Chương 15. lá gan lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nhật ký nhỏ số 15. lá gan lyw lớn rồi

Phòng luyện tập

"Đinh Trình Hâm, sao anh lại như vậy, sao cứ làm không tốt vậy, muốn tôi phạt sao?" Lưu Diệu Văn chỉ vào Đinh Trình Hâm nói.

"Thật xin lỗi Văn ca, tôi chỉ là..." Đinh Trình Hâm cúi đầu thì thào.

"Đã nói với anh bao nhiêu lần, tôi muốn balance, một chút balance anh đều không làm được sao? Là động tác này không phải cái kia, understand?"

"Đó là bởi vì..."

"Nhìn động tác của anh đi, lung tung lộn xộn, thật sự là không thể xem được, anh không phải rất am hiểu vũ đạo sao? Nói chuyện!"

"Tôi..."

"Sao không nói câu nào? Bây giờ một cái lý do cũng không nói lên lời à?" Lưu Diệu Văn vẫn tiếp tục "mắng" Đinh Trình Hâm.

"Không phải, tôi chỉ là..." Đinh Trình Hâm tính giải thích rõ ràng.

"Tôi không nghe, không muốn nghe." Lưu Diệu Văn ở bên cạnh bịt chặt tai, lắc đầu.

Ngoài cửa 5 người còn lại sợ ngây người, từ khi nào mà Lưu Diệu Văn biến thành người đứng đầu chuỗi thức ăn vậy? Mã Gia Kỳ trông thấy Đinh Trình Hâm bị Lưu Diệu Văn mắng, nhịn không nổi rồi.

"Lưu Diệu Văn, em muốn chết hả?" Mã Gia Kỳ trừng mắt nhìn Lưu Diệu Văn.

"Không phải đâu, Tiểu Mã Ca" Lưu Diệu Văn nhìn thấy ngọn lửa trong mắt Mã Gia Kỳ, lập tức luống cuống.

"Em đang diễn cùng Đinh Nhi"

"Diễn?" 5 người cùng quay qua nhìn Đinh Trình Hâm, đồng thanh.

"Aiz, là như thế này, anh vừa mới dạy Lưu Diệu Văn một động tác, nhưng em ấy học mãi không được, ẻm cứ nói anh quá nghiêm khắc rồi, cho nên hai người bọn anh liền trao đổi nhân vật, anh muốn xem xem ngày thường anh rốt cuộc như thế nào."

"Khó trách, em nói khi nào thì lá gan của Lưu Diệu Văn lại lớn như vậy." Lưu Diệu Văn cười nói.

"Có điều bình thường anh đều như vậy hả?" Đinh Trình Hâm nhìn các huynh đệ hỏi.

Mọi người nhìn trái nhìn phái, cùng một lòng lên tiếng.

"Đúng vậy, anh luôn như vậy đó."

"Như vậy không tốt, phải sửa." Đinh Trình Hâm xin lỗi.

Mọi người bán tín bán nghi nhìn Đinh Trình Hâm.

"Thật hả?" "Anh chắc chắn sẽ sửa hả?"

"Sửa, nhất định phải sửa." Đinh Trình Hâm trịnh trọng tuyên bố.

"A~ quá tuyệt rồi, yoho" Lưu Diệu Văn ôm lấy Tống Á Hiên kêu lên.

"Tớ rốt cuộc có thể nghỉ ngơi rồi, Nghiêm Hạo Tường bóp vai cho tớ" Hạ Tuấn Lâm nói với Nghiêm Hạo Tường.

"Được, Lâm Lâm"

"A Trình, tớ biết cậu tốt nhất mà." Mã Gia Kỳ ôm lấy Đinh Trình Hâm.

"Đợi một chút." Mặt Đinh Trình Hâm đột nhiên biến sắc, "Học cho xong điệu nhảy này, nhảy không tốt thì 2 lần tình ca vương, understand?"

"Cái gì?!" 6 người nháy mắt hóa dá, Trương Chân Nguyên còn cho rằng bản thân thấy được một con hồ ly biến sắc.

"Chưa nghe rõ à? Nhảy nhanh lên, Động! Tác! Mau! Lên!"

5 người còn lại nhìn Mã Gia Kỳ, tính toán cầu tình anh, nhưng mà Mã Gia Kỳ lại nói.

"Nhận lệnh đi, Mã Ca của các em chính là như vậy đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro