04.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe Từ Tử Hiên chạy tới một khu biệt thự xa hoa,đậu xe trong thảm sân rộng lớn của căn biệt thự lớn nhất,  nhìn về phía cửa

"Xuống xe thôi, Viên tiểu thư thân ái của tôi! " Từ Tử Hiên xuống khỏi xe liền mở lời, lại đi đến tay lái phụ mở cửa xe cho Vien Vũ Trinh.

"Cô thật đúng là cẩu nhà giàu a! " Không nhìn lấy Từ Tử Hiên một cái, Viên Vũ Trinh đảo mắt một vòng, không khỏi cảm thán.

"Em hình dung tôi như vậy đó sao, nhà tôi có tiền sao trách tôi được chứ. "Từ Tử Hiên ủy khuất.

"Vậy cô cũng là cẩu nhà giàu không phải, là cẩu đời thứ hai! "

"Em, thật là, tôi không đấu với nữ nhân yếu đuối , cái này gọi là nhượng bộ! "

"Hứ! "

---------------

"Aba, ama, con về rồi!! " Không tiếp tục cùng Viên Vũ Trinh tranh luận, mở cửa đi vào liền gọi to.

"Lạc Lạc a, chịu về rồi đó hả, làm ama lo muốn chết hà, đồ bất hiếu .........! "

Từ trên cầu thang một nữ nhân tóc ngắn quý phái đi xuống , trực tiếp ôm lấy Từ Tử Hiên , tiếp lấy ngay trên mặt cô mà hôn lấy hôn để.

"Không có ý gì đâu a, mẹ tôi tương đối cuồng dã ha ha! " liếc mắt sang người bên cạnh,  Từ Tử Hiên vội vàng giải thích với Viên Vũ Trinh.

Lúc này từ trên lầu một nam nhân thân cao lớn đi xuống, bước chân nhanh chóng đi đến phía hài tử mình, gắt gao ôm vào lòng ngực

"Tiểu tử thối,  đến bây giờ mới chịu về nhà đó hả, mẹ con mắng con là đồ bất hiếu quả không sai mà! "

Từ Tử Hiên cựa quậy thớt khỏi cái ôm hôn cường dã của hai quý phụ huynh, tranh thủ thời gian lau khô nước bọt trên mặt, chính thức giới thiệu một chút:

"Đây là ama của tôi,  Hứa Giai kỳ, còn kia là aba tôi Ngô Triết hàm, ba mẹ, đây là bạn gái con Viên Vũ Trinh! "Nói xong liền hành động, đem Viên Vũ Trinh gắt gao ôm vào trong lồng ngực.

"Xin chào bác trai, bác gái , con tên Viên Vũ Trinh, mọi người có thể gọi con là Dư Chấn! "Quả nhiên là toàn gia a, thân thể cao lớn quá mức đến nỗi cơ thể đem đi làm cột điện , cái này mẹ nàng coi bộ cũng phải dè chừng khi đứng chung. Nhưng nàng vẫn thắc mắc một điều,  cô ta họ Từ ba cô ta lại họ Ngô, chẳng lẽ sát vách lão Từ, Viên Vũ Trinh lấy tay khẽ xoa xoa thái dương,  thật là hại não.

"Con a, rốt cuộc lần này cũng đáng để tin cậy,  nhìn xem cô bé thật là khả ái, mau đến đây ngồi với ta, cứ để hai cha con nó đi chuẩn bị bữa tối! " Hứa Giai kỳ vừa nói,  vừa dắt Viên Vũ Trinh hướng phòng khách mà đi.

Từ Tử Hiên cùng Ngô Triết hàm bất đắc dĩ liếc nhau một cái, tự giác đi đến nhà bếp chuẩn bị cơm tối.

"Lạc Lạc, ba trước kia đã nói với con, mặc kệ con về sau dắt về nhà là nam hay nữ ba đều sẽ không có ý kiến, nhưng chỉ với một điều kiện , nhất định phải đối tốt với người ta, con trước kia ở bên ngoài có làm gì hồ nháo ba đều mặc kệ, nhưng về sau nhất định phải sửa cái tính đó lại!! "Ngô Triết Hàm giọng điệu thâm tình dặn dò Từ Tử Hiên.

"Con biết, aba người cứ yên tâm đi, gần đây trong bang cũng không được yên ổn, khoảng thời gian này aba có thể giúp con được không?! "

"Nếu không phải mẹ con thân thể không tốt, ba đã có thể giúp con rồi, hiện tại cái bang hội này đành trông cậy hết vào con thôi,   đám lão già kia xem ra cũng không an phận.!! "

"Aba, người yên tâm con không sao."

Rất nhanh từng món ăn bắt mắt được Ngô Triết Hàm dọn ra, bốn món, mặc dù không nhiều, nhưng xem xét lại càng khiến người ta thèm thuồng chỉ muốn ngồi xuống mà ăn ngay lập tức.

"Lão bà, mau đến đây, ăn cơm thôi!! " Ngô Triết hàm bày xong bát đũa liền bắt đầu thu xếp chỗ ngồi cho từng người.

Viên Vũ Trinh phát hiện trên ghế còn có hai con mèo một ú một còm,  thật đáng yêu.

"Chấn Chấn, đây là anh trai của tôi tên Đoàn Đoàn, đây là em gái tôi tên Viên Viên, hai tiểu miêu này trong gia đình này rất có địa vị a!! "Tại vị trí thấp nhất Từ Tử Hiên rất là bất mãn kháng nghị.

Đáng đời,  chả phải bên ngoài cô bá đạo lắm sao, thật đáng đời tên biến thái như cô.  Viên Vũ Trinh trong lòng vui thầm.

"Đây, đây, Dư Chấn, con nhìn bản thân xem,  đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn nhiều một chút, đây là món  sở trường của bác trai con đó thịt kho tàu."Dứt lời, Hứa Giai kỳ liền gắp lại một cục thịt vừa to vừa ngon đem đặt vào chén Viên Vũ Trinh.

"Lão bà, em cũng nhiều ăn chút." Ngô Triết Hàm cũng bắt đầu lột tôm cho lão bà của mình.

"Thật là,  các người xấu xa,  đều không ai gắp cho con. "Từ Tử Hiên giả bộ làm ra dáng vẻ vô cùng ủy khuất, tội nghiệp nhìn ba người, a không phải là năm người, xém quên hai huynh muội tiểu miêu miêu.

"Ăn đi! " cả ba người đồng thanh hướng cô mà nói.

..................... Đến cùng tôi có phải là thân sinh a, bi thương cực độ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro