chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Xin chào mọi người, ta tên là Lý Cường. Ta là một đại mỹ nam với thân hình 6 múi, cao trên mét tám và gương mặt soái ca. 

Cuộc đời của một đại mỹ nam như ta không có gì ngoài hai từ suông sẻ nhưng mà, cuộc sống vốn dĩ rất bình đẳng, lão thiên gia sẽ không cho một ai quá hoàn hảo trong mắt mọi người.

Chính vì thế, từ một soái ca có mị lực cao như ta, vốn dĩ nên có vô số mỹ nữ bao quanh,ngày ngày đêm đêm hằng mong sẽ được kết duyên phu thê cùng ta nhưng không, xung quanh ta chỉ toàn một đám đàn ông vây lấy, chẳng hề có một bóng hồng nào, làm đại mỹ nam như ta độc thân hơn 30 năm vẫn chưa biết yêu là gì.

Cho đến một ngày nọ có một học muội có ý với ta, cứ tưởng cuộc đời ta từ nay sẽ thoát khỏi đám đực rựa kia mà chuyển sang hường phấn nhưng số phận lại cứ thích trêu đùa ta, anh trai của học muội kia nghĩ rằng ta trêu đùa em gái hắn. 

Hắn luôn tìm cách chia cắt ta với học muội ấy, đỉnh điểm là khi học muội kia tỏ tình với ta. Tên đàn ông thối đó đã hẹn ta ra ngoài ngoại ô quyết sống chết một phen, kết quả lại cho ta leo cây. Đến khi ta trở về nhà thì ta vô tình trượt chân ngã xuống cái hồ gần đấy mà xuyên không.

Ta xuyên không rồi, xung quanh ta toàn là mỹ nữ bao quanh, ai ai cũng là tuyệt sắc giai nhân, hoa nhường nguyệt thẹn. 

Ta đã nghĩ ông trời thật tốt với ta, ông ấy sẽ không triệt đường sống của một ai cả nhưng mà đức tin của ta đã bị hủy hoại hoàn toàn khi ta nhận ra được rằng một đại nam nhân 30 tuổi như ta lại xuyên thành thiếu nữ 15 tuổi tên là Lý Nhu với gương mặt đáng yêu đến búng ra sữa.

Bi kịch của cuộc đời ta không dừng lại đấy khi ta bàng hoàng khi nhận được tin, người phụ thân cưng chiều ta bao năm qua lại có thể đem ta gả cho một tên hoàng đế hậu cung 3000 giai lệ.

Và bi kịch của ta đã chấm dứt khi vừa nhập cung ngày đầu, ta gặp biểu tỷ của mình, chính là Lý phi Lý Ngọc Cẩm, một nữ nhân tựa như bạch nguyệt quang bước ra từ những bộ tiểu thuyết ngôn tình với giọng nói nũng nịu ngọt ngào đến chảy nước, gương mặt yêu kiều quyến rũ cho đến khi nàng ta hỏi ta rằng 

" tiểu muội muội, muội tên là gì?"

Với sự ngây ngô của một nam nhân chưa trải mùi đời, ta đã quên mất rằng bản thân xuyên không mà dõng dạc nói 

"ta tên Lý Cường, biểu tỷ có thể gọi ta là Tiểu Cường ( con gián)"

Ta chỉ nhớ sau đấy chỉ là một tiếng hét thất thanh của biểu tỷ mình, sau đó nàng ta ngất xỉu đi mất. 

Ngày thứ hai sau khi nhập cung, ta đã nhận được thánh chỉ của "lão công" chưa gặp mặt lần nào của mình là ta mưu mô xảo quyệt, dám dùng khổ nhục kế làm hại phi tử của hắn hoảng sợ đến mức thần trí hoảng loạn, đêm đêm gặp ác mộng dù thời gian mới trôi có đúng một ngày.

Chỉ là một con gián thôi, có cần phải đến mức như thế không? Có cần tuyệt tình đến thế không? Và đáp án thì mọi người cũng có thể đoán được rồi đúng không.

Sau khi xuyên không ta liền bị ném vào lãnh cung rồi.

Ở chốn lãnh cung lạnh nhạt này, ta chỉ có thể đạm bạc sống qua ngày với mấy món sơn hào hải vị, mỗi ngày ba bữa được thử thức tay nghề của ngự trù hoàng cung nức danh một thời. Trêu đùa mấy tiểu nha hoàn đáng yêu, ban ngày trồng cỏ làm niềm vui, đêm đến lại vừa đếm tiền vừa nhớ nhà. 

Ta còn quen với một đại tỷ tỷ hơn ta gần 10 tuổi với sở thích cắm sừng hoàng đế tên là Mộ Dung Hàn Tuyết.

Não của đại tỷ nhà ta không giống người bình thường, sau khi hỏi tên của ta là Lý Cường cũng không hề thắc mắc tại sao nó giống tên của nam nhân mà lại cực kì thân mật kết thân cùng ta, gọi ta một tiếng thân thương là Gián nhỏ đáng yêu.

Ta cùng đại tỷ cứ bình đạm sống ở lãnh cung hơn một năm, cũng đã thử vô số lần tìm cách quay về nhưng không kết quả. Ta thật sự rất nhớ nhà!

Cho đến một ngày lãnh cung đón tiếp thành viên mới tên là Lục Ân. May mắn thế nào nàng ta cũng là đồng hương với ta, cũng xuyên từ thế kỉ 21 về đây.

Bộ ba bọn ta kết nghĩa tỷ muội, thề cùng sống cùng chết, cùng hoạn nạn có nhau. Cứ nghĩ đồng hương mới đến là ánh sáng soi rọi bóng đêm đen tối trong ta, rằng ta sẽ có nhiều cơ hội hơn để trở về nhà nhưng ta đã lầm tưởng.

Cuộc sống của người trưởng thành không có hai từ dễ dàng, tỷ muội dù tình thâm đến đâu cũng có thể vì một chút lợi ích nhỏ mà bán đứng mình. Và ta đã bị người ta coi là ánh sáng bán ta đi bởi vì nàng ta trọng sắc khinh bạn.

Lục Ân chỉ vì một trưởng công chúa mới gặp 2 lần mà đem tỷ muội kim lang của nàng bán rẻ cho hệ thống, đem hết mọi nhiệm vụ đổ lên đầu ta, dồn ép ta vào đường cùng. 

Ta không thể chịu được nhục nhã như thế, ta phải phải kháng

"không được, đường đường là đại nam nhân như ta. Làm sao có thể vứt bỏ tiết tháo của bản thân đi câu dẫn hoàng đế. Đó là chuyện không thể nào. Ta là trai thẳng"

"ngươi nhìn bộ dáng hiện tại của ngươi xem, dáng người nhỏ nhắn, mặt búng ra sữa, eo nhỏ mông to. Bộ dáng này có thể là bộ dáng của trai thẳng sao? rõ ràng là bộ dáng của tiểu muội muội để người ta bắt nạt."

Lý Cường:...

Lục Ân nói không sai, bộ dáng này của ta quả thật không khác gì tiểu muội muội cho người khác bắt nạt. Nhưng mặt mũi của một đại nam nhân, làm gì có chuyện ta hạ mình đi nằm dưới một tên đàn ông thối khác chỉ vì tỷ muội tốt trọng sắc khinh bạn chứ. Chuyện đó là không thể nào, ta nhất quyết không đồng ý.

Lục Ân chỉ nhàn nhạt nhấp trà, nàng chỉ nhẹ nhàng đem một quả cầu tuyết ra trước mặt của ta mà nói

" nó có thể giúp ngươi trở về nhà sao khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là câu dẫn thôi có gì mà lo ngại"

Ta lúc ấy đã rất bối rối, nó có thể giúp ta trở về nhà thật sao. nó có thể giúp ta hoàn thành ước nguyện của ta, giúp ta hoàn thành mọi mong ước mơ thầm kín sao.

Lục Ân lúc ấy lại lấy ra thêm một chiếc hộp gỗ, bên trong toàn là vàng bạc châu báu, nàng ta như một phú nhị đại, vung tiền như nước, buông ra những lời hứa hẹn

"sau này mỗi tháng có bổng lộc, ta sẽ cho ngươi hết 9 phần."

"Sau này Hoàng sư phụ làm tiểu long bao, ta đều nhường hết cho ngươi." 

"Sau này công lược được trưởng công chúa, ta sẽ giúp ngươi đi trừng trị vị Lý phi kia, thả gián đầy phòng nàng ta cho nàng ta thất điên bát đảo, nửa ngây nửa dại."

"Sau này khi ngươi quay về hiện đại, ta sẽ ở đây giúp ngươi dạy dỗ tên hoàng đế"

"Sau này..."

Mỗi câu sau này của Lục Ân đều đánh trúng vào yếu điểm của ta, nàng ta sớm đã nhìn ra được khao khát của ta rồi. Mà những gợi ý về sau này của nàng ta, ta đều động lòng rồi

"thế nhé, ta có hẹn với tiểu tỷ tỷ của ta rồi, nhiệm vụ liền chuyển giao cho ngươi"

Nói rồi Lục Ân liền tung tăng quăng cục nợ đó sang cho ta, vui vẻ đi tìm tình yêu của nàng, mà ta sớm đã động lòng với điều kiện của nàng, gật đầu đồng ý. 

Cứ thế, nhiệm vụ công lược hoàng đế liền bị ném lên đầu ta, rốt cuộc lúc ấy là do ta mắt mù tai điếc hay trí não không bình thường mà chỉ vì chút lợi nhỏ, liền đem nửa đời sau của một đại nam nhân bán rẻ đi.

--------

Tiểu kịch trường

Triệu Cao hoàng đế[tung vàng]: Tiểu Nhu Nhi, lại đây với trẫm

Lý Cường [mắt sáng rỡ vì vàng, nũng nịu gọi]: pi sàaaaaa

Lục Ân: Gián thối, đây là bộ dáng nam nhân đầu đội trời chân đạp đất mà ngươi nói sao? một chút vàng đã có thể mua chuộc được ngươi rồi. Ta phi

Lý Cường[lao vào lòng hoàng đế]: pi sàaa, Tiểu Lục Trà bắt nạt thừn thípppp

Triệu Cao hoàng đế: to gan, người đâu!! mau đem...

Triệu Vũ Dương[rút kiếm]: ta xem ai dám?

Triệu Cao hoàng đế[ đổ mồ hôi]: mau đem số vàng ta vừa tung đem đến Cung Bạch Nguyệt tặng hết cho Lục Ân tẩu tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro