Chap 1: 714660, tổ chức PxE

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Lưu ý:

+có những sự kiện và hoạt động cũng như tổ chức bí ẩn khác chỉ là sự kiện do chính tgiả tự đặt nên xin đừng ném gạch hoặc hỏi, nếu quên hãy xem lại

+nếu đọc bộ này mà cảm thấy không hợp gu và không muốn đọc bạn hãy chọn truyện của mọi người khác đọc và đừng bắt bẻ hay ném gạch mình vì mình mới bắt đầu viết mà thôi

+các cp tgiả sẽ tổng hợp lại sau, hiện tại sẽ lập bối cảnh để các Scp gặp nhau và làm quen các thứ thôi chứ chưa tình cảm tình kiếc gì đâu

+nếu có sai sót chỗ nào thì có thể góp ý mình như là tính cách hoặc cảm xúc của các Scp 

+trong truyện sẽ có vài cp phụ hoặc vài nhân vật phụ)

|_ Bắt đầu_|

 Trong 1 căn phòng nào đó, không có chút ánh sáng gì chứ nói gì đến 1 vật dụng nào đó chứ, chỉ có 4 bức tưởng sắt đã bị gỉ ra và đã có những vết máu đã khô, nhìn vào ai cũng sẽ tưởng như có án mạng vậy nhưng đây là đâu chứ?phải trả lời câu hỏi đó mới có thể biết được

�1:này con kia/đi vào/

Có hai người 1 nam 1 nữ đi vào, cả hai đều mặc trên mình chiếc áo sơ mi cùng chiếc quần đen vải, chiếc áo khoác màu trắng tinh được khoác lên, cả hai người đều đeo chiếc khẩu trang cùng chiéc kinh bảo hộ.

�2:/đi vào theo/ tch, thật sự dơ bẩn mà, sao ngài P lại cho chúng ta thực hiện nhiệm vụ cho cô ta chứ/nhăn mặt/

�1:cố làm cho xong rồi ra thôi, ở trong đây chắc ám mẹ mùi hôi thối mất/phất tay/

Sau đó 1 người trong đó kéo chiếc bàn sắt 2 tầng vào, trên chiếc bàn kéo đó có những lọ thuốc, chiếc kéo ,..v..v.....Đáng nói là những dụng cụ bằng sắt đã bị gỉ đi, chiếc bàn kéo cũng có buộc thêm 1 tờ giấy ghi như thể là dành riêng cho người nào đó vậy. Nghĩ sao chứ còn ai ngoài cô gái kia chứ

Mái tóc màu trắng dài nhưng bị bẩn gần chạm đến mặt đất còn che đi cả khuôn mặt, chừa lại 1 đôi mắt màu tím kia. Mặc trên mình 1 bộ áo váy liền dài mang màu trắng nhưng lại có những vết máu và mực đen(?). khi con mắt tím sắc lịm đó nhìn thấy họ liền trở nên hoảng loạn, cả cơ thể lùi lại cho đến khi chạm vào nền tường, trên tay cô gái đang ôm hình 1 con mèo màu đen đã bị rách mất 1 cái chân và 2 đôi mắt được gọi là giống cúc áo, có chỗ đã bị rách làm những cái bông bên trong bị lòi ra

�2:/kéo y lại 1 cách mạnh bạo/ cái con này!! Mày tính chạy đâu hả? À khoan... mày làm gì còn chỗ để chạy đâu haha/cười lên/

�1: nhanh lên/cầm lọ màu xanh/ giữ con ả đó lại

�2: /giữ lại/

Cô giãy lên ý muốn phản kháng liền bị �1 tát cô, cái tát mạnh làm cho bên môi cô đã bật máu và bên má sưng tím cả 1 mảng

�1: nhắm cái đôi mắt kinh tởm đó lại!!/hét/

Cô run rẩy nhắm nghiền đôi mắt lại, �1 lấy tay bóp má cô mạnh mặc kệ vết thương còn chảy máu mà đổ hết dung dịch màu xanh không rõ xuất xứ kia. Cô có thể cảm nhận được vị đó.... nó rất đắng và mỗi khi uống lọ nào đều bị rát ở cổ họng làm cho cô không thể nói chuyện trong 2 tuần được

�1: tch/lau tay/ cứ như này chắc tao bị bệnh sạch sẽ mất

�2: tao cũng vậy/ném y xuống đất, lau chùi tay/

Như xong nhiệm vụ, �1,2 kia liền nhanh chóng bỏ ra ngoài không quên bỏ lại 1 câu nói trước khi đi

�2: ngoan ngoãn làm con chó thí nghiệm của ngài P đi, hãy cảm thấy bản thân mình thật may mắn khi được giữ lại đi/không thèm nhìn mặt y/

Nói xong liền bỏ ra ngoài mặc cho cô đang quằn quại đau đớn vì tác dụng của thuốc, 1 bên đôi mắt tím sắc lịm của cô có dịch màu đen chảy ra, 1 làn khói đen không rõ nguyên do phủ xung quanh người cô, chắc từ lọ thuốc xanh mà người kia đưa đến

714660: hức...đau quá,hức../ôm/

Cô ôm trọn cả cơ thể mình, ngón tay đâm sâu vào cánh tay đang ôm kia có lẽ vì quá đau mà không tự chủ được

714660:hic.. "Tôi không muốn ở đây..tôi muốn ra ngoài, làm ơn ai cũng được.. hãy cứu tôi ra khỏi nơi tôi gọi là địa ngục này đi!!"

Địa ngục ư? Sao cô lại nói vậy, sẽ không ai biết rằng , vật thí nghiệm mang danh 714660 đã sống hơn 10000 năm rồi, đến ngay cả chết cô cũng không thể dù cho có bị hành bán sống bán chết, chỉ sau 1 tiếng nhất định cô lại sống lại như thường dù vết thương vẫn còn đó. Đã bị thí nghiệm hơn vạn lần... cô dần bị ám ảnh nặng nề bởi chúng,ít ai biết cái tuổi cô bị bắt vào đây lần đầu là bao nhiêu tuổi đâu

Cô trước khi bị bắt chỉ sắp tròn 7 tuổi, vậy nên dù cho cơ thể trông giống đứa trẻ 13 tuổi kia thì trong tâm trí của cô lại là 1 cô bé 7 tuổi ngây ngô dễ tin người lúc đó chứ. Nếu cô nghe lời dì, nếu cô không nên đi theo người lạ, càng không nên đi ra ngoài 1 mình có khi giờ cô đã cùng người dì sống hạnh phúc rồi

Giờ có hối hận cũng chẳng kịp

-ở 1 căn phòng nào đó-

Trong căn phòng đó, có 1 người đàn ông với mái tóc màu nâu sáng,đeo đôi kính đen,khuôn mắt đã có nếp nhăn vì đến tuổi 60 hoặc 70, mặc chiếc áo sơ mi cùng chiếc áo khoác trắng,cầm những chiếc lọ đầy đủ màu ngó qua ngó lại kiểm tra, rồi lại nhìn vô tài liệu liên quan đến ai đó

�1:/gõ cửa/

...: vào đi

�1:vâng/đi vào/

...:sao rồi?/chế thuốc/

�1: à dạ ,chúng tôi đã quan sát thí nghiệm 714660 ạ, lọ thuốc màu xanh biển đậm đã cho cô ta uống

...:/dừng lại việc chế thuốc/phản ứng?

�1: à dạ, theo như tôi nhìn thấy thì đôi mắt của thí nghiệm 714660 có dung dịch màu đen chảy ra, sau đó có 1 khói đen không rõ nguyên do đã bao phủ cả cô ấy, có lẽ là tác dụng của loại xanh biển đó

...:đã thứ với vài thí nghiệm khác chưa?

�1: dạ rồi ạ/lật bản báo cáo/ thì chũng tôi đã thử khoảng 4-5 vật thì cũng có biểu hiện là chảy dịch đen trên mắt, nhưng có vẻ thí nghiệm 714660 khác biệt nên có thêm khói đen bao phủ lấy cô ta ạ thưa ngài Parmin

Parmin: hừm, quả đúng là vật thí nghiệm từ thế hệ trước, có triển vọng để thử loại thuốc của ta!/cười lên/

Trong nụ cười đó không hề ẩn chứa sự trong sạch gì

Parmin: tiếp tục quan sát

�1:vâng!

Bỗng đèn báo hiệu chợt vang lên, ánh đèn đỏ lập lòe trong đó như cảnh báo đã có sự xâm nhập của kẻ ngoại cuộc hoặc đã bị tấn công

Ông ta nhìn vô chiếc máy tính được gắn nhiều camera trong tổ chức, có 2 cam thấy rằng đã có rất nhiều kẻ xâm nhập cầm súng đi vào, chúng còn không quên mặc đồ bảo hộ và cầm kính cường lực để cẩn thận không bị phản đòn, đi vào 1 cách bất ngờ làm cho nhũng người đang làm thí nghiệm phải sợ hãi mà bỏ chạy

Parmin: gọi tổ đội 1 và tổ đội 2 dắt theo vài thí nghiệm ra chiến đấu! Người và tổ đội 3 và tổ đội5 đi gom hết những thí nghiệm có triển vọng để tiếp tục cuộc thí nghiệm vào con đường phía Tây nhanh!!!gọi 2 cục quản lí bên khu 3 chuẩn bị đi!

�1: vâng!!/chạy ra ngoài làm cái mà ông ta giao/

Parmin: mẹ nó, làm cái đéo gì mà để bị tấn công vậy chứ bọn ngu này!!/đập bàn/

Ông ta bực tức, không thể để công sức tan thành mây khói vậy được, nếu ông ta biết là ai chắc chắn sẽ giết tên đó mất thôi

-quay lại phía bên cô-

Sau gần 1 tiếng làn khói màu đen kia cũng tan ra,cô nằm bất động trên sàn lạnh ngắt kia, thứ dịch màu đen cũng đã ngừng chỉ còn đọng lại trên má vài giọt nhưng vì tóc cô che đi nên không ai thấy nó cả. Bỗng tiếng còi báo động inh ỏi vang lên, có những người trong đó thấy vậy liền sợ hãi chạy đi, có người thì cau mày đi lấy đồ chuẩn bị đánh. Chưa kịp làm gì thì từ đâu 1 đàn người mặc trên mình bộ đồ bảo hộ, tay cầm súng tay cầm tấm khiên cứng để chặn lại mọi tác động đến người cầm, trong đó có vài người mặc bộ y phục y hệt họ chỉ có điều là người của tổ chức khác mà thôi

Bỗng 1 đoàn tách rời ra đi đến phòng thí nghiệm của cô, khi họ nhìn vào trông rất tồi tàn,hôi thối và có những vêt máu nữa,có người đau lòng tự hỏi tại sao cái tổ chức này ác đến nỗi đến cả 1 phòng thí nghiệm cho 1 cô bé kia không thể đàng hoàng sạc sẽ được chứ.

Khoan... nói mới nhớ, cô bé!!. Rồi họ di chuyển ánh mắt nhìn cô đang nằm thoi thóp bên đó, họ chạy đến. Trong đó có người nâng cô lên coi thử. Cũng là lúc đôi mắt cô lờ mờ mở

�1:cô bé còn thở!

714660:!!

Khi cô nhìn thấy họ, tưởng rằng tổ chức lại thí nghiệm lên cô tiếp liền sợ hãi ủn người đang nâng cô, chạy vào góc phòng ôm chặt con mèo đen kia. Dáng vẻ sợ hãi đã thu vào mắt bọn họ, trời ơi, 1 cô bé nhìn như đang trong tuổi ăn tuổi học tuổi vô lo vô nghĩ mà chơi lại co ro trong góc sợ hãi làm họ đau lòng. ừ thì dù bọn họ cũng làm trong tổ chức như vậy, nhưng không đến nỗi mà đến cả 1 đứa trẻ lại làm vậy đâu

�1:/đi đến/ cô bé-

chưa kịp để họ nói hết câu, cô đã nói 1 câu làm họ bất ngờ

714660:làm ơn....chẳng phải mấy người vừa làm xong sao...

�1: ơ..?/hoang mang nhìn đằng sau /

�2:thôi nào, lùi xuống và nhờ cô Lynia là được, cô ấy dỗ được trẻ con mà/nhìn cô gái/

Cô gái mặc trên mình y phục giống họ, mái tóc vàng óng còn vài sợi tóc đen,đôi mắt xanh lam dán chặt vào y, cô gái đó đi đến chỗ cô, tiếng giày vang lên cộp cộp 4 lần rồi dừng lại, cô như thể chuẩn bị chịu trận mà đôi tay bấu chặt vào bắp tay hơn, cắn môi đến tím đi và như sắp bật máu vậy

Lynia: ôi trời ơi/rơi nước mắt/làm sao một đứa trẻ như em lại chịu tổn thương đến vậy chứ/nhẹ nhàng chạm vào tay y/

714660:/nhìn đôi tay cô ấy chạm vào tay cô/ "vì sao....nó lại ấm vậy"

Bống giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống tay cô, cô bất ngờ ngước lên nhìn, đôi mắt màu xanh lam lấp lánh kia đang chảy xuống những giọt nước mắt trong vuốt và ấm kia. Bất giác cô lấy tay lau đi những giọt nước mắt của cô gái ấy

714660:/lấy tay viết chữ xuống sàn/

Dòng chữ "đừng khóc" càng làm cho cô gái đó khóc thêm, cô gái ôm lấy y vỗ về

Lynia: cô bé hức.. em hãy an tâm nhắm mắt ngủ nhé, chị sẽ chuẩn bị cho em 1 căn phòng ấm áp và 1 bộ quần áo đẹp nha/sụt sịt/

714660:??!

�1: đ-đúng đấy, bọn anh chị sẽ chuẩn bị cho em

�2: cả bồn tắm nhé

�3: yên tâm mà sống ở đấy, không cần phải khổ sở ở đây đâu cô bé

Những câu nói tưởng chừng như nhỏ bé nhưng lại làm trái tim mang tâm hồn của 1 cô bé bao năm nay đã lay động dù chỉ 1 chút, giọt nước mắt lại rơi xuống nhưng ng phải sợ hãi mà như nhìn thấy 1 tia hi vọng vậy, đôi tay bám chặt lấy áo của cô gái Lynia kia, đôi mắt đã ướt đi, nhưng đâu phải mỗi vậy là cô có thể được giải thoát chứ, đó chỉ là 1 phần mà thôi, 1 phần trong nỗi đau ám ảnh này

Lynia: hãy mau giúp những thí nghiệm khác và về tổ chức thôi, nhớ là hết sức cẩn thận

All�(những người trong phòng): Vâng!!

Cô gái Lynia kia bế cô lên rồi nhanh chóng đi ra ngoài

Dù vậy vẫn có vài người và ông P kia đã tẩu thoát được và dẫn vài con vật khác theo, nhưng dù vậy trận này bọn họ đã thua và người thắng lại là người đã xâm nhập vào

(tgiả tua khi họ về đến tổ chức)

-tổ chứ SCP-

Đi vào trong thực hư là rất rộng và thoáng , hai bên là những căn phòng và ở giữa là nơi những người này làm việc, nói thật là nó to kinh, còn lắp hơn 8 cái điều hòa mát lạnh nhất kìa, cô nhìn qua những căn phòng của vài vật nghĩ là giống cô sao lại sạch sẽ, sao lại nhiều đồ dùng thiết yếu cho họ, sao lại cho họ tự do trong căn phòng đó vậy, và sao cô lại không được như họ vậy...?

Lynia vẫn bế cô 1 cách cẩn thận như chỉ cần làm cô khó chịu thôi thì cô gái ấy sẽ dập đầu ngàn lần đến bật máu mất.

Lynia: mọi thứ giao cho mọi người hãy sử lí, còn về các tệp tài liệu đã tìm được ở cái tổ chức kia thì đưa tôi tôi mang lên cho 'ngài ấy'

�17:à vâng đây ạ/kéo xe đẩy đựng tệp đến/

Lynia:/cầm kéo đi vào thang máy/

714660: "là ai vậy? có phải sẽ ăn thịt mình không? hay thí nghiệm mình!? moi nội tạng, thực hành!!?"

Waooo~, trí tưởng tượng phong phú quá đó, em 714660 ạ=)))

Cô gái Lynia gõ cửa của căn phòng nào đó 1 cách lịch sự, tiếng nói thâm trầm vang lên

...: vào đi

Lynia:/đi vào/ thưa ngài, đây là toàn bộ tài liệu các khu ở tổ chức PxE ạ/kéo đến/

...: ừ/nhìn thấy cô/ đó là ai vậy?

Lynia: à, đây là.../khó nói vì cô ở đây/

...:/như hiểu ý/ chuẩn bị phòng của cô bé ở khu 'Euclid' đi

Lynia: cái gì!! Cô bé ấy không thể ở đấy được, chỗ đó vẫn có sinh vật ra ngoài được, nên cho cô bé ở khu 'Safe' mới đúng!/hét/

...:khu 'Safe'? ngươi nghĩ 1 đứa trẻ có sát khí kia nên ở khu 'Safe' sao?/cau mày/

Lynia: là do cô bé thấy người lạ th-

...:LYNIA!!/đập bàn/

Lynia: /giật mình/

...:đừng quên thân phận của cô là gì!?

Lynia:/căn răng/tsk, vâng/cúi đầu/xin lỗi vì sự thô lỗ của tôi

...: giờ thì đi đi, ta sắp chết ngạt với con nhỏ đó rồi/tay xoa thái dương phẩy tay ý đi ra/

ừ thì lúc gã ta nói là cô đã không có tí thiện cảm nào với hắn rồi, nên lúc hắn quát cô gái Lynia kia thì 714660 tỏa sát khí nghi ngút trước mặt hắn. Cô gái Lynia cũng khó hiểu nhưng rồi gạt sang bên ra ngoài, khi họ ra ngoài hắn ta thả lỏng người lên chiếc ghe, đưa 1 tay xoa mái tóc của hắn rồi lẩm bẩm

...: ta đã không cho con nhóc đó vào khu 'Archon' hay khu 'Apollyon' là tốt lắm rồi

Bên cô, khi ra khỏi phòng cô được Lynia bế đến 1 gian phòng to và rộng màu trắng xung quanh,có 1 tấm kính to được để bên cạnh cánh cửa, không chỉ vậy bên trong còn có chiếc giường nhìn thật êm và những đồ chơi đồ ăn vặt, kệ sách nữa, ngay cả chiếc đèn cũng được để bên cạnh đầu giường, cô nhìn thấy liền ghen tị những người được ở trong này

Lynia: cô bé, từ giờ em sẽ ở tạm trong căn phòng này nhé?

714660: ?!/bất ngờ, 1 tay chỉ vào mih rồi chỉ vào căn phòng/

Lynia: ừm, là của em đó. Xin lỗi vì bọn chị gấp quá nên không biết em thích không

714660:ưm/gật đầu chạy đến bên giường nhảy lên/

Cô nở nụ cười, cái thứ mà cô chưa bao giờ biết cô sẽ có trên gương mặt, 1 nụ cười hạnh phúc của 1 đứa trẻ khi tìm được nhà và mái ấm

Sau đó cô gái Lynia bảo với vài người nào đó rồi đi đến chỗ cô đang nhảy kia, cô gái Lynia cười nhìn cô

Lynia: em có muốn bạn chơi cùng không?

714660:?!

Đôi mắt cô sáng lên mà gật đầu, thú thật khi ở tổ chức cũ cô không có bạn bè nào cả, chỉ có bé mèo bông đen này thôi, mà nếu gặp người khác giống mình thì lúc đó là thí nghiệm sức mạnh và thể lực hoặc giết nhau luôn cơ. 1 người bạn, cô muốn lắm, chơi với ai đó. Nhưng cô sợ rằng người bạn đó không thích mình mà thôi, nên cô đã thu gọn cảm xúc đó sang bên hết rồi

Lynia:/mỉm cười rồi xoa đầu cô/ vậy em đợi nha, ngày mai chị sẽ dắt em đến 1 phòng nhiều bạn nha

Nói là vậy nhưng thực chất ngài ấy nói muốn thử xem sức mạnh cô để phân vào khu nào trong lúc cô ngồi trong đấy chơi,cô gái muốn từ chối lắm chứ nhưng không thành

Cô nghe lời mà ngồi đợi đến sáng hôm sau, cô gái Lynia thì đi ra khỏi phòng, căn phòng có 3 bức tường trắng xóa, đối diện là 1 tấm kính rắn chắc với nhiều người đi lại, cũng có người ngó xem vật mới như nào. Cô xờ chiếc nệm rồi nhìn thấy vết bẩn trên người cô, rồi nhìn lên chiếc giường đã bị làm bẩn, cô liền nhảy xuống co ro trong 1 góc mà nhìn rồi xin lỗi vì làm bẩn. Nhưng hiện tại không có ai cả, có vẻ là gần tối nên họ đều chuẩn bị đi ngủ hết rồi để hôm sau họ sẽ dậy làm. Cô ghét bóng tối, nên khi nhớ căn phòng này có 1 cái bóng điện liền đứng dậy chộp lấy kéo về chỗ cũ rồi bật lên, cô đỡ sợ hơn phần nào

714660:nè mèo đen, em thấy ấm hơn chưa , ở đây trông sạch sẽ hơn phòng chị nhiều nhỉ,họ đối đãi với chị rất tốt. Mong ngày mai, đó không phải là 1 giấc mơ ha?

Cô nói xong liền co ro lại nằm xuống nền đất mà lim dim ngủ, đôi tay ôm chặt mèo bông đen trong lòng , thầm cầu nguyện mọi thứ là sự thật

-sáng hôm sau-

Ngay khi cô thức dậy, vài người đi đến làm cô sợ hãi mà đề phòng, cô nghĩ rằng họ lại như những người đó, không khác gì nhau, chỉ muốn đánh cô làm thú vui mà thôi

�11: cho gọi cô Lynia đi!!
Lynia: /đi đến/ gì đấy?!
���23: cô Lynia, cô bé mà cô mới dắt về hôm qua ý,chúng tôi mới đi đến định hỏi thăm thì lại nhắm mắt sợ hãi này!
Lynia:hả!?/đi đến/ cô bé!

714660:/bất ngờ/ "không phải là mơ!"/ôm cô ấy/

Cô gái bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng ôm lại, tay vỗ về lưng cô rồi ra hiệu cho họ ra ngoài đợi. Họ cũng hiểu rồi đi ra để không gian riêng tư cho hai người

Lynia: sao thế cô bé?
714660: họ...bắt....tôi...

Cô bất ngờ vì giọng cô đã trở lại, có vẻ lọ thuốc ông ta chế này có tính năng hồi phục nhỉ? Nhưng có vẻ không nên hét to mà phải nói từ từ thôi

Lynia: không đâu, họ chỉ muốn dẫn em đến chỗ người bạn thôi

714660: vậy...ư?

Lynia: ừm, nên em không phải sợ nha

Sau một hồi trấn an cô thì cô gái Lynia kia dắt cô ra ngoài, mọi người bên ngoài nhìn thấy cô liền cảm thấy thật dễ thương chút, vì mái tóc đó che đi giương mặt của cô chỉ lộ ¼ khuôn mặt mà thôi

Bọn họ dẫn cô đi đến 1 căn phòng to, cũng không xa chỗ cô lắm, cô gái Lynia liền chần chừ nhưng cũng dắt cô vào

Lynia: nghe chị, em vào trong nếu ai đánh em hãy đánh lại nha

714660:/gật đầu/

Lynia: em vào đi

Cô đi vào, không phải đến chỗ mọi người làm quen, mà điều đầu tiên cô làm lại là đi đến 1 góc và ngồi vào trong góc ôm con mèo đen của mình, Lynia muốn giúp nhưng không thể phản kháng mệnh lệnh của cấp trên đành ra ngoài nuối tiếc nhìn cô qua tấm kính to kia, nhưng cũng may vì cô gái vào phòng toàn người 'Safe' chưa đến nỗi 'Thaumiel'; 'Euclid' hay 'Apollyon' nhiều mấy...nhỉ?

Cô thấy trong đây có khoảng gần 10 người,có cả slime và cô bé nữa, cô cũng cảm nhận được có vài ánh mắt đang nhìn cô chằm chằm như nhìn 1 sinh vật lạ muốn ăn tươi nuốt sống vậy

Bỗng có người đi đến chỗ cô

...:xin chào, cô là người mới ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro