#YuWin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tư Thành bốn tuổi, Du Thái sáu tuổi.

"Du Thái, Du Thái ca ca ~~ Em thích anh. . ."

"Ca ca biết."

"Du Thái, Du Thái ~"

"Gì nữa?"

"Em đã thích anh như vậy, anh cũng nên dùng cái gì đáp lại chứ. . .Hay cho em cây kẹo của anh đi."

"Muốn ăn thì cứ cầm đi."

"Moa~~ ca ca là nhất. "

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tư Thành tám tuổi, Du Thái mười tuổi.

"Du Thái ca~ Em thích anh~"

"Nói đi, lại có chuyện gì cần nhờ anh?"

Du Thái ngoài mặt thì tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng ánh mắt lại chứa đựng nét cưng chiều.

"Du Thái Du Thái ~~ Thái Dung rủ em chơi chung. . . Nhưng bài tập em còn chưa làm xong a. . .Du Thái ~~"

"Tiểu Thành cứ chơi đi. . . Anh làm giúp em."

"Cám ơn anh, Du Thái. Thành Thành thích Du Thái nhất ~"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tư Thành mười hai tuổi, Du Thái mười bốn tuổi.

"Du Thái, Thành Thành rất thích anh. . .Không muốn phải xa anh a."

"Không sao không sao, cũng đâu phải không bao giờ được gặp nhau nữa."

"Du Thái. . . Du Thái ~~"

"Thành Thành, em túm nhàu hết đồng phục của anh rồi. . ."

"Du Thái. . .Đừng bỏ em mà đi."

"Thành Thành, em đừng khóc nữa. . . Xấu hổ quá đi. . .Chỉ là học khác trường thôi mà, em cứ làm như anh sắp chết không bằng. . ."

"Du Thái ~~~~"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tư Thành hai mươi tuổi, Du Thái hai mươi hai tuổi.

"Du Thái, Thái Dung nói thích em đấy. . ."

"Vậy em có thích cậu ấy không?"

"Cũng có. . . Thái Dung hiền lành ngoan ngoãn, lại tốt với em. . .A?! Du Thái, anh đi đâu vậy?"

"Đi ra ngoài hít thở không khí một chút. . . Nếu thật sự thích nhau thì chính thức quen nhau là được. . ."

"Ừ ừ. . . Nhưng này, khuya rồi anh còn muốn ra ngoài hóng gió sao? Đi đường cẩn thận a."

"Đừng chạm vào anh!"

"Du Thái?!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tư Thành hai mươi tư tuổi, Du Thái hai mươi sáu tuổi.

"Du Thái, Du Thái. . . Sao tự nhiên lại nói không muốn làm bạn với em nữa a?"

"Đủ rồi đấy, Tư Thành!"

"Du Thái?"

"Tư Thành, em từ nhỏ đến lớn không phải đều ỷ vào anh thích em sao? Em còn muốn anh phải thế nào nữa mới vừa lòng?!"

"Du Thái, Du Thái ~~ Anh cuối cùng cũng nhận là em thích anh!"

"Cái gì?"

"Từ nhỏ đến lớn, em đã phải nói đến mấy ngàn lần là em thích anh rồi, nhưng anh lại chưa bao giờ nói thích em. . ."


"Như vậy, bao nhiêu năm nay em với Thái Dung đều là giả, đều là để gạt anh?"

"Ai bảo anh không chịu nói thích em. . .Chính anh ép em phải làm thế...Du Thái a. . .Đừng giận em a. . .Thực ra. .Ngg. . .Ân. . .Du Thái. . .Đừng. . .Ân. . ."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro