân, bọn họ liền từ trong cơ thể cha mẹ tách ra, khi đó, bọn họ còn là tế bào, mập mạp gì đó... Nó không nhất thiết. Cố Giai Mính rõ ràng là suy nghĩ nhiều, hiện tại nếu trực tiếp nói cho hắn biết, hắn không chừng sẽ trở mặt, chỉ một câu liền anh biết nhiều! Nói có khuê nữ là có! Mặc tổng rất khó xử, cuối cùng an ủi một câu: "Sẽ không mập, yên tâm đi. ”

-Được rồi, tin anh! Cố Giai Mính nhàm chán nằm trên sofa, tựa đầu lên đùi Mặc tổng, nhìn báo cáo trên máy tính của Mặc tổng, một chút cũng không hiểu.

Nhìn hắn thật sự quá nhàm chán, Mặc tổng để máy tính lên, sờ sờ tóc Cố Giai Mính, "Nếu không, anh dẫn em ra ngoài một chút?"

Cố Giai Mính nắm lấy bàn tay to trên đỉnh đầu, cảm thấy hứng thú nhếch khóe miệng, "Đi đâu vậy?"

"Anh có một người bạn, cũng là làm nghề của em, ngày cưới của chúng ta anh ấy cũng tới, người da trắng có râu ria, Clarence, là một đạo diễn nổi tiếng, hiện tại đang làm một bộ phim đua xe, anh dẫn em đến trường quay của bọn họ xem?"

"Tôi đi có thể làm gì?" Cố Giai Mính ngồi dậy, thầm nghĩ Clarence râu ria là ai, bộ dáng rất quen thuộc, hình như hắn ta đã nghe qua ở đâu, đua xe? " Có phải seri phim này làm đến bộ phim thứ tám, mỗi một bộ phim đều kiếm được mấy tỷ phòng vé ở Hoa Quốc chúng ta?"

Cố Giai Mính sau khi nhớ tới hơi khiếp sợ trong chốc lát, sau đó liền bất mãn nhướng mày nhìn Mặc Uẩn Tề, "Không phải anh không biết trong giới kia có người nào sao, sao anh còn biết đạo diễn gì nữa?"

Cố Tiểu Yêu lòng dạ hẹp hòi, có một chuyện nhỏ cũng muốn tìm Mặc tổng phiền toái.

Cho dù biết Mặc Uẩn Tề sẽ không sinh ra tình cảm gì với người khác, nhưng vừa nghĩ đến Mặc Uẩn Tề lúc hắn không biết nhìn nữ minh tinh nào đó một cái, hoặc là nhìn thêm một nam minh tinh xinh đẹp liếc mắt một cái, hắn liền rất khó chịu.

Bình giấm thần mã, đạp!

Mặc Uẩn Tề bất đắc dĩ đứng lên, kéo Cố Giai Mính từ trên ghế sofa lên, khẩu vị của anh nặng bao nhiêu, mới có thể cảm thấy hứng thú với một bộ râu không tu sửa như vậy

"Nói rất nhiều lần, tôi chỉ thích hồ ly lông trắng, không phải lông trắng không phải hồ ly, không phải em, tôi đều không thích."

Cố Giai Mính mím môi, lúc này mới nở nụ cười, "Coi như anh có ánh mắt. ”

Mặc Uẩn Tề mỉm cười, "Phải a, bằng không làm sao có thể coi trọng em, em là tốt nhất. ”

Cố Tiểu Yêu cảm giác lông trên người đều thuận, lão Mặc nhà bọn họ miệng càng ngày càng ngọt, quả nhiên nam nhân kết hôn chính là sẽ khác.

Mặc tổng bị vợ cùng con trai áp bức hiện tại đã luyện được một kỹ năng mới, nói lời hay với hai người bọn họ, khen nửa giờ cũng sẽ không lặp lại, phủng ngây người!

Tiểu Mặc đi theo bà nội đi chơi liền bị bỏ rơi, Cố Tiểu Yêu cùng Mặc tổng vui vẻ đi qua thế giới hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro