chap29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau ,hắn khẽ cựa mik rồi nhìn sang nó . Đưa tay chạm nhẹ vào mặc nó rồi đôi môi.

_Ưm..._Nó đưa tay che mắt ánh sáng mặc trời. Còn hắn thì giả bộ ngủ để xem thái độ lúc tỉnh dậy của nó như thế nào.
Nó liếc mắt sang hắn rồi lấy tay đập nhẹ vào trán. "Chắc mik chết quá,cũng may là hắn chưa tỉnh" nó lấy chiếc khăn gần đó rồi quấn ngang ng,bước chân xuống giường. Nhưng chưa kịp thò chân xuống thì đã bị hắn bắt lại ôm vào lòng.

_Dậy sớm vậy._Hắn thủ thỉ bên tai ngậm vành tai nó làm nó đỏ mặc.

_Aa...à..à...chỉ...chỉ mún..xuống nhà 1chút._Nó đổ mồ hôi.

_Ngủ một chút đi. Tối qua vận động mạnh vậy mà_Hắn.

_anh.....anh....thả em ra đi. Em mún đi tắm._Nó

_Đk rồi_Hắn buông nó ra,nó nhanh chóng chạy vào nhà tắm đóng cửa cái rầm.

_Phù... Ngại chết mất_nó lấy tay che mặc r bắt đầu tắm. Lúc sau nó bước ra với bộ váy ngắn hơn đầu gối nhìn rất dễ thương.

_Anh đi tắm đi_Nó ngồi vào bàn chải tóc.

_Anh pt mà_Hắn nghe lời nó đi vào phòng tắm. 1lúc sau bước ra thì k thấy nó đâu nữa chắc là xuống dưới rồi. Hắn nhanh chóng xuống vs nó.

_Chào bác. Buổi sáng vui vẻ_Nó nhí nhảnh.

_Sao con gọi là 2bác. Phải gọi là  mẹ  chứ_Mẹ hắn mắng yêu.

_D...dạ..bamẹ_Nó

_Tối qua con có mệt không hoho. Chắc là mệt lắm hả con. Nó lm cả đêm chắc con mệt lắm hôhô. Mẹ sắp có cháu nội_Mẹ hắn nói lm nó đỏ hết mặc k pt nói sao.

_Mẹ hỏi j nhìu vậy. Chuyện của vợ chồng con. Mẹ k lo chuyện của bamẹ đi_Hắn đi xuống khoát vai ôm nó.

_Cái thằng con này. Mẹ chỉ là mong có cháu thôi.

_Thôi đk rồi bà. Để 2vợ chồng nó yên đi._Ba hắn từ trong phòng đi ra.

_Ông...._mẹ hắn nhăn mặc tức nghẹn họng_Ăn cơm_mẹ hắn nó r lườm 2cha con hắn còn nó thì mẹ hắn nở nụ cừi tươi.
Cả 4ngồi vào bàn ăn nhanh chống. Ba hắn có việc công ty nên đi trc còn mẹ hắn thì đi gặp mấy ng bạn. Hắn thì trên phòng lm việc. Nó chán wá nên ra ngoài vườn hoa chơi.

_Cô chủ_Ông lm thuê đg tứi hoa chào nó.

_Chào bác. Bác có thể cho cháu mượn tứi đk k_nó vui vẻ.

_k đk cô chủ. Cậu chủ đã dặn k cho cô đụng vào việc j nếu k sẽ đuổi việc._

_Cậu chủ sao. K sao đâu. Anh ấy sẽ k đuổi việc bác đâu.

_K k cô chủ_Ông sợ sệt.

_Đk rồi._Nó đi vào nhà thấy mấy ng kia đg quét dọn liền đi tới phụ 1tay.

_Để tôi phụ mn._

_K k cô chủ ơi. Chúng tôi sẽ bị đuổi việc mất_Thấy bọn họ phản ứng kịch liệt nên nó nhăn nhó đi lên phòng lm việc hắn còn mn thở phào nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro