Đoản 158

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Đôn
____________________________________________
[Vương Nguyên, đêm nay anh không về nhà, em không cần chờ cửa]

[Cái gì chứ, anh đi công tác hai tháng rồi a, anh bảo đêm nay sẽ về mà, bảo bảo thật sự nhớ anh đó]

[Ngoan, anh so với em càng nhớ hơn, đã ăn gì chưa?]

[Không ăn đâu...không có anh liền không muốn ăn nữa...]

[Hờn anh rồi?]

[Phải, đã hờn rồi, không muốn cùng anh nói chuyện nữa!]

[Vương Nguyên em.....]

Nói chuyện cùng anh một lúc nữa đi mà....

Đến lời cuối cùng cũng không thể nói cho trọn vẹn....

Tiếng cúp máy vang dài trong căn phòng trắng xoá, xung quanh vẫn còn nhạt mùi thuốc sát trùng của ca phẩu thuật để lại. Nhịp tim hiện trên máy đo mỗi lúc một nhỏ...một nhỏ....không còn đập nữa...tim anh ta không còn đập nữa....chiếc điện thoại cái bộp rơi xuống sàn, chàng trai cười dài trong tiếng khóc vì đến lần cuối cùng cũng không thể gặp người anh thương...

Vương Tuấn Khải thật sự có đi công tác, chỉ là lúc vừa về nước, định lòng quay về công ty hoàn thành nốt phần việc còn lại sẽ về nhà với Vương Nguyên liền bị tai nạn xe mà không hoàn thành tâm niệm. Cả hai tuần nay đều là ở bệnh viện trị thương, không muốn Vương Nguyên đau lòng liền dối gạt em ấy...nhưng vì anh bị thương quá nghiêm trọng, có cứu cũng cứu không thoát...
________________________________________
Đang deep cái mẹ bật phim lên xem =_=" mất tập trung nên khúc cuối viết nhảm vờ lờ =_="
#Đôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro