Mưa đầu mùa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình cùng nhau rời khỏi đây em nhé, về nơi chỉ có hai ta.

Một thiếu gia cãi cha cãi mẹ đem lòng yêu một anh nông dân quèn, cùng anh trốn đi miệt xứ. Có khó khăn mấy cũng chịu đựng được chỉ cần họ sống cùng nhau.

Trao yêu thương để rồi nhận lấy toàn nước mắt.

Cơn mưa nào cũng tàn tình rồi lúc nào cũng tan

Anh sẽ lo cho tôi được suốt đời sao?

Em đi đi, mình yêu nhau xong rồi..

Năm tháng dần trôi, ngày em đi chỉ vỏn vẹn mang theo vài bộ quần áo, về lại biệt phủ xa hoa mà quên mất có người mong ngóng em ở lại..

Về thôi em khi biển xanh còn lặng sóng

Về thôi em khi trời mây chẳng bão giông..

Có một Phác Thế Lâm luôn đắm mình vào từng cơn mưa đầu mùa chỉ để đợi một người trở lại nhưng tiếc rằng người ấy mãi mãi không quay về..

Em ơi về đi, mình thương nhau có được không ?

Và thật sự em đã về..

Đến với anh là thiếu niên xin đẹp nhất..

Ngày em đi không một chút lệ sầu..

Để khi về chỉ còn lại cát bụi, vương vấn chốn hồng trần...

end,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro