chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.. .

Tia nắng yếu ớt cuối ngày dần vụt tắt, Ami xuất viện trở lại quán coffee. Vì lo cho tình hình sức khỏe của cô nên SeHee cũng đến đây sống để tiện chăm sóc.

Bong Bin vì không thể thiếu hơi ấm của SeHee nên cũng đến đây.

- Em nói rồi bây giờ em rất khỏe hai người về đi.
- Không được, em vừa mới xuất viện không thể để em một mình được!

- Nhìn em xem có giống như người cần chăm sóc không?  Thôi về đi, về đi.

Ami đẩy cả hai ra khỏi tiệm coffee khóa chặt cửa lại, bên trong lớp cửa kính nhe răng cười vẫy tay với bà chị của mình.

Phía bên ngoài SeHee thở dài rút điện thoại bấm vài cái rồi leo lên xe.

" Có chuyện gì nhớ gọi cho chị "

Ami mĩm cười nhìn tin nhắn vừa đến của SeHee. Ấn vài dòng hồi đáp lại, cô khóa hết chốt cửa lên phòng gọi điện thoại cho JungKook.

- Em đã khỏe hơn chưa?

- Em tốt hơn rất nhiều rồi, không cần lo!

- Ngày mai anh đến thăm em nhé, anh nhớ mùi Coffee em pha.

- Được rồi đến đây, ngày mai cửa tiệm vẫn chưa mở lại bảo mọi người cùng tới.

- Ngủ sớm đi, em vừa mới xuất viện đừng ngủ trễ quá.

- Vậy em ngủ đây!

- Ami.  .. Ngủ ngon.

Khoé miệng kéo thành hình bán nguyệt, cô nhìn gương mặt anh qua màn hình điện thoại làm lòng cô cảm thấy ấm áp.

- JungKook ngủ ngon !

.. .

..

..

.

Tờ mờ sáng JungKook đã đến trước cửa nhà SeHee bấm chuông in ỏi, ngoắc miệng cười trưng ra bộ mặt vô tội anh lấy chìa khóa cửa tiệm coffee từ SeHee rồi nhanh chân chuồng thẳng.

Chỉ mới hơn 4 giờ sáng, ngoài trời vẫn còn tối. Bầu không khí buổi sáng se lạnh, suốt cả đêm qua anh không thể nào ngủ nổi khi nghĩ đến hôm nay gặp cô.

Rón rén bước lên phòng, cô gái nhỏ đang cuộc người trong chăn Coffee đang nằm ẹo người say sưa ngủ bên cạnh cô. Khẽ chạm nhẹ vào Coffee khiến chú mèo tỉnh giấc, liếc nhìn anh rồi phóng xuống đất ra khỏi phòng.

Kéo chăn anh nằm lên giường ôm cô vào lòng thở phào, thật tốt biết mấy khi thấy cô ngủ ngon thế này. Hơi thở điều điều, gương mặt ửng hồng vì lạnh của cô khiến trong người anh nóng rang.

Rúc đầu vào hõm cổ hít lấy hương thơm ngọt ngào từ làn da trắng mịn ấy, bàn tay luồn vào lớp áo mỏng manh của cô.

Giật mình, tại sao cô lại anh mặc phong phanh thế này. Vội rút tay khỏi người cô, hôn nhẹ lên trán nhìn ngắm gương mặt cô lúc ngủ.

- Bình yên thật!

.. .

.. .

..

Ánh nắng buổi sớm mai chiếu thẳng vào mắt khiến cô khó chịu mà bật dậy. Gương mặt nhăn nhó nhắm tịt mắt lại mò mẫm xuống giường.

- Ế!  Cái gì đây?

Tay quơ trúng người anh làm anh thức giấc, nắm lấy cô kéo xuống ngã vào lòng mình. Anh tì cằm lên đầu cô giọng ngái ngủ.

- Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi!

- Anh.  .. Anh sao anh lại ở đây?

- Anh lấy chìa khóa từ chỗ chị SeHee!

- Dậy đi!

- Không đâu, anh buồn ngủ lắm!

Thục người xuống, tay anh gác ngang eo vùi đầu vào lòng ngực cô. Bất giác cô đỏ mặt, đêm qua vì khó thở nên cô không mặc áo lót vậy mà bây giờ anh lại vùi đầu vào đấy.

- JungKook anh.. .anh

- Có gì phải ngại, trước đây chẳng phải.  ..ưm.. ưm

Xấu hổ cô ôm chặt anh lại khiến anh chẳng thể lên tiếng.

.. .

..

.

Bộ dạng uể oải bước xuống tiệm cô đưa tay lên gáy xoay cổ mình, Coffee nhìn thấy cô vội chạy đến cọ đầu vào chân cô.

- Coffee chào buổi sáng.

Bế Coffee trên tay cô đưa tay đùa nghịch bộ lông ấy, phía bên ngoài SeHee cùng Dong Bin tay trong tay bước vào.

- Ố!  Ami sáng nay hai đứa nồng nhiệt quá nhỉ?

- Hả?  Nồng nhiệt?

- Còn giả bộ, đây này!

SeHee đưa tay chỉ vào cổ cô, những vết đỏ bật máu vẫn còn mới. Hoảng hốt cô thả Coffee xuống nhanh chân chạy đến gương xem. Siết chặt hai tay, cô dùng hết sức lực mà hét lên.

- Joen JungKook!

.. .

..

- Ami bọn anh đến thăm em này!

Ở bên ngoài 6 người áo đen núp núp ló ló nhìn xung quanh. Quấn phụ kiện trên người như IS đánh bom liều chết. Thở dài cô nhìn 6 người họ rồi mở cửa cho họ vào.

- Các anh nghĩ làm như vậy sẽ không ai chú ý sao?

- Chứ sao, cãi trang hoàn hảo thế còn gì hahaha.

Jin lên tiếng cười ha hả, thiệt hết nói nổi.

- Ami đến đây!

Yoongi đưa tay vỗ vào chỗ ngồi bên cạnh lên tiếng. Trước giờ Yoongi luôn thờ ơ, cảm giác rất lạnh lùng nên lúc nào Ami cũng cảm thấy anh rất đáng sợ.

Chậm chạp ngồi kế bên anh, hai tay cô siết chặt gấu váy căng thẳng đến độ muốn nín thở.

- Em không cần phải căng thẳng đâu cứ bình thường đi!

Yoongi thở dài xoa hai bên thái dương.

- Sau này đừng để thằng nhóc đấy thừa cơ hội mà làm chuyện xấu.

Bắt chéo hai chân Yoongi ngã người ra sau nhìn lên trần nhà.

Nhìn anh khó hiểu, ý anh ấy là sao nhỉ? Ami đưa tay xoa phần gáy bất chợt giật bắn mình. Ý anh ấy nói là những vết hôn trên cổ sao?

.. .

.. .

Buổi tối mọi người cùng nhau vui vẻ nói chuyện, ăn uống vui đùa. SeHee bỗng dưng trở nên nghiêm trọng khiến mọi người im bặt.

- Vậy JungKook em đã có dự định gì?

- Em á!  Kết hôn với Ami!

JungKook ôm Coffee trong lòng miệng ngồm nhàm snack trở lời ngay lập tức.

Tất cả mọi người im bặt sau đó cười lớn.

- Haha em đùa à?

- Nhìn em ấy kìa hiện giờ cứ như con nít mà muốn cưới Ami!

Jimin bước đến đặt tay lên vai JungKook mà thở dài sau đó quay đi.

- Nè!  Em rất nghiêm túc, em đã cầu hôn Ami. Cô ấy đã chấp nhận gả cho em rồi !

Tất cả đứng hình nhìn JungKook rồi lại nhìn sang Ami đang ngượng ngùng đỏ mặt mà hét lớn.

- HẢ!!!!

Cười lớn nhìn mọi người JungKook liếc mắt về phía cô chậm rãi lên tiếng.

- Chỉ là em muốn có cam kết trước thôi, hiện giờ cô ấy vẫn chưa sẵn sàng để làm vợ nhưng em sẽ đợi đến khi cả hai đủ lớn sau đó sẽ cầu hôn cô ấy lại một lần nữa. Và sẽ là lần cuối cùng em để cô ấy mang danh nghĩa bạn gái.

Anh mắt JungKook bỗng dưng trở nên dịu dàng, giọng nói trầm ấm chân thật của anh làm trái tim cô lay động. Mĩm cười nhìn thẳng vào mắt anh cô gật đầu.

- Hai cái đứa này thật tình!

- Thôi kệ chúng nó, quẩy nhiệt tình đi mấy đứa!

- Không say không cho đứa nào về.

.. .

..

.

- Hôm nay trời lạnh thật đấy!

JungKook hai tay ôm cô trong lòng nhìn ra phía ban công.

- Ừ lạnh thật!

Xoay người đối diện anh, ánh mắt giao nhau cô cười nhẹ.

Vuốt lấy đuôi tóc cô anh nghiêng đầu, ánh mắt nhu tình tràn ngập yêu thương dành cho người con gái anh hết lòng muốn bảo vệ.

- Hay là ta vận động một chút nhỉ?

Liếm môi JungKook ghì chặt gáy và eo cô nhanh chóng ngậm lấy đôi môi anh đào đó hút đi hết dưỡng khí. Miết nhẹ lấy môi dưới, anh dùng lưỡi quấy phá cô. Hơi thở trở nên gấp gắp, lưỡi cuốn vào nhau đùa nghịch cho đến khi môi sưng tấy mới rời khỏi.

- Này ! Ami anh " ăn tối " được chứ?

Đặt tay lên miệng anh cô mĩm cười lắc đầu.

- Anh là thỏ không thể ăn khuya!

Cụng vào trán cô, anh cười tít mắt.

- Bé con anh sẽ đợi đến khi em sẵn sàng làm mẹ của các con anh!

[ Hoàn ]

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro