Chương 43 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin lỗi cả nhà, vì một lỗi edit không thể chấp nhận được, sửa hoài mà Wattpad không update nên mình xoá đi up lại luôn.

_______

Kazuha muốn vùng vẫy, nhưng sức lực của cậu không phải là đối thủ của Tán Binh , cậu cố gắng kêu cứu nhưng mỗi âm tiết cậu thốt ra đều làm tăng thêm cơn đau nghẹt thở, tầm nhìn của cậu ngày càng chập chờn và mờ mịt.

Tán Binh, với khuôn mặt rất giống anh trai mình, đang chồm lên người và bóp cổ cậu một cách hung dữ, và những gì anh ta nói thậm chí còn xúc phạm hơn.

Khung cảnh hiện thực và những mảnh ký ức vụn vỡ chợt chồng lên nhau, cậu đột nhiên nhớ lại một đêm ở cô nhi viện mười năm trước, khi anh trai anh nằm trên người anh, khóc gọi tên anh, hình như là... 'Chiếc Lá Nhỏ'.

Lá Con, cái tên đó là ...

Có một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được ... rất ấm áp và hoài cổ.

Đó sẽ là tên của tôi chứ?

Trong ký ức mơ hồ, khuôn mặt bi thương của anh trai dần dần chồng lên nụ cười tàn nhẫn của Tán Binh trước mặt, Kazuha đắm chìm trong ảo mộng, không muốn tỉnh lại nữa, dần dần ngừng giãy giụa, một giọt nước mắt rơi xuống từ cuối đôi mắt đỏ hoe của cậu, giống như ngôi sao băng duy nhất trong đêm, nó thoáng qua và không rõ ràng lắm.

Tán Binh ánh mắt lạnh như băng đảo qua thân thể của Kazu dưới ánh trăng, khi hắn nhìn thấy thân dưới của cậu do phản ứng sinh lý hơi sưng lên, vẻ mặt vốn hung ác của hắn đột nhiên trở nên có chút vui tươi.

"Vẫn có cảm giác khi bị bóp cổ, Kaedehara Kazuha, ngươi đang mong chờ được ta làm tình sao?"

Con ngươi màu phong của Kazuha trống rỗng và đờ đẫn, cậu không đáp lại những lời của Tán Binh, đôi môi mấp máy của cậu dường như đang thì thầm điều gì đó, nhưng đáng tiếc không thể phát ra âm thanh.

"Vào thời điểm như thế này, ngươi còn dám phân tâm sao?"

Tán Binh vẫn không nhúc nhích, và từ từ siết chặt năm ngón tay của anh, cơn đau dữ dội kéo Kazuha ra khỏi ảo ảnh và trở lại hiện thực.

Kazuha liều mạng mở miệng, nhưng lại không nói được lời nào, chỉ có thể phát ra những tiếng thở dốc khàn khàn, cảm giác đau đớn đến nghẹt thở và bản năng sinh tồn thôi thúc cậu giãy giụa đến chết, vung chân bừa bãi.

Cậu có rất nhiều điều muốn hỏi Tán Binh, nhưng cậu không thể thốt ra một lời nào.

Tại sao anh lại tra tấn tôi... và tại sao anh lại cứu tôi...

Tại sao anh lại dùng ngoại hình và giọng nói giống như anh trai tôi để trêu chọc và sỉ nhục tôi...

Anh với tôi đang làm cái quái gì vậy?

Nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần khiến đôi mắt của Kazuha chuyển sang màu đen, trong một khoảnh khắc, cậu thực sự nghĩ rằng mình sẽ chết ở đây.

Tán Binh đột nhiên buông tay ra, để cho Kazu hít thở bầu không khí đã mất từ ​​lâu, trong khi anh ta từ từ cúi xuống và hôn lên môi cậu.

"Ưm... ư..."

Kazuha bị hôn đến mức khóe mắt đỏ bừng, hàng mi đẫm nước mắt, môi mím chặt, chút không khí còn sót lại trong miệng lần nữa bị cướp sạch, thay vào đó là hơi thở ấm áp uyển chuyển của Tán Binh cùng chiếc lưỡi đang xâm chiếm môi và miệng cậu.

"Ưm... ha... ừm..."

Kazuha nghiêng đầu để tránh nụ hôn của Tán Binh, và giây tiếp theo quai hàm của cậu bị véo và cậu quay mặt lại, sau đó một nụ hôn sâu, nóng và ẩm ướt hơn bao trùm lên môi.

Hai tay Kazuha bị nắm chặt trên đầu, quần áo cậu mở rộng để lộ ngực và bụng, hai chân cậu buộc phải mở sang hai bên do sự khống chế của Tán Binh, và đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra trong chiếc quần đùi cứ đá và đá, không biết lúc nào thì đã đá bay giày trên chân, chỉ để lại một đôi tất màu trắng

"Hãy... woo... um..."

Kazuha muốn khiển trách, nhưng khi cậu mở miệng, điều duy nhất chờ đợi cậu là một nụ hôn sâu hơn từ Tán Binh, và cậu không thể làm gì khác ngoài thở hổn hển và rên rỉ.

Tán Binh áp chế cơ thể của Kazu, hôn lên đôi môi mà anh ngày đêm suy nghĩ, phần thân dưới áp vào hai chân của Kazu cũng chậm rãi phản ứng.

Kazuha bị nụ hôn làm cho khóc nức nở, khuôn mặt thanh tú khả ái ửng hồng không tự nhiên, đôi mắt phong sáng lấp lánh, nhưng trong đôi mắt nai nhỏ ngây thơ lại lộ ra vẻ ủy khuất cùng đáng thương.

Tán Binh cụp mắt xuống, tiếp tục hôn sâu hơn, đầu lưỡi của anh chạm vào đầu lưỡi của Kazuha, mặc kệ Kazuha chống cự và co rút, anh nhất quyết quấn lấy.

Tất cả những tiếng thở hổn hển và rên rỉ của Kazu đều bị kìm nén trong cổ họng, nước bọt không thể nuốt xuống chảy xuống khóe môi, đôi môi nhỏ nhắn sáng màu cũng trở nên căng mọng hồng hào trong quá trình bú mút, miệng và lưỡi tràn đầy hơi thở độc nhất vô nhị của Tán Binh. Hơi thở của anh ta tràn ngập mùi của Tán Binh như thể cậu đã bị xâm phạm nghiêm trọng, thể xác và linh hồn của cậu đều nằm dưới sự kiểm soát của hắn.

Tán Binh mút lấy môi và lưỡi của Kazu, một tay ấn vào xương quai xanh của cậu, đầu ngón tay men theo chỗ lõm của xương quai xanh từ vai đến ngực, vuốt ve những đường nét nông của cơ ngực.

Dục vọng chiếm hữu chưa từng có không thể diễn tả trong lòng đã bị kìm nén lâu nay lại được thỏa mãn vào giờ phút này, giống như ngọn lửa thiêu đốt, bùng cháy và quay cuồng trong lồng ngực.

Anh ấy sắp hoàn toàn có được Kaedehara Kazuha.

"Ah, ummn..."

Cảm giác bị người khác khống chế hoàn toàn không tốt chút nào, tim đập nhanh hơn, ngực ngứa ngáy, cả người mềm nhũn, cho đến khi suýt chút nữa bị nụ hôn làm cho ngạt thở, Tán Binh mới miễn cưỡng buông môi cậu ra.

"Ha, ha..."

Kazuha cố gắng hấp thu không khí, bộ ngực trắng nõn phập phồng lên xuống.

Thay vào đó, Tán Binh lướt qua quai hàm của Kazu bằng những nụ hôn nhẹ, tiếp tục cắn xuống yết hầu ở cổ, và dùng răng nhẹ nhàng chà xát nó, giống như một thợ săn đang khóa cổ họng con mồi, khiến Kazuha không còn lối thoát.

Hơi thở nóng bỏng phả ra quanh cổ Kazu, cảm thấy giòn và ngứa, nửa thân dưới cọ sát vào nhau trong quá trình chuyển động, phản ứng sinh lý bản năng khiến cả hai càng thêm cứng rắn.

"... anh... thả tôi ra..."

Trong lòng Kazuha kinh hãi, cậu vặn người giãy giụa, nhưng sợi dây buộc cổ tay càng bị siết chặt theo động tác giãy giụa của Kazu, trên làn da trắng nõn để lại một loạt vết đỏ khiến người ta phải rung cảm.

Tán Binh ngẩng đầu khỏi cổ và vai của Kazuha, đôi mắt xanh trong suốt trong đêm tỏa ra vẻ lạnh lùng đáng sợ, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, nhưng biểu cảm như cười mà không cười lại khiến người ta rùng mình.

"Còn chưa nhận ra thân phận của mình sao? Kaedehara Kazuha." Tán Binh một tay đè lên ngực Kazuha, dùng ngón tay nghịch ngợm bộ ngực nhỏ hồng hồng, cực kỳ mơ hồ, "Ngươi chỉ có thể là của ta. Đồ của ta không cho phép bất cứ ai chạm vào."

"Đừng chạm vào ta! Ta chỉ thuộc về ta, không thuộc về bất luận kẻ nào...!"

Kazuha tức giận cãi lại, nhưng thứ cậu nhận được lại là Tán Binh dùng ngón tay nhéo đầu vú cậu và bóp mạnh khiến đầu nhũ hoa nhỏ màu hồng nhạt đỏ ửng, sung huyết, cứng ngắc và sưng tấy, khiến cậu lập tức kêu lên vì đau.

"Có vẻ như ngươi cần phải nhận ra tình huống của mình." Giọng điệu trêu chọc của Tán Binh rất tệ, và anh ta nhẹ nhàng tuyên bố số phận không tự nguyện của Kazu, "Kaedehara Kazuha, bây giờ ngươi có thể mạnh miệng nói chuyện, nhưng ngươi sẽ bị ta chơi cho đến khi ngươi không thể nói được nữa."

"Ngươi......!"

Kazuha cố nén trong lồng ngực đau đớn cùng khó chịu trừng mắt nhìn Tán Binh, chỉ thấy Tán Binh lại cúi người xuống, khuôn mặt xinh đẹp mê người đó nhìn cậu với nụ cười đùa giỡn khó hiểu, hướng về phía cậu trong tầm mắt, hắn mở ra đôi môi mỏng, và nuốt một viên trân châu sữa khác trên phần ngực vẫn chưa được đánh thức.

"Ngươi định làm gì, đợi đã... há!"

Đôi mắt của Kazuha mở to trong vô vọng, và trong khoảnh khắc đầu vú của cậu bị mút, cơ thể cậu cong lên trên, bộ ngực nhạy cảm bị cái miệng nóng ẩm của Tán Binh bắt lấy, khoái cảm giòn và ngứa dường như được các giác quan của cậu phóng đại đến cực hạn. Một khoái cảm mạnh mẽ như vậy đối với cơ thể trinh nguyên của Kazuha là quá xa lạ và phấn khích, ngay cả những lời ngăn cản lúc này cũng biến thành tiếng rên rỉ.

Thật là một phản ứng thú vị.

Tán Binh thỏa mãn nhếch khóe môi, dùng môi và lưỡi mút lấy một chút thịt nhũ hoa, kéo lên trên, khi núm vú sưng đỏ bị kéo lên đến cực hạn, chúng bật ra khỏi cái miệng ấm áp với một tiếng rên rỉ. Tán Binh nheo mắt lại, sau đó lè lưỡi, dùng mặt lưỡi nặng nề đảo qua bộ ngực đầy đặn.

"A...ha...đừng...đừng liếm chỗ đó...uh...cơ thể ta, nó trở nên kỳ lạ quá...ưm..."

Kazuha khó chịu quay đầu đi, nhắm chặt hai mắt, cố gắng chống lại khoái cảm kỳ dị này, nhưng thân thể hơi run rẩy cùng chiếc quần bị kéo căng đã phản bội ý chí của cậu.

"Nhạy cảm như vậy?" Tán Binh từ trong ngực Kazu ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt ửng hồng của Kazu, dùng đầu ngón tay tái nhợt chạm vào hai bầu ngực đầy đặn và cương cứng, tự cho mình là đúng, "Đúng vậy, dù sao cũng bị nhiều người chơi như vậy rồi, vì vậy nó rất có kinh nghiệm."

"Ta... ừm... không..."

Kazuha giãy giụa cự tuyệt, hai đầu nhũ hoa bị kẻ gian nhéo nhéo chơi đùa, khoái cảm kỳ dị khiến cậu không biết phải làm sao.

"Ngươi không có?" Tán Binh cười lạnh nói ra sự thật vô lý nhất, bóp nát ý kiến cuối cùng của Kazuha, "Ta bắt gặp ngươi bị người khác đùa giỡn bao nhiêu lần rồi? Ngươi nói xem bao nhiêu lần? "

Kazuha nghe vậy khóe miệng run lên, nhưng cuối cùng chỉ là bất đắc dĩ mím môi, không có nói một lời giải thích.

Rõ ràng là Kazuha bị ép buộc phải làm những việc đó, nhưng giờ đây lại trở thành bằng chứng để Tán Binh làm nhục cậu.

Hóa ra thế giới này chưa bao giờ là thân thiện, lòng tốt và sự khoan dung sẽ chỉ khiến bạn trở thành trò cười cho những kẻ bắt nạt, thậm chí còn khiến bạn bị đối xử quá đáng hơn.

Kazuha tuyệt vọng nhắm mắt lại, không muốn nhìn đến khuôn mặt khiến cậu vừa yêu vừa hận của Tán Binh.

"Không ngụy biện? Ngươi đồng ý?"

Tán Binh cực kỳ coi thường sự phản kháng im lặng của Kazuha, một tay hắn véo hàm Kazu bắt Kazu mở mắt ra nhìn hắn, tay kia vòng qua eo Kazu cởi thắt lưng, kéo quần đùi của cậu ra kéo xuống một chút, để lộ ra chiếc quần lót màu trắng, nơi phồng lên đã bị chất lỏng làm ướt.

Tán Binh che phần cương cứng của Kazu bằng lòng bàn tay qua quần lót, và từ từ xoa bóp nó, cảm thấy thứ đó đang dần trở nên cứng ngắc trong tay mình.

Kazuha từ trong cổ họng phát ra một tiếng ậm ừ khó nghe, lập tức cắn chặt môi, không muốn phát ra thêm bất kỳ tiếng động lạ nào.

Ngươi vẫn thích kiềm chế.

Nghĩ thầm, Tán Binh lại cúi người ngậm một hạt đỏ trên ngực Kazuha vào miệng, đưa đầu lưỡi áp lên đầu vú liếm qua liếm lại, sau đó ngậm hết vào trong khoang miệng nóng ẩm, xoa hạ bộ của Kazu bằng lòng bàn tay, mò mẫm theo mép quần lót, gỡ bỏ lớp rào cản cuối cùng, đưa tay vào dục vọng đang cương cứng.

Thân thể Kazu rõ ràng cứng ngắc, vội vàng ngẩng đầu nhìn Tán Binh đang chơi đùa với thân thể mình, hai điểm trước ngực đã căng mọng như hai trái chín đỏ dưới sự chơi đùa của môi, lưỡi và ngón tay của Tán Binh. Cái cuống hồng dưới hạ bộ càng nhô cao hơn, được xoa nắn nhịp nhàng bởi những ngón tay xương xẩu và xanh xao của người giao cấu.

"Ngươi, dừng lại... uh... đừng chạm vào... a!"

Đối mặt với phản ứng bối rối và hoang mang của Kazuha, Tán Binh mỉm cười và tăng cường lực trong tay, cúi xuống và cắn bộ ngực đáng thương một lần nữa.

Cơn đau từ trên xuống dưới khiến Kazuha nhanh chóng nhảy dựng lên, nhưng cậu lại đưa bộ ngực của mình vào sâu hơn trong miệng của Tán Binh.

Tán Binh nhân cơ hội tiếp nhận trái cây đến cửa nhà, môi, lưỡi, răng luân phiên kích thích điểm nhạy cảm, động tác của hai tay cùng nhau trở nên nhanh hơn, bốn ngón tay quấn quanh cây cột, còn ngón tay cái của anh ta xoa xoa rãnh miệng chuông, chất nhầy trong suốt không ngừng trào ra, nhớp nháp khắp bàn tay xinh đẹp nhợt nhạt ấy.

"Đừng...dừng...không...ha~"

Kazuha hiếm khi thủ dâm, hoàn toàn không thể chịu đựng được sự âu yếm của Tán Binh, và lắc đầu một cách bừa bãi cầu xin Tán Binh để cậu ta đi, nhưng thật đáng tiếc khi mọi thứ không diễn ra như kế hoạch, cậu ngã xuống, thân thể run rẩy, huyệt khẩu bị Tán Binh cầm trong tay phun ra từng dòng đục ngầu.

Xuất tinh trong thời gian rất ngắn, nhưng ở Kazuha lại cảm thấy cực kỳ dài, tựa hồ cuối cùng đã đến giải thoát, cảm thấy như bị cưỡng ép tra tấn.

Kazuha nằm ngửa trên bàn thở gấp, hai tay vẫn bị cà vạt trói trên đầu, hai núm vú chín đỏ mọng dựng đứng, chiếc áo sơ mi trắng hở hang xộc xệch. Huyệt đạo trên hạ thể mềm mại treo lơ lửng, hai cái chân trắng nõn áp sát vào nhau, chiếc quần lót màu trắng và chiếc quần soóc màu đen chỉ vừa đủ treo trên đầu gối, đôi tất ống màu trắng trên chân tụt xuống xộc xệch.

"Là sao? Bất chính là như vậy." Tán Binh cười giễu cợt, xòe năm ngón tay ra ngón tay dính tinh dịch cho Kazuha xem, "Cái này đều là của ngươi, tương đối đặc, ngươi đã bao lâu rồi không xuất?"

Kazuha nghe vậy sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, mặc dù hai tay bị giam ở trên đầu, quần áo mở ra lộ ra ngực cùng bụng, nhưng vẫn cố gắng kẹp chặt hai chân để che đi hạ thân trần trụi, "Cái gì? Có liên quan gì đến ngươi..."

"Thấy ngươi nhịn đã lâu, hôm nay ta cho ngươi trút giận." Tán Binh nói, cởi quần đùi và quần lót của Kazuha ném lên bàn bên cạnh, hai tay mở đùi Kazu ra, mượn ánh trăng để chiêm ngưỡng lỗ nhỏ bí mật.

Kazuha hoảng đến độ muốn khép hai chân lại, nhưng tay của Tán Binh lại mạnh như hai cái kẹp sắt, gắt gao nhéo đùi cậu, "Đừng nhìn... đừng nhìn!"

Đừng nói là khép lại, ngay cả chân của cậu cũng không cử động được.

Nhưng Kazuha càng bối rối, Tán Binh càng thỏa mãn, hạ huyệt hồng hào và mềm mại đóng mở dưới ánh trăng lạnh lẽo, giống như một cái miệng nhỏ tham lam, khao khát được lấp đầy bởi thứ gì đó.

"Màu hồng này thật sự rất đẹp, nhìn rất vừa vặn, hy vọng ngươi không làm ta thất vọng." Tán Binh bình luận một cách phù phiếm, từ trong túi quần lấy ra một hộp son dưỡng nhỏ, một tay vặn nắp ra lấy một ít, đặt ngón tay và dầu dưỡng vào khe hở giữa mông của Kazu, "Đây là loại dầu dưỡng đặt làm riêng phiên bản giới hạn trên thế giới. Ta chưa dùng, nhưng ta dùng lần đầu tiên cho ngươi."

"Ngươi muốn làm cái quỷ gì..." Kazuha có dự cảm tai họa sắp xảy ra, lửa giận cùng bất bình đan xen dâng trào trong lồng ngực, "Làm sao, ngươi không cho ta đi..."

"Ngươi muốn làm gì? Hừ." Dưới ánh trăng, lưu manh cười tủm tỉm, tựa hồ cảm thấy câu hỏi này quá ngu xuẩn, "Ta đương nhiên muốn chơi ngươi." Ngón tay mang dầu xoa xoa giữa mông Kazu, xoa xoa xoa xoa quanh huyệt đạo, "Ngươi kêu ta thả ngươi ra, nhưng là ngươi chọc giận ta trước, trước khi ta nói dừng lại, ngươi và ta ác duyên sẽ không kết thúc."

"Ta chưa bao giờ nợ ngươi cái gì..." Kazuha nhẫn nhịn hô hấp, hạ huyệt hồng nhuận non mềm bị ngón tay trêu chọc, cậu theo bản năng vặn vẹo co rút, bóp chặt ngón tay Tán Binh, đồng thời phun ra một tiếng. "Chúng ta... là người xa lạ."

"Nhưng khuôn mặt này của ngươi chính là tội tổ tông." Tán Binh chỉ đầu ngón tay vào lỗ huyệt đang khép chặt của Kazuha đâm một ngón tay, "Muốn trách thì trách tướng mạo của ngươi, ta nói cho ngươi biết ngươi và một người bạn cũ của ta quá giống nhau."

"A...!" Hậu huyệt bị dị vật xâm nhập, Kazuha ngắn ngủi rên rỉ một tiếng, theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân, tiểu huyệt bị dị vật xâm nhập, co rút đóng mở tần suất càng nhiều. Nó càng khiến cậu khó chịu hơn khi ngực cậu bị liếm và chơi đùa.

Cảm nhận được hậu huyệt nóng ẩm của Kazu đang vặn vẹo và mút chặt ngón tay mình, Tán Binh cố hết sức kiềm chế ham muốn trực tiếp tiến vào, ngay cả giọng nói cũng trở nên trầm thấp khàn khàn, "Kaedehara Kazuha, giữ bình tĩnh, nếu không sẽ bị thương." Hắn một tay tiếp tục dùng một tay bóp chặt hạ huyệt sâu hơn, tay kia nhéo nhéo đùi Kazu, không cho cậu khép hai chân lại.

"Không... đi ra ngoài... ừm..." Kazuha vì khó chịu mà kẹp chặt hoa huyệt, theo bản năng muốn đem ngón tay của Tán Binh ra khỏi cơ thể, nhưng với sự bôi trơn của dầu dưỡng, ngón tay của Tán Binh bị nuốt vào phần sâu hơn cùng với sự siết chặt của tiểu huyệt, điều này hoàn toàn vi phạm ý định ban đầu của Kazu.

"Ồ? Kaedehara Kazuha, ngươi có nóng nảy khi bị ta làm tình không?" Tán Binh nói nhỏ, khuôn mặt trắng trẻo và lạnh lùng của anh ta dường như hòa quyện với màn đêm trăng sáng ngoài cửa sổ sau lưng. Ngón trỏ trong cơ thể Kazuha đột nhiên đẩy mạnh, và Tán Binh đã đưa toàn bộ ngón tay vào.

"Ngươi. . . . . . . . . . . " Kazuha dưới sự kích thích này làm cho thân thể ưỡn lên, lời nói còn chưa nói hết đã biến thành một tiếng rên rỉ khó chịu, cái gáy trắng nõn của cậu sau gáy nhô lên một đường cong mỹ lệ, lộ ra vẻ đẹp mong manh của mỹ nhân.

"Ha... thật chặt." Khuôn mặt trắng sáng của Tán Binh lặng lẽ tản ra một chút đỏ ửng, lông mi dài nửa rủ xuống nhuyễn như lông vũ, con ngươi lam trong suốt trong đêm sáng lấp lánh, đầu ngón tay chôn sâu trong lỗ nhỏ Kazu, bóp nát thành thịt, và khuấy ở các góc độ khác nhau, thuốc mỡ tan chảy trong lỗ ấm, và đường hầm có cảm giác dính và nhờn khi chạm vào.

"Ha..." Kazuha khó chịu co quắp ngón chân, ngón tay cuồng bạo ở trong lỗ hậu tựa hồ không muốn buông tha bất kỳ kẽ hở nào trong cơ thể, ấn mò mẫm chung quanh, ruột non mềm mại bị ma sát cọ xát, không ngừng co rút, nó giống như cố gắng làm hài lòng vật xâm nhập.

"Chỗ của ngươi... hẳn là tiếp nhận rất nhiều người mới đúng?" Tán Binh nhẹ nhàng khuấy động ngón trỏ đang chôn trong cơ thể Kazuha, hài lòng cảm nhận sự dính chặt và rắn chắc trong lỗ, sau đó rút ngón tay ra một chút, đưa ra. Đóng lại sau khi trong ruột tạo ra vài kẽ hở, ngón tay thứ hai áp sát vào lỗ huyệt, chậm rãi chen vào, "Ngươi nhất định cũng muốn đúng không?"

"Không... Ngươi đi ra ngoài... Ta không muốn..." Kazuha đau đến cả người run lên, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng, ngay cả lời nói cũng trở nên ngắt quãng, hạ huyệt căng cứng siết vào. Hai ngón tay đồng thời là quá sức với Kazuha. Đúng vậy, thịt lỗ mềm và hồng ban đầu đã bị tàn phá và biến thành một miếng thịt chín đỏ.

"Hút chặt như vậy, còn nói không." Tán Binh cười nhạo sự phủ nhận của Kazu, và di chuyển bàn tay mạnh hơn, hai ngón tay tàn nhẫn đưa vào đến cuối, không cho Kazu thời gian để thích ứng, hai ngón tay đã căng thẳng cùng nhau khuấy động trong lỗ .

"Hừ... Đau..." Kazuha đã không còn khí lực phản bác, hai ngón tay trong cơ thể hạn chế tất cả sự phản kháng của cậu, giống như bị chúng đóng đinh chặt chẽ. Đáng sợ hơn chính là, hai ngón tay kia không ngừng nghỉ, mò mẫm ấn vào trong cơ thể cậu, thậm chí cậu có thể cảm nhận được động tác ngón tay của Tán Binh, lúc thì bẻ khớp ngón tay, lúc thì hơi xòe hai ngón tay ra, duỗi ra đường hầm bị co thắt tạo một khoảng trống.

Loại tra tấn dài dằng dặc này kéo dài không biết trong bao lâu, cho đến khi ngón tay của Tán Binh chạm vào một điểm trong hoa huyệt của Kazu, cơ thể cậu đột nhiên run lên như bị điện giật, khoái cảm nhất thời còn lớn hơn cả đau đớn và khó chịu.

Tiếng rên rỉ kìm nén đã lâu của Kazuha như mất kiểm soát tuôn ra, "Ưmmmmm, ha ha ~"

"Là nơi này sao?" Tán Binh trầm giọng nói, ngữ khí vui vẻ tựa hồ đã phát hiện bí mật thầm kín nào đó của Kazuha.

"Cái kia, cái gì. . . . . . . . . . . . . . " Kazuha còn chưa kịp suy nghĩ vừa rồi dòng điện khoái cảm là cái gì, Tán Binh lại ấn hai ngón tay vào điểm đó, nhanh chóng đâm vào và không ngừng lặp đi lặp lại những cú va chạm dữ dội, như thể muốn nghiền nát miếng thịt mềm đó.

Một tia sáng trắng đột nhiên nổ tung ở trước mắt Kazuha, cậu hoàn toàn mất đi suy nghĩ, khoái cảm có thể so sánh với sóng biển quái dị trong nháy mắt tràn ngập tất cả các giác quan của cậu, quét qua toàn thân, thân thể mỗi phút mỗi tấc đều mẫn cảm. Cái lỗ nhỏ đã chín đỏ, theo bản năng do dự dưới sự tàn phá của Tán Binh, nhưng lại không thể ngăn ngón tay của Tán Binh vào sâu hơn.

"Hừ... Xét về khả năng dụ người của ngươi, ngươi quả nhiên là kinh người, đặc biệt là cái miệng sau lưng ngươi, mút thật giỏi." Thịt chặt và mềm tạo cảm giác choáng ngợp quá tuyệt vời, ham muốn trỗi dậy gần như vượt qua lý trí còn lại mấy lần.

Anh thở ra một hơi thật sâu, hai ngón tay đút vào trong cái lỗ mềm mại càng lúc càng nhanh, liên tục đút vào rút ra trong cái lỗ lầy lội, phát ra từng đợt tiếng nước dâm mỹ, lần lượt nhớp nháp chất lỏng nhờn.

"Uh... uh... um... um~"

Kazuha nằm ngửa trên bàn, cơ thể bị những ngón tay của Tán Binh lên xuống, chỉ biết rên rỉ thở dốc, giống như một con rối phó mặc cho người khác, thịt đỏ chín mọng bị khuấy động. Những ngón tay xương xẩu tái nhợt khiến hoa huyệt mở ra và co rút, thứ nước tràn ra không còn phân biệt được đó là dầu thơm đã nấu chảy hay là dịch cơ thể của chính Kazu.

Điểm nhạy cảm nhất trong cơ thể không ngừng bị nghiền ép, Kazuha suýt chút nữa bị ngón tay của hắn làm cho gục ngã, lúc đó đầu óc cậu trống rỗng, ngoại trừ khoái cảm mê người thì cái gì cũng không cảm nhận được. Co giật xuất tinh lần thứ hai, tinh dịch đục ngầu bắn tung tóe ở bụng dưới và ngực, thậm chí còn có một ít xuất tinh ở trên mặt của chính mình cùng giữa đôi môi hơi hé mở, có mùi tanh nồng, thân thể mệt mỏi đến cực điểm. Kazuha sắp gục ngã, và sự im lặng của màn đêm càng khiến cậu buồn ngủ hơn.

Kazuha từ từ nhắm mắt lại, chỉ cho rằng đây là một giấc mộng hoang đường, mãi cho đến khi Tán Binh rút ngón tay ra khỏi người cậu, dùng bàn tay ướt đẫm chất lỏng quyến rũ vỗ nhẹ lên mặt cậu.

"Kaedehara Kazuha, phần thú vị nhất còn chưa bắt đầu, ngươi còn chưa thể bất tỉnh."

Giọng nói văng vẳng bên tai như một cơn ác mộng.
________

Vậy là mình đã theo kịp tiến độ truyện gốc rồi, từ giờ sẽ cùng hóng với mọi người. Chủ nhật vui vẻ, giờ t đi thở oxi làm event ngày cuối đây ~

Đáng tiếc sau chương này sẽ không còn full H nữa. Truyện được dự kiến kéo dài 80 chương, mình không thể xin bản full mỗi khi có H vì cảm thấy như vậy là làm phiền tác giả. Dự kiến H sẽ được bổ sung sau, tầm mỗi 20 chương mình sẽ xin 1 lần, mà có khi hết truyện mình mới xin ✌️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro