Chương 17 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️Cưỡng bức, cuồng nhiệt, xuất tinh, lạm dụng tình dục, đạo cụ SM, tiểu không tự chủ.

Chương H mạnh nhất gần 12 ngàn từ, chuẩn bị tâm lý trước khi xem T.T

______

Scaramouche xoay người cầm lấy một lọ chất lỏng không rõ trên bàn, cụp mắt nhìn bình thủy tinh trong tay, ngón tay thon dài nắm lấy cái lọ trong suốt chậm rãi siết chặt, chất lỏng màu hồng nhạt theo thân lọ chảy ra.

Hắn đối với Kazuha đã làm rất nhiều chuyện quá đáng, đã không thể cầu xin tha thứ như vậy... Hắn đi quá xa cũng không thành vấn đề đúng không?

Kazuha nhìn bóng lưng của Scaramouche, ngoại trừ lọ chất lỏng kỳ lạ trong tay hắn, còn có một vài hộp các tông kỳ lạ chất đống ở góc phòng. Kazuha không biết những thứ này đã xuất hiện trong phòng mình từ lúc nào , và cậu không có thời gian để nghĩ về nó, cậu không nhận ra điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, cậu chỉ muốn biết...

"Thân thể của ngươi xảy ra chuyện gì? Ngươi giấu ta chuyện gì?"

Scaramouche thu hồi tâm tư phức tạp, xoay người nhìn Kazuha, trên mặt lại lộ ra nụ cười đạo đức giả, "Kazuha , ngươi lo lắng cho ta sao?"

"Tên khốn, đã đến mức như thế này. . ."

Nếu không phải Scaramouche ra lệnh 'không được cử động', Kazuha đã lao tới, túm cổ áo hắn rồi tra hỏi, đấm thật mạnh cho hắn tỉnh.

"Nếu như ngươi thừa nhận, ta liền nói cho ngươi."

Scaramouche ban đầu muốn trêu chọc Kazuha, nhưng hắn không ngờ Kazuha lại xấu hổ.

"Có thể như vậy, hiện tại ngươi còn có thể nói sao được nữa?"

"Quả nhiên, ngươi còn quan tâm ta." Scaramouche cười đi tới, đem Kazuha áp sát vào vách tường bên cạnh, không để ý tới vết thương của mình, hắn một mực muốn sờ gáy Kazuha, ngón tay khiêu khích đi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng cậu, "Chỉ là vết thương nhỏ, không sao cả."

Kèm theo tiếng răng rắc nho nhỏ, Kazuha có thể thấy rõ nửa khuôn mặt nhuốm đầy máu của Scaramouche, vết nứt càng kéo dài thêm một chút, đầu ngón tay mát lạnh đang chạm vào lưng cậu, khiến cậu cảm thấy hơi ngứa.

Tay của Scaramouche và Kazuha lần lượt đan vào nhau, trong một động tác có vẻ nhẹ nhàng, anh ta ấn mạnh tay của Kazuha vào tường, cúi đầu hôn lên từng tấc da thịt, vành tai và đôi môi, hàm dưới, yết hầu, xương quai xanh, núm vú dưới lớp áo mỏng, lại ngồi xổm xuống, hôn lên vết con rối ở bụng dưới, nâng mắt cá chân của Kazuha lên, hôn và cắn phần thịt mềm ở đùi trong, môi và lưỡi nhẹ như mổ nước chạm vào mọi điểm nhạy cảm trên cơ thể Kazuha. Scaramouche muốn làm cho toàn thân Kazuha dính đầy dấu vết thuộc về hắn.

Dưới sự tấn công nhẹ nhàng như vậy, Kazuha không thể không dùng mu bàn tay để ngăn chặn tiếng thở dốc ngày càng khó chịu của mình, nhưng cậu không thể kìm nén được nhiệt độ đang dần tăng lên trong cơ thể. Được đối xử dịu dàng như vậy khiến cậu nhớ lại chàng trai trong sáng và hoàn mỹ như tuyết nở nụ cười dịu dàng với cậu khi lần đầu gặp mặt.

"Mệnh lệnh đã được dỡ bỏ, ngươi có thể di chuyển ngay bây giờ."

"Kunikuzushi, mau dừng tay, vết thương của ngươi..."

Scaramouche kinh ngạc dừng lại, Kazuha đã rất lâu không gọi tên của hắn. Hắn giống như ở trong mộng nhìn Kazuha, trong mắt tràn đầy kinh ngạc cùng khó tin, "Vừa rồi ngươi gọi ta là cái gì?"

Sau đó, Kazuha mới nhận ra rằng cậu đã vô thức gọi tên thật của Scaramouche, má và vành tai của cậu không tự chủ được nhuộm một màu đỏ nhạt, và cậu chuyển ánh mắt của mình để cố gắng tránh ánh mắt kiên nghị của Scaramouche.

"......Không có gì."

Nhìn thấy Kazuha lúng túng, Scaramouche dường như tâm trạng rất tốt, hắn đứng dậy và hôn nhẹ vào khóe môi của Kazuha, nửa dỗ dành nửa dẫn dắt nói: "Kazuha, nói lại lần nữa đi."

Sự dịu dàng của Scaramouche trùng lặp với bóng đen của quá khứ, khiến hơi thở của Kazuha không còn nhịp điệu, tâm trí cậu không còn minh mẫn, và trái tim đã bị cô đọng thành băng giá của cậu hơi rung động.

Thấy Kazuha không nói chuyện, Scaramouche tự nói: "Kazuha, ngươi phải luôn nhớ rằng ta là người đã làm những chuyện thân mật nhất với ngươi."

Cơ thể của Kazuha đông cứng lại khi nghe thấy điều này.

Sự thân mật ...? Hiếp dâm, hành hạ, làm nhục... là thân mật nhất?

Nếu là người đã từng, liệu anh ta có phớt lờ mong muốn của tôi, coi thường sự phản kháng của tôi, chèn ép tôi và làm những điều không phù hợp với tôi không? Nếu là người trong quá khứ, liệu anh ấy có làm tổn thương tôi hết lần này đến lần khác...

Những mầm non chưa chào đời đã bị bóp nghẹt trong nôi, trái tim vốn ấm áp dịu dàng phút chốc lại trở nên lạnh lùng cứng rắn.

Kazuha trong lòng chua xót, mấp máy môi, vẻ mặt phức tạp nói: "Ngươi... Rốt cuộc không phải hắn."

Rốt cuộc, Scaramouche không còn là người trong quá khứ, mặc dù họ có khuôn mặt giống hệt nhau.

Anh là anh, nhưng anh không phải là anh.

Kazuha vẫn khao khát điều gì? Thật lố bịch.

Động tác của Scaramouche đình trệ ngay tại chỗ, hắn đứng dậy nhìn Kazuha, ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi nói... 'hắn'? Kaedehara Kazuha, ngươi đã ngủ với người khác sao? Hắn là ai?!"

"......Không có gì liên quan đến ngươi."

Dấu ấn con rối chỉ có thể điều khiển hành động của Kazuha, không phải những gì cậu nói. Ngay cả Scaramouche cũng không hiểu được sự cay đắng trong mắt Kazuha.

Lo lắng quan tâm bao nhiêu, lời nói dịu dàng mỹ miều gì, chẳng còn quan trọng!

Kazuha không hiểu tại sao Scaramouche lại tấn công bất ngờ, cậu choáng váng khi bị Scaramouche đè bẹp xuống đất, mái tóc tuyết của Kazuha tung tóe, và lưng cậu đập xuống sàn nhà cứng rắn đến đau đớn.

Scaramouche bóp chặt quai hàm của Kazuha, và trực tiếp đổ cả một lọ chất lỏng vào miệng cậu.

Scaramouche biết rõ ràng lọ thuốc nước này mỗi lần chỉ có thể dùng mấy giọt.

"Khụ... khụ khụ..."

Kazuha mấy lần bị sự thô bạo đột ngột này làm cho nghẹn họng, buộc phải nuốt xuống một thứ chất lỏng không rõ nguồn gốc, trong lúc giằng co đã đổ ra rất nhiều, làm ướt ngực và vạt áo trước, quai hàm và cổ cậu ướt sũng.

"Đúng vậy, ngươi mở rộng hai chân tiếp nhận người khác, ngươi nằm ở dưới người khác rên rỉ thở dốc, những chuyện này không liên quan gì đến ta." Vừa nói, Scaramouche vừa dùng đầu ngón tay kéo áo để lộ ngực Kazuha, "Ngươi làm bậy khóc lóc, không liên quan gì đến ta đúng không?"

Vẻ mặt của Kazuha là sự hoảng sợ mà Scaramouche chưa từng thấy trước đây, "Không, không, không thể ở đây ... Đây là gia tộc Kaedehara!" Nắm đấm cậu vung ra yếu ớt, và Scaramouche dễ dàng bắt được nó.

Chẳng lẽ là thuốc...? ! Kazuha nhận ra rằng đã quá muộn, và Scaramouche đã ấn hai cổ tay của cậu xuống đất chỉ bằng một tay.

"Ngươi muốn làm cái gì! Đây là nhà Kaedehara! Ngươi không được hành động lung tung!"

"Cái gì? Đương nhiên là chơi ngươi."

Scaramouche chen vào giữa hai chân của Kazuha, nghe thấy ý nghĩa trong lời nói của cậu, và niềm vui thống trị giành được ưu thế xuất phát từ trái tim hắn: "Thiếu gia của gia tộc Kaedehara bị ngược đãi trong nhà tổ tiên của mình. Chỉ nghĩ đã thấy thú vị."

Lòng bàn tay ấm áp chạm vào chỗ giao nhau ở mông và đùi của Kazuha, đầu ngón tay tái nhợt chọc vào trong tất chân lụa đỏ, vuốt ve đùi và mông của Kazuha, tràn đầy gợi tình.

Kazuha vung chân bừa bãi, Scaramouche dùng giọng bình tĩnh có chút mất kiên nhẫn nói: "Xem ra... Ta không nên để cho ngươi tùy tiện di chuyển kháng cự, Kaedehara Kazuha."

Scaramouche từng chữ ra lệnh mới, Kazuha nằm ở dưới người hắn, mặt và vành tai đỏ hồng một cách bất thường, đôi mắt màu phong đầy xấu hổ và tức giận.

"Nhìn ta như vậy, ngươi không sợ ta tức giận đánh chết ngươi sao?"

"Đừng đi quá xa!"

Gia tộc Kaedehara đã từng là một gia tộc danh tiếng, mặc dù Kazuha đã từ bỏ việc kế thừa gia tộc nhưng trong lòng cậu vẫn có sự tự tôn của riêng mình.

"Quá mức?" Scaramouche một tay tàn nhẫn vén tóc sau gáy Kazuha, buộc cậu đau đớn ngẩng đầu lên, để lộ cổ họng mỏng manh cho hắn thấy: "Từ lúc ta giao cấu với ngươi, đã không có đường lui."

Scaramouche không còn tin rằng họ có thể hòa giải như trước, cũng không còn ảo tưởng rằng mình có những lựa chọn khác, hắn chỉ có thể bước đi trong bóng tối do chính mình tạo ra, dù hắn biết rằng cuối con đường này chỉ là sự hủy diệt và tuyệt vọng.

Nhưng cái gì cơ? Scaramouche sắp hết thời gian. Nếu không làm gì sẽ là cái kết khó chấp nhận nhất đối với hắn.

Một đôi vòng tay màu đen xuất hiện trong tay của Scaramouche, trói hai tay của Kazuha trước ngực.

"Cởi trói! Ngươi muốn làm cái quỷ gì!"

"Cái này rất hợp với ngươi, Kazuha."

"Đồ khốn......"

"Nếu ngươi cư xử tốt hơn, ta có thể xem xét dỡ bỏ lệnh."

"Ngươi lại muốn giở trò đồi bại với ta!"

"Nếu như ngươi không tin ta, ngươi thật sự căn bản không có cơ hội." Scaramouche làm ra vẻ vô tội khoác tay, "Thế nào? Ngươi muốn suy nghĩ một chút không?"

Kazuha im lặng, và đôi tay bị còng trước mặt từ từ siết chặt thành nắm đấm.

Scaramouche biết trái tim kiên định của Kazuha đang rung động, đứng dậy kéo Kazuha lên khỏi mặt đất, dường như tùy ý lui về phía sau vài bước và dựa vào tường, giống như đang tìm một chỗ ngồi ngắm cảnh hoàn hảo, hai tay ôm lấy Kazuha, "Đứng lên cởi quần áo đi. Đây không phải mệnh lệnh, ngươi không cần làm."

Kazuha do dự một lúc, cuối cùng giơ đôi tay hơi run lên với lấy áo của mình, dưới ánh mắt thích thú của Scaramouche , cậu mở chiếc áo mỏng của mình ra và để nó rơi xuống đất.

Phần thân trên của cậu lộ ra trong không khí đêm thu mát mẻ, nhưng không hiểu sao Kazuha cảm thấy nóng nực, cậu mơ hồ nhận ra thứ chất lỏng mà Scaramouche bắt cậu uống là gì.

Scaramouche tinh nghịch nhìn khuôn mặt ngày càng hồng hào của Kazuha , "Cởi tất ra."

Kazuha cụp mắt xuống, cúi người kiễng chân, từng chút một cởi chiếc tất, dần dần lộ ra đôi chân trắng nõn ẩn hiện dưới lớp tất mỏng.

Scaramouche chăm chú theo dõi mọi hành động của Kazuha, hắn không muốn bỏ lỡ bất kỳ biểu hiện kỳ ​​lạ nào trên khuôn mặt của cậu. Sợ hãi, hoảng sợ, đau đớn, tuyệt vọng, biểu cảm gì cũng được... miễn là có thể phá vỡ sự kiên định không thay đổi trên gương mặt cậu.

Đáng tiếc Kazuha không có biểu hiện gì khác lạ, mà là âm thầm cắn môi, cởi chiếc tất chân còn lại.

Đây không phải là thứ mà Scaramouche muốn nhìn thấy, hắn ngăn chặn động tác của Kazuha bằng một giọng nói, "Ngươi như thế này thực sự rất nhàm chán. Đủ rồi, nhìn ta đi."

Kazuha dừng lại động tác khi nghe thấy thanh âm, đứng thẳng người nhìn về phía Scaramouche , "Ta đã làm theo yêu cầu của ngươi, hiện tại có thể buông xuống mệnh lệnh của ngươi chưa?"

Scaramouche cười khúc khích, và nói với giọng điệu như chào đón một con vật cưng đã được thuần hóa, "Ồ, đừng lo lắng. Kazuha, đến với tôi."

Cơ thể mất tự chủ của Kazuha từng bước một đi về phía Scaramouche.

"Ngươi thật tốt ~ Như một phần thưởng, mệnh lệnh được dỡ bỏ ..."

Scaramouche vừa dứt lời, Kazuha đã lao về phía anh ta như một cơn gió, và ấn sợi dây xích giữa chiếc còng tay vào cổ Scaramouche để đè hắn vào tường.

"Đa tạ lòng tốt của ngươi, vậy... tháo còng tay của ta ra thì sao?" Kazuha ngữ khí lạnh như băng, dường như không có chút nào thương lượng, sợi xích trên cổ Scaramouche gắt gao giam chặt cổ hắn, nếu không phải Scaramouche bắt cậu uống chai thuốc, cậu sẽ chủ động tuyệt đối trong cuộc tấn công này.

"Ha ha, ngươi thật là có gan... Quả nhiên, đây chính là ngươi, Kaedehara Kazuha." Scaramouche cười lạnh một tiếng, không thèm để ý tới điểm này, ngữ khí lạnh lùng chưa từng có, "Xem ra muốn để cho ngươi có biểu hiện khác, ta chỉ có thể chơi ngươi thật mạnh."

Nghe những gì những Scaramouche nói, trái tim của Kazuha chùng xuống, cậu biết rằng đây là cơ hội cuối cùng của mình, cậu hiểu sự hoang tưởng của Scaramouche, và cậu cũng biết rằng mình không có nơi nào để trốn thoát, họ luôn dính lấy nhau như vậy.

Kazuha vừa định tiếp tục uy hiếp cái gì, liền thấy Scaramouche nhếch khóe miệng, môi mỏng mấp máy, trong con ngươi lạnh như băng lóe lên một tia nguy hiểm, như là xem thường một con kiến, ra lệnh mới.

"Quỳ xuống."

Con ngươi màu phong đột nhiên co rút lại, lòng kiêu hãnh và lòng tự tôn của Kazuha tuyệt đối không cho phép cậu làm điều này, cậu giơ con đao trong tay lên chém vào một cái chân đã phản ứng trước mệnh lệnh.

Nếu bị gãy một chân, cậu sẽ không phải thực hiện mệnh lệnh đê hèn này.

Vào giây phút cuối cùng khi con đao của Kazuha chuẩn bị đâm vào chân bản thân, Scaramouche bất ngờ nắm lấy cổ tay cậu, ngăn chặn ý định tự cắt xẻo của cậu.

"Kazuha, ngươi tự tổn hại bản thân?"

"Buông ra!... Buông ta ra!"

Vừa giằng co, cả hai cùng ngã về phía sau, lúc họ ngã xuống, Scaramouche theo bản năng đã bảo vệ Kazuha và ôm cậu vào lòng, nhưng hắn lại đập mạnh vào phía sau, trượt xuống và dựa vào tường.

Bị ảnh hưởng bởi cú đập này, những vết rạn nứt trên cơ thể con rối vỡ thành từng mảnh lớn.

Kazuha ngả người vào trong vòng tay Scaramouche, ngẩng đầu nhìn hắn bầm dập, nhất thời không biết nên giải quyết như thế nào, người vừa rồi định cưỡng hiếp cậu lại bảo vệ cậu trong vòng tay của mình.

"Ngươi có ... ổn không?"

Kazuha thăm dò hỏi, nhưng cậu không biết rằng Scaramouche ngày càng bối rối vì cơ thể hắn lại bị tổn thương, và phần đen tối và nguy hiểm trong tính khí của hắn đã trở nên khó kiểm soát.

Scaramouche dường như không quan tâm đến vết thương của hắn, hắn chỉ ôm chặt lấy Kazuha, ngực hắn áp vào lưng cậu, môi cọ xát vào xương tai của Kazuha và thì thầm: "Kazuha, cơ thể và cuộc sống của ngươi đều là của ta , đây là mệnh lệnh..." Scaramouche môi lưỡi mấp máy, mũi ngửi cổ và mái tóc tuyết của Kazuha, "... Mùi thơm quá."

Đôi tai mẫn cảm bị đôi môi mỏng mềm mại nắm lấy trêu chọc, thân thể Kazuha run lên co rút thành một quả cầu nhỏ, bị vật nóng quá đỗi quen thuộc nào đó đập vào mông, thân thể lại cứng đờ.

"Anh định làm gì...buông ra...ưm..."

Nhìn thấy phản ứng nhạy cảm của Kazuha, Scaramouche liếm tai cậu mạnh hơn và thì thầm, "Kazuha... ngươi đã bao giờ tự mình làm chưa?" Trái tim của Kazuha trở nên băng giá, "Hãy cho ta thấy ngươi tự làm cho đến khi nó xuất tinh."

"Ngươi nói cái gì?" Kazuha trong lòng kinh hãi so với tức giận còn lớn hơn, cậu chưa từng nghĩ tới Scaramouche lại ra lệnh như vậy, nhưng cậu không thể không tuân theo, đôi tay bị khoá trong ngực mềm nhũn không thể khống chế mà cởi quần đùi ra.

"Đừng... Ta không muốn làm như vậy... làm ơn..." Kazuha run rẩy môi, ngay cả giọng nói cũng hơi run, quần đùi của cậu tụt xuống đầu gối, cậu khoanh chân, hai tay chắp lại bởi vòng tay không thể không di chuyển về phía hạ bộ mà cậu mong muốn khám phá.

Một tấm gương cao từ trần đến sàn được che bằng một tấm màn sẫm màu được đặt xiên trước mặt Kazuha, Scaramouche ôm cậu trong tay, đối mặt với tấm gương, hắn trực tiếp vén tấm màn lên, sau đó kéo chiếc quần của Kazuha xuống đầu gối bằng một tay.

Scaramouche muốn Kazuha nhìn rõ bộ dạng dâm đãng của mình.

"Mở chân."

"Đừng...tại sao...tại sao ngươi lại làm thế này với ta..."

Kazuha mở rộng hai chân đối diện với gương, suýt chút nữa vì xấu hổ mà khóc.

Người trong gương lộ ra đôi chân trắng nõn trần trụi, khóe mắt còn ngấn lệ, dáng vẻ ủy khuất yếu ớt vô cùng đau đớn.

Đáng tiếc con rối không có trái tim.

Tấm gương trước mặt phản chiếu tất cả những hành động đáng xấu hổ của Kazuha, và Scaramouche quan sát một cách vô cùng thích thú, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

Bàn tay của Kazuha không tự chủ được chạm vào dục vọng của hạ thân, nước mắt lấp lánh đọng lại nơi đuôi mắt đỏ tươi, "Đừng nhìn... đừng nhìn..."

Scaramouche nhìn Kazuha đang duỗi chân thủ dâm trong gương, nụ cười càng sâu, môi mỏng khẽ hé mở, nói một câu khiến Kazuha càng thêm lạnh sống lưng, "Dùng phía sau để đạt cao trào."

Kazuha ước gì mình có thể chết ngay tại chỗ, ít nhất như vậy sẽ không phải chịu nhục nhã nữa, nhưng hiện thực lại trái ngược, cậu có thể cảm nhận rõ ràng từng chi tiết bị chính mình xâm phạm vì tấm gương trước mặt.

Hai tay bị xiềng xích trước người không ngừng vươn xuống, ngón tay xẹt qua đáy chậu, thân thể luyện võ nhiều năm vô cùng linh hoạt, theo mệnh lệnh, Kazuha gập eo hết mức có thể , nâng hông lên và chạm đầu ngón tay vào điểm sâu. Dường như do tác dụng của dược dịch, một ít dịch thể từ hoa huyệt tiết ra, chất lỏng nhớp nháp từ ngón tay theo đó kéo ra, từng chút một đút vào thịt huyệt khép kín, cho đến khi toàn bộ ngón tay bị hoa huyệt mềm mại che đậy.

"Cảm giác bị chính mình xâm phạm thế nào?"

"Không...đừng nói...ha...ha..."

Hậu huyệt của Kazuha đang ngấu nghiến và mút một cách say mê, vặn vẹo các ngón tay của cậu, cảm giác đó thật kỳ lạ và khoái cảm, các ngón tay được bơm và kéo vào hậu huyệt, thịt ngón tay ấn và nghiền nát các tuyến nhạy cảm hết lần này đến lần khác. Kazuha thực sự bị bắt ép, trong lòng xấu hổ, nhưng cơ thể bị tình dược và dục vọng thật sự kích thích, cậu không chịu nổi ngẩng cái cổ gầy guộc lên, tiếng thở dốc đột nhiên khuếch đại, cơ thể ưỡn thành một đường cong mỹ lệ, cả người hồng lên màu anh đào. Đỉnh ngực đứng thẳng trong không trung, kèm theo một tiếng rên dài và nhỏ, dục vọng cao hơn phun ra một ít chất lỏng đặc sệt màu trắng, cơ thể khẽ run lên rồi leo lên đỉnh.

Kazuha dựa vào vòng tay của Scaramouche với cơ thể mệt mỏi, dục vọng trước mặt và lỗ hoa sau lưng cậu đều lầy lội.

Kết thúc rồi sao... Kazuha bàng hoàng nghĩ, nhưng lời nói của Scaramouche đã phá tan ảo tưởng về sự may mắn của cậu.

"Làm sao Kaedehara Kazuha có thể hưởng thụ một mình?"

Bất chấp cơ thể không phản ứng của Kazuha, Scaramouche nhấc chân Kazuha lên, đẩy cậu vào tường rồi hung hăng đẩy vào, giữa tiếng rên rỉ thống khổ của cậu, hắn dùng máu và dịch cơ thể làm chất bôi trơn, đút vào hết cỡ.

Scaramouche không biết Kazuha cảm thấy đau đớn như thế nào, nhưng hắn có thể cảm thấy rằng mình đang bị chèn ép. Lỗ hoa quá chật, nếu không phải có tác dụng của tình dược và Kazuha tự mình làm một lần, có lẽ căn bản không chui vào được.

Kazuha thở hổn hển, trán đầy mồ hôi vì đau, tóc rối bù dính vào mặt, hai tay nắm chặt trước người, các khớp ngón tay chảy máu và trắng bệch vì dùng sức quá nhiều.

Chính xác thì nó bắt đầu từ khi nào, họ chỉ có thể làm tổn thương nhau để tuyên bố quyết tâm và sự tồn tại của nhau.

Phần thân dưới bị cưỡng hiếp kịch liệt đau đớn khiến Kazuha không thể suy nghĩ gì, so với nỗi đau thể xác, trái tim cậu còn đau hơn, tình yêu duy nhất còn sót lại đã bị thiêu rụi, chỉ còn lại đống tro tàn.

Đó là cái nhìn xấu hổ này ... Đây là những gì Scaramouche muốn thấy. Hắn vuốt ve khuôn mặt đỏ bừng tái nhợt của Kazuha có vẻ như là trìu mến, nhưng lại mãnh liệt va chạm vào cơ thể mềm mại bên dưới, lắng nghe cơn đau mất kiểm soát của Kazuha mà rên rỉ thỏa mãn.

"Kazuha, đau không? Nếu ngươi khóc lóc cầu xin ta, có lẽ ta sẽ nhẹ hơn."

Scaramouche nghĩ rằng theo cách này, ý chí kiên định của Kazuha có thể bị đánh bại, tất cả sự giả vờ dũng cảm của cậu sẽ bị xé nát, và cậu sẽ bị biến thành một bộ dạng thảm hại và lố bịch như chính hắn.

"... chỉ có vậy thôi à?"

Scaramouche nguy hiểm nheo mắt lại, toát ra một tia âm trầm, "Đừng khiêu khích ta, Kaedehara Kazuha."

Cơn đau xé rách khiến Kazuha khẽ cau mày, đuôi mắt và gò má đỏ bừng vì đau đớn và dục vọng không thể giải thích được, tóc trên trán và một bên mặt ướt đẫm mồ hôi và dính vào da. Nhìn thấy Scaramouche bạo lực với mình, Kazuha miễn cưỡng cười, nhưng vẫn không chịu tỏ ra yếu thế, thanh âm vốn lạnh lùng lại vì dục vọng kỳ dị mà trở nên khàn khàn, xen lẫn tiếng thở hổn hển mơ hồ: "Nhưng mà.. .ha...vậy... ...ngươi chỉ...ừm...đó là cách duy nhất..."

Scaramouche cười lạnh một tiếng, hạ thấp người kéo gần khoảng cách: "Thiếu gia Kaedehara, xin người tiết kiệm chút sức lực, về sau còn chịu khổ." Scaramouche liền thay đổi tư thế, nửa đứng nửa ngồi dựa vào bức tường phía sau, hắn bế Kazuha lên và đặt cậu ngồi trên đùi đối mặt với hắn, "Nếu thiếu gia Kaedehara Kazuha không thích hành động của ta, tại sao ngươi không ngồi dậy và tự mình di chuyển?"

Đó là một mệnh lệnh mới.

Scaramouche hài lòng nhìn thấy trong đôi mắt phong hiện lên một tia hoảng sợ mất cảnh giác, nhưng lại không khỏi dùng hai tay chống đỡ thân thể, eo chậm rãi di chuyển lên xuống.

Động tác của Kazuha thất thường và vô nghĩa, Scaramouche thấy vậy, cười nói: "Tại sao thiếu gia lại thiếu kĩ năng như vậy? A ~ Là do ta chưa dạy ngươi sao?"

"Ngươi im đi......"

Hoa huyệt sưng đỏ đang giãy dụa muốn ngấu nghiến hung khí của Scaramouche, hậu huyệt sưng đau, eo đau nhức, lời Kazuha nói ra rõ ràng là không có chút sức lực nào.

"Được rồi, ta không nói nữa." Scaramouche bất đắc dĩ nói, nắm lấy hai tay bị còng của Kazuha, "Ta dùng hành động dạy cho ngươi."

Kazuha còn chưa kịp phản ứng, Scaramouche đột nhiên nâng hông lên, thân thể Kazuha đột nhiên bị đẩy hướng lên trên, khi cậu rơi xuống theo quán tính liền bị bộ phận sinh dục phía dưới tàn nhẫn xâm nhập vào trong.

"Ah—!"

Kazuha bị cú đẩy đột ngột kích động mà rên rỉ, cú đẩy như tàu lượn siêu tốc này hoàn toàn trái ngược với động tác lên xuống nhu mì vừa rồi của cậu. Kazuha muốn trốn thoát, nhưng cổ tay cậu bị Scaramouche nắm chặt, vì vậy cậu chỉ có thể uốn cong chân của mình một cách bừa bãi, nhưng mông của cậu và cơ thể của Scaramouche càng chặt chẽ hơn, và hung khí càng nuốt sâu hơn.

"... Buông ra... Buông ta ra... Ưm!"

Scaramouche phớt lờ sự phản kháng không đáng kể của Kazuha, và lại thẳng hông, lần này hắn không dừng lại.

"Không... không... a!"

Kazuha hoảng loạn lắc đầu, thân thể nghiêng bên này bên kia, hai chân vô lực thay đổi tư thế, lại vô tình bị bộ phận sinh dục cuồng nộ trong cơ thể cọ xát, khoái cảm trong lòng càng thêm mãnh liệt, giống như một làn sóng càn quét, ăn mòn theo ý muốn và cơ thể cậu.

Không biết là do tác dụng của thuốc, hay là do cách làm tình này quá mãnh liệt, Kazuha chỉ cảm thấy một trận khoái cảm dâng trào chạy dọc sống lưng và hạ bộ, hoa huyệt đột nhiên co rút hút dương vật trong cơ thể đến nơi sâu nhất. Dục vọng của Kazuha dựng đứng, một chút chất lỏng từ trên đỉnh tràn ra. Cậu cảm thấy mình sắp chết, nhưng khi cậu sắp lên đến đỉnh, Scaramouche đột nhiên ngừng di chuyển.

Kazuha không còn sức lực ngã về phía trước, nằm trên lồng ngực của Scaramouche, thở hổn hển, dương vật từ trong lỗ thịt thò ra ngoài, mang theo một mảnh dịch thể nhớp nháp. Kazuha chỉ còn cách cao trào một bước, khó chịu đến mức theo bản năng xoa xoa hai chân, nhưng anh không biết rằng cảnh tượng này thực sự đã bị Scaramouche nhìn thấy.

"Thiếu gia Kaedehara đối với dục vọng của cậu thật sự không thỏa mãn, cậu nói không cần, nhưng thân thể của cậu thật là dâm đãng." Scaramouche cười lạnh một tiếng, lật người đem Kazuha đè xuống đất, "Ngươi đã dụ dỗ ngủ cùng bao nhiêu người?"

"Không... Ta không có..." Kazuha yếu ớt phủ nhận, mặc dù cậu biết mình nói vô ích.

"Ngươi giễu cợt ta, khinh thường ta, từng chiếu cố ta, nhưng chỉ là giả nhân giả nghĩa, thực ra chẳng qua là dụ dỗ ta mà thôi."

Cái gì......? Suy nghĩ của Kazuha trong giây lát trở nên trống rỗng, và cậu không bao giờ nghĩ rằng Scaramouche sẽ bôi nhọ sự chân thành và tình cảm của cậu như thế này.

Ánh mắt Scaramouche vô cùng đục ngầu, trong con ngươi thường ngày màu lam lạnh lùng lúc này không có phản chiếu, chỉ có sát khí trống rỗng, vết nứt trên nửa làn da càng nặng hơn, thân thể dần dần tràn ngập cảm giác bức bách.

Đầu óc con rối hoàn toàn rối bời.

"Ngươi đang nói cái gì vậy? Rõ ràng không phải như vậy..." Trái tim của Kazuha bị đâm thủng, cậu cố gắng phản bác rằng quá khứ, tình yêu ban đầu của họ, rõ ràng là thứ cuối cùng nên bị hoen ố.

"Kaedehara Kazuha, ta đã nghĩ ngươi là người đặc biệt." Những lời phủ nhận của Kazuha, Scaramouche không nghe được, và hắn hoàn toàn bị mắc kẹt trong ký ức bối rối của chính mình, "Thực ra ngươi cũng không khác gì những người đó, với lòng tốt giả tạo, ngươi đã giành được sự ưu ái của ta, nhưng trong trái tim của ngươi lại cười nhạo ta, hắt hủi ta, coi ta như một con quái vật không thể chữa khỏi, và thậm chí còn muốn giết ta."

Hắn gắt gao đem Kazuha đè ở dưới thân, "Kazuha, ngươi thật sự tồn tại sao? Ngươi là Kazuha, hay là ảo giác của ta."

Kazuha ý thức được nguy hiểm chưa từng có, "Tỉnh táo một chút!"

Scaramouche dường như không nghe thấy tiếng gọi của Kazuha, nắm lấy tay Kazuha và đặt lên môi cậu một nụ hôn, như thể đang nghiêm túc xác nhận điều gì đó, thè lưỡi cẩn thận liếm từng ngón tay của cậu, không chừa một kẽ hở nào.

"Kazuha, ngươi có biết không? Nhìn thấy thành tích và sự kiên định thường ngày cũng như vẻ bình tĩnh bề ngoài của ngươi bị phá hủy, ngươi rõ ràng là một người tự do với niềm tự hào của chính mình, nhưng ngươi lại phải cam kết với ta, bị buộc phải quan hệ tình dục với ta. Ngươi có biết ta kích động cỡ nào không? Mặc dù biết ta đối tốt với ngươi, nhưng chỉ là một trò chơi tại chỗ, ngươi vẫn bị mắc kẹt trong đó, không cách nào thoát ra được."

"Đừng nói nữa..." Giọng nói của Kazuha tràn đầy sự cầu xin, đây không phải là điều cậu muốn thấy, cậu thà rằng họ đánh đập và sỉ nhục lẫn nhau thay vì Scaramouche làm nhục cậu bằng cách nói những điều cậu sẽ không bao giờ làm.

Tình yêu năm xưa của họ thật trong sáng và chân thành, lẽ nào trong mắt kẻ si tình, tình cảm này lại tầm thường đến thế sao?

"Ngươi đã dụ dỗ bao nhiêu người? Cho cái trò đạo đức giả rẻ tiền của ngươi đi khắp nơi à?"

Kazuha nhuốm nước mắt gầm lên, "Đã bảo ngươi đừng nói nữa!"

Scaramouche ép cơ thể của Kazuha, duỗi thẳng eo và đưa toàn bộ dương vật vào trong đó. Tư thế nằm nghiêng của Kazuha khiến bộ phận sinh dục của Scaramouche ép chặt vào các bức tường bên mềm mại, chạm vào những góc mà cậu chưa từng biết tới. Bị chơi từ một góc độ chưa bao giờ được khám phá trước đây, Kazuha chỉ cảm thấy cơ thể mình trở nên vô cùng kỳ lạ và nhạy cảm, cự vật bên dưới liên tục đâm vào sâu trong cơ thể, tàn nhẫn nghiền nát khúc ruột đang xoắn chặt, động tác rút ra khiến lỗ hoa co rút đóng lại, sau đó lại run rẩy kịch liệt mở ra.

Ngay cả nội tạng mỏng manh cũng không tự chủ được co giật, nước mắt Kazuha trào ra, cậu vừa khóc vừa thở dốc, vũ khí cuồng nộ trong cơ thể cũng áp sát vào thành ruột đang run rẩy của mình, rót chất lỏng đặc sệt màu trắng vào sâu trong huyệt.

Kazuha chỉ duy trì tư thế nằm nghiêng, bất động, lòng như tro tàn, đầu tóc rối bù, trên mặt còn đọng lại nước mắt.

"Thiếu gia Kaedehara có hài lòng không?"

Scaramouche lật người Kazuha lại, cậu nghiêng mặt không nhìn hắn, cũng không trả lời.

"Kaedehara Kazuha, nhìn ta này!"

Sau khi mệnh lệnh được ban ra, Kazuha chậm rãi quay đầu lại, trên mặt còn vương đầy nước mắt còn chưa khô, đôi đồng tử phong đờ đẫn chứa đầy nước.

Kẻ hung bạo trước mặt đối với cậu quá quen thuộc lại xa lạ, cậu lựa chọn nhắm mắt lại.

Thái độ phớt lờ này hoàn toàn chọc giận con rối, người vốn đã không ổn định và hay nghi ngờ.

Scaramouche nhếch mép cười, ép Kazuha đau đớn mở to hai mắt nhìn hắn, "Xem ra ngươi muốn thử cái gì mới, ta giúp ngươi." Hắn đứng dậy, đi tới mở thùng carton trong góc phòng.

Kazuha cố gắng ngồi dậy, lúc này mới ý thức được bên trong những chiếc hộp kỳ lạ kia có thứ gì, đập lưng vào tường.

"Đây là kỹ thuật mới nhất của Fatui, chúng ta hãy trải nghiệm nó, Kazuha."

Kazuha chỉ có thể bất lực nhìn Scaramouche từng bước đến gần, và ném tất cả những thứ khiến cậu cảm thấy xấu hổ trước mặt, như thể để cậu xác nhận.

Với ý nghĩ những thứ đó sẽ dùng lên người mình, đôi mắt màu phong mang lộ ra vẻ hoảng sợ, nhuốm màu tuyệt vọng.

"Không... không... ngươi không thể làm thế này..."

"Kazuha, ngươi sợ sao?"

Scaramouche ngồi xổm xuống trước mặt Kazuha , còng hai tay của cậu ra sau lưng, lấy dây đai trói cơ thể cậu, bắp chân và đùi lần lượt bị trói bằng vòng chân, giữa chúng nối với nhau một đoạn ngắn bằng xích sắt, khiến Kazuha không thể duỗi thẳng chân, chỉ có thể duy trì tư thế khuỵu gối.

"Không...đừng...mau dừng lại..."

"Ngươi không muốn sao? Bất quá thiếu gia Kaedehara ở chỗ này. . . Ở chỗ này rất có khí lực."

Scaramouche đang cầm một chiếc vòi mảnh khảnh trong tay, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ nhẹ vào núm vú cao lớn và phần dưới cơ thể của Kazuha, không để ý đến sự phản kháng của cậu, anh ta ấn vòi vào đỉnh hạ thân của cậu để nhấm nháp dục vọng.

"Đừng nhúc nhích. Nếu động đậy, ta không biết chuyện gì sẽ xảy ra."

Cơ thể của Kazuha cứng đờ khi nghe những lời đó, mặc dù cơ thể cậu hơi run lên, nhưng cậu cố gắng kìm nén nó.

Scaramouche từng chút một nhét vòi vào hạ bộ Kazuha, và hài lòng nhìn kiệt tác mình tạo ra, "Chà ... để ta nghĩ xem, còn thiếu gì ... à, cái này phù hợp với ngươi." Scaramouche đặt một vòng đen trên cái cổ trắng nõn gầy gò của Kazuha, nhìn cậu bị sỉ nhục với nụ cười hài lòng, "Kazuha, ngươi có muốn sủa hai lần không?"

"Tại sao ngươi lại làm như vậy..." hai mắt Kazuha long lanh nước, trong lòng vô cùng đau đớn, cậu lẩm bẩm hỏi, nhưng bây giờ bất luận trả lời cái gì đều vô nghĩa.

Bất kể quá khứ tươi đẹp hay tình yêu ám ảnh, tương lai biết trước hay đoán trước, chẳng còn gì quan trọng nữa, mọi thứ sụp đổ hoàn toàn, không thể cứu vãn.

Scaramouche kéo sợi xích trên cổ áo của Kazuha lại gần, cúi xuống giữa hai chân của cậu, nhéo đùi cậu và trực tiếp mở hai chân đang cong và khép lại của cậu.

Bộ dây trói bằng da gần như bao phủ toàn bộ cơ thể Kazuha, siết chặt da thịt cậu, theo chuyển động của cậu chà xát những vết đỏ trên làn da mịn màng và mỏng manh, phần dây giữa đũng quần cọ xát điểm kết nối dục vọng, hai chân buộc phải cong và mở rộng, và phần riêng tư lộ ra bên ngoài một cách thô bạo.

"Tại sao?" Scaramouche giả vờ như đang suy nghĩ, đầu ngón tay móc thắt lưng vòng quanh lỗ hoa, lỗ thịt bất lực co rút lại, một vật cứng rắn có vết sưng tấy đâm vào, khiến Kazuha đau đớn hừ một tiếng, "Bởi vì ta muốn."

Scaramouche buông lỏng đầu ngón tay, dây da nảy lên, gắt gao giữ lấy đầu nhỏ vật cứng đút vào trong lỗ hoa lộ ra bên ngoài.

Mỗi chuyển động của Kazuha sẽ đẩy vật cứng trong lỗ hậu vào sâu hơn, bộ phận nhạy cảm bên trong và các tuyến bị ma sát liên tục bởi những va chạm và đường nét của vật cứng, gốc rễ của ham muốn cương cứng thì bị trói chặt bởi chiếc vòi mảnh, gần giống như nó được thiết kế riêng cho cậu ấy.

Scaramouche dùng một tay kéo thắt lưng trên ngực Kazuha xuống, xoa qua đầu vú, để lộ ra một màu sưng đỏ, cương cứng, cúi xuống dùng đầu lưỡi xoa xoa, giữa môi và lưỡi lại cắn một ngụm nữa, và một tay kéo dây đai lên rồi buông ra, nghe âm thanh giòn giã của dây đai đập vào mông đầy thỏa mãn, sau đó cầm đầu nhỏ của vật cứng lộ ra bên ngoài nhẹ nhàng đút vào lỗ hoa.

"Đừng...ừm...đừng chạm vào đó...ah!"

Tiếng rên rỉ vô tình tràn ra từ đôi môi của Kazuha vô cùng gợi tình, nhưng giây tiếp theo, cơn đau đã thay đổi giọng điệu rên rỉ của cậu. Cậu nhìn ngực và giữa hai chân mà nước mắt lưng tròng, chỉ thấy Scaramouche đang nhéo bên hông mình. Hai đầu vú giật giật bị hai cái kẹp nhỏ kẹp lấy và bị véo sưng đỏ như sắp rỉ máu. Tay cầm vật cứng bên dưới mô phỏng hành động giao hợp thô bạo, liên tục đút vào rút ra.

"Ưm...ha...ưm..."

Kazuha không chịu nổi thở hổn hển, tiếng rên rỉ gợi tình khiến cậu xấu hổ cắn chặt môi, cố gắng hết sức đè nén âm thanh trong cổ họng.

Bởi vì tình dược, thân thể Kazuha vô cùng nhạy cảm, chỉ cần vuốt ve một chút cũng có thể khơi dậy dục vọng, ngay cả một hành động bạo dâm không chút kỹ xảo cũng có thể khiến thân thể cậu bị khoái cảm chiếm giữ.

Đối với sự cự tuyệt của Kazuha, Scaramouche hoàn toàn không để ý tới, trên tay động tác càng thêm tàn nhẫn.

Làm cho Kazuha cảm thấy sợ hãi là chưa đủ.

Lúc này, Scaramouche trong lòng chỉ có một chấp niệm, trong tay hắn đột nhiên lóe lên một tia sáng màu tím, Kazuha ý thức được có gì đó không ổn thì đã quá muộn.

"Ngươi định làm gì... a!!"

Cảm giác tê dại ngứa ran do dòng điện gây ra lập tức lan khắp toàn thân, kẹp núm vú trên ngực, vật cứng trong cơ thể, vòi trong dục vọng đều bắt đầu rung động.

"Không... không... dừng lại... a!"

Khoái cảm tột cùng và cảm giác đau nhói tinh tế tác động đến bộ phận mỏng manh nhạy cảm nhất trên cơ thể Kazuha, núm vú đỏ tươi run rẩy, thân ngọc mỏng manh bị vòi rung làm đau nhói, có cảm giác sung sướng mãnh liệt, miệng chuông phun ra một ít dịch thể trong suốt run rẩy, vật cứng trong hậu huyệt nảy lên bất thường va chạm với vật mềm bên trong, hậu huyệt bị kích thích không ngừng co giật co thắt.

Đôi má của Kazuha đỏ và nóng, đôi mắt cậu lơ đãng và cậu thè đầu lưỡi, nước bọt chảy xuống khóe môi, ngực và nửa người dưới của cậu sưng lên khó chịu. Lỗ hậu và các tuyến bị kích thích đến tê dại, sưng tấy và đau đớn, nhưng cậu hoàn toàn không thể phát tiết, gốc rễ dục vọng của cậu đang bị một vòng sắt nhỏ trói buộc, khoái cảm càng mãnh liệt chỉ càng làm cậu đau đớn hơn.

Scaramouche rất hài lòng với bộ dạng sắp sửa hư hỏng của Kazuha , hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy chiếc lưỡi mềm mại của cậu, tay kia lại cầm vật cứng đang rung động ra vào mạnh mẽ khiến lỗ hoa run rẩy.

Kazuha khó chịu rên rỉ, khoái cảm và đau đớn đan xen khó phân biệt, toàn thân cậu không ngừng co giật, đầu vú sưng tấy đến phát đau, hậu huyệt bị ăn mòn vì bị chơi đùa, hạ thể sưng tấy đến giới hạn. Kazuha điên cuồng giãy giụa, nhưng không thể ngăn cản cái vật cứng ngắc kia hết lần này đến lần khác tàn phá bên trong, đâm vào chỗ nhạy cảm riêng tư khắp nơi, kẹp đầu vú rung động ngay trước ngực, vòi rung trong dương vật cậu kích thích dày vò thân thể. Kazuha muốn sụp đổ, nhưng lỗ hoa đột nhiên co rút lại càng hút chặt vật cứng hơn, thậm chí cậu còn có thể cảm nhận rõ ràng hình dạng của những vết lồi và đường vân trên vật cứng.

Cậu như muốn gục ngã, đầu óc trống rỗng, không nghĩ được điều gì.

Như thể biết rằng Kazuha đã đến cực hạn, Scaramouche nhấn công tắc của tất cả các đạo cụ, kẹp núm vú trên ngực, vòi trong thân ngọc và vật cứng trong lỗ sau đều ngừng rung, và chúng bị lấy đi ra từng cái một. Scaramouche ném chúng sang một bên, và tháo chiếc nhẫn ràng buộc ham muốn ở hạ thân Kazuha.

Kazuha vô lực dựa vào tường, hai tay bị còng sau lưng bằng vòng tay, mái tóc tuyết ướt đẫm mồ hôi bết vào mặt, khóe mắt đỏ hoe ướt át rơi lệ.

Kazuha buộc phải trở thành con cá nằm trên thớt bị người khác thao túng, sự tự tôn và kiêu ngạo mà cậu từng có đã không còn tồn tại dưới tình yêu bạc bẽo này, thậm chí không hề là tình yêu mà chỉ là sự ngược đãi từ một phía.

Scaramouche nhéo hàm Kazuha, nhìn trái nhìn phải, chân thành thở dài: "Ngươi trông thật xinh đẹp khi khốn khổ như vậy ..."

"......buồn nôn."

Ngay cả khi bị đối xử như vậy, Kazuha vẫn cự tuyệt và làm theo ý mình.

Scaramouche hung ác kéo xiềng xích trên cổ Kazuha, đem khoảng cách giữa hai người rút ngắn lại vài thước, "Nếu ngươi còn có sức chống cự, chơi nhiều cũng không sao, đúng không?"

Scaramouche kéo sợi dây trên cổ của Kazuha và ném cậu trước gương, túm tóc cậu và bắt cậu ngồi thẳng, để nhìn rõ cơ thể của cậu khiêu dâm như thế nào.

Người trong gương đuôi mắt đỏ tươi, gò má ửng hồng còn có nước mắt, hai bên núm vú sưng đến sung huyết, vành tai, xương đầu gối, thậm chí cả làn da trắng nõn đều màu hồng nhạt, và phần thân dưới lại càng cao hơn, không hề có dấu hiệu đi xuống.

Kazuha nhắm chặt mắt và quay đầu đi, cậu không thể nhìn thẳng vào chính mình đang hành động như vậy, nhưng Scaramouche đã nắm lấy quai hàm của cậu từ phía sau và quay mặt cậu lại, hắn muốn Kazuha tỉnh táo ghi nhớ khoảnh khắc này.

"Kazuha, nhìn kỹ thân thể của ngươi bị ta làm cho tổn thương như thế nào."

"Buông ta ra... ta không muốn..."

Đó là mệnh lệnh không thể từ chối.

Kazuha nhìn thấy rõ ràng dưới đồ chơi tình dục, núm vú của cậu trong gương sưng đỏ đứng thẳng, hai tay bị còng sau lưng, hai chân bị kéo rộng ra, dục vọng dâng cao, lỗ hoa cậu bị bị tàn phá đến mức sưng đỏ. Chất lỏng sền sệt chảy ra không ngừng từ lỗ huyệt đang mở ra đóng lại.

Tất cả những bộ phận đáng xấu hổ trên cơ thể đều bị buộc phải phơi bày không chút do dự. Kazuha chỉ có thể tỉnh táo nhìn những ngón tay mảnh khảnh và gầy guộc của Scaramouche đưa vào huyệt đạo trên lưng mình, hai ngón tay ấn vào và khuấy động bên trong, tạo ra tiếng nước ục ục, mô phỏng động tác giao hợp, liên tục thọc vào đút vào trong lỗ hậu, đưa ra một mảnh chất lỏng nhớp nháp.

"Kazuha, bên trong của ngươi rất nhiều nước. Nói cho ta biết... Thứ nước này là của ngươi tạo ra, hay là của ta bắn vào? Hay là chúng ta dịch thể hòa lẫn vào một chỗ?"

Kazuha mặt càng đỏ bừng vì xấu hổ trước những lời khó nghe này, nhưng cũng chỉ có thể tỉnh táo nhìn Scaramouche dùng hai ngón tay mở huyệt đạo ra, chất lỏng sền sệt mất đi rào cản, từng chút một chảy ra, nhỏ xuống mặt đất.

Kazuha xấu hổ vì trong huyệt và giữa hai mông có cảm giác nhớp nháp, cả người lẫn giọng nói đều có chút run rẩy, "Dừng lại... ưm... đừng..."

Scaramouche dựa vào tai Kazuha với một nụ cười và thở ra, "Thuốc lỏng mà ngươi uống còn có tác dụng khác ngoài kích thích tình dục và khiến ngươi mất sức. Ngươi có muốn biết nó là gì không?" Không để Kazuha có thời gian để phản ứng, Scaramouche đã dùng một tay bóp núm vú sưng lên và vắt ra một ít chất lỏng màu trắng đục.

"Đây là. . . cái gì?" Phản ứng của Kazuha bối rối, trên mặt hiện rõ vẻ khó tin.

"Hahaha - Kazuha, biểu hiện của ngươi thực sự tuyệt vời." Để xem thêm những phản ứng kỳ lạ từ Kazuha, Scaramouche bóp núm vú của cậu bằng cả hai tay, dùng lực một lần nữa, và có một ít chất lỏng màu trắng đục dính vào núm vú và quầng vú rồi chảy xuống các ngón tay của người giao cấu.

"Buông ra... ôi!"

Scaramouche cuối cùng cũng buông núm vú bị tàn phá của Kazuha, mà trực tiếp thọc ngón tay dính sữa vào miệng cậu.

"Mùi vị thế nào?"

Với những đầu ngón tay xuyên thẳng vào cổ họng, Kazuha nôn ọe và khó thở chứ đừng nói đến việc trả lời các câu hỏi của Scaramouche.

"Không nói cho tôi biết? Vậy tôi phải tự mình thử."

Scaramouche hôn lên môi Kazuha, khuấy động chiếc lưỡi mềm mại và dịch thể trong miệng cậu, hương vị ngọt ngào và béo ngậy của sữa lan tỏa trong miệng họ.

Cổ họng của Kazuha vừa rồi bị ngón tay chọc vào làm đau, cậu căn bản không thèm để ý cái gì, sau đó chậm rãi nếm thử chất lỏng màu trắng sữa, thật sự... còn là đồ của mình!

Kazuha cảm thấy choáng váng vì cảm giác xấu hổ quá mức, chỉ ước gì mình có thể chết như thế này, cậu cắn mạnh xuống, môi và lưỡi của cả hai đều chảy máu.

Scaramouche rút môi và lưỡi ra, lấy tay lau đi vết máu quanh môi, cười giận dữ với Kazuha, người cũng dính máu trên môi.

Kazuha ho khan vài tiếng, chỉ là phun ra trong miệng máu tươi, làm cậu phát ốm vì sữa đã bị cậu nuốt vào trong bụng.

"Nếu ngươi không phối hợp, vậy thì ta đành phải..." Scaramouche khẽ nói, đồng thời cúi người trực tiếp liếm đầu vú của Kazuha, đôi tay xinh đẹp kia cũng vuốt ve dục vọng cao trào của cậu.

"Ngươi... ngươi đang làm cái gì... đừng... ư..."

Đầu vú bị hành hạ đến mức sưng đỏ, sung huyết được kẻ gian dùng răng nhẹ nhàng ngậm lấy, đầu lưỡi liên tục liếm láp trên đầu vú cương cứng, ngoạm lấy cả đầu vú mút giữa môi và lưỡi của hắn. Ở phần thân dưới, hắn dùng đầu ngón tay xoa miệng chuông một cách khéo léo, lòng bàn tay và đốt ngón tay vừa vặn với hình dạng của hạ bộ.

"Hừm... hah~"

Cơ thể đã được kích thích bởi tình dược vốn đã vô cùng mẫn cảm, sữa từng chút từng chút chảy ra từ ngực, đầu nhũ hoa nhạy cảm liên tục bị bú liếm, Kazuha rên rỉ không chịu nổi, tiểu yêu rốt cuộc cũng buông ra sự cuồng bạo quá độ của mình. Scaramouche di chuyển xuống dưới, anh cúi đầu ngậm lấy dục vọng cao lớn của Kazuha với chiếc lưỡi đầy sữa, tỉ mỉ liếm từng phần của trục, đảo đầu lưỡi qua lại trên lỗ nhỏ phía trên, và rồi hút trọn chiều dài dục vọng trong một hơi vào sâu nhất trong cổ họng.

"Hmm... Nhổ nó ra... Không... Không được... Haha~"

Đầu vú sưng đỏ dính đầy sữa dựng đứng trong không khí lạnh lẽo, nửa thân dưới bị vuốt ve đến chết đi sống lại, cảm giác cực kỳ thoải mái lại kỳ dị khiến Kazuha không kìm được thở dốc rên rỉ. Bị đầu lưỡi ướt át liếm láp thiêu đốt, Kazuha đột nhiên ưỡn người, co giật đạt tới cực khoái.

Một ít chất lỏng sền sệt làm vấy bẩn môi, tay và quần áo của Scaramouche, nhưng lượng ít hơn nhiều so với trước.

Scaramouche từ trong bụng dưới của Kazuha nhấc người lên, nhìn vẻ mặt mê man của cậu, cười lạnh nói: "Tuyệt như vậy sao?"

Kazuha yếu đến mức không còn sức để đáp lại, và để mặc cho những Scaramouche bôi đủ loại chất lỏng tục tĩu lên mặt, môi, ngực, núm vú, bụng dưới, eo và đùi trong của mình.

Khi Kazuha bị chơi đến bất tỉnh, Scaramouche đột nhiên ôm Kazuha vào lòng, động tác cực kỳ nhẹ nhàng, hoàn toàn khác hẳn với sự tàn nhẫn khi bạo lực vừa rồi và sự phù phiếm khi hắn muốn đùa giỡn với cơ thể của cậu, " Kazuha, tại sao ta yêu em rất nhiều, nhưng em không yêu ta ... Chúng ta ... thực sự không thể quay lại?"

Kazuha để Scaramouche ôm chặt lấy mình, và cơ thể yếu ớt của cậu không thể chống đỡ nổi.

Lại là như thế này... Tại sao mỗi khi muốn từ bỏ, anh luôn cho tôi ảo tưởng về sự dịu dàng, anh thật sự là một kẻ tội đồ ghê tởm.

Thật đáng buồn và nực cười... hết lần này đến lần khác bị sự dịu dàng giả tạo của anh lừa dối mà tự nguyện sa vào đó, tôi cũng không thể được tha thứ.

Kazuha vùi khuôn mặt xấu hổ vào trong vai Scaramouche, mấp máy đôi môi mỏng, khàn giọng yếu ớt, tràn đầy bi thương cùng oán hận nói: "Ngay từ đầu anh đã kiên quyết muốn rời đi, không tiếc đả thương tôi... Cuộc hội ngộ ở quê nhà thực ra đều là kế hoạch của anh. Anh đã lừa dối tôi ngay từ đầu... Tôi chưa bao giờ có ác cảm với anh, nhưng anh đã làm tổn thương tôi hết lần này đến lần khác... Anh luôn nói về tình yêu một cách hào nhoáng, nhưng anh đối xử với tôi rất tệ hại. Mọi thứ anh làm chỉ khiến tôi cảm thấy rằng anh ghét tôi rất nhiều ... tại sao ... tại sao lại là tôi ..."

Kazuha cuối cùng cũng bày tỏ hết những bất mãn và cảm xúc mà mình giấu kín trong lòng, chưa bao giờ rơi nước mắt trước mặt người khác, nhưng lần này cậu thực sự không thể kiềm chế được, có lẽ là do thể xác và trái tim cậu bị tổn thương quá nặng nề. Nước mắt ngừng rơi, không kìm được trượt xuống khóe mắt đỏ tươi, đôi con ngươi xinh đẹp như phong đầy nước mắt, nhòe nhoẹt và oan khuất khiến người ta xót xa.

Sau khi nghe thấy Kazuha nói, Scaramouche có một biểu cảm khó hiểu, một vẻ mặt sâu không thể diễn tả, cụp mi, khom người, dùng đôi môi mềm mại bịt miệng Kazuha vốn đã đầy vết thương.

Nụ hôn này không thể nói là thô bạo cũng không thể là ôn nhu, môi lưỡi quyện vào nhau thật sâu, nơi nào chạm vào đều là hơi thở của nhau, trong nụ hôn tượng trưng, ​​nhìn như cố hết sức phối hợp, nhưng trên thực tế lại là ngấm ngầm tranh giành thắng lợi, không ai muốn nhận thua, cũng không muốn bị đối phương dẫn dắt.

[Tên quái vật. ]

? !

Scaramouche đột nhiên đẩy Kazuha ra, xấu hổ lấy một tay che nửa khuôn mặt bị gãy, vẻ mặt đau đớn đến mức gần như biến dạng, trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng gào thét như ác mộng.

[Ngươi thực sự nghĩ rằng ai đó sẽ yêu ngươi?]

[Ngươi cưỡng gian hắn, nhục mạ hắn, ngược đãi hắn, còn tưởng rằng hắn sẽ yêu ngươi? ]

[Hahahahaha—đừng mơ nữa!]

Chết tiệt...vào lúc đó...

"Ngươi... Ngươi làm sao vậy?" Giọng Kazuha văng vẳng như truyền từ hư vô đến.

Thanh niên thanh âm trong trẻo mềm mại dần dần lọt vào tai Scaramouche, nhiều lần vang vọng. Thân ảnh Kazuha trước mắt càng ngày càng mơ hồ, hắn biết mình sắp mất khống chế.

Ít nhất, trước tiên hãy đảm bảo sự an toàn của Kazuha...

Hắn dùng sức ngước mắt lên nhìn Kazuha, chỉ thấy Kazuha đang mỉm cười xem mình diễn hay, giọng nói trong trẻo mềm mại vừa rồi đột nhiên biến thành một cơn ác mộng.

[Ngươi thực sự ảo tưởng rằng ta sẽ yêu ngươi, phải không?]

[Thật là điên rồ.]

[Tên quái vật!]

"Kaedehara Kazuha!"

Con rối điên cuồng rống lên, nhưng tất cả những thứ này chẳng qua là ảo giác của hắn, đáng tiếc hắn không hề nhận ra...

"Ngươi làm sao đột nhiên. . . Ặc!"

Scaramouche đè Kazuha xuống dưới anh ta, cắn dữ dội vào cổ cậu, dùng sức vắt một chân vào giữa hai đầu gối của cậu, đồng thời cọ xát phần thân dưới với chuyển động của hắn, tác dụng của lọ thuốc tình yêu khiến hơi thở hổn hển của Kazuha một lần nữa nhuốm đầy dục vọng, và đôi chân cậu vô thức kẹp chặt chân Scaramouche.

"Kaedehara Kazuha, ta không cho phép ngươi phản bội ta... chỉ có ngươi, ta không cho phép..."

Scaramouche vùi mình vào cổ Kazuha và thì thầm, với một chút cầu nguyện và sự đau buồn phẫn nộ khó nhận thấy.

Ngươi đang nói về cái gì ...? Kazuha ngơ ngác nhìn trần nhà, nhưng không nghe rõ.

Trong ý thức mơ hồ của Scaramouche, Kazuha vẫn đang cười nhạo hắn.

"Ngươi còn định cự tuyệt ta sao?" Hắn chống người, nhìn phía dưới Kazuha, vẻ mặt âm trầm, ngữ khí lạnh lùng, "Đừng nhìn ta như vậy!"

Kazuha muốn nói gì đó, nhưng Scaramouche đột nhiên bịt miệng, cậu không nói được lời nào, chỉ có thể phát ra những tiếng 'ừ hừ', nhìn vẻ mặt hung ác của đối phương mà càng ngày càng bất lực. Scaramouche lấy một vật cứng hình bầu dục với khuôn mặt u ám, nhấn công tắc và ấn vật cứng đang đập vào lỗ huyệt mềm mại rỉ máu của Kazuha.

Kazuha có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay của Scaramouche kéo căng lỗ hậu của mình như thế nào, và cách anh ta nhét vật cứng đang nhảy vào lỗ hậu mềm mại đã bị chơi đùa của mình. Hai tay bị còng sau lưng, cậu chỉ có thể căng thẳng chịu đựng toàn bộ quá trình, da thịt trên lưng bị sàn nhà mài mòn đau đớn, hoa huyệt run rẩy cho đến khi toàn bộ đạo cụ đều bị ruột non mềm bao bọc, mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nào ngờ Scaramouche không dừng lại ở đó, còn luồn những ngón tay xương xẩu vào hoa huyệt, đẩy vật cứng tròn tiếp tục chen vào sâu bên trong.

"Đừng...đừng...ư!"

Vật cứng đang đập chạm vào điểm mẫn cảm mỏng manh, Kazuha đột nhiên nhảy dựng lên, hai chân không tự chủ được run rẩy, bị kích thích không nói nên lời. Theo động tác của Scaramouche, vật cứng kia càng tiến vào càng sâu. Hơn nữa, nó đập mạnh và nghiền nát các tuyến nhạy cảm, Kazuha không thể chịu đựng được nữa, toàn thân run rẩy, nhưng Scaramouche không có ý định bỏ qua, và đẩy vật cứng trực tiếp vào nơi sâu nhất.

Độ sâu này... Kazuha chưa bao giờ dám nghĩ tới, cậu thở hồng hộc, cảm giác được ngón tay của Scaramouche trong cơ thể đã không còn chạm vào đạo cụ tiến sâu vào trong huyệt rồi mới dừng lại.

Sau đó, Kazuha thấy Scaramouche rút ngón tay ra, lấy thêm một vật tương tự và ấn nó vào huyệt đạo của cậu.

"Không... không... ọe!"

Chỗ dựa thứ hai cũng giống như vậy nhét vào lỗ hoa sưng đỏ, hai vật cứng rắn đang đập mở lỗ hẹp ra đánh vào bên trong, từng đợt khoái cảm quá sắc bén kích thích Kazuha quá giới hạn.

Không thể nào...thế là đủ rồi...đừng tiếp tục nữa...

Kazuha khó chịu vặn vẹo thân thể, cọ vào chân Scaramouche, tận lực điều chỉnh hô hấp, chịu đựng sự xâm phạm quá mức bên trong.

Sau đó, Scaramouche lấy chiếc thứ ba.

Kazuha kinh hãi toàn thân căng thẳng, hoảng sợ vặn eo muốn chạy trốn, "Không... đừng... lấy ra... u a!"

Khi cái thứ ba đẩy hai cái đầu tiên vào sâu hơn, Sự kích thích quá mức khiến mắt Kazuha trắng dã và không thể suy nghĩ được.

Vật cứng đang đập vào sâu trong lỗ thịt gần như tê dại, Scaramouche rút ngón tay ra, hắn ôm Kazuha quay lưng về phía mình, không hề kiềm chế dục vọng, nhắm vào mông Kazuha.

"Ngươi định làm gì... đừng... đừng..." Thanh âm của Kazuha đã nhuốm đầy run rẩy, mang theo ý cầu xin tha thứ.

"Hừ... đừng nhúc nhích."

Scaramouche thở dốc cực kỳ khó khăn, chậm rãi đút dục vọng vào lỗ hoa sưng đỏ từng chút một, khi hắn lướt qua tuyến mẫn cảm, Kazuha cong người run rẩy, hoàn toàn chìm trong khoái cảm gần như tê liệt. Scaramouche tiến từ từ, vật cứng nhảy bên trong cơ thể cậu được đẩy vào sâu hơn.

"Sâu quá... Không... Không được... Sắp rách... Ư!"

Kazuha cầu xin sự thương xót một cách không mạch lạc, và Scaramouche đã nắm lấy cơ thể bồn chồn của cậu, cuối cùng đưa tất cả các bộ phận sinh dục của hắn vào.

"Kazuha... Cẩn thận cảm nhận, cẩn thận nhìn, thân thể của ngươi, nội tâm của ngươi, đều bị ta xâm phạm..."

Scaramouche thở hồng hộc, và bắt đầu ưỡn thẳng hông, liếm vành tai nhạy cảm của Kazuha ở phía trên, và chơi lỗ hậu sưng đỏ ở phía dưới, dùng một tay véo núm vú sưng tấy của cậu, vắt ra dòng sữa trắng đục. Tay kia kéo cằm và quay mặt Kazuha vào gương, buộc cậu phải nhìn thấy toàn cảnh cảnh mình bị xâm phạm.

Kazuha co quắp ngón chân, thân thể không tự chủ được run rẩy, nức nở thở dốc, giọt nước mắt to từ khóe mắt đỏ tươi chảy xuống, sau đó lăn xuống gò má đỏ bừng.

Phần thân dưới bị lấp đầy đến tận mép, bụng bị chơi cho đến khi phình ra, Scaramouche nới lỏng bàn tay đang kẹp hàm của Kazuha, ấn vào cái bụng hơi nhô lên của cậu, chất lỏng không kìm được trào ra từ khe giữa, "Kazuha, cứ như vậy có mang thai không?" Đầu ngón tay tái nhợt sáng bóng lướt nhẹ qua đáy chậu, "Ngươi nói... Nếu ta động ở đây, ngươi có thể như thế nào? Giống như một người phụ nữ, cho ta một đứa trẻ, huh?"

"Không... ưm... đừng... không... ta không thể mang thai..."

Kazuha vốn đã không mạch lạc, bất tỉnh, bị tra tấn và sỉ nhục cả về tinh thần lẫn thể xác, cơ thể bủn rủn, cậu muốn thoát khỏi thực tại trong cơn mê, cho rằng đây là một giấc mơ viển vông và phi lý.

Scaramouche cảm thấy Kazuha, người đã bị chơi trong tình trạng đê mê như thế này rất dễ thương, vì vậy anh ta làm chậm động tác đẩy của mình, dùng ngón tay vuốt ve ham muốn đang dâng cao của Kazuha như một phần thưởng.

"Ư... ừm..."

Tiếng rên rỉ của Kazuha dần trở nên mềm mại và ngọt ngào, cơ thể vừa bị tàn phá tàn bạo giờ đây được đối xử nhẹ nhàng như vậy, cậu chỉ cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, giống như đang lơ lửng ở phía bên kia của những đám mây.

Nếu đó là một giấc mơ như vậy ... nếu nó chỉ là một giấc mơ ...

Đã là mộng thì không cần lo lắng, tùy ý một chút cũng được...

"Kuni... Kunikuzushi... ca ca... a..."

Kazuha trong tiềm thức gợi lên thói quen đã lâu, đồng thời thân thể co giật, ngửa cổ lên, lại ngã vào trong ngực của Scaramouche. Dục vọng cao lớn run lên, phun ra một chút chất lỏng.

Scaramouche sửng sốt trong chốc lát, đầu óc hỗn loạn nhất thời thanh tỉnh, trí nhớ hỗn loạn trong đầu rõ ràng hơn rất nhiều.

Kazuha là người hắn yêu nhất... Hắn đã làm gì vậy?!

Scaramouche nhắm lại đôi mi dài, đôi mắt chuyển động, trong lồng ngực có một loại cảm giác hối hận cùng áy náy không nói nên lời dâng trào dữ dội, hắn tự hỏi bản thân có phải mình đã làm sai điều gì không, nhưng giờ phút này, ảo giác đáng sợ lại quấy nhiễu tâm trí hắn.

[Kaedehara Kazuha chưa bao giờ yêu ngươi. ]

[Không lấy được trái tim của hắn, nếu còn không lấy được người của hắn, không đáng buồn sao? ]

Bóng đen, phế vật khôi lỗi, xương khô tái nhợt chìm trong vũng máu nhuốm máu, giãy giụa kêu gào.

[Tra tấn anh ta! Làm ô uế anh ta! làm anh ta khóc! Tại sao ngươi là người duy nhất bị dày vò bởi mối quan hệ bị cấm đoán này!]

Vâng, tại sao ta là người duy nhất đau khổ ...

Sự dịu dàng còn lại biến mất khỏi con ngươi băng giá, chỉ còn lại sự lạnh lùng vô tận.

Kazuha bất ngờ bị ấn úp mặt xuống đất, dây đai buộc cậu phải quỳ gối chổng mông ra ngoài, bất chấp cơ thể vẫn còn dư vị khoái cảm, Scaramouche đã dùng một tay véo mông cậu và tra tấn cậu, thúc vào bên trong không thương tiếc.

"Woo!...Không...đừng! A!"

Kazuha bị chơi cho đến khi mắt cậu phát ra ánh sáng trắng, cậu sắp bất tỉnh, nhưng Scaramouche thúc vào cơ thể không phản ứng của cậu ta một cách dữ dội, nghiền nát các tuyến cực kỳ mỏng manh với mỗi cú thúc. Kazuha rõ ràng là không thể chịu đựng được bất kỳ sự kích thích nào nữa. Vậy cứng trong cơ thể lại bị ấn sâu hơn, lỗ thịt đã đỏ bừng, sưng tấy và rỉ máu, bên trong nhớp nhúa, đầu vú sưng tấy nhuốm màu sữa chảy ra theo mỗi cú đẩy. Đường hầm liên tục bị co rút lại bởi sự rung động ngẫu nhiên của các đạo cụ, và bộ phận sinh dục trong cơ thể không ngừng thúc đẩy và liên tục hoành hành lại bị siết chặt lại.

Kazuha vừa khóc vừa thở hổn hển lắc lắc thân thể, khoái cảm quá mức kịch liệt xông thẳng lên tận mây xanh, nhưng hạ thân lại không có thứ gì thoát ra được.

Kazuha bị chơi đến khô khốc khoái cảm, nằm trên mặt đất, thè đầu lưỡi, trợn trắng mắt, gần như mất đi ý thức, bộ dáng giống như bị hành hạ tàn bạo.

Scaramouche chỉ là cười lạnh nhìn cậu, "Chưa đủ sao?"

Vật cứng rắn kia vẫn đang phập phồng ở nơi sâu nhất trong cơ thể, Kazuha chỉ cảm thấy dục vọng nơi hạ thể, hoa huyệt phía sau sưng tấy tê dại, đầu nhũ hoa cũng bị tàn phá đến mức rớm máu, đau nhức. Không chịu nổi bất kỳ kích thích nào nữa, Kazuha dùng chút sức lực cuối cùng ngẩng đầu lên, run rẩy thanh âm cầu xin, "Ta không thể... làm ơn... không... thực sự không được..."

"Nhưng ta còn chưa xong." Scaramouche nhàn nhạt nói, không cho Kazuha thời gian chống đỡ, ngược lại tăng cường mức rung động của đạo cụ, đồng thời tàn nhẫn đâm hông vào trong cơ thể cậu.

Kazuha đau đớn hét lên một tiếng, kinh hãi lắc đầu: "Không, không! Lấy ra, lấy ra!" Không chỉ bởi vì thân thể của cậu ở thời kỳ chịu lửa quá mẫn cảm, mà còn bởi vì... Lúc trước cậu đã uống hết một lọ chất lỏng , không thể kìm nén được nữa.

Ba đạo cụ cùng nhau khiêu vũ ở nơi sâu nhất của hành lang, mặc kệ Kazuha van xin và giãy giụa, Scaramouche một tay túm lấy mái tóc trắng như tuyết của cậu, buộc cậu phải ngẩng cổ lên, tay kia ấn eo, thỏa mãn ngắm nhìn. Bị dây da màu đen giam cầm trước mắt, tấm lưng trắng như tuyết đầy vết trầy xước và vết bầm tím, bờ mông trắng nõn run rẩy đầy dấu vân tay và vết đỏ, lỗ hoa sưng đỏ đang tuyệt vọng co rút đến chảy nước , xuyên qua các tầng sâu bên trong co giật hết lần này đến lần khác, nghiền nát các tuyến nhạy cảm và mỏng manh một cách cố ý hoặc vô ý.

Kazuha im lặng mở miệng, sự xâm chiếm trong lỗ hậu của cậu mang đến khoái cảm tột độ, sự kích thích quá mức khiến cậu không thể chịu đựng được nữa, chất lỏng màu vàng nhạt chảy ra từ bộ phận sinh dục. Hoa huyệt sưng đỏ và run rẩy phía sau cũng tràn đầy chất lỏng đặc sệt ấm nóng.

Kazuha đã lên đỉnh và tiểu một cách không tự chủ.

Sau khi nhận biết được sự thật này, Kazuha đau lòng đến mức kêu lên, hai tay bị còng sau lưng, hai chân khoanh lại, vô lực ngồi trên mặt đất, khóe mắt đỏ bừng, trên mặt lộ ra vẻ kiệt sức. Khắp người Kazuha có những dấu vân tay và vết bầm tím xanh tím, hai đầu vú sưng tấy và sung huyết dựng đứng trong không khí lạnh giá, dính đầy sữa trắng đục. Tô điểm thêm cho khung cảnh khó coi hơn là tất cả các loại chất lỏng được trộn lẫn với nhau, và có dấu nước dâm ở khắp mọi nơi.

Scaramouche cụp mắt xuống nhìn Kazuha đã bị tổn thương đến mức gần như gục xuống. Trong khoảnh khắc tỉnh táo, hắn đã cởi trói cho Kazuha, cởi bỏ tất cả các đạo cụ bạo dâm và ôm lấy cậu rồi làm sạch phía sau cho cậu.

Trước khi đi xa, đôi mắt Scaramouche đột nhiên trở nên đen kịt.

Ý thức mơ hồ hoàn toàn trốn vào trong bóng tối, con rối ngã xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro