Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1Ở kiếp trước, em gái tôi đã thi trượt đại học nên đã ra ngoài uống rượu vì buồn.Sau hơn một tháng, tôi thu dọn hành lý và chuẩn bị bước vào ngôi trường đại học lý tưởng.Em ấy khóc và quỳ trước mặt tôi."Chị ơi, chị giúp em với."Thuở ấy, em là người em thân thiết nhất, là người yêu dấu nhất của tôi, hễ thấy em khóc là tôi lại mềm lòng, nếu mềm lòng thì tôi sẽ chiều theo mọi yêu cầu của em.Bao gồm cả việc để cô ấy sinh đứa con trong bụng mình, và để cô ấy học đại học thay tôi.Tôi độc thân cả đời và làm việc cật lực để kiếm tiền nuôi cô ấy ăn học cũng như giúp cô ấy nuôi đứa con ngoài giá thú, coi nó là con đẻ của mình cho đến khi thằng bé mười tám tuổi.Nhưng khi thằng bé thi xong đại học, việc đầu tiên nó làm là đâm chết tôi.Em gái tôi và nhận tình đã dựa vào cơ hội này cướp hết tài sản của tôi.Khi tôi trọng sinh trở về, nhìn em gái đang quỳ trước mặt tôi khóc, tôi nhẹ nhàng đỡ em ấy dậy: "Em nói đúng, đứa trẻ vô tội, nó không có cha, cũng không thể không có mẹ nên em phải nuôi nấng nó."Nước mắt của em gái vẫn còn trên khuôn mặt, nhưng đôi mắt của nó đã mở to.Giống như khi tôi bị họ giết ở kiếp trước."Chị, em còn chưa kết hôn, em còn phải đi học đại học."Tôi nghiêm túc nhìn nó: "Em thi đậu chưa?"Trong suốt thời trung học, nó làm mọi thứ trừ việc học.Tôi có dỗ dành, cũng có nổi giận nhưng cũng vô ích.Bây giờ, tôi không dỗ dành hay giận dỗi, tôi chỉ để nó phải trả giá cho hành động của mình."Chị ơi, em thi chỉ đạt được một trăm điểm. Nếu điểm quá thấp, các trường đại học có thứ hạng thấp nhất cũng sẽ không nhận em. "Nó ôm chân tôi khóc lớn: "Chị à, không phải em không muốn học, chỉ là đầu óc em kém, chị quên mất lời ba mẹ nói rồi, chúng ta là song sinh, chị hút hết chất dinh dưỡng của em trong bụng mẹ rồi." ."Ha, nó đã sử dụng chiêu trò dụ dỗ này cho cả cuộc đời tôi ở kiếp trước.Nó từ nhỏ đã yếu ớt, học không giỏi, lăn lộn ngoài xã hội, tất cả là do tôi ở trong bụng mẹ hút hết dinh dưỡng.Tôi luôn cảm thấy có lỗi, đặc biệt là sau khi bố mẹ tôi qua đời, tôi đã gánh trên vai trách nhiệm của người chị cả với tư cách là một người mẹ, và rất yêu thương con bé.Nhưng nó âm mưu chống lại tôi ở khắp mọi nơi..."Chị ơi, cho em đi học nhé?" Nó lay lay cánh tay tôi.Thấy bộ dạng nó đáng thương, tôi từ từ ngồi xổm xuống và lau nước mắt cho cô ấy."Được."Trong mắt nó lập tức sáng lên: "Chị, chị đưa giấy báo trúng tuyển đại học cho em được chứ?""Vì sao chứ?" Tôi bình tĩnh nhìn nó, "Hiện tại em đang mang thai, đi học sẽ ảnh hưởng đến con em."Nó chưa kịp phản bác thì tôi đã thu xếp sẵn: "Nghe lời chị, ở nhà nghỉ ngơi sinh con, năm sau chúng ta sẽ học lại và cố gắng thi vào một trường đại học tốt".Tối hôm đó, em gái tránh mặt tôi để đi chơi.Tôi lặng lẽ đi theo nó, và rất nhanh đã nhìn thấy người đàn ông đã giết tôi cùng cô ấy ở kiếp trước."Chị gái từ chối đưa giấy báo trúng tuyển đại học cho em, em phải làm sao đây? Anh có muốn đứa bé này không?"Tên đàn ông đó: "Đương nhiên, đây là Vương gia Kiều gia của anh, cũng là kết tinh tình yêu của chúng ta, anh sao có thể không muốn chứ.""Nhưng chị gái em sẽ không giúp."Nam nhân sắc mặt trầm xuống: "Anh có biện pháp."Nhận thấy có gì đó không ổn, tôi vội quay về nhà.Tôi vừa chuyển giấy báo trúng tuyển đại học và hành lý ra ngoài chuẩn bị đi thì em tôi đã vào nhà rồi.Nó hốt hoảng lục lọi và lấy được giấy báo nhập học giả mạo của tôi.Người đàn ông ngay lập tức đốt cháy lớp da nhựa xung quanh anh ta và ném nó vào nhà chúng tôi.Ngọn lửa bao trùm toàn bộ ngôi nhà.Sau khi dập lửa, bên trong không còn gì.Em gái khóc ngất nơi công cộng.Quay người cầm tờ giấy báo nhập học giả mà hớn hở bước vào đại học.Tất nhiên nó đã không được vào trường đại học.Tôi không gặp nó và để nó nghĩ rằng tôi đã chết.Tránh xa những thứ rác rưởi và chăm chỉ học tập là điều tôi cần bây giờ.Nhưng tôi đã đánh giá quá thấp sự vô liêm sỉ của em gái mình.Một năm sau, nó ôm con trai chặn tôi ở cổng trường đại học: "Chị, chị không thể để em suốt ngày giúp chị nuôi con, chị đã cướp mất cơ hội vào đại học của em rồi chị. Thậm chí chị còn bỏ con trai của mình... "2Đầu tóc rối bù, lại khóc trước cổng trường đại họcXung quanh ồn ào, đứa nhỏ mới mấy tháng tuổi bị em gái "thân yêu" đặt dưới chân, bò lổm ngổm dưới đất.Giáo viên và học sinh ra vào làm tắc nghẽn cổng trường.Tên nhân tình của em gái tôi cũng đang đứng trong đám đông, nhìn tôi đầy ác ý.Họ đang chờ tôi sợ hãi, chờ tôi cảm thấy có lỗi với em gái mình và nhanh chóng giải quyết mọi chuyện.Nhưng tôi thì không.Tôi chỉ lạnh lùng nhìn nó: "Chị muốn có cá nhưng tay gấu cũng là thứ chị muốn, chị không thể có cả hai, chỉ có thể bỏ cá lấy tay gấu(*). Đại học, nếu có cơ hội, vậy thì hãy học tập thật tốt, hãy học bài "Tất cả những gì tôi muốn" này và chị sẽ đồng ý với tất cả những gì em nói."*câu này của Mạnh Tử á. Nghĩa là trong cuộc sống, đôi khi ta phải hy sinh một điều tốt đẹp, để chọn một điều tuyệt vời hơn, không thể tham lam muốn 2 thứ cùng 1 lúc được.Mặt nó lập tức đơ ra, miệng há ra nhưng không thốt ra được lời nào.Từ nhỏ nó đã ghét thơ cổ, văn xuôi, chưa kể học cấp ba, thậm chí cấp hai, tiểu học cũng không thuộc nổi.Tôi lấy điện thoại di động ra và gọi cho cảnh sát: "Cãi nhau và vu khống người khác trước cổng trường đại học là phạm pháp. Em ngồi đây không được rời đi, chờ chú cảnh sát đến xem "màn trình diễn" của em."Con bé đã chạy trốn với đứa bé trên tay.Và... cứ như thể một con dao phóng ra từ đôi mắt của người đàn ông đang theo dõi tối, nó chém tôi dữ dội.Kiếp trước tôi cùng người đàn ông này tiếp xúc rất ít, chỉ gặp hắn một lần, cũng là lần cuối cùng, đó là khi hắn giúp con giết tôi, cướp tiền của tôi.Tôi đã đủ may mắn để gặp hắn một vài lần trong thời gian này.Tôi dễ dàng nhận ra rằng hắn có quan hệ tốt với em gái tôi, thúc giục em ấy sinh con và giật giấy báo trúng tuyển đại học của tôi, tất cả đều không phải vô tình có dụng ý xấu.Nó đã được tính toán trước.Anh ta dường như rất ghét tôi, và tìm mọi cách để giết tôi.Tôi cũng đã nhờ người kiểm tra lý lịch của anh ấy, nhưng tôi không tìm được gì ngoại trừ tên anh ấy là Kiều Lôi.Trên đường trở về ký túc xá, tôi vẫn bị giáo viên hướng dẫn gọi lên văn phòng.Cô ấy không trách tôi, mà chỉ hỏi tôi về tình hình cụ thể và liệu tôi có cần giúp đỡ hay không.Rốt cuộc, tôi là học sinh đáng tự hào nhất của cô ấy."La Tiểu Hoan, con coi cô là cố vấn của con, còn cô coi con là con dâu, gặp chuyện không nên tự mình gánh chịu, nhất định phải nói cho cô biết."Tôi dở khóc dở cười: "Giáo sư Tô, cô thật sự có con trai sao?""Đương nhiên, tiểu tử kia...""Cạch"Cánh cửa phòng làm việc của cô bị đẩy ra, một anh chàng đẹp trai rạng ngời bước vào.Tôi còn tưởng là con trai cô, kinh ngạc suýt chút nữa cắn lưỡi, nhưng anh chàng đẹp trai kia chỉ để hai quyển sách lên bàn: "Giáo sư, em xong rồi."Rồi anh ta quay sang buôn chuyện với tôi: "Vụ ở cổng trường của cậu rất anh hùng, đó là phong thái mà nữ sinh Đại học Bắc Kinh chúng ta nên có"."Ồ, cảm ơn...""Nhưng cậu phải cẩn thận, người kia có đồng bọn, nhất định sẽ lại tìm cậu."Anh ấy kết thúc cuộc trò chuyện, lấy thêm hai cuốn sách từ bàn của giáo sư Tô, quay người đi ra ngoài.Giáo sư Tô sau lưng phàn nàn: "Nhìn học sinh hiện tại... có bao nhiêu người ngoan ngoãn như cậu ta nhỉ La Tiểu Hoan."Lại lo lắng cho tôi, "Cậu ấy nói gì cũng phải ghi nhớ, gần đây đừng trốn học nữa."Nhưng tôi không thể sống mà không đi chơi.Ngay cả khi bạn có thể, rắc rối vẫn sẽ đến với bạn.Thay vì trốn tránh, tôi muốn chiến đấu tay đôi và nhanh chóng giải quyết vấn đề này, kẻo họ núp trong bóng tối và theo dõi tôi bất cứ lúc nào.3Trước kỳ nghỉ hè, tôi ra ngoài tìm việc làm.Tôi về muộn nên khá vội vã nhưng vẫn bị La Tiểu Nhạc cách trường hai trăm mét chặn lại.Con bé không bế con trai, không giả vờ đáng thương trước mặt tôi."Chị, ba mẹ đều cho chị những điều tốt nhất, chị nhất định phải bù đắp cho em."Tôi bị cô ấy cười đến ngu xuẩn: "Em nên trở về với họ đi."Tôi di chuyển, nhưng có người đã chặn tôi ở phía còn lại."Hôm nay, ngươi hoặc là nhường cơ hội học đại học cho Tiểu Nhạc, hoặc là... không rời đi."Hắn đưa tay ra và lao vào tôi.Tôi lùi lại thật nhanh, đồng thời thò tay vào trong túi.Nhưng Kiều Lôi động tác quá nhanh, hơn nữa sức lực của hắn lớn hơn tôi tưởng rất nhiều, tôi còn chưa kịp lấy đồ ra, hắn đã đè tôi xuống đất.Nắm đấm khổng lồ đập thẳng vào mắt tôi.Một bàn chân đột nhiên đá vào đầu Kiều Lôi với một cú "bùm".Hắn nghiêng người sang một bên.Tôi bủn rủn tay chân từ dưới đất đứng dậy, chộp lấy bột ớt trong túi hất vào mặt hắn, lại bị người cứu tôi đẩy ra: "Chạy đi!Thay vì chạy, tôi rắc ớt bột, cầm điện thoại lên và bắt đầu chụp ảnh...Hai giờ sau, tôi ra khỏi đồn cảnh sát cùng với vị cứu tinh của mình, bạn học Trì mà giáo sư Tô đã nói tới.Anh ta khinh thường nhìn tôi: "Bạn học đây là tự định đưa mình vào chỗ c.h.ế.t sao?""Hôm nay cảm ơn anh." Tôi chân thành cảm ơn.Anh ta hừ lạnh một tiếng "Nhỡ may tôi không tới thì sao?"Tôi sẽ thua, nhưng Kiều Lôi và em gái tôi cũng chẳng được gì nhiều.Tôi có các đoạn ghi âm trong điện thoại di động và nhiều công cụ chống đối họ khác nhau trong túi xách của mình. Số khẩn cấp đã được nhấn.Nhưng nghĩ đến cảnh Kiều Lôi đấm vào mắt mình, tôi vẫn há hốc mồm.Lần này Kiều Lôi chỉ bị giam mười lăm ngày và bị phạt một số tiền.Hắn sẽ sớm ra tù.Tôi phải ngay lập tức lên kế hoạch tiếp theo, và tống hắn ta vào tù, không bao giờ được ra ngoài nữa."Được, cậu muốn đi bao xa nói cho tôi biết, tôi giúp cậu." Anh ta nói.Tôi ngước nhìn anh.Vào một đêm mùa hè, anh đứng dưới ánh đèn đường, mặc áo sơ mi trắng và quần jean đơn giản, mái tóc bồng bềnh, đôi lông mày sâu, biểu cảm khi nói chuyện không có vẻ gì là đùa giỡn."Người kia không đơn giản, tay chân rất lợi hại, tôi biết cậu có chuẩn bị sẵn sàng, nhưng bọn hắn sẽ không phải luôn luôn có sai sót, lần sau gặp lại, cậu có thể sẽ gặp phải tổn thương."Tôi khẳng định điều đó...Anh ấy cũng nói: "Tôi tên là Giang Trì, sinh viên năm cuối khoa Kinh tế, học giỏi và không lừa dối con gái."Tôi hỏi giáo sư Tô về tính cách của anh ta.Giáo sư nói: "Thằng nhóc này rất tốt, con có thể tin tưởng nó.""Giáo sư, đó không phải là những gì cô nói lần trước.""Này, đó là sinh viên giỏi, người luôn xem qua các tài khoản cũ của giáo sư.""..."Tôi đã hợp tác với Giang Trì.Anh ấy giúp tôi đối phó Kiều Lôi và em gái tôi, còn tôi đồng ý làm bạn gái anh ấy trong một năm để giải quyết việc thúc giục kết hôn ở nhà.Nửa tháng sau, tôi đã chuẩn bị đầy đủ cho thử thách, nhưng tôi nghe thấy một điều cực kỳ sốc từ Giang Trì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro