CHAP 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu thật sự đã nói như vậy?"
"Nói cái gì?"
"Nói cậu sẽ hận cô ấy cả đời."
"Cái gì mà hận cả đời? Tớ đâu có bi kịch hóa nó lên như vậy? Tớ chỉ nói là tớ sẽ không tha thứ cho cô ấy."
"Nói vậy thì ý tứ cũng đâu có gì khác biệt?"

"Cậu không thấy là nó nhẹ nhàng hơn rất nhiều à?"
Yuri tự biện minh cho mình, nhưng không biết tại sao lại có chút chột dạ, tiếng nói bắt đầu khàn khàn rồi, rượu vừa uống vào liền đốt cháy cổ họng.

Bên cạnh Yuri, một người trắng trẻo cười cười nhìn Yuri, đội một chiếc mũ lưỡi trai, đeo kính đen, con mắt phía sau cặp kính hơi nhíu lại, chẳng khác gì một con chim ưng đang rình mồi.

Taeyeon, thuộc số bạn tốt có thể đếm được trên đầu ngón tay của Yuri, hai người khi còn trẻ từng học chung ở trường, từng có mấy tháng chung phòng chung giường, sau khi ra trường vẫn qua lại, tuy rằng mỗi người một lí tưởng tung trời đạp đất khác nhau, nhưng vẫn chơi thân, cho dù mấy năm nay Yuri công tác ở nước ngoài, vẫn dùng email liên hệ.
Yuri rất quý trọng người bạn này, chuyện yêu hận với vợ cũ Yuri không thể kể cho một ai, chỉ tâm sự cùng Taeyeon.

Vì thế giữa lúc nửa đêm, hai người cùng ngồi bên cửa sổ quán bar khách sạn, nhìn xuống dưới, thành phố về đêm sáng đèn như một ngôi sao chổi lấp lánh đủ màu.
"Vậy giờ cậu đối với cô ấy đến tột cùng là cảm giác gì?" Taeyeon nói thẳng.
Yuri mím môi chua xót, giơ chai lên, rót rượu."Đương nhiên tớ... vẫn không thể tha thứ cho cô ấy."

"Điều này cậu vừa mới nói rồi." Taeyeon cười mà như không cười.
Yuri biết Taeyeon đang chế nhạo mình, quay sang lườm một cái."Cảm giác của tớ rất phức tạp, nói thực, biết cô ấy hiện tại sống không tốt, tớ cảm thấy..." Yuri ngơ ngẩn dừng lại, không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào.

"Cậu cảm thấy thương tiếc cho cô ấy?" Taeyeon tiếp lời.
"Có một chút."
"Nhưng lại cảm thấy là do cô ấy tự chuốc lấy?"
". . . . . ."
"Năm đó cô ấy không thể chịu nổi những ngày tháng quá khổ với cậu, nên mới kiên trì ly hôn, ai ngờ không bao lâu, nhà mình cũng phá sản...ngẫm lại, cũng là báo ứng của cô ấy."
Báo ứng?
Yuri nghe vậy rùng mình, quay đầu nhìn Taeyeon chằm chằm."Đừng nói như vậy!"
"Chẳng lẽ không đúng sao?" Taeyeon lắc lắc ly rượu."Năm đó cả nhà bọn họ đều coi thường cậu, nói cậu là kẻ nghèo không xứng với cô ấy, kết quả bây giờ tình thế nghịch chuyển, cậu là tổng giám đốc một khách sạn quốc tế, cô ấy là một tiểu thư mạt vận không thể không ra ngoài làm việc kiếm tiền...cậu không thấy khoái cảm trả thù sao?"
Khoái cảm trả thù?

Ngực Yuri chấn động, tuy lời này của Taeyeon thực châm chọc, nhưng Yuri không thể không thừa nhận, trong lòng mình mơ hồ có vài phần vui sướng, cho dù không phải nhằm vào Seohyun, cũng là đối với thế lực người nhà cô ấy, nhất là những kẻ đã từng hung hăng dùng gậy gộc với mình.
Yuri bất giác xoa lên vết sẹo nơi thái dương, cho tới hôm nay, chỗ đó vẫn gợi nhớ đến nỗi khuất nhục và đau xót của ngày ấy.


Yuri hơi cắn răng, bàn tay siết chặt ly rượu."Thật ra ly hôn với Seohyun trong mấy năm nay, tớ thường nghĩ, nếu có một ngày gặp lại cô ấy, gặp lai ba mẹ và anh trai của cô ấy, tớ nhất định phải cho bọn họ thấy rõ, tớ Kwon Yuri đã không còn là tên nghèo hai bàn tay trắng năm đó, hiện tại tớ hoàn toàn có thể mang lại cho Seohyun cuộc sống cô ấy muốn."


Bảy năm ròng, Yuri cứ kiên trì cố gắng từng bước một đi lên như vậy, Yuri muốn chứng minh cho cả gia đình đó thấy, năm đó bọn họ đã đánh giá sai khả năng của mình.


"Nếu cậu muốn, có thể mời cả nhà bọn họ đến khách sạn nghỉ phép." Taeyeon nhắc nhở.
"Để làm gì? Thị uy sao?" Yuri không đồng ý nhíu mày."Tớ đâu có trẻ con như vậy?"
"Hầu hết tất cả những người khi yêu vốn đều rất trẻ con." Taeyeon cảm thán.
"Lời này là ai nói?" Yuri hừ lạnh."Lại là công chúa băng giá kia sao?"
"Cậu nói Sica?"
"Còn phải hỏi sao? Có thể khiến cậu tôn sùng những lời này như chân lý, ngoài Jessica Jung ra còn có thể là ai?"
Jessica Jung, năm đó nổi tiếng khắp trường là một cô gái thông minh lanh lợi, nhưng cũng rất biết cách mê hoặc người khác, từ nhỏ đã hiểu được việc dựa vào dung mạo hơn người cướp mất trái tim bao người, sau khi lớn lên lại càng không cần phải nói, mọi người trên cơ bản đều bị cô coi như làm đồ chơi, lợi dụng bọn họ thành lập thế giới thuộc về mình.

Nay, cô là chủ vài khách sạn, vô số chính khách, thương nhân, người nổi tiếng quỳ gối dưới chân cô.
"Tớ đã quên cô ấy rất nghe lời cậu." Taeyeon uống một ngụm rượu, tự giễu nói."Có lúc tớ cũng hận cô ấy."


"Cậu hận cô ấy, vậy mà lại không màng nguy hiểm xông vào đám cháy cứu cô ấy?" Yuri cười cợt cầm lấy ly rượu. Tin tức đến từ mấy ngày trước đó vẫn làm Yuri kinh sợ, một quán ăn đêm bị cháy lớn, may mắn lúc ấy là ban ngày, trong quán không có khách, một cô gái may mắn chạy ra được khóc còn chủ bị mắc kẹt trong đám cháy, đúng lúc Taeyeon đi ngang qua, nhanh chóng xông vào cứu người, cứu thoát thuận lợi một cô gái xinh đẹp.


Các phóng viên truyền thông kích động đem hành động 'Tình cờ qua đường' viết thành 'Công dân gương mẫu gan dạ', chỉ có Yuri biết việc này hoàn toàn là xuất phát từ tình cảm riêng.
"May mà cậu không bị làm sao, cổ họng chỉ hơi bị thương, nếu khuôn mặt đẹp này huỷ đi, vậy cái ghế bí thư thành phố phải bỏ trống rồi."


"Không làm bí thư thành phố thì thôi, tớ làm thị trưởng cũng được." Taeyeon cười hì hì, hiển nhiên không để ý đến việc mình đã cứu Jessica.
Yuri thấy Taeyeon không thèm để ý, cũng chỉ có thể thở dài."Cậu thật đúng là một bước lên mây! Có một cô vợ thuộc dòng họ quyền thế, quả nhiên không đơn giản."
"Đúng là Fany rất ủng hộ tớ." Nhắc đến người vợ thông minh của mình, Taeyeon bất giác cười khẽ rồi lại trở nên nghiêm túc."Tớ thực may mắn khi lấy được cô ấy."
"Vậy trái tim cậu còn đặt vào Jessica không?" Yuri nghe ra được hàm ý trong lời nói của Taeyeon.
Taeyeon cười nhẹ."Lòng của một con người, có đôi khi đến chính bản thân cũng không thể khống chế được. Nếu không hẳn cậu cũng sẽ không hận cô vợ cũ, đúng không?"


". . . . . . Sai rồi."
"Sao lại sai?"
Yuri có thể không hận cô.


Nhưng cũng không có nghĩa Yuri sẽ tha thứ cho cô, càng không nói tới việc trái tim Yuri hướng về cô, tình cảm của Yuri, nhất định phải do chính Yuri tự làm chủ.


Yuri không giống Taeyeon, vì một người phụ nữ từng phản bội mình mà không tiếc vào sinh ra tử, điều đó thật ngu ngốc, gần như mất trí.


Yuri trầm ngâm suy nghĩ, lòng bàn tay nắm hai quả cầu bi sắt va chạm vào nhau gây ra tiếng vang.
Mỗi một âm thanh đều khiến Yuri không an tĩnh, nội tâm như có từng đợt xóng xô xôn xao.
Có người khẽ gõ cửa.
Yuri thoáng trấn định lại, uy nghiêm nói."Vào đi."
Bước vào văn phòng là phó quản lý Park, cô mang bản kế hoạch tiêu thụ đến."Tổng giám đốc, đây là kế hoạch của Seo tiểu thư, mấy ngày trước Tổng giám đốc đã thông qua, về thiết kế trang báo, cô ấy muốn có sự thay đổi nho nhỏ ở chỗ này, cho nên tôi tới xin ý kiến tổng giám đốc."


"Cô cảm thấy thế nào?" Yuri không đáp mà hỏi lại.
"Tôi?" Phó quản lý Park ngẩn người, một lát sau, mới thật cẩn thận trả lời."Tôi cảm thấy thay đổi như vậy cũng không tồi."


"Nếu vậy, cứ theo ý của mọi người đi!" Yuri nói."Về sau cũng không cần tới hỏi tôi, những việc như thế này phòng tiêu thụ có thể toàn quyền xử lý."


Phó quản lý  Park nháy mắt mấy cái, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào. Ban đầu là tổng giám đốc muốn phòng tiêu thụ không can thiệp vào kế hoạch này, không phải sao? Thậm chí còn yêu cầu Seo tiểu thư khi hoàn thành trực tiếp báo cáo đề án với mình, sao bỗng nhiên lại quyết định buông tay? "Như vậy kế hoạch này chúng tôi cứ tiếp tục tiến hành, không cần quấy rầy tổng giám đốc nữa?"


"Phải." Yuri vuốt cằm, dừng một chút, lại hạ chỉ thị."Đúng rồi, Hyoyeon bên phòng tin tức cũng có đôi chút hiểu biết về kế hoạch tiêu thụ đợt này, cô có thể đề cử Seo tiểu thư cho bọn họ."


"Hyoyeon bên phòng tin tức sao?" Phó quản lý Park có chút khó hiểu. Trước đây, tổng giám đốc và Seo tiểu thư tranh cãi lâu như vậy mới thông qua đề án, cô vốn chỉ sợ về sau chưa chắc có cơ hội cùng Seo tiểu thư hợp tác, không ngờ...


"Làm vậy có được không? Tôi còn tưởng tổng giám đốc không thích Seo tiểu thư."
"Ai nói tôi không thích cô ấy?" Yuri phản bác ngay lập tức.
Phó quản lý Park ngẩn ra.


Yuri cảm thấy ý tứ trong lời nói của mình bị hiểu nhầm, vội vàng giải thích."Là tôi nói, tôi đối với cá nhân cô ấy có ấn tượng không tốt nhưng không ảnh hường tới đánh giá công việc, Seo tiểu thư thực sự có tài năng, cũng rất cố gắng làm theo yêu cầu của chúng ta, cho nên tôi mới muốn cho cô ấy cơ hội."


"Dạ vâng, tôi đã hiểu." Phó quản lý Park mỉm cười, cô thật cao hứng. Tổng giám đốc cũng có cùng quan điểm với mình, vừa lòng với hiệu quả làm việc của Seohyun, cô vẫn cảm thấy Seohyun là một cô gái thực sự có tài."Vậy tôi xin phép cáo lui." Nói xong, cô nhẹ nhàng xoay người.


"Khoan đã!" Yuri gọi cô lại.


"Dạ vâng, tổng giám đốc còn việc gì phân phó?"


"Về phía Hyoyeon, cô đừng nói với Seo tiểu thư là tôi đề cử."
"Vì sao?".
Bởi vì Yuri không muốn khiến cô nghĩ rằng Yuri vẫn quan tâm đến cô, hơn nữa Yuri có dự cảm, cô gái kia chẳng những sẽ không bởi vậy mà cảm kích mình, ngược lại sẽ trách Yuri xen vào việc của người khác.


Vừa nghĩ tới đây, Yuri mỉm cười một cái, khóe miệng gợi lên vẻ lạnh lùng tự giễu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro