Chương 11: 2 bản di chúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Ngọc Đường, Triển Chiêu và cặp song sinh cùng vào phòng giám sát.

Phòng giám sát này của Bạch thị rất to, toàn bộ sân chơi đều bị bao trùm không một góc chết.

Mở tất cả camera giám sát quanh phim trường lên.

Quả nhiên rất nhanh tìm thấy đoạn ghi hình tương ứng với thời gian, mà quá trình Kim Hà bị giết, cũng ở rành rành trước mặt mọi người.

Toàn bộ quá trình đều như nhân viên của đoàn phim thuật lại.

Kim Hà cầm điện thoại chạy vào ngõ hẻm. Nhưng sau khi rẽ vào, hắn cũng không nghe điện thoại mà là chạy tới sân bóng rổ.

Sau đó hắn chạy dọc sân, đến một phim trường khác, cũng là phim trường số một. Kim Hà đứng giữa giao lộ nhìn xung quanh, sau đó băng qua đường, chạy qua bụi cây, tới chỗ cây dã hương.

Cây dã hương tuy rất to, nhưng vị trí gắn camera khá là chuyên nghiệp, quay được hình ảnh rất rõ ràng.

Kim Hà chạy vào trong bãi cỏ, lấy điện thoại ra nhìn, tựa như xác nhận thời gian, rồi đứng đó thở hổn hển hai cái.

Sau đó hắn ngồi lên băng ghế dài, nhấn mấy cái trên điện thoại, để lên tai.

Thông qua hình ảnh, có thể phán đoán Kim Hà đang nói chuyện với ai đó.

Cuộc đối thoại kéo dài chừng một phút, Kim Hà cúp máy, ngồi ở đó bấm di động…

Chỉ thấy hắn quẹt quẹt nhấn nhấn.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cau mày.

Cặp song sinh cũng nhìn ra, “Cho nên lịch sử cuộc gọi và tin nhắn đều do hắn tự xóa?”

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường gật đầu, hẳn là vậy.

Kim Hà xóa xong, ngẩng đầu lên, tựa như muốn đứng dậy.

Lúc này, hắn đột nhiên dựa vào lưng ghế.

Sửng sốt một hồi, Kim Hà đưa tay sờ lên ngực.

Mọi người cau mày — Trên tay Kim Hà dính máu.

Sau đó Kim Hà vật lộn bò ra khỏi bụi cây, đoán chừng là muốn kêu cứu… Chỉ lát sau, Bạch Ngọc Đường từ ngoài đi vào.

Đây chính là quá trình Kim Hà bị giết.

Bạch Ngọc Đường bảo nhân viên kỹ thuật lấy đoạn Kim Hà đứng lên đến ngồi trở về ghế, phóng to lên rồi tua chậm lại.

Nhưng cho dù phóng to lên, vẫn không thấy rõ kết quả tại sao Kim Hà bị thương ở ngực.

Cái này quá quỷ dị.

Một mặt bởi vì quay lúc đêm khuya, đúng là rất tối, nhưng ánh đèn từ phim trường gần đó rọi ra có thể thấy rất rõ phía bên này.

Mặt khác, chất lượng hình ảnh không thấp, nếu đúng là đạn, khi bắn ra sẽ thấy đường đạn, ít nhất là quay được một viên đạn bay tới.

Nhưng quái lạ là trong màn hình không thấy gì cả.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều rất khó hiểu, không thể làm gì khác hơn là đem cả đoạn phim về cho Tưởng Bình phân tích.

Chờ rời khỏi phòng giám sát thì trời đã gần sáng.

Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu để cặp song sinh lại cho Bạch Cẩm Đường, mình mang toàn tổ SCI và Thang Tinh về cảnh cục trước.

Cặp song sinh chở Bạch Cẩm Đường về nhà.

Lúc đi là Bạch Cẩm Đường lái xe, lúc về là Tiểu Đinh lái.

Bạch đại ca ngồi phía sau, nhìn cảnh đêm thành phố S ngoài cửa xe, đột nhiên thở dài.

Cặp song sinh cùng nhìn qua kính chiếu hậu — Quả nhiên, đại ca nhà mình vẫn khá lo lắng.

Bạch Cẩm Đường đang phiền muộn thì điện thoại reo lên.

Cầm điện thoại ra xem, trên mặt Bạch đại ca hiện rõ một chữ “ghét”, cúp điện thoại, tiếp tục ngắm cảnh.

Hắn vừa cúp điện thoại thì điện thoại của Đại Đinh reo lên, hắn đang lái xe, Tiểu Đinh cầm điện thoại lên, chỉ thấy trên màn hình hiển thị — Súp lơ đỏ.

Tiểu Đinh khẽ nhíu mày, bắt máy, “Alo?”

Ở đầu dây bên kia, vang lên giọng nói của Eugene, “Này! Ông chủ cậu đâu?”

Tiểu Đinh quay đầu liếc nhìn một cái, nói, “Bây giờ không tiện nghe điện thoại.”

Eugene yên lặng ba giây, “Vậy cậu mở loa ngoài đi!”

Tiểu Đinh gật đầu nói, “Mở rồi.”

“Cậu có mở đâu!” Eugene bất mãn nói.

Tiểu Đinh cầm điện thoại nhìn xung quanh — Người này có phải gắn máy nghe lén trên xe không vậy?

Lông mày Bạch Cẩm Đường giật giật, vẻ mặt — Không nhịn được!

Mắt thấy tâm trạng ông chủ từ lo lắng chuyển sang phiền não, Tiểu Đinh vội vàng thúc giục Eugene, “Anh nói nhanh đi!”

“Nghe nói các cậu định làm liên hoan phim?”

Một câu của Eugene làm Tiểu Đinh vội vàng nhìn Bạch Cẩm Đường một cái, trong lòng nghĩ người này đúng là nói chuyện không nên nói.

“Ừ, thì sao?” Tiểu Đinh hỏi lại.

“Tôi biết mấy người đạo diễn, có phim hay, có muốn liên kết không?”

Tiểu Đinh híp mắt, cảm thấy cũng không tệ, hỏi, “Thể loại phim thế nào?”

Eugene hỏi lại, “Các cậu muốn thể loại thế nào?”

“Có phim hài không?” Tiểu Đinh hỏi, “Cái loại rất vui có thể xung hỉ cũng ngăn chặn cái ác!”

“Ahahahaha!” Eugene cười rất to, Bạch Cẩm Đường còn nghe thấy.

Bạch Cẩm Đường nhìn về kính chiếu hậu quơ quơ tay, ý bảo Tiểu Đinh cúp máy, kệ hắn!

Tiểu Đinh gật đầu với Bạch Cẩm Đường, dụ dỗ — Em cúp liền nè!

“Có mấy bộ phim hài, ngày mai tôi gửi tài liệu qua cho các cậu.” Eugene nói xong, ho khan một tiếng.

Tiểu Đinh biết, tên súp lơ đỏ này không cho không cái gì, vội vàng cho liên hoan phim chút vẻ vang, chuyện tốt này tất nhiên sẽ không cho miễn phí, tiếp theo đoán chừng là vào đề chính.

“À ờ, liên quan tới chuyện của Đổng thị.”

Tiểu Đinh ngẩn ra, “Đổng thị?”

Bạch Cẩm Đường vốn đang ngắm cảnh cũng ngó sang.

Tiểu Đinh liền mở loa ngoài, hỏi, “Đổng thị làm sao?”

“Tôi thấy tin tức liên quan tới Đổng thị, nói Đổng Nguyên để tài sản lại cho một người phụ nữ tên là Vương Mỹ Vân phải không?” Eugene hỏi.

“Đúng vậy.” Tiểu Đinh không hiểu, “Có vấn đề gì?”

“Tôi có quen một phu nhân, tên là Anna.” Eugene nói, “Anna là vợ hợp pháp của Đổng Nguyên, hai người họ đã làm đám cưới ở bên này. Hơn nữa, Đổng Nguyên cũng có bất động sản ở đây, còn tìm luật sư lập di chúc, mang tất cả tài sản bao gồm cả công ty của hắn, để lại cho Anna.”

Bạch Cẩm Đường và cặp song sinh nghe xong đều ngẩn ra, “Anh chắc không?”

“Với lại.” Eugene nói tiếp, “Anna cho là cái chết của Đổng Nguyên có liên quan tới Vương Mỹ Vân, mà bản di chúc hắn để lại công ty cho cô ta là giả, định cướp tài sản của Đổng Nguyên mà tạo ra.”

“Ờ…” Tiểu Đinh một mặt cảm thấy đây là dưa lớn, gần đây nhiều dưa thật sự.

Mặt khác lại cảm thấy có chuyện cần phải cẩn thận xử lý, “Anh chắc chắn lời Anna là đáng tin?”

Eugene nghe đến đây thì cười, “Hôn nhân giữa Anna và Đổng Nguyên tuy là bí mật, nhưng đã duy trì được mấy năm rồi, bọn họ có rất nhiều hình gia đình, hơn nữa… Hai người họ còn có một đứa con trai, có thể kiểm tra DNA. Lúc đứa trẻ ra đời, cả hành trình đều có mặt Đổng Nguyên, có video quay lại. Với lại bọn họ là hôn nhân hợp pháp, lễ cưới làm rất trọn vẹn, quan trọng nhất là…”

Eugene hơi dừng lại, “Tôi không biết Đổng Nguyên để tài sản lại cho Vương Mỹ Vân, di chúc đó là hình thức gì, nhưng di chúc của hắn ở trong tay luật sư bên này, là viết tay.”

Cặp song sinh cùng há miệng — Mẹ ơi! Tranh chấp xuyên biên giới! Dưa đến tầng quốc tế luôn rồi!

Tiểu Đinh nhìn Bạch Cẩm Đường.

Bạch Cẩm Đường hơi nhíu mày, tỏ ý bảo Tiểu Đinh hỏi Eugene muốn thế nào.

Tiểu Đinh liền hỏi Eugene.

Eugene nói, “Mẹ của Anna và dì của Leonard có quan hệ rất tốt, Anna cảm thấy Đổng Nguyên chết có vấn đề, hơn nữa nghi ngờ Vương Mỹ Vân là hung thủ, cho nên muốn dẫn luật sự đến thành phố S, kiện Vương Mỹ Vân, hy vọng được cảnh sát giúp đỡ.”

Bạch Cẩm Đường nghe hồi lâu, rốt cuộc cũng lên tiếng, “Trong tay cô ta có bằng chứng, kiện cáo tranh giành hẳn là có phần thắng tương đối lớn. Nhưng cô ta nói Vương Mỹ Vân hại chết Đổng Nguyên, có bằng chứng gì không? Hung thủ giết Đổng Nguyên cũng đã bắt được rồi.”

“Tôi có bằng chứng.”

Lúc này, một giọng nói của phụ nữ vang lên, mặc dù có hơi lơ lớ, nhưng tiếng Trung vẫn khá rõ ràng. Xem ra bên Eugene cũng mở loa ngoài, mà người nói chắc là Anna.

“Bằng chứng gì?” Bạch Cẩm Đường hỏi.

“Trước khi tiên sinh nhà tôi xảy ra chuyện, có gửi cho tôi một cái mail.” Anna nói, “Trong mail có một đoạn thu âm ngắn.”

Sau đó, một đoạn thu âm vang lên thông qua điện thoại.

Bạch Cẩm Đường và cặp song sinh cũng nghe ra là giọng của Đổng Nguyên.

Đổng Nguyên đại khái nói với Anna là, mình có thể gặp nguy hiểm, nếu có chuyện gì bất trắc, hung thủ sát hại chính là Vương Mỹ Vân và người phía sau cô ta, mục đích của bọn họ là vì — New world.

Bạch đại ca cau mày — Cái quỷ gì đây? Cửa hàng gì sao…

Mà cặp song sinh vừa mới ở cùng Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường, Chu Ất cũng nói, trước khi Kim Hà chết, trong tay hắn có nắm cán của Vương Mỹ Vân, hắn cũng có nhắc tới “thế giới mới”.

Bạch Cẩm Đường ngoắc tay với Tiểu Đinh, ý muốn lấy điện thoại.

Tiểu Đinh đưa điện thoại cho hắn.

Sau khi nhận lấy liền nói, “Đưa người tới đi, cảnh sát điều tra cần cô ta hỗ trợ.”

“OK.” Eugene lại hỏi, “Là SCI đang điều tra à?”

“Ừ.” Bạch Cẩm Đường trả lời một tiếng.

“Ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy tới, tôi phụ trách an toàn của cổ.”

Bạch Cẩm Đường liền có chút ghét bỏ, “Cậu cũng tới?”

Eugene bất mãn, “Ê nè! Cái giọng đó là sao? Tôi còn phải giúp Karin trông Mia, còn nữa, cậu mở liên hoan phim mà, tôi tới tham gia cho vui, hahaha! Chờ đó nha!”

Nói xong thì cúp điện thoại.

Bạch Cẩm Đường cầm điện thoại than thở — Một đứa tang môn tinh(1) lại tới nữa…

(1) Người mang tới điềm xấu.

Sau đó Tiểu Đinh gọi điện cho SCI, mang tin dưa lớn này kể cho Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nghe trước.

Dĩ nhiên, mọi người lại một lần kinh hãi, có chút vô lực xỉa xói — Cái giới giải trí này rốt cuộc là loạn tới cỡ nào?!

Nhưng dưa có lớn cỡ nào thì cũng không quan trọng bằng phá án.

Mọi người cũng không hiểu — “Thế giới mới” rốt cuộc là cái gì?

Bạch Ngọc Đường nói, “Trong thu âm của Đổng Nguyên có nói là new world.”

“Cho nên cũng có thể là thế giới mới?” Triển Chiêu hỏi, “Cụ thể là chỉ cái gì?”

“Có phải là một trò chơi không?” Triệu Hổ đột nhiên hỏi.

Mọi người cùng sửng sốt, “Trò chơi?”

“Đúng vậy, nghe rất giống tên trò chơi gì đó, với lại Kim Hà trước đây cũng làm game mà?”Hổ tử nói, “Luôn cảm thấy có chút trung nhị(2).”

(2) Từ này bắt nguồn từ Nhật, chủ yếu chỉ ra tư tưởng, hành động, giá trị quan đặc thù của tuổi dậy thì, thiếu niên trong tuổi mới lớn luôn cho mình là đúng.

Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu suy nghĩ, nhắc tới thì cũng thấy có lý.

Xe lái vào SCI, mọi người lên lầu trở về phòng làm việc.

Triển Chiêu chạy đi hỏi Tưởng Bình trước, “Có trò chơi nào tên là thế giới mới không?”

Tưởng Bình vui vẻ, hỏi lại, “Là chỉ thế giới mới thôi hay là cái gì thế giới mới nữa?”

Triển Chiêu không hiểu, “Cái gì thế giới mới?”

“Đúng vậy, cái tên này dùng để ghép với rất nhiều từ khác để làm tên game mà!” Tưởng Bình nói, “Ví dụ như ‘2050 thế giới mới’, ‘vũ trụ thế giới mới’, ‘quái vật thế giới mới’, rất nhiều rất nhiều! Từng năm khác nhau đã có thể tìm ra mấy chục kết quả liên quan tới thế giới mới rồi, còn có kiểu ‘Nguồn gốc – thế giới mới’, ‘Hủy diệt – thế giới mới’, chưa kể còn có cái gì mà ‘chiến sĩ thế giới mới’, ‘chiến hạm thế giới mới’ nữa.”

Triển Chiêu có chút im lặng, suy nghĩ một hồi, nói, “Vậy trong số game Kim Hà tham gia thiết kế và phát triển, có cái nào liên quan đến thế giới mới không?”

Tưởng Bình tìm một chút, gật đầu, “Có nè anh!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro