Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠ Cảnh báo ở chương 1! Nếu không đọc thì bị sét đánh tôi không chịu trách nhiệm đâu! ScaraKazu, là ScaraKazu và là ScaraKazu!

____

Đôi môi mềm mại bị đụng chạm khẽ hé mở, cánh tay đặt trên vai Kazuha không hề thu lại. Đôi mắt u lam của Scaramouche tối sầm, anh vuốt mái tóc trắng như tuyết và hôn lên đôi môi đỏ mọng một lần nữa, nhưng anh ta không còn hài lòng với một cái chạm đơn giản như vậy. Như đang nếm trái cây, anh đem đôi môi mềm mại kia ngậm vào trong miệng, dùng răng chậm rãi nghiến lấy, cho đến khi đối phương cũng hé đôi môi đang mím chặt ra một chút, sẵn sàng tiếp nhận anh.

Kaedehara Kazuha rất khó hiểu, cậu đã đọc nó trong cuốn sách vẽ của Inazuma, hôn không phải chỉ là môi chạm môi sao? Mềm mại, nhưng cậu chưa bao giờ thấy cách hôn ăn thịt người như vậy.

Ở phía bên kia, con rối đã sống gần năm trăm năm, nhất định phải có kinh nghiệm hơn cậu, cậu nghĩ như vậy nên khi bị Scaramouche nếm thử, cậu cũng học cách hé răng cắn nhẹ lại.

Đây là một cơ hội tuyệt vời. Scaramouche vốn muốn từng chút một chọc thủng hàng phòng ngự của Kazuha. Yêu cầu là hôn liên tục, anh ta không thể chỉ dán môi vào môi Kazuha mười phút. Anh ta liền nắm lấy cơ hội, vòng cánh tay rảnh rỗi của mình ôm lấy eo đối phương trong vòng tay, chỉ cần dùng một lực nhẹ đẩy Kazuha xuống tấm đệm phía sau anh ta.

Chỉ có thời gian để Kazuha thấp giọng kêu lên, và sau đó Scaramouche lại bắt nạt cậu. Scaramouche nhìn Kazuha bị mắc kẹt trong vòng tay của mình, theo thói quen gỡ bỏ bàn tay đang ôm lấy cổ anh và đè một tay Kazuha lên đỉnh đầu cậu để kiềm chế. Góc nhìn ưu việt này cực kỳ thỏa mãn dục vọng khống chế của Scaramouche, đôi môi mấp máy càng đỏ hơn, anh nâng quai hàm của Kazuha lên, định hôn tiếp nhưng đã bị ngăn lại kịp thời.

"Chờ một chút!" Kazuha muốn nắm lấy cổ tay của anh, nhưng đối phương sức mạnh quá lớn, rõ ràng Scaramouche không dùng toàn lực, nhưng vẫn như mọi khi dễ dàng khống chế Kazuha.

Kazuha không muốn kháng cự, nhưng tư thế vốn đã thiệt thòi khiến cậu cảm thấy rất bất an. Khoảnh khắc Kazuha bị ôm ngã xuống giường, mặc dù không đau, nhưng sự choáng váng khiến cậu có chút bối rối. Ở bên con rối luôn nói chuyện nhỏ nhẹ với mình, suýt chút nữa cậu quên mất anh ta từng là Quan chấp hành Fatui.

Kazuha không quen cảm giác bị người khác khống chế, thấy lời nói của mình phát huy tác dụng nhanh như vậy, liền thương lượng với Scaramouche: "Anh có thể thả tôi ra trước được không? Điều này khiến tôi hơi... khó chịu."

Scaramouche buông Kazuha ra, trở nên khó xử, vuốt sợi tóc đỏ trên trán cho cậu, nói: "Nếu như yêu cầu này nghiêm khắc, chỉ sợ chúng ta phải làm lại.

Kazuha cười cười, vòng tay qua cổ Scaramouche, giải thích: "Tôi chưa từng thấy phương thức của anh, anh phải cho tôi thời gian để làm quen."

"Hả?" Scaramouche luôn chỉ nghe những gì anh muốn nghe, và khả năng nắm bắt từ khóa của anh tự nhiên xuất sắc, "Cho nên... các hạ đã thử những kiểu khác? Không biết ngài có thể cho phép tôi học hỏi hay không?"

Kazuha vừa nghe đến kính ngữ bắt chước chính mình, lại một lần nữa cảm thấy kỳ quái khó xử. Nhưng Kazuha không muốn tiết lộ sự thật rằng cậu ấy gần như đã trưởng thành nhưng không có kinh nghiệm tiếp nhận nụ hôn, vì vậy cậu đã chuyển chủ đề và nói: "Bây giờ tôi sẽ tập làm quen với kiểu của anh, sau đó chúng ta dừng lại một chút, được chứ?"

Kazuha vỗ vào lưng Scaramouche vài cái để biểu diễn, và động tác của cậu cũng rất nhẹ nhàng. Con rối nghĩ tới điều gì, ghé sát bên tai cậu nhếch mép cười, nhẹ giọng hỏi:

"Nếu như tạm dừng, phải tính lại thời gian, ta có thể hiểu là. . . "

Lời nói ôn nhu cố ý mang theo hơi thở mơ hồ: "Muốn hôn ta nhiều lần sao?"

Ngay lập tức Scaramouche nhận được một cú đấm nặng nề vào lưng, nhưng anh không thấy đau đớn, và còn cười rạng rỡ hơn: "Hahahaha... Kaedehara Kazuha, ta đùa ngươi đấy."

"Nếu như chuyện này lại xảy ra, thật xin lỗi ta không thể đi cùng ngươi được nữa." Kazuha cố gắng biểu lộ sự bất mãn bằng một khuôn mặt khó chịu, nhưng trong mắt Scaramouche, khuôn mặt dịu dàng và vô hại của Kazuha thực sự không răn đe, và cậu ấy trông thậm chí còn dễ thương hơn. Con rối cố gắng kìm nén lồng ngực rộn ràng, dùng hai tay ôm lấy mặt Kazuha một cách trìu mến.

"Vậy thì, chúng ta hãy tiếp tục. Kazuha... Hít một hơi thật sâu, lại hít vào, thở ra..."

Nụ hôn lúc đầu luôn mềm mại, hai người trên giường hôn nhau cẩn thận, như bước trên mây, khiến người ta chìm vào trong đó . Kazuha nhắm chặt hai mắt, khi môi bị giữ liếm, cơ thể bất giác run lên. Đầu lưỡi đối phương đảo qua môi cậu, liếm hôn lại mấy lần, nụ hôn khiến lưng Kazuha bắt đầu tê dại, trước mắt mờ ảo khiến cảm giác xung quanh càng rõ ràng hơn, cậu có thể cảm nhận được sự vuốt ve nhẹ nhàng trên má và eo mình. Vòng tay đang ôm Scaramouche của Kazuha cũng siết chặt hơn một chút, chỉ để đến gần đối phương hơn.

Scaramouche luôn nhắm hờ mắt, anh ta mở mắt ra chỉ để nhìn thấy dáng vẻ của Kazuha khi bị hôn. Khi liếm cánh môi trong miệng, anh còn thấy rõ lông mi của thiếu niên phía dưới không ngừng run rẩy, cảm giác được thân thể khẽ run, nhưng thiếu niên không những không đẩy anh ra, ngược lại càng ôm chặt hơn.

Kaedehara Kazuha, em quá dịu dàng. Khi em biết con người thật của tôi trông như thế nào, em có thất vọng không?

Câu hỏi này anh đã hỏi nhiều lần trong lòng, nhưng tự nhiên anh không thể nhận được bất kỳ câu trả lời nào. Con rối tinh xảo nới lỏng chiếc thắt lưng màu phong, dọc theo vạt áo chọc vào, nhẹ nhàng véo một miếng thịt mềm ở eo dưới. Nếu phán đoán của anh ấy là chính xác, đó phải là một nơi nhạy cảm.

"Ah..." Quả nhiên, Kazuha kịch liệt run rẩy, bên môi phát ra một tiếng cảm thán, tay yếu ớt đánh mấy cái. Động tác của Scaramouche không hề dừng lại, quai hàm Kazuha lập tức bị xâm nhập.

Đầu lưỡi mềm mại liếm láp Kazuha tiến vào càng sâu, trực tiếp vươn vào đoạt lấy hơi thở của cậu . Kazuha hơi thở phập phồng mấy lần, hai gò má ửng hồng. Cậu tính toán chỉ chưa đầy hai phút, hiện tại cậu không dám đẩy Scaramouche ra, cái tát vừa rồi chỉ là tự vệ trong tiềm thức mà thôi.

Kazuha cố hết sức há miệng để thở, đầu lưỡi của kẻ xâm nhập nhân cơ hội đó quét qua lãnh thổ của cậu. Chiếc lưỡi không ngừng liếm láp hàm răng trắng và nướu mỏng manh của cậu, cuối cùng lưỡi của họ cùng nhau khiêu vũ.

Sự ích kỷ của Scaramouche không hề giảm đi chút nào, bất kể là hôn hay đụng chạm, anh ta đều cố ý khám phá bộ phận cơ thể nhạy cảm, nếu trò đùa này còn lâu mới kết thúc, nó vẫn sẽ có ích trong tương lai. Phản ứng của Kazuha nhạy cảm đến mức anh gần chắc chắn rằng đây là trải nghiệm đầu tiên của cậu.

Scaramouche không tự chủ được mà hôn sâu hơn, chỉ hôn môi thôi cũng không thỏa mãn, không ai biết nụ hôn này kéo dài bao lâu, nhưng khi Kazuha thở hổn hển kêu lên một tiếng, anh mới biết mình không thể kéo dài được mười phút.

Scaramouche rút ra khỏi miệng Kazuha, cho cậu đủ thời gian để điều chỉnh nhịp thở, nhưng môi anh vẫn dán chặt lấy môi cậu, chỉ mong nhiệm vụ lần này thành công. Anh ước điều đó, nhưng anh không thể để trải nghiệm nụ hôn đầu tiên của Kazuha quá tệ. Vì vậy, anh kiên nhẫn chờ đợi và dạy Kazuha cách thở.

"Kazuha... Hít một hơi thật sâu, lại hít vào, thở ra..." Kazuha cuối cùng cũng điều chỉnh lại, dùng ngón tay nắm lấy sợi tóc màu tím, thấp giọng nói: "Được rồi." Scaramouche tiếp tục dán môi hai người vào nhau, cũng không còn muốn nói nữa.

Scaramouche cũng biết rằng anh có thể đang hôn mạnh bạo, và chuyện này sẽ mất nhiều thời gian, vì vậy anh thong thả và tiếp tục liếm liếm bờ môi mềm mại cho đến khi có một âm thanh khác từ cửa tiếp theo.

Lần này Kazuha phản ứng so với Scaramouche còn nhanh hơn, một bên đỡ lấy vai đẩy người bên trên ra, lập tức từ trên giường ngồi dậy. Cậu lau nước miếng còn sót lại trên khóe miệng, chỉ để lại bóng lưng của Scaramouche: "Tôi đi xem một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro