Đoản 145

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Đôn
__________________________________
-Bảo bối~

Vương Tuấn Khải vừa đi làm về thì chạy vào bếp ôm vợ, mặc kệ đứa bé trắng trắng tròn tròn vẫn còn đứng bên cạnh.

-Anh làm cái gì thế, mau bỏ ra, hại đời em đã đủ còn muốn hại cả mắt Tiểu Giải Viên sao?

-Vương Nguyên em mau nói anh biết như thế nào là hại đời đi? - Vương Tuấn Khải vươn đầu lưỡi liếm lấy vành tai người trong lòng.

-Aida, cái này không nói được, cái này phải làm, nhưng đợi lên phòng trước đã, cơm em còn chưa nấu nha.

-Anh không muốn ăn cơm.

-Nhưng con của anh thì khác.

Vương Tuấn Khải quay sang nhìn tiểu bảo bối bên cạnh đang ngơ ngác nhìn hai baba tú ân tú ái, nhấc bổng bé lên, bắt đầu dụ dỗ.

-Giải Viên ngoan, con có phải rất nhớ ông bà nội không?

-Phải a~

-Vậy papa lớn gọi điện cho bác cả dắt con sang nhà ông bà chơi nhé?

-Dạ được ạ! - Bé con cười tít cả mắt, được đi thì quá tốt, bé không cần phải ở đây xem đôi phu phu hai người ôm ôm ấp ấp làm chuyện khống đứng đắng! Hứ!

-Thế con ngồi ở sofa chơi với Đô Đô chờ bác sang nhé!

-Ân!

Vừa gọi điện xong Vương Tuấn Khải lặp tức quay sang ôm Vương Nguyên chạy một mạch lên lầu. Bắt đầu làm cái chuyện mà Tiểu Giải Viên không đủ tuổi xem.
________________________________
Dù gì hôm qua cũng không đăng đoản :v này xem như đăng bù :v
Hơn nữa bên trên ngược quá...ta không nỡ...:v
#Đôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro