Secret 5: Thú cưng? Cún? Mèo? Hay người?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm việc xong Aoki thỏa mãn chạy tới phòng bếp nấu bữa tối cho hai người.

Maki lại tắm một lần nữa, mệt mỏi nằm trên sofa mới mua, chơi với con mèo nhà hàng xóm.

Mèo con tam thể, tứ chi ngắn ngủi, mập mạp, bộ lông mềm mại, thỉnh thoảng khẽ kêu meo meo, trông rất đáng yêu. Bàn chân thịt mềm lông xù đạp trên ngực khiến Maki nhột bật cười. Mèo con nhẹ nhàng tới gần mặt Maki.

Vừa lúc Aoki chạy ra thông báo đã làm xong bữa tối, nhìn thấy mèo con thè lưỡi định liếm môi Maki.

"Nguy hiểm quá!"

Ikkou Aoki, cựu cảnh sát MRI, với tốc độ nhanh hơn hỏa tiễn bay ngay đến bên sofa túm gáy mèo con nhấc lên, vụt xoay người chạy ra cửa đặt con mèo xuống hành lang. 

Aoki lầm bầm cảnh cáo mèo con ngây thơ ngước mắt nhìn mình:

- Ta đây thỉnh thoảng mới được hôn Maki san một lần, mi đừng mơ đụng vào!

Aoki đóng sầm cửa lại, khóa chốt.

Aoki vuốt mồ hôi trán, thở phào.

Aoki xoay người trở lại phòng khách, bỏ lại tiếng mèo kêu ư ử và tiếng móng tay cào cửa.

Maki ngồi trên sofa, một chân gác trên chân khác, hai tay khoanh trước ngực, nhướng mày nhìn Aoki.

- Aoki.

- Maki san . . . 

- Giải thích xem.

Aoki cười khan, toát mồ hôi hột vắt óc suy nghĩ lý do.

- Thì . . . chắc Maki san không biết, con mèo không thích gần người, hay rụng lông, móng của nó rất sắc và thường cào người, nếu bị cào chảy máu sẽ lây nhiễm bệnh . . . bla bla bla . . . 

Maki bình tĩnh nghe Aoki bịa chuyện. Sống với nhau bao nhiêu năm, Aoki hắt hơi một cái là Maki biết hắn nghĩ gì. Huống chi Aoki là người dễ đoán, có cái gì cũng lộ hết trên mặt, từ ngày đầu tiên gặp nhau là anh đã như con giun trong bụng hắn rồi.

Maki nhìn mặt Aoki, nhớ đến chuyện bực mình buổi sáng, bình tĩnh nói: 

- Vậy nuôi chó là được rồi.

Aoki nghe như sét đánh ngang mày. Chó? Động vật hay vẫy đuôi thích gần gũi với chủ, thường hay liếm chủ. Nếu con chó có hình thể to thì thậm chí *. . . nhào lên người đè chủ xuống.

"Không! Tuyệt đối không thể để Maki san nuôi chó!"

Aoki vội nói: 

- Chó cũng không tốt, nó . . . bla bla bla . . . 

Cuối cùng Aoki tổng kết:

- Động vật rất bẩn, vi khuẩn, vi trùng nhiều, lại phải tốn công chăm sóc nó, chẳng khác nào nuôi con nít. Tóm lại tốt nhất là đừng nuôi con gì hết.

- Vậy sao?

Maki nhướng mày, âm cuối nguy hiểm kéo dài làm tim Aoki treo cao.

Maki đặt khuỷu tay lên đầu gối, chống cằm nói: 

- Nhưng tôi thích nuôi chó, làm sao bây giờ?

Mày Aoki dính vào nhau, đau đầu vắt óc suy nghĩ.

*Đinh*

Bóng đèn lóe sáng trên đầu, Aoki hớn hở nói:

- Nếu Maki san thích chó thì tôi sẽ đóng giả làm nó là được rồi!

- Hửm?

Khóe môi Maki nhếch lên:

- Aoki, ngồi xuống!

Aoki phản xạ ngồi xuống ngay.

Maki vươn tay trái ra:

- Aoki, bắt tay.

Aoki phản ứng lại, nhập vai con cún, co nắm tay phải lại đặt vào lòng bàn tay Maki, còn kêu lên: 

- Gâu!

Maki nở nụ cười, mắt nheo lại, nụ cười làm sáng bừng khuôn mặt.

Aoki nhìn ngẩn ngơ. Không như nụ cười mộng ảo lúc mới thức dậy, nụ cười này của Maki sáng sủa, vui vẻ, giống như . . . thiếu niên vô tư.

*Đinh!*

Hai bóng đèn lóe lên.

Đầu óc khúc gỗ cũng có ngày nở hoa.

Cún Aoki nhào tới đè lên chủ, thè lưỡi liếm mặt chủ.

- Làm gì vậy, Aoki, ngừng lại ngay!

Đôi mắt Aoki long lanh thay lời muốn nói:

"Tôi là cún, không nghe hiểu tiếng người!"

Tiếp tục cúi đầu liếm khắp mặt Maki, liếm môi rồi tới cằm, trượt xuống cổ, dần đi xuống vùng nguy hiểm.

Trán Maki nổi gân xanh, co tay lại tung một cú đấm móc vào cằm địch thủ.

- Cút xuống, chó ngốc!

* * * 

Hôm nay vẫn là một ngày Maki và Aoki vui vẻ hòa thuận sống bên nhau.

Quá khứ u ám đã trôi qua, tương lai tươi sáng ở phía trước, hiện tại mỗi một giây tràn ngập hạnh phúc. 

.

.

.

[Maki san, bây giờ anh có thấy vui không?]

[Chỉ cần Aoki ở bên cạnh, ác mộng sẽ không bao giờ đến.]





End by TV 3 / 8 / 2014

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro