chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai kêu BOSS rất ngốc manh ( trung )

( bốn ) Sếp đại nhân là nhà tư bản ác độc !!!

Cái gọi là trợ lý đặc biệt , chính là hỗ trợ sếp đại nhân dọn dẹp hết những cuộc gặp gỡ có thể gây phiền phức. Vài ngày gần đây, sếp đại nhân luôn mặt ủ mày ê, Tả Đóa Đóa nhịn không được hỏi: "Nghiêm tổng, mấy ngày chuyện gì khiến anh không khó chịu vậy ?"

Sếp đại nhân liếc nhìn Tả Đóa Đóa một cái, rộng lòng mà gõ lên máy tính một hàng chữ: tháng sau em gái tôi sẽ kết hôn.

Trong lòng Tả Đóa Đóa thầm nói đây là chuyện tốt, sao phải không vui như vậy?

Sếp đại nhân giống như nghe thấy tiếng lòng của Tả Đóa Đóa, anh từ máy tính ngẩn đầu, nhìn chằm chằm Tả Đóa Đóa nói: "Tôi nghĩ, đọc diễn văn."

Tả Đóa Đóa nói: "Tốt, tôi ủng hộ anh bằng cả tinh thần!"

Tổng tài thở dài một hơi, nói: "Tôi, nói lắp, không thể, làm cho, em gái, xấu hổ."

Tả Đóa Đóa không vui , nói: "Nếu em gái của anh thật sự yêu anh, vậy anh ở trước hôn lễ của cô ấy đọc diễn văn, cô ấy sẽ cảm thấy vui vẻ, mà không cho rằng anh làm cô ấy xấu hổ ."

Sếp đại nhân lắc lắc đầu, trầm mặc không nói.

Tả Đóa Đóa thấy tinh thần anh sa sút như thế, trong lòng có chút không nỡ, suy nghĩ một hồi, nói: "Nếu không chúng ta đọc diễn văn thật tốt ghi âm lại, rồi ở phát lại ở hôn lễ ?"

Sếp đại nhân nói: "Hình miệng, của tôi, không đúng, người, cả ngước, biết."

Tả Đóa Đóa buồn bực hỏi: "Chuyện này liên quan gì đến người trong nước chúng ta ?"

Sếp đại nhân nói: "Chồng, cô ấy, một, bá tước, Ả rập."

Việc này, Tả Đóa Đóa cũng không có cách .

Một tuần sau, đang chủ nhật Tả Đóa Đóa ngồi ở nhà xem tin tức bộ ngoại giao , linh quang trong đầu bỗng chợt lóe, nghĩ ra một chủ ý kinh thiên quỷ thần.

Ngay trong ngày hôn lễ, chú rễ Ảrập và bạn bè thân thích đến gần mười bàn, sếp đại nhân đang gửi lời chúc ở hôn lễ, mỗi lần chỉ nói hai chữ vừa gấp vừa vội.

Có tân khách khe khẽ nói nhỏ nói: "Nghiêm lão hôm nay là làm sao vậy, nói chuyện chậm như vậy ?"

Một tân khách khác nói: "Nhìn đến kia mấy bàn người Ả Rập kia sao? Bọn họ đang đeo trên tai là máy phiên dịch. Nghiêm lão đang nói chuyện đồng thời, còn có một người ở một gian trong phòng giúp ông ấy phiên dịch thành tiếng Ảrập, cho nên Nghiêm lão cố ý thả chậm tốc độ. Việc này bình thường đều dùng ở hội nghị quốc tế , nghiêm lão lần này chính là làm lớn !"

Lúc lâu sau, lão Đổng sự dài đọc diễn văn xong, đến phiên tổng tài lên sân khấu .

(lão Đổng sự: người lớn tuổi nhất trong gia đình, có sức ảnh hưởng lớn trong gia tộc)

Sếp đại nhân vẻ mặt nghiêm túc túm chặt góc áo Tả Đóa Đóa nói: "Tôi sợ."

Tả Đóa Đóa an ủi nói: "Đừng sợ, tôi với anh cùng tiến lên!"

Sếp đại nhân lên đài , đây là lần đầu tiên lên phát biểu trước toàn quan khách lớn , khẩn trương không dám mở miệng. Tả Đóa Đóa duỗi tay qua nắm lấy tay anh, tay anh có chút lạnh lẽo, nói: "Cố lên, tôi tin tưởng anh nhất định làm được!"

Anh cả người chấn động, giống như người máy đã nạp điện xong , bàn tay xoay lại nắm tay Tả Đóa Đóa , nói ra, hai chữ : "Cảm tạ, các vị, khách, các vị, thân hữu, bạn tốt, tiến đến, tham gia, hôn lễ, của, em gái. . . . . ."

Tiếng nói vừa dứt, tại cũng không có một cái tân khách nào phát hiện, tổng tài kỳ thật là người nói lắp.

Nếu nói hôn lễ vì sao không hoàn mĩ, thì phải là nói đến đây là một hôn lễ, mà những người dự tiệc thần thái nghiêm túc như đi họp hội nghị .

Bất quá. . . . . . Chỉ cần sếp đại nhân cao hứng, ai để ý đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro