Round 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi sinh ra Lisa, ngày đó bầu trời quang đãng an lành, ở giữa không trung hiện lên đám mây bảy màu, tiểu công chúa Lisa, ở trong ngực ba cô, vùng vẫy một chút, liền hôn ba cô một cái.

Đơn giản ấm áp như vậy làm cho tâm mọi người đều mềm nhũn, Chitthip vui vẻ yên tâm may mà ban đầu không có đem Lisa đi phá, mới có thể nhìn thấy một bảo bối đáng yêu như vậy.

Hai vợ chồng nhìn chằm chằm mặt con gái, nhìn mãi cũng không muốn rời.

Lisa xoay người, áo vén lên, lộ ra cái bụng, đáng yêu không chịu được, Chitthip lập tức ngồi xuống, kéo cái chăn cho cô, hừ nói: "Chỉ biết lộn xộn."

Lisa không nói, liền chôn ở trong ổ chăn.

Marco Manobal đột nhiên thở dài: "Anh hy vọng Lice của chúng ta sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thương gì, vĩnh viễn hoạt bát xinh đẹp như vậy, đáng yêu như vậy."

Chitthip nắm tay Lisa, nói: "Em cũng hy vọng, em hy vọng con bé lớn lên chậm một chút, nhưng con bé đã đến tuổi yêu đương, anh nói xem, Jungkook sẽ làm con bé bị thương sao?"

Lời này cũng hỏi Marco Manobal.

Yêu, hoặc là ngọt, hoặc là khổ, hoặc là chua, ai có thể vĩnh viễn sẽ ngọt ngào như vậy.

Marco Manobal nhẹ giọng nói: "Hẳn là sẽ không."

Chitthip: "Sẽ không làm sao?"

"Anh tin chắc vẫn là sẽ không."

Chitthip không lên tiếng, sau một lát, mới cùng Marco Manobal ra khỏi phòng, thuận tiện giữ lại một ngọn đèn nhỏ cho Lisa, cẩn thận đóng cửa lại.

Lisa một đêm ngủ ngon, ngày thứ hai tỉnh lại, vươn người, khoát tay nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay, cô lại cười khanh khách, cô nhảy xuống giường, đi đến tủ quần áo tìm quần áo, sau đó phóng tới phòng tắm, thay quần áo mới đi ra, xuống lầu cùng cha mẹ ăn điểm tâm.

Chitthip nhìn cô chạy từ trên tầng xuống, thật sự sốt ruột: "Đi bộ cho tốt, ai bảo con chạy nhảy."

Lisa le lưỡi, cười híp mắt cọ cọ lên người Chitthip, ngồi xuống, Chitthip nhẹ nhàng liếc mắt trừng cô một cái: "Xuống cầu thang đi thật cẩn thận, đừng chạy nhảy."

"Đã biết ạ." Lisa bĩu môi làm nũng.

Chitthip xụ mặt lập tức cũng mềm nhũn, Marco Manobal gấp báo lại, uống một ngụm sữa, hỏi Lisa: "Hôm nay ba với mẹ con đều có thời gian rảnh ở nhà cùng con hay là muốn đi đâu chơi?"

"Ở nhà đi!" Lisa nói, thời tiết lạnh như vậy cô không muốn ra khỏi cửa.

"Được."

Marco Manobal nói: "Chờ chút nữa cùng cha chơi một ván cờ vây."

"A?" Lisa lắc đầu: "Để cho mẹ cùng ba chơi, con không biết chơi đâu."

"Không biết có thể học." Marco Manobal cười nói, Lisa mặt đầy cự tuyệt, nhưng ăn bữa sáng xong rồi, vẫn bị kéo lên ghế sofa, cùng Marco Manobal chơi cờ vây.

Cô vô cùng không muốn, thở phì phì làm ra vẻ bất mãn.

Marco Manobal nhìn vợ một cái, rồi nói với Lisa: "Ba ba nói cho con, chơi cờ vây có thể rèn luyện khí chất, con xem khí chất của mẹ con cũng từ đây mà luyện ra, tương lai Jungkook càng ngày càng xuất sắc, con không muốn cùng nhau tiến bộ sao?"

Lisa vừa nghe đến Jungkook, cả người theo bản năng ngồi thẳng.

Marco Manobal cười lên, nói: "Vậy cùng ba chơi ván kế tiếp đi."

"Nga." Vì câu nói Jungkook càng ngày càng xuất sắc kia, Lisa lưng thẳng tắp, cùng Marco Manobal một buổi sáng chơi cờ vây, làm cho cô nhanh chóng buồn ngủ.

Chitthip liếc mắt xem thường, nói: "Chỉ biết khi dễ con gái."

Marco Manobal cười trộm.

Ăn bữa trưa xong, Lisa đi lên lầu ngủ một hồi, lại trốn trên giường cùng Jungkook phát Kakaotalk, sau đó ngủ tiếp, hơn ba giờ mới tỉnh lại, cô gạt bỏ mái tóc như cỏ dại xuống lầu, trong phòng khách lại trống không, cô lập tức hỏi dì Lee, dì Lee nói: "Ba cháu mới nhận một cuộc điện thoại, hình như bên nhà Bam Bam có chuyện gì đó, mẹ cháu cũng liền đi theo, đợi lát nữa đến cơm chiều sẽ về ăn."

"Nga." Lisa có chút mất mát, cô đem mình ngã ngồi xuống ghế sofa, gãi đầu.

Một lát sau, cô lại cảm thấy ở nhà nhàm chán, cầm điện thoại di động lên, đeo khăn quàng, đi ra ngoài tìm mấy người Shin Ae chơi, Shin Ae cũng ở tại khu biệt thự này, nhưng cách quá xa, đi tới rất phiền, bình thường Lisa đều lười đi, hôm nay vừa đúng lúc chú Kang không ở nhà, Lisa chỉ có thể đi bộ.

Đi được hai bước, một người phụ nữ mặc áo bành tô màu đen không biết từ nơi nào đi ra, chặn ở trước mặt Lisa, bà đeo một chiếc mắt kính, khăn quàng cổ hoa sắc, tay để trong túi, nhìn Lisa hỏi: "Cháu là Lisa sao?"

Lisa cúi đầu, lui về phía sau hai bước, trên mặt mang theo cảnh giác: "Là cháu, xin hỏi dì là ai vậy?"

"Dì là mẹ của Jungkook."

Lisa che miệng lại, cô lần nữa lui về phía sau, cô nói: "Dì, dì nói dì là mẹ của Jungkook, cháu không tin, Jungkook không ở nơi này, nhà cậu ấy cách nơi này rất xa."

"Cho nên dì mới đặc biệt tới đây tìm cháu." Mẹ Jeon lấy điện thoại ra, ấn mở một tấm ảnh chụp, là ảnh gia đình, ở trên Jungkook đứng bên cạnh một người phụ nữ, rất giống với mẹ Jeon.

Lisa đang cảnh giác biến thành chột dạ, cô thấp giọng nói: "Dì, dì tìm cháu làm gì?"

"Không có gì, chỉ muốn tìm cháu tâm sự, cháu yên tâm, dì không phải là người xấu." Mẹ Jeon kinh ngạc một thiếu nữ mới mười bảy tuổi mà đã cảnh giác như vậy.

Điều này chứng minh cha mẹ cô giáo dục cô rất toàn diện.

Nếu cô không phải là nữ sinh Jungkook thích, mẹ Jeon cũng miễn cưỡng thích cô.

Lisa có chút kinh hoảng: "Dì, dì tìm cháu có chuyện gì? Cháu không có kéo thấp thành tích của Jungkook."

Nhắc tới thành tích, sắc mặt mẹ Jeon liền thay đổi, Lisa nhìn sắc mặt của bà thay đổi, liền càng hoảng hơn, mẹ Jeon nói: "Nhà các cháu gần đây có một công viên, cách ở nơi này không xa, chúng ta tới đó ngồi một chút, dì liền tán gẫu với cháu một hồi."

Hễ là học sinh đối mặt với trưởng bối, bất kể là người lớn nhà mình, hay người nhà khác, cũng sẽ sinh ra một loại kính sợ cùng sợ hãi, Lisa cũng không ngoại lệ, mẹ Jeon đều nói tới đây, Lisa cũng không có cách nào khác cự tuyệt, chỉ có thể đi theo mẹ Jeon đi đến công viên kia, công viên kia không tính là rất xa, ngay tại lối vào, lúc nhìn ra phía ngoài, có thể thấy xe cộ đi ra tiến vào.

Lisa nghĩ tới đây, cũng thoáng thả lỏng, hơn nữa, bà là mẹ Jungkook, điều này cũng làm cho cô không có lòng đề phòng, vì vậy liền đi theo sau.

Chính là vẫn luôn nắm chặt điện thoại di động để giảm bớt kích động.












Họ sắp phải chia xa nhau rồi 🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro