Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tiếng điện thoại vang lên từng hồi, cô chầm chậm ngồi dậy, đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi. cô gian nan cầm điện thoại lên, bấm nút nghe.

' alo?'

" cô có phải muốn nghỉ việc không? đã mấy giờ rồi còn chưa đi đến công ty?"

' ... xin lỗi, hôm qua tôi mệt, ngủ trễ.'

" mệt mỏi thì mặc kệ cô! nhưng cô cũng phải biết giờ giấc chứ! cô muốn nghỉ làm cứ nói cho tôi! tôi cũng không muốn cùng cô làm việc đâu nhé, tôi còn rất nhiều người kí hợp đồng."

' cho tôi xin nghỉ một hôm được không?'

" nghỉ cái đầu cô, não cô bị úng nước có phải hay không? tôi cho cô nửa tiếng đến công ty, hôm nay cô còn livestream quảng bá cho sản phẩm sắp tới."

cô còn chưa kịp nói, người bên đầu dây bên kia liền cúp máy, nửa chữ cô cũng không nói xong. cô lắc đầu, mệt mỏi đứng dậy thay đồ, đúng nửa tiếng cô có mặt tại công ty.

cô mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản, cùng một cái váy bút chì, khuôn mặt hơi tiều tụy, đôi môi cũng không sắc đỏ như trước nữa. đôi mắt cô mở cũng không lên nữa.

" cô đến trễ mười tám giây."

ừ ừ, là cô đến trễ đi, cô mệt muốn xỉu rồi, còn chẳng muốn mở miệng nói chuyện.

" cô đem cái bộ dạng này để cho ai coi? livestream hù ma à?"

' makeup cho tôi đi, tôi hơi mệt, không có thời gian makeup.'

" ây dui, cô thiệt phiền phức nha, makeup đâu, vào đây!"

sao cũng được, cô cũng muốn nhanh nhanh để còn đi mua thuốc uống.

buổi livestream phát rất ổn, mọi người xem ra đều thích nó, nhưng riêng cô thì không ổn chút nào, đau đầu muốn ngất đi luôn!

" jisoo, cô ổn không?"

' à, hôm nay live xong rồi tôi về trước được không? tôi hơi chóng mặt xíu.'

" ừ, jisoo, cô livestream xong thì tôi bảo thằng bé seokjin đưa cô về."

trong lúc nghỉ giải lao, bỗng một người đến nói chuyện với cô chính là người đại diện của kim seokjin, người đại diện của cô đi đâu rồi, cô cũng không quan tâm nữa, cô chỉ hơi chóng mặt, kêu tài xế đưa về là được, không phiền anh ấy đâu.

' không cần, tôi có thể tự về.'

" cô không biết là cô vô cùng xin đẹp đâu, cô mà đi cùng ông tài xế, còn ngủ quên nữa, người ta sẽ bắt cóc cô đấy!"

" đi cùng với seokjin không phải tốt hơn sao? cậu ấy không có háo sắc đâu, còn vô cùng tốt bụng nữa."

' a, thật là không có cần đâu.'

" cô không đi, tôi giận cô."

hết cách, jisoo cũng đành đồng ý, xoa xoa huyệt thái dương.

' ừ... vậy tôi đi ngay bây giờ được không? dù sao livestream cũng gần xong rồi, hình như cũng không còn phần của tôi nữa.'

" vậy để tôi gọi điện cho cận ấy nhé?"

' vâng.'

con bé jisoo này, người đại diện vô cùng thích cô, thích tính cách của cô, thích sự dịu dàng, sự tốt bụng của cô, còn thích cả tài năng của cô, nhưng không có ai công nhận những điều đó, người ta chỉ nhìn nhận vào những thứ như, sắc đẹp, địa vị.

giới giải trí bây giờ thực khắc nghiệt, còn nhỏ như vậy mà đã phải trải qua những chuyện như vậy rồi, hỏi xem lớn lên một chút sẽ như thế nào?

-

bình luận với cả bình chọn ủng hộ mình nha mng 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro