Mân Thạc cố gắng bài xích khỏi Thế Huân , tránh né hơi thở của anh đang mơn trớn trên cổ cậu
" Buông—- "
" Không buông "
Thế Huân ôm lấy eo của cậu , vòng tay dần thu hẹp và siết lại , không muốn rời
" 5' nữa anh sẽ có cuộc họp "
" Anh ôm em 5' nữa sẽ buông "
" Nhưng lỡ có người vào thì—- "
" Công khai hẹn hò "
Ah cái tên ương bướng này
Cậu chỉ có thể thở dài bất lực , rồi thả lỏng người để Thế Huân mặc sức ôm
" Tiểu bảo bối "
Thế Huân vùi mặt mình vào hõm cổ của của , hít nhẹ
" Mùi của em , làm anh thấy đói "
" Em có phải là đồ ăn đâu "
. . .
" Em , là đồ ăn của anh "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro