Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( sáu ) Sếp tổng nói lắp rất rất manh (cute)

Tả Đóa Đóa đi gần anh như vậy, công ty tự nhiên sẽ xuất hiện lời ra tiếng vào. Hôm nay, Tả Đóa Đóa cùng sếp ăn cơm tại nhà ăn, vừa lúc nghe được lời bàn tán sau lưng cô của người khác.

"Này, cô có biết không, tôi vừa rồi đi giao văn kiện , nghe thấy sếp kêu Tả Đóa Đóa việc gì đấy? Vậy mà sếp tự nhiên trực tiếp kêu tên Đóa Đóa! Thật không biết Tả Đóa Đóa này giở thủ đoạn gì lại mê hoặc được sếp lớn như vậy? Nhìn thấy khuôn mặt kia còn không đẹp được như tôi."

Tả Đóa Đóa xấu hổ đứng lại tại chỗ, nghe được người khác nói như thế, thật sự ngại ngùng! Cô đưa tay kéo kéo tay áo anh, nói: "Nếu không, chúng ta đổi con đường khác được không."

Anh liếc Tả Đóa Đóa nhìn mắt một cái, lôi kéo cô đi đến tên trước mặt người vừa nói xấu cô, ấn chuông nhân sự triệu tập nội bộ, nói một câu: "Lại đây." Liền xong treo lên điện thoại, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm tên vừa nói xấu kia.

Người vừa nói xấu đã sớm bị dọa trắng mặt, hoảng hốt nói: "Nghiêm, nghiêm tổng, tôi vừa rồi đều là nói hưu nói vượn đích, ngài đừng để trong lòng."

Anh im lặng không nói một từ, người vây xem càng đến càng nhiều, Tả Đóa Đóa nói: "Nghiêm tổng, hay là thôi đi, tôi không để tâm đến những lời đó ."

Anh hung tợn trừng mắt liếc nhìn cô một cái, một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Vài phút đồng hồ sau, giám đốc nhân sự xuất hiện, anh chỉ vào tên vừa nói xấu Tả Đóa Đóa, nói: "Đuổi việc". Sau đó, lôi kéo Tả Đóa Đóa hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang rời đi.

Tả Đóa Đóa nghĩ rằng nhiều lắm chính là một biên bản cảnh cáo xử phạt, ai ngờ thế nhưng liền trực tiếp sa thải. Cô nói: "Nghiêm tổng, nếu không hay là thôi đi, dù sao tôi cũng không mất miếng thịt nào, công ty sa thải nhân viên, phải bồi thường ba tháng tiền lương, đừng vì tôi mà mang tổn thất đến công ty a."

Anh đem Tả Đóa Đóa kéo đến trước mặt , nhìn thẳng vào mắt cô nói một cách ngang ngược nói: "Tôi phải, làm cho, người, công ty, biết cô ,có tôi, ở sau lưng, làm chỗ dựa! Ai cũng, không thể, nghị luận, cô!"

Tả Đóa Đóa tròn mắt nhìn anh, trong lòng nhịn không được nhịp tim bang bang đập loạn, sếp ơi anh có thể hay không ,không cần đối tốt với tôi như vậy, tôi sẽ nhịn không được yêu anh thật đó!

Tả Đóa Đóa dời mắt, thay đổi cái đề tài, nói: "Nghiêm tổng, nếu không ngày mai tôi đi đổi cái tên, đã kêu vương đóa đi?"

Anh kỳ quái hỏi: "tại sao, đổi?"

Tả Đóa Đóa cao hứng nói: "Như vậy anh có thể trực tiếp gọi tên tôi, mà không phải kêu Đóa Đóa nữa! Như vậy mọi người cũng sẽ không hiểu lầm chúng ta ."

Anh kiềm chế tức giận, thở ra một hơi thật sâu mắng: "Câm miệng!" Liền bước đi thang máy.

Tả Đóa Đóa đứng ở tại chỗ, không hiểu ra sao, sao cảm xúc của sếp lại thay đổi nhanh như vậy ?

Vài ngày sau, sếp lấy lý do đi công tác ở Maldives quang minh chính đại công khai gọi Tả Đóa Đóa đi theo.

Tả Đóa Đóa lần đầu tiên xuất ngoại, cả quá trình hưng phấn vô cùng, ở trên đảo nhỏ náo loạn một ngày, chạng vạng thời gian mới an tĩnh lại, cùng sếp cùng nhau ngồi ở bờ biển ăn hải sản.

Sếp ôn nhu hỏi: "Ăn ngon sao?"

Tả Đóa Đóa cười tủm tỉm nói: "Ăn ngon, cám ơn Nghiêm tổng mang tôi đi công tác." Nói xong, cực kỳ săn sóc gắp một con tôm hùm lớn đặt vào bát của sếp.

Ai ngờ anh nhíu nhíu đầu mày , nói: "Tôi gọi là, Nghiêm Túc!"

Tả Đóa Đóa tỏ vẻ đã biết: "Tôi biết a Nghiêm tổng, toàn bộ nhân viên công ty lớn nhỏ đều biết tên của anh."

Anh vẻ mặt nghiêm túc sửa đúng: "Gọi tôi, A Túc!"

Tả Đóa Đóa ngây người một hồi, ngoan ngoãn gọi một tiếng: "A Túc." Trong lòng không tiếng động địa hò hét, a túc và vân vân, rốt cuộc là muốn nháo cái gì a!

Anh vừa lòng gật nhẹ đầu, trầm mặc một hồi, lại nói: "Đóa Đóa, tôi, thích. . . . . ." Nói được một nửa, sóng biển đột ngột vỗ mạnh vao bờ, nửa câu nói sau của anh, cô nghe không được rõ.

Đáng tiếc vị sếp không chút nào tự biết, tự cố mà đem nói cho hết lời, sau đó ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Tả Đóa Đóa hỏi: " Em, thì sao?"

Tả Đóa Đóa trong lòng dâng lên liên tiếp mấy dấu chấm hỏi, thích cái gì a? Thích Maldives ? Thích bãi biển? Vẫn là thích hải sản a? Ai nha, mặc kệ , sếp mang ta đi ra du lịch, mặc kệ là bãi biển hay là hải sản ta đều thích hết!

Vì thế, Tả Đóa Đóa ánh mắt kiên định nói: "Tôi cũng vậy." (chết cười với bà nu9 =)) )

Sếp nghe thế, hai mắt bỗng nhiên phát ra ánh sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm Tả Đóa Đóa ngây ngô cười rồi đứng lên. Tả Đóa Đóa không rõ lắm, vì thế đi theo anh cùng nhau cười.

Ăn xong hải sản, hai người cùng nhau trở về ngủ, nửa đường, anh bỗng nhiên nắm lấy tay cô, Tả Đóa Đóa giật mình quay đầu, liền nhìn thấy tai anh đỏ lên mất tự nhiên.

Tả Đóa Đóa hậu tri hậu giác toát ra một ý niệm trong đầu, anh nên sẽ không. . . . . . Đối cô có ý tứ đi?

Ý niệm này trong đầu vừa ra, lổ tai Tả Đóa Đóa đi theo cùng nhau đỏ, tim bang bang nhảy nửa ngày, khẩn trương xoay tay cầm lấy tay anh.

Sếp tổng nói lắp và vân vân, thích nhất !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro