1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lờ mờ em tỉnh giấc, em choàng tay mình cũng ôm lấy hơi ấm của mình bên cạnh, nhưng đâu rồi?

" namjoonie sao anh ở đây? "

tầng thượng căn nhà cao vút nơi ngọai ô tĩnh mịch. anh đứng tựa mình lan can, cạnh bên lại lý coffee nóng hổi vừa được pha thật tỉ mỉ. anh mỉm cười khi nhìn em, nhìn khuôn mặt ngái ngủ còn ngố ngố của em. một cái dang tay cũng đủ cho em hiểu anh muốn gì.
em nắm chăn dài trên người bước ra ban công. gió lạnh cứ vun vút thổi, khiến em run lên, em bước nhanh một chút để với lấy hơi ấm ngọt ngào của mình. lạnh thế này sao anh lại lên đây chứ, anh của em lạnh không? em sưởi ấm anh nhé
namjoon ôm thân nhỏ vào lòng, hôn nhẹ lên má. thân nhỏ của anh ấm áp, dìu dịu mùi dâu hòa cùng cỏ xanh tươi làm anh ghiện như thứ thuốc.

" em không ngủ được sao bé con? "

âm thanh âm ấm vàng cạnh tai em, anh đặt cằm bên vai em dụi dụi chờ câu trả lời

" không có... hơi ấm... khó ngủ "

anh cúi người hôn nhẹ lên gáy em, cắn vào nước da non mịn làm em run lên, tiếng rên khe khẽ bật ra khỏi miệng. vết hôn đỏ trên gáy, vết đánh dấu của anh, đánh dấu đề biết em chỉ là của riêng anh. em xoay người lại, nhón chân hôn nhẹ vành môi lạnh của anh, cảm thấy được vị coffee của đắng ngắt trong khoang miệng anh và cả cái tình yêu ngọt ngào của anh.

" bé con, em có biết khung cảnh lúc 4 giờ sáng có ý nghĩa gì không? "

em cúi đầu tựa vào ngực anh, chậm chạp lắc lắc đầu nhỏ, em chờ câu trả lời từ anh

" là thời điểm của bắt đầu và kết thúc. đứa trẻ mặt trăng sự kết thúc sự đơn độc của nó giữa màn đêm và mặt trời sẽ bắt đầu công việc thường ngày của nó. cũng như việc... sự kết thúc của một mối quan hệ và mở ra một mối quan hệ khác "

và em đã không ngờ đó là kết thúc của cả hai.

----

" hôm nay đến đây thôi, muộn rồi mọi người có thể nghỉ "

em buông chiếc máy ảnh xuống, mỉm cười nói với mọi người. lẳng lặng thứ xếp đồ rồi ra về, bây giờ đã 3h30 sáng.
em lẩm nhẩm tính toán lịch trình ngày mai, trống rỗng. đội chiếc beret lên đầu em rời khỏi tòa nhà, hòa mình vào màn đêm. taehyung luôn làm việc thật muộn, em muốn như thế, để sự bận rộn cuốn trôi cái nỗi nhung nhớ, nỗi đau đớn, để chạy trốn khỏi khỏi việc em còn yêu namjoon, yêu đến đau lòng.

mọi thứ xảy ra đã hơn 1 năm, namjoon đã rời đi ngay sau đó, bỏ mặc em. từ đó không còn một tung tích nào, cứ lặng lẽ bước khỏi cuộc sống em, tan vào hư vô.

---

em bước dạo ven biển, gió lạnh mặn chát. đứng nơi cao thật cao, em ngắm nhìn vạn vật. đã 4 giờ sáng.

" khung cảnh của sự bắt đầu vào kết thúc "

đến 4:01 em lặng lẽ rời đi, trở về căn hộ của mình. căn hộ em dọn đến sống sau khi namjoon rời đi, em bỏ mọi thứ lại căn nhà kia, căn nhà nơi chất đầy tình của cả hai. lặng lẽ pha tách coffee đắng, em ghét coffee nhưng coffee khiến em trầm ổn, khiến cơn nhung nhớ dừng thôi thúc trong tim em.
em tỉnh giấc vào 2 giờ chiều, việc ngủ ở sofa khiến lưng em đau mỏi. em cần tắm rửa, gần đến giờ rồi, em còn buổi chụp cho khách.

---

" mr.kim anh có buổi chụp ảnh cho người mẫu min lúc 8h và 6h giám đốc kim muốn anh cùng đi ăn "

em nhướng mày tỏ vẻ khó chịu, vì em biết ý đồ của seokjin. hắn ta muốn em đi, đánh lạc hướng tên vệ sĩ jeon nhân cơ hội ở cạnh cậu người đẹp họ min. và người đẹp họ min kia lại rất mến. em. cô quản lý thấy cậu không vui liền sợ sệt nói thêm

"đây là cuộc gặp khá quan trọng và giám đốc seokjin muốn anh trực tiếp đi cùng..."

em phẩy tay ra hiệu cô nhân viên ê a ngoài. em thở dài, nhìn đồng hồ, 5h45 rồi. em lấy áo rời văn phòng đi gặp seokjin và bắt đầu bữa ăn nhạt nhẽo

---

bữa ăn diễn ra như bao lần, vẫn seokjin cố bắt chuyện với yoongi, jungkook cố bắt chuyện cùng em. em phát ngán vào trò chơi lòng vòng này của họ. may mắn thay tiếng chuông điện thoại như cứu rỗi em khỏi không khí khó chịu này

cú điện thoại kết thúc, em đứng dậy vội rời đi. chuyến bay từ pháp về seoul trong sự vội vã, lo sợ.

namjoon của em...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro