CHAP 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đó, Seoul cũng mưa.
Nhưng không phải là mưa tầm tã, là mưa phùn lấm tấm, dầy đặc đan xen nỗi ưu thương.
Ngày đó, Yuri vì cô vợ tức giận bỏ về nhà mẹ, xin phép công ty, đáp phi cơ tới Jeju đón cô, cầm một bó hoa tươi, một giỏ hoa quả, bất an không yên đến khu nhà cao cấp của Seo gia.


Nghênh đón Yuri là mẹ vợ từ trước đến giờ chưa nói với mình được một lời, vừa thấy mặt Yuri, bà không chút khách khí thưởng cho Yuri hai cái tát.


"Tôi đã sớm nói, Joo Hyun nhà chúng tôi ở với cô sẽ chỉ khổ! Cô lại còn mặt mũi nào tới đón nó? Nó sẽ không cùng cô trở về! Cho dù nó có muốn, tôi cũng tuyệt đối không cho phép!"



Ngày đó, bà hết sức nhục nhã Yuri, mà Yuri cũng quyết định, vì để vợ có thể quay về, Yuri chỉ có thể nhẫn nại.
"Con muốn gặp Seohyun, con tới. . . . . . để nói lời xin lỗi cô ấy." Tuy rằng Yuri không biết mình có gì sai, nhưng nếu có thể làm vợ hết giận, Yuri nguyện ý ăn nói khép nép.


"Nó không muốn gặp cô! Cô biến đi, lập tức đi ra ngoài cho tôi! Bằng không tôi gọi điện kêu ba nó về giáo huấn cô!" Bà Seo không cho Yuri cơ hội, quăng giỏ trái cây Yuri mang đến hiếu kính, lại cầm bó hoa tươi quật vào mặt Yuri.


Yuri vuốt vết thương nơi thái dương, cắn chặt răng, hạ lệnh cho bản thân cần phải nhẫn nại.
"Xin umma. . . . . . Umma, cho con gặp Seohyun một lần thôi."


"Tôi không phải mẹ cô, cô không có tư cách gọi tôi như vậy! Cho tới bây giờ tôi vẫn không muốn gả Joo Hyun cho cô, nó có quá nhiều người để chọn, từ nhỏ đến lớn, có bao nhiêu nhà gia thế điều kiện đều đủ theo đuổi nó, ai ngờ nó lại bị cô lừa được!"


"Con không lừa cô ấy, con. . . . . . yêu cô ấy."


"Yêu? Cô xứng với chữ này sao? Nếu cô thật lòng yêu Joo Hyun ... sẽ để nó khổ sao? Nó không dám mua đồ lung tung, tôi phải cho nó tiền, sao cô lại không cho nó tiêu xài? Cô cho cô là ai?"


Liên tiếp những lời giận dữ mắng mỏ như sét đánh, vang đến bên tai Yuri, Yuri không tự chủ lùi bước, chỉ có thể thừa nhận.


Chỉ cần có thể khiến Seohyun quay về, cái gì Yuri cũng có thể nhẫn, cái gì cũng phải nhẫn, khi quyết định cùng cô bỏ trốn, Yuri đã chuẩn bị đối mặt với sự chỉ trích của ba mẹ vợ.

Có một ngày, Yuri sẽ chứng minh bản thân xứng đôi với cô, cho cô một cuộc sống giàu có, đến lúc đó tin tưởng ba mẹ vợ sẽ đối xử tử tế hồ hởi với mình.


Yuri tự nói với mình, ngày đó sớm muộn sẽ đến, nhưng không ngờ trước đó, cô lại đưa ra đơn ly hôn. . . .

Ngày đó, mưa xuân kéo dài, mà tim của Yuri, cũng bị từng biến cố làm tổn thương vỡ nát.


Em biết Yuri rất ghét mẹ em, nhưng có cần nguyền rủa bà như vậy không?


Yuri nhắm mắt dựa vào lưng ghế phía sau, khóe miệng cong lên nét tự giễu.


Đúng là Yuri không thích bà mẹ vợ đó, có lẽ cũng có cả một chút thù hận, bởi vì Yuri chưa từng cảm nhận được chút thiện ý nào từ con người đó.


Người nhà của Yuri, chưa từng có ai cho Yuri sự ấm áp, Yuri hận cô, cũng hận cả người nhà của mình. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro