Đoản 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Đôn
_______________________________________________

Vợ chồng một tháng được một lần êm ấm ngồi cạnh nhau xem phim.
Vương nhỏ yên vị trên đùi Vương Lớn bóc trái cây ăn, Vương Lớn tập trung xem phim, yên bình đến....vi diệu...

-Anh! Anh còn nhớ cái lần đầu tiên anh tỏ tình với em đã nói cái gì không? - Vương nhỏ bất chợt quay sang, vừa nhai nho vừa nhìn Vương Lớn ngơ ngác hỏi.

Vương Lớn không thèm dời mắt cái ti vi, cứ thế mà đáp:
-Nhớ chứ! Sao lại không được.

- Vậy anh nói cái gì?

-Thì anh nói anh yêu em có mặt trời làm chứng! Tay anh còn chỉ lên bầu trời nữa kìa, làm sao mà anh quên được hả Bảo Bối? - Vương Tuấn Khải cuối người sủng nịnh nhéo má người trong lòng một cái.

Khuya.....

"Mà hình như cái hôm mình tỏ tình Vương Nguyên trời mưa mà =_=" lấy đâu ra Mặt Trời.....thôi kệ, em ấy không nhớ ra thì tốt rồi..." - Vương Tuấn Khải thầm nghĩ, quay sang nhìn Người kế bên một cái liền cảm thấy có lỗi mà quay đi ngủ.

"Anh làm như tôi không nhớ ra ấy! Cái hôm anh tỏ tình tôi mưa rõ to thì lấy đết đâu ra Mặt Trời =_= muốn qua mặt tôi luôn cơ à, chờ đi, đến sáng thì biết tôi!" - Hắn không ngờ Vợ thân yêu của hắn chính là loại người có khả năng nhớ rất tốt nha, chỉ có mình hắn là không biết mình sắp gặp hoạ thôi...
__________________________________________________
Ai cũng biết chỉ một người không biết.
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu. :v :v :v
Cmt đi các mẹ, yêu thương nhau đi các mẹ ơi :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro