Chương 21: Say mê nắn vú. Trúc Hành dẫn thuộc hạ đến bắt người về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A a a... A... Thật thoải mái... Chậm một chút... Quá nhanh... chịu không nổi... Quá đầy rồi.. "

Căn phòng nhỏ bên trong khe núi vang lên âm thanh dâm đãng cùng tiếng da thịt va chạm, cũng may chung quanh không có hộ gia đình nào khác, nếu không thanh âm này sớm đã bị người ta nghe được. Trên giường, hai chân Bạch Diệp dâm đãng dạng rộng, con cặc tráng kiện đang nhanh chóng thọc vào rút ra trông lồn dâm y, theo vòng eo nam nhân dập mạnh, thân thể bé nhỏ kia cũng bị nắc nhấp nhô nhấp nhô. Trên bụng màu tuyết trắng của y đã bị bắn không ít tinh dịch, y sợ phải mang thai, nên Mạc Du cũng không dám bắn tinh trong thân thể của y, chỉ là hạ thể hai người dính chặt với nhau bị quấy ra tiếng nước "òm ọp òm ọp", bỗng nhiên lồn dâm kẹp chặt làm thân thể Mạc Du cứng lại, cố gắng nhịn xuống dục vọng xuất tinh, Mạc Du rút cặc ra trở mình Bạch Diệp, nhắm cặc vào cái đít trắng bóng của y, lúc này mới mạnh mẽ lần nữa địt vào.

"A..... " Lại tiến đến cực hạn sung sướng một tiếng rên rỉ nữa lại thoát ra, Bạch Diệp trực tiếp bị đụ bắn, trong lúc lên đỉnh toàn bộ thân thể run rẩy kịch liệt, người nằm trên còn đang không ngừng giã nắc, giữa đùi y không ngừng chảy xuống nước dâm.

Lồn múp trơn ướt bị cặc bự đâm thành hình dạng no tròn sưng lên như cái màn thầu, cửa lồn đã bị địt nhuyễn nhiễm màu đỏ xinh đẹp, hiển nhiên hai người đã làm tình không biết bao lâu, lồn dâm còn đang không ngừng hút lấy cây cặc, giống như là còn muốn bị đụ sâu một chút.

"Ha a, thật lớn... Mạc Du...... Quá lớn, bụng nhỏ ta xót quá..... " Trên khuôn mặt nhỏ của Bạch Diệp mang theo thần thái si mê, ánh mắt y có chút thất thần, lồn mẩy còn đang kịch liệt co chặt, câu dẫn động tác Mạc Du càng thô bạo, dọng từng cú từng cú quy đầu đều chạm vào miệng tử cung của y.

"Vậy ngươi còn muốn làm nữa không?" Mạc Du lúc trên giường luôn không nói nhiều, lúc này nghe y nói như vậy cho là y khó chịu, mới cau mày hỏi.

"Muốn...... Núm vú, núm vú ta ngứa..... " Bạch Diệp nhỏ giọng khóc nức nở, thanh âm mềm nhũn, chủ động kéo tay Mạc Du qua đặt lên vú mình.

Thắt lưng Mạc Du dập không ngừng, một bàn tay cũng thuận theo y xoa nắn núm vú, gần đây tình ái quá tấp nập, núm vú Bạch Diệp tựa hồ trưởng thành lên rất nhiều, mà y cũng say mê cơn sướng khi bị vò núm vú, thậm chí có đôi khi Mạc Du rõ ràng đang bận, y đều sẽ đỏ mặt đem vú dâng lên, để hắn thay mình ngậm một cái. Trên đầu vú bị kích thích làm y càng đem lồn dâm kẹp chặt, các điểm mẫn cảm trên thân đều bị chơi, Bạch Diệp thoải mái rên rỉ, vòng eo liên tục uốn éo. Lồn y bị cặc bự bên trong cọ mài đến run rẩy, vòng eo Mạc Du giã rất nhanh, mạnh mẽ đụ địt, làm y không ngừng phun ra nước dâm, miệng tử cung từ đầu đến cuối bị chạm phải, theo Bạch Diệp rít lên một tiếng, cặc hắn mạnh mẽ nhét thẳng vào tử cung!

"A a a a a a a a a.. " Bạch Diệp kêu lên sợ hãi, gương mặt xinh đẹp hiện ra đỏ ửng, y sướng đến cực hạn, lồn dâm không ngừng co thắt cắn mút cặc bự Mạc Du, ánh mắt Mạc Du tối sầm lại, động tác đụ lồn càng nhanh, cơ hồ muốn đem lồn nứng Bạch Diệp ma sát đến bốc cháy.

"Hưm" Mạc Du nhịn không được, cũng tiết ra một thanh âm sảng khoái, khàn khàn trầm thấp, như là rượu ngon ủ lâu năm, Bạch Diệp nghe thấy càng thêm nứng tình.

Núm vú nhỏ của Bạch Diệp đã cứng rắn như là hòn sỏi, theo từng cú nắc cặp đùi không ngừng rung động, y nâng mông lên, chủ động đem đít mình dán chặt vào cặc Mạc Du, chỗ giao hợp của hai người đã ẩm ướt lép nha lép nhét, phía trên thậm chí do đụ địt kịch liệt đánh ra bọt mép, nước dâm thuận theo cửa lồn chảy ra rơi đầy trên chăn. Mạc Du cau mày, Bạch Diệp đã bắn quá nhiều lần, eo hắn bắt đầu biến hóa thay đổi góc độ, nhiều lần hướng vào điểm dâm của Bạch Diệp đâm thọc, Bạch Diệp bất mãn giãy dụa eo ý đồ né tránh, lại bị Mạc Du nắm lại thật chặt.

"A a, không được đâm nơi đó, không, ô a..... " Hai người kịch liệt giao hợp, giường đều bị rung lắc vang lên, điểm dâm bị địt vào cửa lồn Bạch Diệp không ngừng co thắt lại, mút chặt cặc Mạc Du không nhả.

Theo một trận liên thanh "Bạch bạch bạch bạch" cùng tiếng rên rỉ cao vút của Bạch Diệp, y ưỡn eo một cái, chim nhỏ liền bắn ra, Mạc Du cũng vội vàng rút cặc mình ra xuất tinh lên bụng Bạch Diệp. Tình hình chiến trận qua đi, Bạch Diệp thoả mãn nằm ở trên giường thở dốc, Mạc Du ôm y thả lỏng nằm cạnh, hai người đến nơi đây đã được một tháng, ngoại trừ bận bịu việc nhà, cũng không có trò gì khác giải trí, Bạch Diệp liền say mê ân ái. Độ phù hợp trên giường của y cùng Mạc Du rất cao, không giống mấy tên khác, bắt lấy y liền liều mạng đụ, cường độ làm tình đó quá lớn khiến y chịu không nổi, mà Mạc Du lại rất dịu dàng, mắt thấy y khó chịu, Mạc Du liền sẽ dừng lại. Nhưng rồi, đột nhiên xuất hiện một tiếng kêu thảm thiết phá vỡ phần hài hòa này, thân thể Bạch Diệp run lên một cái, Mạc Du trong nháy mắt liền từ trên giường bò lên, còn chưa chuẩn bị cho mình, đã lấy quần áo bọc cả người Bạch Diệp lại.

Trước nhà Mạc Du có bày trí cạm bẫy, liên tiếp mấy tiếng kêu thảm thiết nói rõ đối phương cũng không phải là thợ săn bình thường, đánh rắn động cỏ, bọn kia có lẽ sẽ lập tức chạy tới, hắn nhất định phải lập tức mang Bạch Diệp chạy trốn.

Nghĩ đến là người của Huyết Dực thành, Bạch Diệp vừa nhớ tới Phiến Ngữ Khanh cả người lập tức phát run, hai chân như nhũn ra cơ hồ ngay cả đứng còn đứng không vững.

"Đừng sợ, ta sẽ bảo hộ ngươi, đánh cược mệnh cũng phải bảo hộ ngươi, đừng sợ " Thấy khuôn mặt nhỏ của y trắng bệch, Mạc Du cúi đầu hôn nhẹ lên trán Bạch Diệp, một tay ôm lấy người, quay lại hướng bên ngoài đi ra. Một mảnh tiếng bước chân cấp tốc chạy về phía bên này ngày càng gần, Mạc Du ôm người lách mình tiến vào rừng cây, ý đồ cắt đuôi đám người phía sau. Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy người đứng phía trước, cả người đều khựng lại, đồng thời Bạch Diệp càng đưa tay ôm cổ Mạc Du chặt hơn, sợ hắn sẽ vứt mình xuống.

Trúc Hành toàn thân áo đen chặn ngay phía trước, khi nhìn thấy tay Bạch Diệp ôm Mạc Du, một đôi mắt đều bị ghen tuông nhuộm đỏ, lời nói ra càng thêm lạnh lẽo, "Mạc Du, ta lệnh cho ngươi đi mang y về, ngươi lại làm cái gì vậy?"

"Đưa y lại cho ta, ta sẽ tha tội chết cho ngươi, thậm chí còn có thể cho ngươi quay về Bích Huyết sơn trang "

Ánh mắt Trúc Hành cực nóng, Bạch Diệp chỉ cảm thấy phía sau lưng mình đều muốn bị bỏng, cả người càng là bị dọa đến run run, thấy Mạc Du lâu như vậy không lên tiếng, lòng y hiện lên một nỗi thất vọng tràn trề, tay ôm cổ hắn cũng nới lỏng ra. Trước tình cảnh này, Mạc Du vội ôm thân eo y nắm chặt lại, ánh mắt nhìn về phía Trúc Hành đã thay đổi, hắn đối mặt thỉnh tội, "Thật có lỗi với Thiếu trang chủ, nhưng ta đã đáp ứng sẽ dẫn y đi, tiễn y về nhà, sẽ không nói mà không giữ lời, về phần đối với Thiếu trang chủ..... "

"Chờ Mạc Du thành công tiễn y về nhà, cái mạng này của Mạc Du sẽ giao cho Thiếu trang chủ "

Nghe xong lời này của hắn, Bạch Diệp trừng lớn mắt, vô ý lắc đầu, hai tay một lần nữa ôm chặt cổ Mạc Du, "Không, ta không muốn ngươi chết "

Người này từ khi vừa mới bắt đầu đôi mắt cũng không thèm nhìn mình một chút, lúc này còn dám ở ngay trước mặt hắn cùng nam nhân khác ta ta ngươi ngươi, lửa giận ban nãy vừa bị đè xuống giờ lại bùng lên, Trúc Hành duỗi tay ra, ánh mắt rơi vào trên thân Bạch Diệp, "Diệp Tử, tới đây, muốn ta không giết hắn cũng có thể, ngươi chủ động tới đây, nếu không, toàn bộ khu rừng này đã bị Bích Huyết sơn trang vây quanh, hắn, hẳn phải chết không nghi ngờ " Thân thể Bạch Diệp nhúc nhích một cái, còn chưa kịp mở miệng, động tác Mạc Du đã cực nhanh rút kiếm ra hướng về phía Trúc Hành, Mạc Du ôm Bạch Diệp, động tác hắn vẫn nhanh mãnh như là báo săn, thậm chí không cho Trúc Hành thời gian kịp phản ứng, một kích không trúng, thừa dịp hắn tránh né, Mạc Du ôm chặt người đạp mạnh xuống đất thi triển khinh công muốn rời đi.

Lúc này nếu y không chiến đấu ra chiêu hung ác, nếu như Bạch Diệp lại rơi vào tay Trúc Hành, hậu quả thế nào so với ai khác hắn đều rõ ràng hơn.

Hắn không dám đánh cược.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#st